Chương 62: Cởi quần áo(hạ)
Khi một giọt máu màu tím trong suốt của Băng Tuyết Cự Long Phong Sương rơi xuống hố băng, Cơ Động chỉ cảm thấy toàn thân chợt căng thẳng, những hàn ý lúc trước tựa hồ hóa thành vô số mũi lao bằng băng, trong nháy mắt không ngừng đâm vào thân thể hắn, ngoài một chút ý niệm còn sót lại, hắn đã không cảm giác được thân thể mình nữa rồi. Nhưng mà, khi một giọt máu màu đỏ tươi của Liệt Diễm bắn vào hố băng, quang mang màu tím mênh mông trong hố băng chợt sáng rực lên, từ tím chuyển sang hồng. Lúc trước hoàn toàn còn đọng cứng như băng, nhưng ngay sau đó, đã hoàn toàn hòa tan ra, tất cả các hàn ý, ngay trong nháy mắt đã biến mất không còn chút gì, đám máu rồng màu tím bầm đã chuyển thành một vầng sáng màu đỏ tươi hoàn toàn sôi trào lên.
Nhưng mà, đám máu rồng màu tím bầm kia nhìn qua sôi trào mãnh liệt, nhưng cũng không có nhiệt lượng khủng bố, mà là vô cùng ấm áp, lặng yên đem những hàn ý trong cơ thể Cơ Động xua tan đi, khiến thân thể hắn một lần nữa khôi phục lại tri giác.
Cảm giác ấm áp từ tứ chi, bách mạch truyền đến, phảng phất như có vô số cây kim nhọn không ngừng kích thích. Một sự thống khổ lẫn vui sướng không nói nên lời, thứ cảm giác không nói nên lời kia khiến cho cơ thể Cơ Động không khỏi vô cùng vặn vẹo trong đám máu rồng kia.
Thanh âm của Liệt Diễm từ sâu trong nội tâm của Cơ Động vang lên:
- Bất luận là thống khổ như thế nào, cũng phải nhẫn nại. Tuy rằng Phong Sương là một con Băng long, trong máu chứa đựng hơi thở băng lãnh, nhưng thuộc tính hàn trong đó đã bị máu của ta trung hòa, hiện tại chỉ còn lại máu rồng thuần túy nhất. Máu rồng sẽ thấm vào da, thấm vào thịt, thấm vào kinh mạch, thấm vào xương cốt, thấm vào tủy, thấm vào lục phủ ngũ tạng của ngươi. Thân thể của ngươi vốn vô cùng yếu ớt, trải qua sự tẩy lễ của máu rồng, tuy rằng sẽ không giúp tu vi của ngươi tăng lên, nhưng sẽ giúp cho thân thể của ngươi cứng cáp hơn. Vận chuyển căn nguyên Âm Dương Miện của ngươi, tiến hành hấp thu tinh hoa trong máu rồng đi. Khi nào thật sự chịu không nổi nữa, thì ngoi lên hít thở một chút, sau đó tiếp tục hấp thu tiếp.
Không thể hít thở nổi, đã khiến cho buồng phổi Cơ Động muốn bùng nổ, nhưng nghe được thanh âm của Liệt Diễm, hắn nhất thời tỉnh táo lại. Đối với Liệt Diễm, hắn cũng không sinh ra cái gì cảm kích, chỉ có một tình cảm không nói nên lời mà thôi. Lúc này, trong đầu hắn đầu tiên chỉ nghĩ đến là chính mình không thể để cho Liệt Diễm thất vọng, sau đó mới nghĩ đến tình huống thân thể của mình.
Căn nguyên Âm Dương Miện trong nháy mắt vận chuyển, luồng lốc xoáy do hai loại cực hạn song hỏa trong lồng ngực vận chuyển kịch liệt lên, máu huyết vận chuyển cực nhanh. Cảm thụ được nhiệt lượng càng ngày càng mạnh hơn, hắn âm thầm cắn răng chịu khổ.
Lúc vừa mới bắt đầu, nhiệt lượng chỉ ở trên làn da, nhưng thời gian càng trôi qua, nhiệt lượng từ từ thấm sâu vào trong cơ thể, xương cốt, kinh mạch, thậm chí là phủ tạng của hắn.
Rốt cuộc Cơ Động cũng không kiên trì nổi nữa, đột nhiên từ trong hố máu rồng ngửa đầu lên, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển. Hắn liếc một cái đã nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Liệt Diễm đang nhìn mình. Trong lòng hắn phập phồng kịch liệt, Cơ Động lại chui trở lại hố máu rồng, bất luận nhiệt lượng kia mãnh liệt đến như thế nào, cũng không cách nào làm dao động được ý chí đã thấm đẫm sự uy nghiêm cao ngạo từ hai đại quân vương của hắn.
Liệt Diễm cũng không có nói rõ, một giọt máu tươi của nàng ta, không chỉ có trung hòa thuộc tính hàn băng trong máu của Băng Tuyết Cự Long Phong Sương, đồng thời cũng là chất xúc tác của long huyết, làm cho năng lượng trong đó hoàn toàn bộc phát ra hết, cũng trong thời gian ngắn nhất dung nhập hoàn toàn vào trong cơ thể Cơ Động, có thể giữ lại toàn bộ tác dụng tốt nhất của máu rồng, hoàn toàn dung hợp vào thân thể Cơ Động.
Dần dần, cảm giác nhiệt lượng hoàn toàn tiêu biến. Cơ Động chỉ cảm thấy thân thể của mình rất nóng, nóng như là đang bị nấu chín lên vậy. Mấy trăm mũi kim châm nhiệt lượng hoàn toàn biến thành từng luồng nhiệt lưu cuồn cuộn, làm dịu lại thân thể hắn. Tất cả các thống khổ, vào thời khắc này đều biến thành sự thoải mái không gì sánh kịp, xương cốt toàn thân không ngừng phát ra âm thanh canh cách, gân mạch thân thể, làn da, cơ thể đều trở nên dẻo dai hơn.
Dùng sức vươn vai, thư giãn thân thể mình một chút, Cơ Động chỉ cảm thấy mỗi một chỗ trên thân thể của mình đều tựa hồ như hoàn toàn tuân theo sự khống chế của ý niệm, có thể làm ra bất cứ động tác gì. Chỉ vừa hơi cử động một chút, toàn thân giống như là tràn ngập năng lượng vậy. Cái này cũng không có quan hệ gì với ma lực, hoàn toàn là do năng lượng của thân thể bộc phát ra. Không biết là có phải do tác dụng của giọt máu kia của Liệt Diễm hay không, lúc này ma lực hai loại cực hạn song hỏa trong cơ thể của Cơ Động đã hoàn toàn khôi phục tới trạng thái tốt nhất.
Màu tím nhạt của đám máu trong hố đã hoàn toàn nhạt hẳn, chỉ còn lại một màu hồng nhạt, hiển nhiên, hiệu lực trong đó đã hoàn toàn bị Cơ Động hấp thu hết.
Phù một tiếng, Cơ Động từ trong hố máu rồng chui ra, đứng dậy, vươn vai một cái, thân thể hắn tựa hồ như là cao thêm vài phần. Cỗ da thịt màu đồng toàn thân tản ra một tầng nhiệt khí nhàn nhạt, ẩn hiện một tầng quang mang màu tím nhạt, tất cả các đường cong trên cơ thể càng trở nên rõ ràng hơn, thế nhưng cũng không có chút nào phô trương, giống như là một cỗ xe thể thao nhiều góc cạnh vậy.
Liệt Diễm đột nhiên quay đầu nhìn sang chỗ khác:
- Nhanh lên, mau mặc quần áo vào đi.
- Ách…
Cơ Động lúc này mới nhớ ra, thân thể mình đã không một mảnh vải che thân. Hơn nữa, không biết có phải bởi vì long huyết kích thích hay không, chỗ ấy của hắn mơ hồ như có một lực lượng dâng trào lên vậy.
Đỏ bừng mặt, vừa mặc lại quần áo, Cơ Động nói:
- Liệt Diễm, hai người bạn học của ta…
Liệt Diễm phất tay:
- Bọn họ đều có thân thể hỏa thuộc tính, không có vấn đề gì đâu. Về phần máu rồng, ta chỉ chuẩn bị đủ cho một mình ngươi, đống máu đó đã không còn tác dụng gì nữa rồi.
Cái này gọi là có phúc cùng hưởng, Cơ Động đương nhiên không có hy vọng xa vời là kêu con Băng Tuyết Cự Long kia cấp thêm chút máu nữa, hắn cũng không đành lòng nhìn Liệt Diễm chảy thêm một giọt máu nào. Hắn chỉ muốn hỏi xem đám máu rồng mà hắn đã dùng qua có còn sót lại chút tác dụng gì không, có thể đem cho Tạp Nhĩ và Tất Tô ngâm qua một chút. Không ngờ đã bị Liệt Diễm hiểu thấu, cắt ngang ý định của hắn.
- Đưa ra đây.
Liệt Diễm đột nhiên hướng về phía con Băng Tuyết Cự Long Phong Sương kia, đưa cánh tay phải của mình ra. Thanh âm của nàng mang theo cảm giác cao cao tại thượng, lại thêm một thần thái uy nghiêm khiến cho Phong Sương nhịn không được phải run rẩy một chút. Phong Sương dùng vẻ mặt cầu xin nhìn Liệt Diễm, lúc này đây, thân thể khổng lồ của hắn đã hoàn toàn run rẩy, tuy rằng cực kỳ e ngại, nhưng cặp long mâu lại lộ ra thần sắc vô cùng kiên định.
- Còn muốn để ta nhắc lại lần thứ hai sao?
Ánh mắt Liệt Diễm tựa hồ như có một tia hỏa diễm nhàn nhạt lóe lên. Con Băng Tuyết Cự Long Phong Sương nhìn thấy, giật nẩy mình, rất nhanh lùi về sau một bước. Cực kỳ miễn cưỡng, nó nâng một chân trước lên, giống như vẽ một cái gì đó trong không trung, miệng lầm bầm một thứ ngôn ngữ mà Cơ Động nghe không hiểu gì cả. Nhất thời, một ký hiệu kỳ lạ màu tím đã xuất hiện giữa không trung. Ngay sau đó, phốc nhẹ một tiếng, trong không trung không ngờ lại xuất hiện một cánh cửa nhỏ.
Đây là… con cự long kia không ngờ lại có thể xé rách không gian? Cái này nhìn qua cũng có tác dụng lưu trữ giống như cái thủ trạc của Cơ Động, nhưng bản chất hoàn toàn khác hẳn. Có thể chế tạo ra không gian riêng của mình, cái này đòi hỏi thực lực đến trình độ nào mới có thể làm được đây? Nó đã cường đại như vậy mà lại e ngại Liệt Diễm đến như thế, Cơ Động biết rõ, chính mình từ trước đến giờ vẫn còn xem thường người con gái khiến mình hồn xiêu phách lạc kia.
Băng Tuyết Cự Long Phong Sương đưa chân trước vào trong cánh cửa nhỏ kia, vẻ mặt không cam lòng, vô cùng miễn cưỡng lấy ra một kiện đồ vậy.
Đó là một quả trứng có hoa văn kỳ lạ màu hồng, toàn bộ tròn trịa, đường kính khoảng chừng hơn ba thước, bề mặt tản mát ra quang mang màu hồng, lúc sáng lúc tối. Cặp mắt Phong Sương tràn ngập vẻ bi thương đem quả trứng khổng lồ kia đặt trước mặt Liệt Diễm.
Hôm nay, chuyện khiến Cơ Động kinh ngạc quả thật rất nhiều, quả trứng thật lớn kia là cái gì đây? Chẳng lẽ là…