Chương 323: Một Kẻ Vô Dụng Như Ông Còn Sống Trên Đời Này Làm Cái Gì
Cơn gió đêm hiu hiu thổi, ánh sáng trong chòi mờ ảo, làn da của Yến Thanh Ti trắng như tuyết, tựa như có thể phát ra ánh sáng yếu ớt, cô cười lên rất đẹp, ngũ quan nhu hòa.
Nhưng rõ ràng cô cười đẹp như vậy, Yến Tùng Nam lại cảm thấy sau lưng như có một luồng khí lạnh, giống như bị một con rắn trườn lên người vậy.
Đứa con gái này còn đáng sợ hơn cả ba năm trước, khi nó cười, dường như che giấu tất cả nỗi căm hận, vẫn điên cuồng như xưa, nhưng hiện tại đã không để bất cứ ai nhìn ra.
Yến Tùng Nam sắc mặt tái nhợt: “Thanh Ti, con..... đừng đùa nữa, nhảy từ 28 tầng xuống, sẽ...... chết đấy.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Tất nhiên rồi, không chết tôi bảo ông nhảy làm gì? Ông phải biết, năm đó mẹ tôi nhảy từ tầng 7 xuống còn chết huống hồ là tầng 28, ông có nhớ khi bà rơi xuống đất không, khi đó bà vẫn còn thở, hai mắt mở to, miệng thì hộc máu, cánh tay, chân đều gãy nát, thảm đến thế nào......”
Đã làm kẻ trộm thì ắt sẽ thấy chột dạ, Yến Thanh Ti từ từ nói, trong đầu Yến Tùng Nam căn bản không khống chế được lại nhớ tới dáng vẻ khi vợ cũ chết, khi đó ông ta cũng ở hiện trường, ông biết vợ cũ chết rất thảm, bao nhiêu năm nay ông ta vẫn luôn cố gắng để quên đi.
Nhưng lúc này nghe Yến Thanh Ti chầm chậm nói ra những cảnh máu me đó khiến Yến Tùng Nam cảm thấy xung quanh như có từng trận gió lạnh thổi tới, đêm mùa hạ, mà ông ta không cảm thấy nóng bức chút nào.
Yến Thanh Ti cười lạnh: “Ông xem, mẹ tôi đang ở đằng sau nhìn ông kìa?”
Yến Tùng Nam sợ tới mức quay phắt lại, cơ thể không khống chế được mà run lên, phía sau lưng ông ta đen như mực, không có gì hết, rõ ràng ông ta biết Yến Thanh Ti đang lừa ông ta, nhưng dường như ông ta vẫn cảm thấy phía sau lưng có một đôi mắt đang nhìn mình thật, khiến ông ta sởn hết cả tóc gáy.
Yến Tùng Nam run run nói: “Thanh Ti, xin lỗi, là ba có lỗi với con, có lỗi với mẹ của con, năm ấy đều là do Diệp Linh Chi và người nhà bà ấy ép ba, ba cũng không còn cách nào khác, khi ấy ba chỉ là một tên nhóc xa quê chân ướt chân ráo bước vào thành phố mà thôi. Nhưng, nhà họ Diệp thì không như vậy, gia đình họ có xã hội đen đứng sau, bọn họ ép ba, ba thật sự bất đắc dĩ bị ép buộc thôi........”
Khóe miệng Yến Thanh Ti nhếch lên một nụ cười nhạt, cô ngồi đó trông như một bức tranh mỹ nhân, cô gật đầu: “Phải, nghe thì thấy ông cũng vô tội lắm, bị ép bỏ rơi vợ con, trơ mắt nhìn vợ mình chết, còn ngủ chung giường với kẻ thù rồi sinh con đẻ cái, ông phải ....... ngậm bồ hòn làm ngọt, thật đúng là không dễ dàng gì.”
Yến Tùng Nam mừng thầm trong lòng, gật đầu lia lịa: “Phải, phải, ba sống thật không dễ dàng gì.....”
Yến Thanh Ti cười tít mắt nói: “Thế nên, ông càng nên chết đi, đàn ông mà vô dụng như ông thì còn sống để làm gì nữa?”
Nụ cười của Yến Thanh Ti khiến Yến Tùng Nam sởn hết gai ốc, nụ cười lạnh lẽo đến đáng sợ, ông ta cắn răng nói: “Thanh Ti, ba là ba của con, có thế nào thì ba cũng vẫn là ba ruột của con, con đừng hận ba nữa, mẹ con đã mất nhiều năm như thế rồi, ba cũng đã xin lỗi con, con còn muốn ghi hận ba cho tới khi nào nữa đây?”
“Tùy tiện buông một câu xin lỗi là có thể xóa đi tội danh giết người sao, ba à........... Mạng của ông, quý thật đấy.”
Từ trước tới giờ Yến Thanh Ti vẫn luôn biết Yến Tùng Nam sống ích kỉ như thế nào, trong mắt người đàn ông này không có người thân, không có cha con, không có vợ chồng, chỉ cần ai có lợi với ông ta, ông ta sẽ trơ mặt nịnh bợ, ai cản đường của ông ta, ông ta sẽ diệt trừ không chút lưu tình.
“Thanh Ti, mẹ con đã chết là sự thật không thể thay đổi, dù cho con có muốn trả thù cũng không nên tìm ba, con phải tìm Diệp Linh Chi và gia đình họ Diệp mới phải, ba là ba đẻ của con, ba là người thân nhất với con trên thế gian này, con không còn mẹ, chẳng lẽ con còn muốn mất cả ba sao?” Đăng bởi: admin