Chương 20: gian tình
Tôn Tuệ San đột nhiên thổ lộ, khiến Cố Thịnh khẽ cau mày, trong mắt không vui, mới vừa rồi ở phòng khách, anh cũng đã phát hiệnánh mắtngười phụ nữ này nhìn anh không tầm thường, nhưng không nghĩ đến, thì ra là chị họ của Tả Tình Duyệt cũng rất hám trai
Màu đen trong con ngươi ngưng tụ lại một chút âm trầm, cô là chị họ của Tả Tình Duyệt làm cho anh vốn muốn đẩy cô ra, lại đột nhiên cứng đờ, khóe miệng nâng lên một tia châm chọc, "Chị đừng quên, tôi là chồng của em họ chị đó!"
"Em bất kể! Em bất kể anh là ai, em chỉ biết em thích anh, em đã yêu anh từ rất lâu rồi, em muốn trở thành người phụ nữ của anh, . . . . Cho dù là một đêm thôi cũng được!" Tôn Tuệ San bằng bất cứ giá nào, cho dù là trở thành tình nhân của người đàn ông này, cô cũng cam tâm tình nguyện.
"A? Vậy chẳng phải là chị em nhà chị muốn chung một chồng?" Cố Thịnh trong mắt khinh bỉ càng đậm, xoay thân thể lại, che giấu tốt cảm xúc trong mắt, nâng lên cằm của Tôn Tuệ San, người phụ nữ này cũng có thể nói là xinh đẹp, thế nhưng anh lại càng thích nét đẹp ngây thơ của Tả Tình Duyệt. . . . . . Nhưngnếu như có thể lợi dụng người phụ nữ này để trả thù Tả Tình Duyệt, anh cũng không để ý mình lên giường với người nào!
Dù sao trừ Tả Tình Duyệt, những người phụ nữ khác chỉ là công cụ phát tiết mà thôi!
"Nếu như anh không muốn cho em họ biết, em có thể len lén phục vụ anh, em không để ý danh phận đâu! Em chỉ là thích anh, muốn cùng anh ở đây!" Tôn Tuệ San cởi ra y phục của mình, bộ ngực ngạo nghễ nhất thời hiện ra trước mắt Cố Thịnh, không người đàn ông nào có thể chống cự được lại thân thể trần truồng hấp dẫn như vậy.
Nhưng Cố Thịnh cũng không giống những người đàn ông bình thường khác, với anhcó dạng phụ nữ nào mà anh chưatừng thấy qua! Huống chi người phụ nữ này đang có ý đồ gì, anh rất rõ ràng!
Đột nhiên, tầm mắt của anh rơi vào khẽ hở trên cửa, khóe miệng nâng lên chút tà ác, bàn tay khoác lên bộ ngực mềm mại của cô gái, cúi người ở bên tai của cô nhẹ nói, "Em thật mê người, làm cho anh không kịp chờ đợi muốn em!"
Nói xong, thân hình cao lớn ôm ngang Tôn Tuệ San lên, ném cô vào tấm nệm màu hồng trên giường.
Tôn Tuệ San trong lòng vô cùng vui sướng, anh nói anh muốn cô! Cô thành công rồi! Thành công dẫn dụ người đàn ông này rồi!
Nhưng khi cô phát hiện mình đang ở trên giường Tả Tình Duyệt, y phục trên người đang bị cởi dần, cô ngăn trở động tác của người đàn ông lại, "Đợi chút, nơi này là phòng của em họ, là giường của em ấy! Chúng ta. . . . . ."
Ngộ nhỡ một lát em họ đi lên phát hiện ra thì làm sao bây giờ?
"Thế nào? Em sợ? Đã có gan ở chỗ này câu dẫn anh, còn sợ làm ở chỗ này?" Cố Thịnh cố ý đem thanh âm đề cao, thay vì mơ hồ hiện ra tia không vui, ánh mắt lại như có như không liếc về phía cánh cửa, hình như là cố ý nói cho người khác nghe….
"Không. . . . . . Em không sợ!" Tôn Tuệ San quyết bất cứ giá nào, phòng của em họ thì thế nào? Hoặc ở chỗ này càng thêm kích thích! Huống chi, để cho Tả Tình Duyệt phát hiện không phải tốt hơn sao? Để cho cô ta nhận rõ thực tế, chồng của cô ta đang ở trên giường côcùng chị họ mình hoan ái!
Trong đầu lại hiện lên tư thế đi bộ của Tình Duyệt, trong mắt của Tôn Tuệ San chợt lóe sáng, cô ngược lại muốn xem đến phản ứng của Tả Tình Duyệt sau khi biết tất cả những chuyện này!
Nghĩ tới đây, Tôn Tuệ San càng tiến gần sát thân thể của người đàn ông. . . . . .
Trong phòng, thanh âm mập mờ của hai người một hồi lại truyền ra ngoài, mà ở ngoài cửa, tay Tả Tình Duyệt gắt gao nắm chặt, bên tai quanh quẩn đối thoại của bọn họ, sắc mặt nhất thời tái nhợt, giống như lúc nào cũng có thể quỵ xuống!