Q.11 - Chương 30: Thánh ma đạo
Cầm thanh đao, Đức Tư Lê múa lên vài phát, đao khí tung hoành khắp nơi.
“Quả nhiên là hảo đao, chỉ tiếc là hai tay ta lực lượng không đủ.” Đức Tư Lê than thở.
Không có đấu khí, nếu tự thân lực lượng mạnh tỷ như tứ đại chung cực chiến sĩ, chỉ bằng khí lực sử dụng vũ khí cũng có thể đạt đến uy lực kinh người. Kỳ thực Thâm uyên đao ma cũng chỉ dựa vào khí lực mà huy động lợi đao.
“Gấp cái gì?” Pháp Ân cười nói, “Đợi Đức Tư Lê ngươi thành Thần, Thần thể ngưng tụ mà thành, lúc đó dùng Thần thể lực lượng cùng Thần lực không phải là có thể dễ dàng sử dụng vũ khí này sao?”
“Ha ha, đúng.” Đức Tư Lê cười.
Kỳ thật tất cả mọi người đều biết, thành Thần vẫn còn một cửa khó khăn nhất.
Chính là tầng thứ mười một!
Tầng thứ nhất đến tầng thứ năm khó khăn cũng không lớn, nhưng mà tầng thứ sáu Liệt hỏa quân vương độ khó lại tăng lên rất nhiều. Tầng năm đến tầng mười là một cấp bậc, rất hiển nhiên tầng thứ mười một so với tầng thứ sáu sẽ khó hơn rất nhiều. Mà thực tế Liệt hỏa quân vương, Mẫu hoàng các sinh vật này vốn đã rất đáng sợ.
Vậy tầng thứ mười một là cái gì?
Mọi người trong lòng đều nặng nề, nhưng tất cả cũng rất rõ ràng, tầng thứ mười một chắc chắn có chúng Thần thi thể, có Thần cách!
“Tầng thứ mười một…” Lâm Lôi nhìn về phía cột đá cổ kính đàng xa, phía dưới cột đá dễ dàng thấy chính là thông đạo âm u, “Theo như Bối Lỗ Đặc đại nhân nói, tầng thứ mười một sinh vật thủ hộ vẫn còn là Thánh vực.”
Hiển nhiên, chủ Thần nắm giữ chúng Thần mộ địa vẫn phải chừa một tia sinh cơ.
Lâm Lôi cũng hiểu được, từ tầng thứ mười hai bắt đầu phải đạt đến Thần cấp mới có thể vào.
“Phỏng chừng từ tầng thứ mười hai trở đi, sinh vật thủ hộ là Thần cấp sinh vật.” Lâm Lôi không dám nghĩ đến lần này xông vào tầng thứ mười hai, cho dù thực lực hắn không tồi, nhưng trước mặt Thần cấp cường giả vốn vẫn là không có năng lực phản kháng.
Chính mình có Thần cách, thành Thần vốn là sinh mạng thuế biến sang một tầng thứ khác.
“Tất cả mọi người đều rõ.” Đức Tư Lê quay sang các vị cường giả, nói: “Chúng ta lúc trước hơn một trăm vị cường giả cùng đi, lên đến tầng mười này cũng chỉ còn có mười một người.”
Mọi người gật đầu.
Hơn bảy mươi cường giả kia, hoặc đã chết, hoặc đã dừng bước rút lui.
Chỉ có bọn họ đến được tầng mười này.
“Đây là lần đầu tiên trong đời ta đến gần Thần cách như thế này, ta biết phía trên kia, tầng mười một có Thần cách.” Đức Tư Lê lúc này cảm xúc mênh mông, dù sao hắn cũng đã cố gắng bao nhiêu năm. “Nhưng mà mọi người cũng biết, tầng thứ mười một theo quy luật cũng là cực độ nguy hiểm, so với Liệt hỏa quân vương, Mẫu hoàng, Tà nhãn vương giả, Ngân thiết ma nhân đều nguy hiểm hơn nhiều!”
Tất cả cường giả trong lòng đều minh bạch.
“Có lẽ trong chúng ta sẽ có người tử vong tại tầng mười một này.” Đức Tư Lê trầm giọng nói: “Nhưng ít nhất bản thân ta sẽ không sợ chết, đã sống mấy ngàn năm rồi, chuyện gì cũng kinh nghiệm qua, trên con đường trở thành Thần, chết cũng không hối hận.”
Các cường giả ánh mắt thập phần kiên định.
Vô luận Đức Tư Lê, La Toa Lỵ, Pháp Ân, Đột Lệ Lôi, hay là Lục mục kim nghê Khắc Lý Áo tam huynh đệ, hay Hắc giáp cự hạt bọn họ đều vì thành Thần mà phấn đấu suốt mấy ngàn năm. Sanh tử bọn họ đã sớm coi thường.
Trong năm đại Thánh vực cực hạn cường giả, Lạp Sắt Phúc Đức đã chết.
Mọi người cũng không vì Lạp Sắt Phúc Đức mà cảm thấy bi thương lắm. Bởi vì họ hiểu được… có lẽ không lâu sau bọn họ cũng sẽ trên con đường thành Thần mà tử vong.
Trong mười một vị cường giả, Lâm Lôi, Bối Bối cùng Áo Lợi Duy Á, tuổi đều xem như rất trẻ, vẫn còn chưa đến trăm tuổi, so với Đức Tư Lê các cường giả thì kém hơn rất nhiều. Bọn họ trong lòng đối với sanh tử giải thích, cùng Đức Tư Lê các cường giả vẫn có chút khác biệt.
"Mọi người chuẩn bị cho tốt, lần này chúng ta tại tầng mười nghỉ ngơi một năm rưỡi thời gian, đợi một năm rưỡi sau chúng ta sẽ tiến vào tầng thứ mười một." Đức Tư Lê nói.
Các vị cường giả trong lòng đấu chí đều tăng cao, tất cả lặng lẽ gật đầu.
Bước vào Chúng Thần mộ địa đã hơn tám năm, lại tu luyện một năm rưỡi thời gian, so với hạn kỳ mười năm chỉ còn có mấy tháng. Mà tại tầng thứ mười một, có thể đạt được Thần cách hay không có lẽ chỉ trong vòng một vài ngày là có kết quả.
Tất cả mọi người đều tự tản ra, tùy ý tìm kiếm một chỗ mà bắt đầu tĩnh tu.
"Lão Đại." Bối Bối nhìn về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi cũng nhìn về phía nó, bọn họ hai người đều cảm nhận được suy nghĩ của người kia.
Hảo hảo tu luyện. Đối với Lâm Lôi, Bối Bối, Áo Lợi Duy Á mà nói, một năm rưỡi thời gian này còn có thể lại gia tăng thực lực. Về phần tám vị cường giả kia… trừ phi kỳ ngộ tới, nếu không muốn đột phá thật sự rất khó.
Trên đại thảo nguyên mênh mông, tại một bụi cỏ gió nhẹ kéo tới, thổi bay mái tóc dài của Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhắm hai mắt, bình tĩnh ngồi xuống tu luyện.
“Đại địa áo nghĩa càng tiếp tục khó khăn càng lớn. Ta bây giờ đạt tới Đại địa mạch động 64 trọng, nếu muốn dung hợp đến 32 trọng phỏng chừng thời gian không ít hơn lần trước. Lần trước hao hết tám năm thời gian, lần này ngắn ngủi một năm rưỡi thời gian…” Lâm Lôi trong lòng âm thầm quyết định, “Tốt nhất là nghiên cứu Phong chi áo nghĩa đi.”
Bây giờ quan trọng nhất là làm cho thực lực có đột phá, khiến cho mình tại tầng mười một tăng thêm nhiều phần hy vọng.
“Linh hồn kết hợp với tự nhiên, Tinh Thần lực đương nhiên sẽ tăng lên, nhưng thực tế, Tinh Thần lực tu luyện cùng Phong chi áo nghĩa tu luyện có thể tiến hành cùng lúc.” Lâm Lôi rất thoải mái.
Sau đó, hắn dẹp mọi tạp niệm trong lòng.
Vong ngã!
Lâm Lôi Tinh Thần lực hoàn toàn cùng tự nhiên kết hợp, trên thảo nguyên từng cơn gió chung quanh thổi qua, trong đầu hắn tự nhiên hiện lên các loại quỹ tích kỳ lạ, đồng thời Phong ba động – Phong đích luật động – Vạn kiếm hợp nhất các loại kiếm pháp cũng tự thôi diễn trong đầu.
Lâm Lôi dựa theo Khoái – Mạn hai đại cảnh giới trong Phong nguyên tố pháp tắc không ngừng nghiên cứu lĩnh ngộ.
Đồng thời cũng tìm hiểu các loại kiếm pháp, trong đầu vô số bóng kiếm hiển hiện.
Bóng kiếm như gió, vô hình vô tướng!
Trong lúc này, khi tĩnh tâm lĩnh ngộ, trên phương diện lĩnh ngộ Phong nguyên tố pháp tắc, tốc độ lĩnh ngộ của Lâm Lôi tuy thong thả nhưng ổn định, từng bước mà tăng lên. Trong đầu bóng kiếm thôi diễn càng ngày càng thêm huyền ảo tự nhiên. Linh hồn kết hợp tự nhiên làm cho Tinh Thần lực cũng không ngừng tiến bộ.
Trên thảo nguyên, chúng cường giả hoặc là khoanh chân tĩnh tu, hoặc là thôi diễn trong đầu các loại công kích, tất cả mọi người vì chuẩn bị tiến vào tầng thứ mười một mà cố gắng.
Bối Bối ngồi trên mặt cỏ, ngoại thân cũng ẩn ẩn từng đạo hắc quang bao quanh.
Bất tri bất giác… tóc Lâm Lôi lúc này cũng đã dài thêm rất nhiều.
Đảo mắt đã hơn một năm trôi qua, khoảng cách ước định một năm rưỡi thời gian cũng chỉ còn lại hơn hai tháng nữa.
“Đức Tư Lê.” Pháp Ân giờ phút này cùng Đức Tư Lê đều ngồi ở trên cỏ, bọn họ đã sớm tu luyện tới cực hạn, chỉ cần lại đột phá liền trở thành Thần. Giờ phút này ngược lại không thể miễn cưỡng liều mạng tu luyện, hai người chỉ thoải mái cười nói: “Ngươi còn nhớ trận đánh của hơn năm ngàn năm trước không?”
“Đương nhiên nhớ rõ.” Đức Tư Lê than vãn, “Trận đánh nọ, dị vị diện cường giả phủ xuống, Thánh vực cường giả từng người từng người vẫn lạc, mà trên Viêm nhiệt sa mạc cùng thinh không Nam hải chiến đấu thảm thiết chưa từng có.”
Pháp Ân cũng gật gật đầu.
Năm đó Pháp Ân, Đức Tư Lê mấy người cũng mới bắt đầu đạp nhập Thánh vực, bất quá chỉ là một tiểu nhân vật trong hàng ngũ Thánh vực, đại loại tương đương cỡ Tinh không kiếm Thánh Đế Long một hạng, sơ nhập Thánh vực thôi. Trong cuộc chiến đấu với dị vị diện cường giả, bọn họ có tham gia cũng chỉ là chịu chết.
“Đông đảo Thánh vực cường giả, cả Thần cấp cường giả cũng có không ít, Thánh vực đối Thánh vực, Thần cấp đối Thần cấp, trong đó có một Thần vực cường giả sát đến đội ngũ Thánh vực cao thủ, trong nháy mắt chết một đoàn lớn.” Đức Tư Lê than vãn, “Từ ngày đó trở đi, ta liền suy nghĩ trong lòng, rốt cuộc có một ngày chính mình sẽ thành Thần!”
Thần uy như ngục!
Trước mặt Thần vực, Thánh vực không là gì.
“Hơn năm ngàn năm rồi.” Đức Tư Lê than vãn, “Trên con đường này, rốt cuộc đã chết bao nhiêu bằng hữu. Hải Ốc Đức đã chết, Lạp Sắt Phúc Đức đã chết, mà năm đó Khải Lý Lan cũng đã chết…”
Pháp Ân cũng gật đầu.
Đã biết bao năm tháng, vô số cường giả vì mộng ước trở thành Thần mà cố gắng. Đạt tới Thánh vực đối với bọn họ mà nói không khó, bất quá thành Thần… thực sự khó khăn trùng trùng.
“Pháp Ân.” Đức Tư Lê nhìn về phía hắn, “Chúng ta cho tới cuối cùng chỉ còn cách một bước nữa thôi, cũng là hơn năm ngàn năm qua lần đầu tiên chúng ta gần với mục tiêu thành Thần nhất.”
Pháp Ân gật đầu, trịnh trọng nói: “Có thể thành công hay không, phải nhìn một lần cuối cùng này.”
“A?” Pháp Ân, Đức Tư Lê cơ hồ đồng thời nhìn về phía Lâm Lôi, bọn họ hai người nhìn nhau, trong mắt đều hiện nét kinh ngạc. Đối với Đức Tư Lê chúng cường giả mà nói, Lâm Lôi cùng Áo Lợi Duy Á đích thật là nhân vật tuyệt thế thiên tài, người khác mất mấy ngàn năm, bọn họ không đầy trăm năm là có thể làm được.
Mà Lâm Lôi càng khiến bọn họ kinh hãi. Trụ cột hảo, pháp tắc lĩnh ngộ mạnh, mà bây giờ…
“Xem ra rốt cuộc cũng đột phá Thánh ma đạo cảnh giới rồi.” Đức Tư Lê than vãn, năm đó hắn cũng từng đột phá một cửa này.
Trong lúc này Lâm Lôi cũng cảm nhận được linh hồn máy động, mà trong đầu, tinh thần hải dương đang rít gào, thất sắc linh hồn tinh thể rung động nhè nhẹ tựa hồ đang phát sinh một loại biến hóa vi diệu.
“Rốt cuộc cũng đột phá.” Lâm Lôi trong lòng tràn ngập xúc động.
Từ cửu cấp đến cửu cấp đỉnh phong hao phí gần mười năm, mà từ cửu cấp đỉnh phong cho đến giờ đột phá cũng hao hết mười năm công phu!
“Oanh long long…” Tinh Thần lực không ngừng thuế biến, Tinh thần hải dương phạm vi bao trùm ngược lại thu nhỏ từ từ, bất quá Tinh thần lực về thực chất lại mạnh mẽ hơn nhiều… quan trọng nhất là tinh hồn tinh thể bắt đầu thay đổi hình dáng.
Thong thả thuế biến.
Tinh Thần lực về lượng thì áp súc lại chỉ còn trên dưới một thành, nhưng lại trở nên tinh túy cực kỳ, khống chế linh hoạt mà mạnh mẽ hơn nhiều.
“Linh hồn tinh thể?” Lâm Lôi trong lòng chợt động.
Kỳ thực quá trình tu luyện căn bản cũng chỉ là quá trình tăng trưởng sinh mạng lực, mà căn bản nhất của sinh mạng lực… chính là linh hồn! Sinh mạng tầng thứ tăng lên, tự nhiên linh hồn cũng không ngừng thuế biến. Thánh ma đạo cảnh giới tu luyện chính là Tinh thần lực, đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới thì linh hồn cũng sẽ thuế biến thành một tầng thứ mới.
Thong thả thuế biến.
“Linh hồn thuế biến, đến lúc nào mới chấm dứt?” Lâm Lôi cũng không muốn lãng phí thời gian, hắn biết khoảng cách tiến vào tầng thứ mười một cũng đã ngày càng gần. Linh hồn thuế biến cũng là tự phát, Lâm Lôi chú ý quan sát linh hồn thuế biến vài ngày cũng không tiếp tục chờ đợi. Hắn lại chuyên tâm lĩnh ngộ Phong nguyên tố pháp tắc và nghiên cứu các loại kiếm pháp.
Các loại kiếm ảnh không ngừng diễn luyện.
Trong quá trình Lâm Lôi lĩnh ngộ, phát hiện từ khi linh hồn bắt đầu thuế biến, tốc độ nghiên cứu pháp tắc, nghiên cứu kiếm pháp của mình cũng càng ngày càng tăng, hiệu suất nâng cao rõ rệt.
“A?” Lâm Lôi cảm thấy linh hồn máy động, “Thành công rồi!”
Hắn lúc này cẩn thận xem xét linh hồn của bản thân, trong đầu, ở trên không trung của tinh thần hải dương cũng huyền phù một thanh kiếm lập lòe thất sắc quang mang, lại có một quầng sáng màu xanh bao phủ ở trên thanh kiếm. Đúng, là kiếm hồn!
“Kiếm?” Lâm Lôi kinh ngạc.
“Linh hồn ta biến thành kiếm hình?” Hắn hơi giật mình.
Kỳ thật linh hồn ở hình dạng nào vốn cũng không phải cố định, ví dụ như vong linh ở minh giới thì linh hồn là hình ngọn lửa gọi là linh hồn chi hỏa. Cũng như Lâm Lôi khi xưa giết chết Liệt hỏa quân vương, kỳ thật linh hồn của hắn chính là trong tảng đá trong suốt.
Cũng có một số Thần cấp cường giả, linh hồn của họ là đao hình hay hình cầu.
Cái đó cùng con đường tu luyện của mỗi người có liên quan.
“Đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới quả nhiên cũng khác trước.” Lâm Lôi dễ dàng dùng Tinh thần lực phát ra xung quanh. Mặc dù ở đây là vị diện đặc thù, lúc trước Lâm Lôi chỉ có thể dùng Tinh thần lực bao phủ trên dưới mười thước phạm vi, nhưng bây giờ có thể đạt đến vài trăm thước.
Hắn mở mắt nhìn quanh, Bối Bối liền quay về phía hắn cười.
“Lão đại, huynh đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới sao? Ha ha, huynh thi triển ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’ trong truyền thuyết cho ta xem một chút a, ta còn chưa thấy qua bao giờ.” Bối Bối hưng phấn cực kì, nó lúc này thuần túy vì Lâm Lôi mà cao hứng, rốt cuộc cũng đạt tới Thánh ma đạo cảnh giới.
Địa hệ cấm chú cùng Phong hệ cấm chú, bây giờ Lâm Lôi đều có thể thi triển được.
“Thứ nguyên chi nhận?” Lâm Lôi đối với đơn thể cấm chú cực mạnh trong truyền thuyết cũng có một tia hiếu kì, lúc này hắn bắt đầu mặc niệm ma pháp chú ngữ. Chú ngữ mặc dù từ sớm đã biết, nhưng bây giờ cũng là lần đầu tiên thi triển.
Một lát sau…
Vô số Phong nguyên tố tụ tập lại chung quanh Lâm Lôi, mà toàn bộ gió trên thảo nguyên bỗng nhiên biến mất vô hình.
Một đạo phong nhận màu xanh gần như trong suốt dài ước chừng ba bốn thước, từ bên người Lâm Lôi phát ra xa, tốc độ cực nhanh… sợ rằng ngay cả tốc độ của Bối Bối, Đức Tư Lê cũng không kịp né tránh… đáng sợ nhất là khi đạo phong nhận này quét qua, không gian liền xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt vỡ.
Tựa như tấm vải bị cắt xé ra, từng vết nứt không gian cũng mở ra thành một miệng hang, đương nhiên trong nháy mắt đã hồi phục lại như cũ.
Bay được khoảng cách vài trăm thước rồi ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’ cạn kiệt năng lượng mà tiêu tán.
“Xé rách không gian, chiêu này công kích ra thì ai có thể ngăn cản? Hơn nữa ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’ sau khi phát ra có thể thông qua dùng Tinh thần lực hơi thay đổi phương hướng một chút.” Lâm Lôi mừng như điên.
(Hết chương 30)