Chương 298: Yến Hội

Thiên Bảo Trai yến hội.Hôm nay là ngày hiếm hoi Đinh Đang mặt nữ phục, áo dài màu xanh da trời, làm những đường cong trên thân hình nàng hiện lên; bả vai như tuyết, dễ dàng thấy được 2 xương quai xanh gợi cảm; trên mặt mang theo nụ cười nhẹ, ngồi cạnh Đường Thiên. Dù ai thấy bộ dáng của nàng hiện tại cũng không thể liên tưởng đến Bạch Ngân Hắc Hồn Mã.

Nhiệm vụ Hắc Hồn Mã là dò la tin tức, rất nhiều lúc cần che giấu thân phận. Đừng thấy Đinh Đang bình thường tùy tiện, kỳ thật nàng rất tinh thông các loại ngụy trang, như buổi dạ yến này, bộ dáng hiện tại của nàng phải nói là hoàn mỹ.

Nụ cười mê người, cử chỉ điềm đạm tao nhã, khiến nàng trở thành tiêu điểm của cả yến hội.

Mỗi người khi nhìn nàng đều tán thưởng không thôi, nhưng nhìn đến thằng đàn ông kế bên nàng thì đều tỏ vẻ chán ghét. Thật đúng là hoa lài cắm bãi cứt trâu ah! Tinh công tử ở 1 bên, đeo mặt nạ tinh tinh xấu xí, càng khiến mọi người khó chịu là gã đang vùi đầu ăn.

Ô! Trời ơi! Còn văng cả nước thịt kìa; trên khăn trãi bàn trắng tinh, lại như vừa dính mưa. Nhìn động tác thô lỗ kia, kẻ man rợ này ngay cả cục xương thật to cũng cầm cắn! Đáng tởm hơn là hắn đút nguyên cả cái giò vào miệng, mọi người đều trợn cả mắt.

Chép, chép, ực,… chép, chép, chép, ực,… chép, chép….

Rạo, rạo,…. Rạo, rạo, rạo…

Người đứng gần nghe rõ cả tiếng nhai nuốt của gã. Mặt họ biến đổi vì khó chịu, nhích ra xa.

Dao ăn đâm vào cái giò khác.

Người ta bây giờ mới phát hiện.

Chờ chút… Xương đâu? Xương trong chân giò đâu?

Tất cả mọi người trợn mắt há mồm nhìn Tinh công tử, như chứng kiến một con đại tinh tinh đáng sợ cứ cúi đầu ăn liên tục, không hề để ý xung quanh.

Ở yến hội cao cấp thế này lại có hạng thô lỗ như vậy?

Mà lúc này, Đinh Đang với nụ cười mỉm kế bên cũng đã bị nước thịt văng ra làm sởn cả gai ốc.

Nàng chính là nữ thần! Nhóm quý tộc lâu năm kia than thở từ đáy lòng, cô nương xinh như vậy, đáng tiếc. Mà những người tuổi trẻ liên tưởng càng phong phú, họ thấy rằng nụ cười của nữ thần ngồi kia rất là miễn cưỡng. Nàng nhất định bị tên man rợ kia bắt. Có mấy thiếu niên liếc nhìn nhau.

Đường Thiên ăn rất ngon, hôm nay tới yến hội này quả là chính xác! Nơi đây đúng là thiên đường để ăn uống, mỗi món đều ngon như vậy, chỉ có chút tiếc là đồ ăn quá ít đi; mà khi hắn thấy thịt chân giò phủ nước sốt thì cái tiếc nuối ấy hoàn toàn biến mất. Đây là thịt chân giò ngon nhất hắn từng ăn! Ngay cả lưỡi mình cũng suýt nuốt luôn.

Ăn hết 1 phần, hắn chưa thấy đã, ngẩng đầu nhìn xung quanh, thấy người bồi bàn liền ngoắc lại: “Thêm 10 phần đi!”

10 phần!

Đinh Đang một bên đang bảo trì nụ cười hoàn mỹ, mặt cũng bị cứng đờ. Rất nhanh nàng cảm nhận được ánh mắt chung quanh là cười nhạo và thương hại.

Không thấy, ta không thấy… Đinh Đang tự thôi miên mình!

Bất quá lúc thấy vẻ mặt của người bồi bàn khi nghe Đường Thiên gọi thêm 10 phần ăn, suýt nữa nàng bật cười, hình như thế này cũng vui à! Tên bồi bàn thấy nụ cười như thiên sứ của nàng thì quay hẳn sang như thỉnh cầu nàng ngăn cái yêu cầu kia lại.

Nếu như 10 phần giò heo xuất hiện, đó là một hồi tai họa, mùi thịt sẽ bao phủ cả hội trường.

“Ăn như vậy không tốt cho thân thể.” Sự ôn nhu của Đinh Đang làm xương cốt mọi người muốn nhũn ra, người bồi bàn cũng thở nhẹ; Đinh Đang quay sang người bồi bàn dặn: “Mỗi phần chân giò cho thêm 2 phần nước sốt, cám ơn!”

Người bồi bàn ngây ra như phỗng.

2 mắt Đường Thiên tỏa sáng, nói theo: “Đúng! 10 phần, mỗi phần phải có thêm 2 phần nước sốt thịt nhuyễn, đem hết lên.”

Khi 10 phần chân giò được đem lên, mùi thịt tỏa khắp ngỏ ngách hội trường. Không gian thoáng yên tĩnh, khách đang cầm ly rượu đều quay sang.

Rạo, rạo…

Tiếng nhai xương làm người ta sởn hết gai ốc lại nổi lên.

“Ta ghét chân giò heo!” Một âm thanh không vui vang lên.

1 nữ tử mặc quần trắng tinh xuất hiện trước bàn ăn Đường Thiên, ả bĩu môi bất mãn. Dung mạo cũng không tệ, da còn trắng hơn da Đinh Đang, còn mang chút ngây thơ, trong mắt như hiện 1 tia giảo hoạt liếc Đinh Đang.

Đinh Đang nhận thấy 1 chút địch ý, hơi ngẫm lại liền hiểu được; những thiếu niên chung quanh luôn nhìn nàng, nên thiếu nữ kia ghen ghét.

Nàng không khỏi mỉm cười, đối với nhỏ như vậy cô bé tâm tư, nàng lại không quá để ý.

Nụ cười này làm người ta cảm thấy bên trong cái ôn nhu điềm tĩnh mang vài phần kiên cường. Tính cách nàng độc lập, vượt xa những cô nương được nuông chiều từ nhỏ. Nếu như nói, Đinh Đang với vẻ vừa rồi như đóa hoa trãi mưa gió, dịu dàng ôn nhu, làm cho lòng người sinh thương tiếc, mà nụ cười này, lại làm cho người ta cảm nhận được, ngoài mảnh mai, nàng còn có một mặt kiên cường, làm cho người ta không khỏi hiện lên kính trọng.

Thiếu nữ kia càng ganh tị, tay cầm khăn bàn ăn muốn giật đổ. Quang mang chợt lóe lên.

Pặc!

1 con dao ăn đâm vào giữa ngón trỏ và giữa tay nữ tử đến tận chuôi.

Ả ngẩn người, đến khi cảm giác trơn láng từ mặt dao truyền đến thì tóc gáy mới dựng lên, mặt xám ngắt: “Ah!”

Tiếng thét thê lương chói tai, làm cho lòng người trong run lên.

"Đại nhân!" Thủ hạ Thiên Bảo Trai giật mình, vội nhìn về phía Tạ Quang Trung.

Tạ Quang Trung cũng không khỏi cảm thấy đau đầu, hắn thật không ngờ Tinh công tử kia, lại có tính tình kiểu này. Nếu biết Tinh công tử sẽ làm ra nhiều chuyện như vậy, hắn sẽ không mời tên kia tham gia lần yến hội này.

“Đừng vội, xem chút nữa đã!” Tạ Quang Trung lắc đầu, lúc này hắn ra mặt chỉ càng khó xử.

Đường Thiên vẫn tiếp tục cầm 1 giò heo cắn.

Rất nhiều người nhìn Đường Thiên bắt đầu có thay đổi, một đao kia cực chuẩn. Bàn tay của thiếu vốn rất khéo léo, lúc nắm khăn trải bàn, khoảng trống giữa 2 ngón tay cực nhỏ, dao ăn chuẩn xác cắm ở giữa, nhưng không làm hại đến thiếu nữ.

Nhưng không phải mỗi người đều tỉnh táo được như thế.

“Tiểu Tuyết, tiểu Tuyết, nàng có bị thương không?” Tiếng 1 thiếu niên vang lên.

Tiểu Tuyết oa oa khóc lớn.

“Các hạ, ngươi đối xử với 1 cô bé như vậy là quá hung ác rồi!” 1 người trung niên bước ra, mặt trầm như nước. Hắn là cha thiếu niên, quan hệ 2 nhà khá tốt nên giờ hắn đứng ra.

Đường Thiên phối hợp nhai thịt, hoàn toàn không nửa điểm để ý. Mặc dù có người quấy rối, nhưng Đường Thiên vẫn muốn ăn, thịt chân giò vẫn thơm như vậy.

Rạo, rạo, rạo…

Tiếng nhai xương như cười nhạo vang lên, mặt người trung niên đỏ bừng, dám khinh lão tử?

“Các hạ đã thích ăn như vậy, cho người ăn!” “A Cửu, cho hắn ăn 1 trận, giúp hắn biết không phải xài 1,5 tỷ là có thể làm càn ở Vĩnh Yên Thành này.”

1 hán tử đạm mạc đứng lên.

Đám người nhao nhao 1 hồi né ra. Trung niên không phải là người có thế lực mạnh nhất Vĩnh Yên Thành nhưng cũng nằm trong top 5. Có quan hệ với 1 vị trưởng lão của Hắc Hồn, Thực lực A Cửu sâu không lường được.

A Cửu hướng tới Đường Thiên chậm rãi đi.

1 thiếu niên thấy Đường Thiên vẫn an tĩnh ngồi cạnh Đường Thiên nhắc nhở: “Tiểu thư, nàng rời xa nhanh lên a!”

Đinh Đang mỉm cười lắc đầu, động tác ưu mỹ như thế làm không ít người thở dài ghen ghét. Nam nhân nhìn Đường Thiên đều khó chịu cực độ, mong A Cửu giáo huấn tên này thật tốt.

Đinh Đang mỉm cười nhưng lòng đã nghiêm túc, lão bản sắp nổi giận. Nàng nhìn A Cửu mang chút đồng tình. Lúc này đương nhiên nàng sẽ không đi chỗ khác, lại ngồi càng thẳng hơn.

Cảm ơn các ngươi! Đây là biểu hiện trung tâm ah!

Đường Thiên rất giận, hôm nay mình ăn uống có đụng chạm ai đâu, ăn chân giò mà cũng có người khó chịu đến quấy rầy!

Lần đầu được ăn chân giò ngon như vậy, Đường Thiên rất thích, kết quả lại bị phá hư tâm tình. Hừ! Hơn nữa đối nhắc 1,5 tỷ, vậy là đã theo dõi mình từ sớm.

Chó mèo cũng dám leo lên đầu khi dễ ca?

Đường Thiên trầm mặt, phối hợp nắm lên một chân giò.

Phát động chân lực, khí thế toàn thân không thu liễm ầm ầm bộc phát.

Rầm!

Như cơn gió lốc thổi qua, không khí trong hội trường có 1 đạo gợn sóng.

A Cửu không thể tiếp tục hờ hững, mặt đại biến. Kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng khá phong phú, nhưng là lần đầu tiên gặp khí tức kinh khủng như thế, trong đầu hắn hiện lên bốn chữ “Thiên Bảng cường giả!”

Không, không chỉ là Thiên Bảng cường giả, a Cửu cũng đã gặp rất nhiều Thiên Bảng cường giả, nhưng không có người nào có khí thế mạnh tới mức làm người khác hít thở không thông như giờ.

Tất cả mọi người sắc mặt trắng bệch, phần lớn thực lực mọi người ở đây cực kỳ bình thường, bọn hắn cảm thấy như trái tim của mình bị một bàn tay vô hình nắm lấy, khiến toàn thân run rẩy.

Đường Thiên vẫn tiếp tục nhai chân giò, khí thế lại càng mạnh.

Sắc mặc A Cửu trắng bệch.

Ngân Hồn Loa Toàn Kình trong cơ thể Đường Thiên xoay tròn với tốc độ kinh người, xoay càng nhanh khí thế phát ra càng mạnh, không khí quanh thân hắn bắt đầu hiện gợn sóng.

Đinh Đang ngồi 1 bên đã sợ lắm rồi, da nàng thậm chí bị đâu rát.

Ăn hết cái chân giò cuối cùng. Khí lưu quanh thân hắn vang lên tiếng xuy, xuy~ không ngớt.

A Cửu tuyệt vọng.

“Ta rất ghét người khác quấy rầy khi đang ăn thịt.”

Âm thanh Đường Thiên bao phủ toàn trường, hắn chậm rãi đứng lên, đi tới bên cạnh người trung niên. Hắn không thèm nhìn A Cửu, mặt tên kia đã xám ngoắt, 1 cử động nhỏ cũng không dám.

Mặt người trung niên vì sợ mà vặn vẹo dữ dội. Đường Thiên đến trước mặt hắn.

Ba~! 5 ngón tay như kìm sắt kẹp lấy cằm người trung niên kéo đến trước mặt.

Hiện giờ tên đeo mặt nạ tinh tinh trong mắt gã trung niên như ma quỷ từ địa ngục đi ra.

Hội trường tĩnh mịch, chỉ có tiếng Đường Thiên lành lạnh vang lên: “Ngươi nói coi, chuyện này giải quyết như thế nào?”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện