Chương 271: Rượu đỏ và Rượu trắng (Hạ)

Một lão Sâm Yêu đặc biệt già nua từ trong đám lão Sâm Yêu bước ra, hơi hơi khom người hành lễ về phía Cơ Động cùng với Liệt Diễm:

- Cảm tạ hai vị ân nhân đã nghĩ cách cứu viện bộ lạc của bộ lạc Tháp Mẫu. Còn chưa thỉnh giáo tên họ của hai vị ân nhân là gì?

Ánh mắt Cơ Động chợt lóe lên, đảo qua đám trưởng lão của Sâm Yêu. Hắn phát hiện, chung quanh bãi cỏ này, ít nhất có hơn một trăm luồng ma lực ba động nhàn nhạt. Từ sau khi luyện thành Linh Hồn Chi Hỏa, khả năng cảm giác của hắn đối với ma lực cực kỳ sâu sắc. Trong lòng hắn nhất thời có chút thấu hiểu, nhàn nhạt nói:

- Xin chào Sâm Yêu trưởng lão tôn kính. Tên của ta là Cơ Động, vị này tên Liệt Diễm. Việc này cũng là chúng tôi vô tình thấy chuyện bất bình mà ra tay giúp đỡ mà thôi. Các vị cứ trực tiếp gọi tên chúng ta là được rồi, không cần gọi là ân nhân đâu. Ta biết rõ mọi người có sự sợ hãi cùng với đề phòng rất lớn đối với con người. Ta chỉ có thể nói với các vị, trong nhân loại cũng có người tốt cùng với người xấu. Ta không dám tự xưng là người tốt, nhưng cũng không phải là những người xấu đê tiện kia đâu.

Trong lòng vị Sâm Yêu trưởng lão lớn tuổi kia nhất thời cả kinh, mơ hồ đã hiểu được ý tứ trong lời nói của Cơ Động. Thoáng có chút xấu hổ, nói:

- Xin mời hai vị ngồi. Sâm Yêu chúng tôi ở trong Sinh Mệnh Chi Sâm có tổng cộng hơn hai mươi mấy bộ lạc. Tất cả các trưởng lão tộc trưởng của các bộ lạc đều đã ở đây cả. Ta tên là Áo Đa Mụ, là trưởng lão của bộ lạc Sâm Yêu thứ nhất Áo Đa Mỗ bộ lạc. Cũng là Thủ tịch Trưởng lão của tất cả Sâm Yêu Bộ Lạc.

Cơ Động kéo tay Liệt Diễm bước lại ngồi dưới cái trướng, hai cái Nguyên Tố Thể giống như hai gã hộ vệ, đứng ở phía sau bọn họ.

Đám Sâm Yêu trưởng lão còn lại đều đứng phía dưới trướng, đối diện với Cơ Động là Liệt Diễm. Lúc này, có một gã Sâm Yêu trẻ tuổi đem ra một mâm các loại hoa quả cùng với nước trái cây dâng lên cho mọi người.

Các vị Sâm Yêu trưởng lão nhìn Cơ Động và Liệt Diễm, ánh mắt mỗi người đều khác nhau. Nhưng từ trong ánh mắt của bọn họ, Cơ Động chứng kiến phần lớn đều là sự kinh khiếp, chứ không phải là hữu hảo. Duy chỉ có vị Tháp Mẫu trưởng lão ngồi gần hai người nhất, thần sắc chỉ là xấu hổ cùng với vài phần van cầu và bất đắc dĩ.

Nhưng thật ra Cơ Động lại có vẻ vô cùng trầm ổn. Đối mặt với vẻ mặt không tính gì hiền lành của mấy vị Sâm Yêu trưởng lão, hắn vẫn như trước ngồi đó, vững như Thái Sơn, thần thái tự nhiên.

Bưng lên một ly nước trái cây đưa sang cho Liệt Diễm, Cơ Động quay sang phía Áo Đa Mỗ trưởng lão, nói:

- Chúng tôi đã ở lại trong này hai ngày, nói vậy, chắc lời đề nghị của ta, Tháp Mẫu trưởng lão chắc cũng đã chuyển đạt lại cho các vị trưởng lão rồi. Không biết ý kiến của các vị trưởng lão như thế nào?

Áo Đa Mụ trưởng lão trầm ngâm nói:

- Cơ tiên sinh, chỉ sợ là chúng tôi không thể nào chấp nhận được. Bộ tộc Sâm Yêu chúng tôi, từ khi lập tộc đến nay liền sinh sống trong phiến Sinh Mệnh Chi Sâm này, chưa bao giờ rời khỏi ngôi nhà này của chúng tôi. Đối với thế giới bên ngoài, chúng tôi không hề biết rõ chút nào. Mặc dù hiện tại chúng tôi gặp phải sự công kích của các Thương hội nhân loại các người. Nhưng dù sao ở nơi này chúng tôi cũng vô cùng quen thuộc, vẫn còn có thể miễn cưỡng chống cự được. Nếu như tiến ra thế giới bên ngoài, tiến vào thế giới nhân loại các người, đừng nói tới chuyện đi đến Địa Linh Sơn theo như lời của ngươi nói, e rằng trên đường đi cũng không hề an toàn được. Sau khi chúng tôi cẩn thận bàn bạc, quyết định vẫn như trước ở lại trong Sinh Mệnh Chi Sâm, ở lại trong nhà mà chúng tôi đã sinh sống mấy trăm ngàn năm nay mà chống lại kẻ thù bên ngoài.

- Đúng vậy, chúng ta quyết không rời khỏi nhà của mình. Ta nhất định sẽ dẫn dắt các Chiến sĩ Sâm Yêu bảo hộ Sinh Mệnh Chi Sâm của mình. Bất luận kẻ nào muốn ở trong nhà chúng ta tàn sát bừa bãi, đều nhất định phải trả giá thật đắt.

Một gã Sâm Yêu dáng người cường tráng đột nhiên đứng lên, ánh mắt hắn nhìn Cơ Động và Liệt Diễm tràn ngập hận ý.

Cơ Động lạnh nhạt cười một tiếng, cầm lấy một trái hoa quả chậm rãi ăn:

- Nếu các vị trưởng lão đã quyết định, thì cứ như vậy đi. Chúng ta đã ở lại đây hai ngày, cũng đến lúc rời đi rồi. Xin cáo từ.

Vừa nói, hắn một lần nữa đứng lên, kéo tay Liệt Diễm, xoay người định bỏ ra ngoài. Nhưng gã Sâm Yêu cường tráng khi nãy lại đứng lên, nhìn Cơ Động và Liệt Diễm, cười lạnh một tiếng:

- Đi dễ dàng như vậy sao? Sinh Mệnh Chi Sâm chúng ta, các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi là đi sao?

Cơ Động nhíu mày, không thèm chú ý đến gã Sâm Yêu cường hãn kia, mà quay sang nhìn Tháp Mẫu trưởng lão:

- Trưởng lão, chẳng lẽ Sâm Yêu các người chính là một chủng tộc lấy oán trả ơn hay sao?

Đám Sâm Yêu trưởng lão lúc này cũng đã đứng lên hết. Tháp Mẫu trưởng lão căm tức nhìn gã Sâm Yêu cường hãn kia, nói:

- Gia Tác, ngươi muốn làm gì, Cơ Động tiên sinh đã cứu bộ lạc Tháp Mỗ chúng ta. Nếu không có hắn, ta đã sớm trở thành một cỗ thi thể rồi. Hắn là ân nhân của cả bộ lạc Tháp Mỗ chúng ta, cũng là bằng hữu của chúng ta.

Gia Tác cười lạnh một tiếng:

- Tháp Mẫu, ông còn không rõ sao? Đám nhân loại đê tiện này, chính là đang giở trò lừa gạt chúng ta đó. Ân nhân gì chứ? Bọn họ rõ ràng là biết Sâm Yêu chúng ta thiện lương, nên tìm cách đánh lừa cho chúng ta vào tròng. Bề ngoài giả vờ giết chết một số tộc nhân chúng ta, nhưng trên thực tế, bọn họ chính là muốn dụ cho toàn bộ bộ tộc chúng ta rời khỏi Sinh Mệnh Chi Sâm, sau đó đem nguyên đám chúng ta một mẻ bắt gọn, hoàn toàn hủy diệt bộ tộc Sâm Yêu của chúng ta. Ông thật sự nghĩ rằng đám nhân loại đê tiện kia sẽ thật tâm trợ giúp chúng ta sao?

Vừa nghe xong những lời Gia Tác nói, Cơ Động không giận ngược lại còn cười, ánh mắt nhìn về phía vị Thủ tịch trưởng lão Áo Đa Mụ:

- Ngài và các vị Trưởng lão đều có suy nghĩ như vậy sao?

Áo Đa Mụ cũng không có trả lời hắn, nhưng ánh mắt của hắn cùng với các Sâm Yêu trưởng lão đã nói cho Cơ Động biết đáp án.

Đúng lúc này, Gia Tác thét dài một tiếng. Nhất thời, trong đám rừng rậm xung quanh xuất hiện hơn hai trăm gã Sâm Yêu cường tráng. Xung quanh thân thể bọn họ rõ ràng có ma lực ba động. Đám Sâm Yêu trưởng lão rất nhanh lui về phía sau. Cơ Động và Liệt Diễm nhất thời bị bao vây vào giữa.

Gia Tác hét lớn một tiếng:

- Bắt hai người kia lại. Ta nhất định sẽ tra xét ra được mục đích của bọn họ. Nếu hai kẻ kia có thực lực siêu quần, nhất định là nhân vật thủ lĩnh của cái thương hội kia. Bắt bọn họ lại trước rồi tính sau.

Chứng kiến nhân loại, những đám Sâm Yêu có được ma lực kia, ánh mắt lúc này cũng đã đỏ lên. Mấy năm gần đây số lượng Sâm Yêu chết trong tay nhân loại không biết bao nhiêu mà nói, cừu hận của bọn họ đối với nhân loại sớm đã đạt đến cực điểm. Quang mang ma lực hai màu xanh lam và xanh thẫm đồng loạt sáng lên, toàn bộ phóng thích áp chế về phía Cơ Động và Liệt Diễm.

Liệt Diễm than nhẹ một tiếng:

- Bọn họ đã bị nhân loại hãm hại thật sự quá nhiều, chuyện này cũng không thể trách được bọn họ.

Cơ Động gật gật đầu:

- Ta biết rõ. Yên tâm đi, ta không làm thương tổn đến đám Sâm Yêu kia đâu.

- Các ngươi muốn làm gì? Các ngươi điên rồi sao? Bọn họ đều là ân nhân của chúng ta! Các ngươi sao lại có thể lấy oán trả ơn được.

Tháp Mẫu trưởng lão cũng không hề theo các vị Sâm Yêu trưởng lão kia lui về phía sau, mà đứng ra chắn trước người Cơ Động, nói thế nào cũng không chịu rời đi. Hắn dang rộng hai tay, tâm tình kích động nhìn đám Sâm Yêu khác, trợn mắt la lớn.

Cơ Động vỗ vỗ bờ vai mảnh khảnh của Tháp Mẫu trưởng lão:

- Trưởng lão, không sao đâu, nơi này cứ giao cho ta. Ta cam đoan với ngài, sẽ không làm tổn thương đến bất cứ tộc nhân nào của ngài đâu.

Tháp Mẫu trưởng lão nhìn về phía Cơ Động, trong ánh mắt lộ vẻ xấu hổ:

- Ân nhân, thật xin lỗi, ta cũng không biết sẽ xảy ra như vậy...

Cơ Động nhìn hắn, lắc lắc đầu:

- Ta biết mà, trưởng lão không cần phải giải thích.

Nói tới đây, Cơ Động nhìn về phía đám Sâm Yêu trưởng lão, hai tay chắp sau lưng, uy thế trong mắt bắn ra bốn phía, cất cao giọng nói:

- Các vị Trưởng lão, trước khi động thủ, có thể nghe ta nói qua một lời hay không?

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện