Chương 193: Tranh chấp! Ai làm trị an quan?
Ba ngày sau, Ám Nguyệt thành mở hội nghị lâm thời.
Trong phòng nghị sự, trưởng công chúa Zya tĩnh lặng ngồi giữa, hai bên bàn tròn phân biệt là Joseph, Alan, Trần Duệ, Tim, lão Ford trưởng gia tộc Thelford, trưởng gia tộc Carol… Đầu tiên, Zya theo tiền lệ tổng kết tình hình Ám Nguyệt thành thời gian vừa qua, bao gồm cả sự xuất hiện của Beelzebub vương tộc, cùng với đại thắng Tây Lang sơn. Sau đó, lão Ford là người đầu tiên đứng lên chất vấn làm khó Joseph hai năm trước mua chuộc thân tín của Tim, dẫn dụ Tim đến dưới chủ quáng động tiến hành ám sát.
Joseph đối với việc này đã có chuẩn bị từ trước, một mực phủ nhận, đồng thời yêu cầu lão Ford đưa ra chứng cứ, nếu không chỉ bằng suy luận là không đủ thuyết phục, nếu như lão Ford không đưa ra được chứng cứ, như vậy yêu cầu trưởng công chúa phán xét, trừng phạt lão Ford đã phỉ báng tài chính quan.
Sau một phen khẩu chiến, Zya chri đành bỏ mặc chuyện này, lập tức đề tài được dẫn đến vấn đề nhân tuyển tài chính quan.
Án theo thường lệ, cứ ba năm sẽ tuyển cử tài chính quan cùng trị an quan một lần, chỉ là lúc trước do Joseph và Alan cùng một giuộc, không thể dao động được, nên Zya dùng đặc quyền rời lại lần tuyển cử, kéo dài nhiệm kỳ của hai người. Bề ngoài thì là ca ngợi công lao của hai người, thực tế là chờ đợi cơ hội thích hợp, hôm nay rốt cuộc có thể lôi ra dùng.
Joseph cũng không nói gì, lên tiếng là tộc trưởng Carol gia tộc, Long Ba báo cáo các phương diện kinh tế của Ám Nguyệt thành đều có “tăng trưởng vững chắc”, tất cả đều là nhờ công lao của tài chính quan Joseph, Long Ba cũng cố ý chỉ ra, đều nhờ Joseph giúp đỡ, Xích U lãnh địa mới liên tục đại lượng viện trợ lương thực cho Ám Nguyệt thành, chỉ riêng điểm này, Joseph làm tài chính quan là không sai, lời vừa nói xong, một đám tiểu gia tộc ủng hộ Joseph cũng dồn dập phụ họa.
Joseph vẫn duy trì mỉm cười không nói, những lời này do Long Ba nói ra so với hắn tự khen tốt hơn nhiều, nhất là vấn đề lương thực, nhờ vào điểm này, có thể nói vị trí tài chính quan của hắn vững như bàn thạch.
Lão Ford cũng không chịu thua, cống bố thông đạo phía tây đã được đả thông, cũng không nhất định cần dựa vào Xích U lãnh địa, nếu như tất cả gia tộc Ám Nguyệt thành đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể giải trừ nguy cơ lương thực của Ám Nguyệt thành.
Lúc này, Joseph nói một câu đánh vỡ tất cả cố gắng của lão Ford, chỉ cần hắn có thể liên nhiệm, sẽ viện trợ thêm ba thành lương thực cho Ám Nguyệt thành.
Vấn đề lương thực khốn nhiễu Ám Nguyệt thành mấy trăm năm qua, tuy lời lão Ford nói nhìn thì có lý, nhưng ai không hiểu thương đội không phải ngày một ngày hai có thể kiến lập chứ, huống hồ, hiện tại tình thế phía tây cũng chưa ổn định, ai cũng không thể đảm bảo có thể giải quyết vấn đề lương thực từ hướng đó. Trước mắt vẫn rất cần Xích U lãnh địa viện trợ, nếu như viện trợ tăng thêm ba thành, sẽ làm dịu vấn đề khẩn trương về lương thực của Ám Nguyệt thành. Cứ như vậy, Ám Nguyệt thành càng không thể thoát khỏi Xích U lãnh địa viện trợ.
Zya cuối cùng cũng có quyết định, đồng ý Joseph tiếp tục làm tài chính quan, kỳ thực dưới ma phấn của Trần Duệ cung cấp, cơ địa lương thực bí mật đã kiến lập thành công, đang bắt đầu dự trữ đại lượng lương thực. Nhưng trước mắt còn là lúc ẩn nhẩn, không thể để lộ được, nếu như Joseph đã nguyện ý đưa thêm ba thành lương thực, như vậy vì sao không vui vẻ nhận lấy chứ?
Joseph nhanh chóng cắt lời lão Ford, trực tiếp chuyển đề tài sang chức trị an quan đối phương thèm khát, hắn tán dương cống hiến của Alan đối với Ám Nguyệt thành mấy năm gần đây, sau đó đề cử Alan tiếp tục làm trị an quan.
Nhưng mà những lời tiếp theo của lão Ford làm Alan đang vui vẻ phải biến sắc, lão Ford nhất châm kiến huyết chỉ ra Alan bình thường vô năng, thực lực cá nhân thấp kém, ti bỉ vô sỉ, không trung so đấu thua bởi một nhân loại không nói, sau còn gian lận ở cạnh kỹ trường, căn bản không đủ đức phục chúng. Không chỉ như thế, thân là trị an quan, Alan thiếu năng lực thống ngự, quan tâm Ám Nguyệt thành rời rạc, huấn luyện sơ sài, thậm chí chiến lực thấp kém, nhiều lần tiêu diệt đạo tặc không thành.
Mà Tim thì khác, vật lôn hai năm trong hoàn cảnh thế giới dưới lòng đất nguy hiểm, trong tử tìm sinh, thực lực cá nhân đã đạt tới cao giai ác ma. Sau khi chạy thoát cứu được quáng vụ quan Trần Duệ, hiến lên kỳ mưu, sắp đặt cấm vệ quân kỳ tập đạo tặc thành công, luôn đi đầu dẫn binh, cuối cùng thành công tiêu diệt đạo tặc, trước mắt uy vọng hơn xa Alan, chính là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí trị an quan.
Khi nói đến việc Tim cứu Trần Duệ, Trần Duệ cũng rất phối hợp nhìn hắn bằng ánh mắt cảm kích.
Những lời này không để lại chút mặt mũi nào cho Alan, làm Alan tức đến thất khiếu chảy máu lại không thể phản bác. Joseph vừa thấy tình thế không đúng, lại đề ra cho tộc trưởng Carol gia tộc, Long Ba đảm nhiệm, sắc mặt Alan càng thêm âm trầm hơn.
Lão Ford cùng lão Long Ba là lão oan gia, nắm được cả đống yếu điểm của nhau, cứ thế châm chọc, đả kích không thôi, nếu như không phải có trưởng công chúa ở đây, thì chỉ sợ đã sớm động thủ rồi.
Cái gọi là quý tộc, sau khi xé bỏ tầng cao quý bên ngoài thì cũng chẳng khác gì bình dân.
Ánh mắt Joseph nhìn chằm chằm Zya, Zya mặt không chút biểu tình, chỉ nhìn kỹ Tim, lộ ra ý hơi động. Lấy tình thế trước mắt, Alan khẳng định không thể liên nhiệm, cơ hội tiêu diệt đạo tặc tốt như vậy, Zya khẳng định sẽ không dừng tay, nhất định sẽ thay vị trí trị an quan, mà hiện tại Tim là nhân tuyển tốt nhất. Lão Long Ba cùng lão Ford kìm chế lễn nhau, huống hồ lão Long Ba cũng không phải lực lượng của Joseph, nếu để Tim nắm giữ binh quyền Ám Nguyệt thành, còn không bằng mượn lui mà tiến, chọn mưu kế của Guile… Vị minh hữu này quan hệ hiện thời còn tính ổn định, khẳng định sẽ có thêm một bước âm mưu nữa, là khôi lỗi? Bất kể như nào, điều này đều vô hại đối với Joseph.
“Các vị, xin nghe ta nói” Câu nói của Joseph mang theo lực lượng nhất định, ép nhỏ thanh âm tranh cãi của lão Ford cùng Long Ba.
Khi ánh mắt mọi người đều tập trung về phía hắn, Joseph thở dài một hơi, nói: “Ta nhớ ra rồi, suýt thì quên mất một việc”.
Vừa nói, ánh mắt Joseph vừa nhìn về phía Trần Duệ: “Chư vị còn nhớ rõ lần lễ hội trước, ta đã tiến cử Trần Duệ đảm nhiệm quáng vụ quan không, khi đó, ta từng nói qua, nếu như hắn giải quyết được vấn đề Tây Lang sơn, như vậy ta sẽ tiến cử hắn làm trị an quan”.
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức nhớ lại đích xác có chuyện đó, tất cả đều lộ ra vẻ cổ quái: một nhân loại không chút lực lượng có tư cách nắm giữ binh quyền sao?
“Nhớ lúc ấy, ta còn cùng vị quáng vụ quan ký văn ước, có trưởng công chúa điện hạ làm chứng, hiện giờ ta vẫn giữ một phần văn ước” Joseph vừa nói vừa lấy ra một công văn từ không gian giới chỉ.
Trần Duệ vừa nghe, ánh mắt lập tức sáng ngời, lần này đến lượt Tim vô cùng phối hợp lộ ra biểu tình âm ngoan, Joseph nhìn thấy thế, ý cười trong mắt càng đậm, thi lễ với Zya, nghiêm mặt nói:
“Hiện nay vấn đề Tây Lang sơn đã được giải quyết, cũng là lúc ta nên tiến tử hiện nhiệm quáng vụ quan Trần Duệ làm trị an quan rồi”.
Lão Ford không ngờ lại nảy sinh biến cố như vậy, lập tức đứng ra phản đối, nói Trần Duệ yếu hèn vô năng, không liên quan gì đến việc giải quyết vấn đề Tây Lang sơn cả, sao có thể cướp đi công lao của Tim chứ?
Tim nghe được câu này, thầm xấu hổ không thôi. Trên thực tế, bất kể là Tây Lang sơn hay nguy cơ thế giới dưới lòng đất, đều là do Trần Duệ hóa giải, kỳ thực, hắn mới là người cướp công lao. Tất cả đều nằm trong vòng tay của chủ nhân, kể cả việc Joseph tiến cử, Tim tuy tự thị tâm kế cùng năng lực nhưng cũng không thể không tâm phục khẩu phục đối với vị chủ nhân này.
Quả không ngoài sở liệu, Carol gia tộc cùng một đám tiểu gia tộc theo Joseph vội vàng ủng hộ Trần Duệ, tình thế biến thành vô cùng quái dị, nhân tuyển trị an quan lại là tranh chấp trong phe trưởng công chúa. Zya nhìn vào công văn chính mình ký tên, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Joseph ngấm ngầm cười lạnh: Zya luôn nói là giữ lời, uy tín cực cao, nếu như giờ tự hủy lời hứa, như vậy uy vọng khẳng định sẽ hạ thấp. Còn về Trần Duệ, hoàn toàn là gặp vận may mà thôi, để tên nhân loại không chút lực lượng, không bối cảnh này ngồi lên vị trí trị an quan thì chỉ sợ làm càng thảm hơn Alan. Huống hồ, có Guile ở đằng sau thúc đẩy, lấy tâm kế của kẻ kế thừa Beelzebub vương tộc, khẳng định sẽ khiến nội bộ phe Zya lục đục.
Zya tựa như thở dài, đứng thẳng người lên, thanh âm tranh cãi lập tức lắng xuống, ánh mắt mọi người đều tập trung trên vị lãnh chủ Ám Nguyệt thành này.
Zya nhàn nhạt nói: “Đã có công văn này, như vậy vị trí trị an quan sẽ do Trần Duệ đảm nhiệm. Tim sau khi mất tích hai năm đã lập công lớn, tạm thời quay về đảm nhiệm chức quáng vụ quan, kiêm đội trưởng đội phòng vệ phía tây, phụ trách khai quáng cùng bảo vệ phía tây Ám Nguyệt thành, nhân số đội phòng vệ là một phần ba cấm vệ quân, sẽ có khen thưởng khác sau”.
Lão Ford còn định nói nhưng lại thôi. Phẫn nộ nhất phải kể tới Alan, khi Zya vừa tuyên bố tan họp, lập tức rời đi, trước khi đi còn nhìn Joseph cùng Trần Duệ một lượt, trong ánh mắt tràn ngập oán độc. Không thể nghi ngờ, người thất bại lớn nhất lần này là Alan!
Lão Ford mang theo Tim đi qua chúc mừng Trần Duệ một phen, trong giọng tràn ngập ý khiêu khích, có chút châm chọc nhân loại lấy oán báo ân.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, chức trị an quan cũng không phải dễ làm như vậy, huống hồ Trần Duệ chỉ là một nhân loại không chút lực lượng lại thêm đắc tội thế lực gia tộc Thelford.
Joseph cười mỉm đi tới: “Chúc mừng ngươi, Trần Duệ các hạ, sau này chúng ta còn nhiều phương diện có thể hợp tác”.
“Cảm tạ ngươi tiến cử” Vị nhân loại có chút tay chân vô thố, hưng phấn tràn ngập gương mặt, đột nhiên cảm giác được khí tức băng lãnh, quay đầu lại liền nhìn thấy ánh mắt âm hàn của Zya, vội rùng mình một cái, cũng không dám nói nhiều với Joseph.
Ánh mắt băng lãnh của Zya chuyển sang Joseph, Joseph vẫn mỉm cười như cũ, khẽ khom người rời đi.