Chương 906: Sát Thủ Vương Phi (1)
Ninh Thư thấy Linh Hồn đinh đắt như vậy, lập tức cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đau.
Công đức và lực tín ngưỡng là khó có nhất, có đôi khi cả một nhiệm vụ cũng không có công đức.
Mặc dù bây giờ lực tín ngưỡng đang từ từ tăng, nhưng hai nghìn lực tín ngưỡng đó!
1000 công đức đó, không thấy Mai Tử Khanh nỗ lực tăng công đức để thăng làm nhiệm vụ giả siêu cấp sao, có thể thấy được thứ này khó có được thế nào.
Cái quái gì vậy, Trương Gia Sâm đáng để mình trả giá như thế sao, hắn là cái thá gì, cho dù phải giết chết cũng không thể trả giá đắt như vậy.
Cô không chịu nổi nha!
"Khụ khụ..." 2333 lên tiếng nói: "Ninh Thư, ta đề nghị cô không nên đụng vào Linh Hồn đinh, đụng vào vật này thì nhiệm vụ giả quá nửa cũng phế luôn."
"Là sao?" Ninh Thư hỏi.
"Linh Hồn đinh có thể cướp đoạt lực linh hồn người khác cho mình sử dụng, vô cùng đơn giản, quá dễ chiếm được, chỉ cần có linh hồn là làm cho bản thân lớn mạnh." 2333 giải thích: "Nhiệm vụ giả hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác, từ đó thu được lực linh hồn, nhưng không giống Linh Hồn đinh, có thể tùy ý cướp đoạt lực linh hồn của người khác."
"Loại cảm giác này sẽ gây nghiện, có vài nhiệm vụ giả sẽ giết người trong thế giới nhiệm vụ, từ đó thu được lực linh hồn để làm lớn mạnh cho mình." 2333 nói: "Cuối cùng bị gạt bỏ."
"Còn một điểm nữa, người ủy thác dâng ra lực linh hồn rồi, những lực lượng này sẽ trải qua tinh lọc trước, là sức mạnh tinh khiết, nhưng trực tiếp hấp thu lực lượng trong Linh Hồn đinh, những linh hồn này chạm phải thất tình lục dục, các kiểu oán khí và tạp chất sẽ tàn phá cực lớn đến tâm trí."
Ninh Thư trong lòng run rẩy, lúc thấy vật này, đã cảm thấy rất âm tà.
Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí.
Ninh Thư cau mày nói rằng: "Nếu vật này nguy hiểm như vậy, tại sao còn đặt trong cửa hàng để trao đổi."
"Vì sao không thể trao đổi, công đức và lực tín ngưỡng là đồ tốt, bất luận là người nào đều cần."
"Không nhịn được sự mê hoặc của sức mạnh, chọn phương thức này, tâm trí mình bị hủy, bị gạt bỏ là đáng đời, kẻ mạnh thì sống người yếu phải chết, thế gian có thăng có trầm, ngay cả chút ý chí kiên định cũng không có, làm sao có thể trở thành một nhiệm vụ giả ưu tú, dựa vào cái gì mà trở thành một kẻ mạnh."
2333 nói vô cùng lạnh lùng: "Cái này là lựa chọn của mình, có liên quan gì tới Linh Hồn đinh."
Được rồi, cô thật sự vẫn cạn lời.
Ninh Thư nhìn thoáng qua Linh Hồn đinh, Linh Hồn đinh chỉ là một công cụ, nếu là công cụ thì chính là do người chế tạo, Ninh Thư cũng không tin Linh Hồn đinh không thể có chức năng tinh lọc tạp chất linh hồn.
Cố ý để lại một chỗ thiếu hụt như vậy để bẫy người đây.
Lại còn đắt như vậy...
Cảm giác người bên trên không phải là rất để ý tới những nhiệm vụ giả này, có chết cũng không sao cả.
Thất bại thì gạt bỏ, ngay cả cơ hội đi lại từ đầu cũng chưa từng cho.
Ninh Thư tắt đi cửa hàng hệ thống, cuộc đời khắp nơi đều là hãm hại, phải hoàn thành nhiệm vụ đã rất không dễ dàng, đây người một nhà còn muốn hãm hại người một nhà.
Không chơi.
Càng đến cuối cùng người càng ít, trải qua tầng tầng sàng chọn, chọn từng tầng một, người đứng trên đỉnh ít lại càng ít.
Phía trên không khí nhất định rất tươi mát, Ninh Thư rất muốn leo lên ngắm phong cảnh phía trên xem.
"Leng keng" một tiếng, hệ thống nói chuyện phiếm lại phát tin tức, Ninh Thư mở ra xem, vẫn là Trương Gia Sâm gửi tới.
Ninh Thư đột nhiên rất bất đắc dĩ, có thể cố chấp đến như vậy cũng là nhân gian hiếm có, Trương Gia Sâm hắn rốt cuộc muốn chơi trò gì đây?
Muốn báo thù hay là mưu đồ vật gì của cô hả.
Mặc kệ Trương Gia Sâm chơi trò gì, Ninh Thư đều không tính chơi với hắn.
Ninh Thư nhe răng cười, trực tiếp block Trương Gia Sâm, khỏi gặp lại nha...
Bên kia Trương Gia Sâm bị hệ thống nói chuyện phiếm báo tin tức gửi đi thất bại, nhịn không được nhíu mày, lập tức tắt đi hệ thống nói chuyện phiếm.
Trương Gia Sâm tỏ vẻ không sao cả, nếu như đối phương có thể đến thì đương nhiên là tốt, nếu như không tới cũng không sao cả, hắn chỉ tùy tiện thử một lần mà thôi.
Ninh Thư nói với 2333 rằng: "Xem nhiệm vụ kế tiếp."
2333 ấp úng hồi lâu: "Cô thực sự không làm nhiệm vụ có hệ thống sao."
"Không làm." Ninh Thư dứt khoát nói: "Đợi khi nào ta có tâm tình lại nói."
"Cô làm nhiệm vụ lại không phải vì ta, cô cũng có thể được điểm tích lũy và điểm skill, vì sao lại chống đối như thế." 2333 hỏi.
Ninh Thư mỉm cười: "Ta không chống đối nhiệm vụ, mà là chống đối ngươi."
2333 đột nhiên làm nũng: "Ninh Thư, đừng như vậy nha."
"Ngươi có thể có chút lập trường hay không, lập trường kiên định chút." Ninh Thư vẫn mỉm cười: "Tựa như ta, ta vẫn luôn ghét bỏ ngươi, lập trường kiên định chẳng bao giờ thay đổi."
Ngươi chính là một đống rác thải.
Trong không gian chậm rãi xuất hiện một bóng dáng, người đến là một cô gái, khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, thân mặc áo gấm, tuy là chất vải có chút cũ, nhưng Ninh Thư có thể nhìn ra đây là chất vải tốt, trên đầu cũng mang theo trâm gài tóc và đồ trang sức, có điều hình thức có vẻ lớn tuổi.
Không hề thích hợp với tuổi của nàng.
Nữ tử này thật ra rất xinh đẹp, mắt phấn mày ngài, nhìn trông trắng trẻo, miệng anh đào nhỏ, vừa nhìn là biết một mỹ nhân gây họa, chỉ là sự yếu ớt và nhíu chặt giữa hai lông mày, khiến vẻ xinh đẹp của nàng từ chín phần giảm còn bốn phần.
Dù là lúc này rồi, cũng vẫn cúi thấp đầu, có vẻ cực kì co quắp, hành lễ với Ninh Thư: "Thanh Thiển bái kiến cô nương..."
Ninh Thư có chút tê tê hít một hơi, lại là thế giới cổ đại, thành thật mà nói Ninh Thư cũng không thích thế giới cổ đại, đối với con gái ràng buộc quá, trở ngại không ít cho việc hoàn thành nhiệm vụ.
Ninh Thư đáp lễ nói rằng: "Cô cần nghịch tập."
"Ừ, ta muốn nghịch tập." Phượng Thanh Thiển ngẩng đầu, nói với Ninh Thư rằng: "Ta dâng ra bảy phần lực linh hồn, ta không muốn trở thành đối tượng bị so sánh, ta muốn là ta, còn cả phụ mẫu ta, ta chán ghét bọn họ."
Ninh Thư thấy cảm xúc kích động của Phượng Thanh Thiển, trấn an nói: "Từ từ nói, nói rõ, ta mới có thể hiểu cô muốn gì?"
Phượng Thanh Thiển hít một hơi thật sâu, một cặp mắt xinh đẹp nhìn Ninh Thư: "Ta muốn cơ thể của ta, ta không muốn nàng chiếm mất cơ thể của ta."
Ninh Thư thấy Phượng Thanh Thiển như vậy, vẫn quyết định xem trước kịch bản của thế giới này là như thế nào một chút.
Đây là một câu chuyện của vua sát thủ xuyên về cổ đại.
Anh Túc là một nữ sát thủ, tướng mạo lạnh lùng cao quý, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, cuối cùng lại bị người bán đứng táng thân biển lớn, sau đó xuyên lên người Phượng Thanh Thiển vô dụng mê muội nhát chết.
Vừa tỉnh lại, Anh Túc liền phát hiện thân thể này bị chết chìm, sau đó lại mơ hồ phát hiện mẫu thân của thân thể này bị mẹ cả trong nhà hại chết.
Anh Túc híp mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc lạnh, ôm ngực, vừa ghét bỏ nguyên chủ của thân thể vô dụng, để người bắt nạt, vừa nói, ta sẽ thay cô sống khỏe mạnh, làm cho đám người ác độc này phải trả giá gấp trăm lần nghìn lần.
Có thể sống ai lại muốn nàng sống giúp, quả thực đau lòng không chịu được, cảm giác nguyên chủ lớn như vậy chính là để cống hiến ra thân thể thôi ấy.
Đổi thành ai cũng không cam lòng.