Chương 223: Vườn Trường Kinh Hoàng (30)
Quý Cẩm Ngạn đẩy chén trà gốm xứ tinh xảo đến trước mặt Ninh Thư, lạnh nhạt nói.
"Trang tiểu thư, mới uống trà."
Ninh Thư cảm giác thân thể Quý Cẩm Ngạn hơi hơi nghiêng về phía mình, mang theo một loại áp lực, Ninh Thư cúi đầu nói.
"Cảm ơn."
Đạo sĩ ngồi một bên nói.
"Nếu đều bị nữ quỷ quấn lấy, vì sao hai người các cô không việc gì, hơn nữa tình huống âm khí nhập thể cũng không phải rất nghiêm trọng."
Ninh Thư cũng không muốn bại lộ sự tồn tại của linh hồn châu, không nói gì, Tô Mạn Ngọc nói.
"Vũ Đồng về nhà tìm bà cốt xin dược đuổi âm khí, chúng tôi thường xuyên uống, không bị âm khí nhập thể."
Lão đạo sĩ sờ sờ râu của mình.
"Hoá ra là như thế này."
"Trên người hẳn là cũng có đồ vật phòng thân, bằng không các cô sẽ không nhẹ nhàng thích ý như vậy."
Lão đạo sĩ nhìn Ninh Thư, Ninh Thư nói.
"Bà bà cho tôi bùa hộ mệnh."
Lão đạo sĩ vuốt râu, không nói gì.
Quý cẩm ngạn mở miệng hỏi Ninh Thư.
"Như vậy Trang tiểu thư, dược kia có còn không? Tôi hy vọng cho cô bé trên kia một chút, cô bé kia là người con gái mà Quý Thanh Viễn thích."
Tô Mạn Ngọc bĩu môi, Ninh Thư gật đầu.
"Có thể."
Quý Cẩm Ngạn cong cong khóe miệng, lúc trước ánh sáng bên ngoài không phải rất sáng, nhưng là bây giờ nhìn Quý Cẩm Ngạn, cảm thấy gương mặt hắn tinh xảo, lạnh nhạt ngạo nghễ, tuy rằng là ba của Quý Thanh Viễn, nhưng là nhìn chỉ bộ dạng chỉ có ba mươi mấy tuổi, trên người mang theo khí thế cường thịnh.
Đây là một người đàn ông vô cùng đẹp trai, khó trách nữ quỷ yêu hắn như vậy, bây giờ chỉ hơi mỉm cười, đã làm Ninh Thư sinh ra một loại cảm giác một nụ cười khuynh đảo cả thiên hạ.
"Như vậy mời Trang tiểu thư ngày mai đưa dược qua đây."
Quý Cẩm Ngạn nhìn Ninh Thư đang cúi đầu.
Ninh Thư ừ một tiếng, ngay sau đó nói.
"Quấy rầy hồi lâu, tôi và Mạn Ngọc đi trước."
"Đừng vội, sắc trời đã tối, ngày mai hẵng đi."
Quý Cẩm Ngạn nói.
Ninh thư: "......"
Không thân với chú chút nào nha.
"Cô là bạn bè của Tô nha đầu, không cần khách khí, hai cô gái đi đường đêm không an toàn."
Quý Cẩm Ngạn bưng chén trà tinh xảo trên bàn đá cẩm thạch, nhấp một ngụm.
"Không cần."
Ninh Thư ngăn Tô Mạn Ngọc liền đi luôn, cảm giác ánh mắt phía sau như bóng với hình.
Sao lại thế này?
Ra khỏi biệt thự, Ninh Thư thở thật mạnh ra một hơi, Tô Mạn Ngọc bên cạnh râtts vui.
"Rốt cuộc đã trừ được nữ quỷ, mẹ nó, rốt cuộc có thể sống những ngày tháng yên ổn được rồi."
Ninh Thư cũng hơi mỉm cười, trong lòng nhẹ nhàng, mẹ nó, rốt cuộc có thể rời đi thế giới này.
Trở lại ký túc xá, trời còn chưa sáng, Ninh Thư và Tô Mạn Ngọc ngủ một giấc, tỉnh ngủ Ninh Thư mới hậu tri hậu giác phát hiện linh hồn châu của mình không thấy.
* Hậu tri hậu giác: sau khi xem xét kĩ càng mới phát hiện ra.
Ninh Thư lăn qua lộn lại tìm một thời gian, đều không tìm được đồ của mình, suýt chút nữa Ninh Thư lật toàn bộ ký túc xá lên, chẳng lẽ trên đường rớt, hay là bị lão đạo sĩ trộm đi rồi?
Mẹ kiếp, hạt châu của cô đâu, khóc mù.
"Trang Vũ Đồng, cô đang tìm cái gì?"
Tô Mạn Ngọc nhìn thấy vẻ mặt Ninh Thư khổ đại cừu thâm, biểu tình đau lòng.
"Không có gì, một chiếc giày của tôi không thấy."
Giọng nói Ninh Thư thái đầy đau đớn.
"Đức hạnh, không phải chỉ là một đôi giày sao, tôi đưa cô tiền, đủ cho cô mua một đôi."
Tô Mạn Ngọc xua tay khinh thường nói.
"Đinh, nhiệm vụ hoàn thành, rời khỏi thế giới."
Giọng nói của 2333 đột nhiên vang lên.
Trang Vũ Đồng liền xụi lơ trên mặt đất, mà linh hồn Ninh Thư rít gào, hạt châu của tôi, linh hồn châu của tôi.
Trở lại hệ thống không gian, Ninh Thư vẫn còn kêu rên, toàn bộ không gian hệ thống đều tràn ngập tiếng gầm gừ của cô.
"Đúng rồi, hạt châu này tôi thu rồi, hiện giờ cô là linh hồn, căn bản là không thể tiếp cận linh hồn châu, sẽ bị linh hồn châu hút mất linh hồn.
"Hả, vì sao cậu không nói sớm, tôi còn tưởng rằng mất rồi, trong lòng đang chảy máu."
Ninh thư tức giận nói.
2333 ủy khuất cãi lại.
"Không phải tôi phải đã nói rồi, cô trở lại hệ thống không gian, tôi sẽ thu đi linh hồn châu sao?"
"Lúc thu sao không nói với tôi một tiếng."
Giọng điệu của Ninh Thư thật không tốt, 2333 thật sự rất khốn nạn, làm việc không đáng tin cậy, sai lại có hệ thống không có nề nếp như vậy.
Hệ thống quân 2333 đông cứng nói sang chuyện khác.
"Nhìn xem lần này kiếm được bao nhiểu điểm."
Trước mặt Ninh Thư xuất hiện giao diện thuộc tính.
Số hiệu: 23333
Tên họ: Ninh thư
Tuổi: 27
Điểm tích lũy: 50000+30000
Giá trị linh hồn: 200
Giá trị sinh mệnh: 50
Giá trị trí tuệ: 85
Giá trị mị lực: 3
Giá trị may mắn: 34
Tinh thần lực: 120
Giá trị vũ lực: 10
Tư chất: 26
Công đức: 2+3
Kỹ năng: Kĩ năng đấu súng cấp năm, tuyệt thế võ công nhập môn.
Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương
Nhiệm vụ hoàn thành tiến độ 100%, đạt được thuộc tính giá trị 10.
Nhiệm vụ lần này có ba vạn điểm tích lũy, điểm cũng không phải rất cao, đạt được mười điểm thuộc tính, hơn nữa được ba điểm công đức, Ninh Thư cũng không biết công đức dùng làm gì, Ninh Thư phân phối điểm thuộc tính vào trí tuệ, giá trị may mắn và giá trị vũ lực.
Giao diện thuộc tính có biến hóa.
Số hiệu: 2333
Tên họ: Ninh thư
Tuổi: 27
Kinh nghiệm giá trị: 50000+30000
Giá trị Linh hồn: 200
Giá trị Sinh mệnh: 50
Giá trị Trí tuệ: 85
Giá trị Mị lực: 3
Giá trị May mắn: 34+3
Tinh thần lực: 120
Giá trị Vũ lực: 10+7
Tư chất: 26
Công đức: 2+3
Kỹ năng: kỹ năng đấu súng cấp năm, tuyệt thế võ công nhập môn.
Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương
Ninh thư phát hiện vũ lực thật sự rất quan trọng, giống như nhiệm vụ này, nếu không phải có thân thể nhanh nhẹn và lực phản ứng, chỉ sợ thật sự phải chết dưới tay nữ quỷ, càng thêm không thể được bảo bối linh hồn châu như vậy.
"Ninh Thư, thêm chút thuộc tính vào giá trị mị lực đi."
2333 nói "Cô luôn thêm điểm thuộc tính vào giá trị vũ lực, chẳng lẽ cô thật sự muốn trở thành nữa quái lực sao?"
Ninh Thư không thèm để ý.
"Giá trị vũ lực cao không tốt sao? Tôi cảm thấy khá tốt."
"Có giá trị mị lực càng tốt, có giá trị mị lực sẽ nhẹ nhàng rất nhiều, có mị lực, sẽ làm người sinh ra hảo cảm, đối với nhiệm vụ cũng có lợi."
2333 khuyên nhủ.
Ninh thư nhàn nhạt nói.
"Dựa vào người khác còn không bằng dựa vào chính mình, tôi không phải đi yêu đương, muốn giá trị mị lực cao như vậy làm cái gì."
Ninh Thư hiểu rõ bản thân ở laiij thế giới nhiệm vụ không bao lâu, cô vưaf đi, nguyên chủ sẽ trở lại thân thể của mình, bắt đầu sinh hoạt mới.
Ninh Thư đột nhiên hỏi 2333.
"Tôi cứ xuyên qua từng cái thế giới một như vậy, nghịch tập vì đủ loại người, vẫn luôn sinh hoạt như vậy, có hơi mệt mỏi."
2333 trầm mặc một chút, nói.
"Cô nghỉ ngơi cho tốt, linh hồn của cô hơi mệt mỏi, cô làm những chuyện như vậy là rất có ý nghĩa, không riêng gì nghịch tập vì người khát vọng thay đổi vận mệnh, cũng ổn định vị diện, mà cô lại có thể trường sinh, tuy rằng trường sinh như vậy hơi vất vả, tuy rằng thời gian cô ở thế giới nhiệm vụ ngắn ngủi, nhưng là cô vĩnh viễn sẽ không biến mất, trừ phi nhiệm vụ thất bại bị mạt sát."
"Có lẽ có một ngày cô có thể cũng đủ cường đại, cường đại đến mức siêu thoát hết thảy, lúc ấy cô sẽ tự do."
2333 an ủi Ninh Thư.
"Cô và những người nghịch tập là giống nhau, đều là vì tồn tại, liều mạng tồn tại, thay đổi vận mệnh của bản thân."
Ninh Thư thở ra một hơi thật dài, giống như là muốn nhổ trọc khí trong lòng ra.