Chương 493: Khiếp sợ! Tin khẩn từ đế đô

Bờ hồ, bên trong trướng bồng.

Trưởng công chúa điện hạ không chút đề phòng đã bị lột sạch quần áo, thân thể hoàn mỹ cùng làn da trắng mịn như bạch ngọc dần hiện ra khiến cho tròng mắt tên sắc lang nào đó sáng ngời.

Kỳ thật đây không phải là lần đầu tiên Trần Duệ nhìn thấy thân thể lõa lồ của công chúa điện hạ, lúc trước dưới tác động của Phệ Thần mặt nạ, hắn đã từng đi tới vương cung, “không cẩn thận” rình xem Mejia tắm rửa, nhưng nhìn xa với nhìn gần là hai việc hoàn toàn khác nhau…

Hơn nữa, đây cũng không phải chỉ là nhìn gần… Là một con sói có kinh nghiệm và giàu tính kiên nhẫn, Trần Duệ hiển nhiên muốn lưu lại cho nàng hồi ức về lần đầu tiên hoàn mỹ, vì thế hắn không vội vàng hành sự, chỉ chậm rãi dùng nụ hôn cùng những cái vuốt ve để đánh tan phòng tuyến và tâm tình khẩn trương của công chúa điện hạ.

Ánh mắt của công chúa điện hạ dần trở nên mơ màng, thân thể nàng nóng lên, khe khẽ giãy dụa, đôi tay trắng nõn thỉnh thoáng vuốt ve đầu tóc và lưng Trần Duệ.

Mắt thấy sắp đến thời điểm then chốt, trong đống y phục bị vứt tán loạn dưới nền nhà bỗng truyền đến một tiếng kêu khẽ, đó là tín hiệu của Ám Ma. Từ lần xảy ra sự cố trước đó, để không giẫm lên vết xe đổ lần nữa, Trần Duệ đã chế tạo ra đạo cụ phát tín hiệu này. Trong phạm vi hữu hiệu, nó có thể gửi đi cũng như tiếp nhận tín hiệu, cung cấp một số tin tình báo khẩn cho đám người Isabella và Athena.

Tín hiệu này hiển nhiên là do Isabella phát tới, có điều, vị thủ lĩnh tổ chức tình báo này dường như biến nó trở thành công cụ triệu hoán. Hôm qua nàng cũng dùng chiêu này “triệu hoán” hắn tới viện tử uống trà, cứ lạm dụng như vậy, chẳng lẽ nàng không biết câu chuyện “sói đến đấy” sao?

Bình thường thì hắn có thể chiều ý nàng, nhưng hiện tại… thật sự không thể phân thân.

Trà không uống còn có thể để lần sau, hiện tại hẳn là nên “ăn” công chúa điện hạ trước…

Mejia lúc này còn chưa thoát khỏi trạng thái mông lung, nghe thấy thanh âm tín hiệu, nàng mơ hồ hỏi: "Làm sao vậy..."

“Không có gì.” Trần Duệ đáp một cái rồi lại ngậm chặt đôi môi hồng của nàng, ngón tay trộm bắn một cái, đạo cụ tín hiệu lập tức tịt ngòi.

“Tích tích tích…”

Sắp sửa đến thời điểm cả hai hòa hợp hoàn toàn, không ngờ âm thanh làm người khác chán ghét lại một lần nữa vang lên, lần này là từ vòng tay của Mejia.

“Đợi một chút!” Mejia đột nhiên bừng tỉnh, chỉ thấy vòng tay phát ra quang mang màu tím mạnh mẽ, là tín hiệu khẩn cấp mức độ cao nhất.

Hôm nay là sinh nhật nàng, bây giờ lại đang là ban đêm, vậy mà còn phát ra tín hiệu khẩn cấp đến mức này, hơn nữa lúc nãy Trần Duệ cũng bị triệu hoán, nhất định là đã có đại sự xảy ra!

"Thiếp nghĩ chúng ta cần phải đi." Mejia nhẹ nhàng đẩy Trần Duệ ra, ngồi dậy, cảm giác thân thể có chút run rẩy, bắp đùi không ngờ cũng đã ướt sũng một mảnh. Hồi tưởng lại tình cảnh ban nãy, khuôn mặt Mejia không khỏi hồng lên: hôm nay mình làm sao vậy? Sao lại có thể nhất thời xúc động, thiếu chút nữa chủ động hiến thân cho tên gia hỏa này cơ chứ!

Nhìn Mejia luống cuống mặc y phục vào, Trần Duệ cảm thấy một trận buồn bực.

Tín hiệu đáng chết, sớm không đến muộn không đến, lại cố tình đến ngay thời điểm mấu chốt! Isa đại nhân không phải là đoán được hắn trong tiệc sinh nhật lừa công chúa điện hạ ra ngoài hẹn hò bí mật đấy chứ? Thấy gọi hắn về không có kết quả thì cố ý gọi trưởng công chúa…

Nhìn thấy biểu tình khổ não của người nào đó, trong mắt Mejia lướt qua ý cười nhàn nhạt, chủ động hôn lên mặt hắn một cái.

“Thêm một cái bên này nữa được không?” Trần Duệ chỉ chỉ tay lên phía bên mặt còn lại.

Trưởng công chúa điện hạ lúc này đã mặc xong y phục, nhìn tín hiệu liên tục nhấp nháy trên cổ tay, sắc mặt có chút nghiêm trọng: “Mau đi thôi!”

Nhìn thấy biểu tình băng lãnh nghiêm túc đã trở lại trên mặt Mejia, Trần Duệ biết mình đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.

Đi qua thôn này liệu quán trọ kia có còn không?

(Ý là bỏ qua cơ hội lần này liệu còn có cơ hội hạ thủ nữa không )

Lấy hiểu biết của hắn đối với công chúa điện hạ, chỉ sợ bình thường không có khả năng nàng buông thả chính mình, chẳng lẽ… phải chờ tới sinh nhật năm sau?

---------------------------------------

Lúc hai người về tới vương cung, Isabella đã chờ sẵn trong phòng nghị sự một hồi lâu. Isa biết hôm nay là sinh nhật trưởng công chúa điện hạ, nhìn thấy hai người đồng thời xuất hiện cũng không lộ ra biểu tình gì khác lạ, chỉ một mực nghiêm chỉnh nói ra một tình báo khẩn cấp.

Đây quả thực là một tình báo khẩn.

Tại Đọa Thiên Sứ đế đô, nhiếp chính vương Hắc Diệu Lucifer xế chiều hôm nay công khai tuyên bố cầu hôn Ám Nguyệt lãnh chủ Mejia!

Tin tức này quả thật làm người khác kinh hãi, cả Mejia và Trần Duệ nhất thời không có phản ứng.

“Con mẹ nó!” Trần Duệ thoáng cái liền bốc hỏa, không ngờ tên khốn nhiếp chính vương kia lại dám công khai cầu hôn cháu ruột của mình!

Có biết cái gì gọi là liêm sỉ hay không? Còn muốn cướp đoạt nữ nhân của bố mày!

Quả thật là thúc có thể nhẫn nhưng thẩm không thể nhịn!

Liếc nhìn Trần Duệ lúc này đang tỏa ra sát khí ngùn ngụt, Isabella nhàn nhạt nói một câu: “Mặc dù Hắc Diệu là trưởng bối của Mejia, nhưng sự tình này cũng không tính là hiếm trong quý tộc cao tầng, thậm chí một số người còn lấy nó làm niềm vui, chỉ là phần lớn đều giữ kín không nói ra mà thôi. Là người thống trị của một đế quốc, công khai cầu hôn cháu gái mình, trong lịch sử của ma giới cũng là một việc tương đối hiếm thấy. Chẳng qua Hắc Diệu lại mượn một cái cớ tương đối đàng hoàng - Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Chỉ cần Mejia điện hạ và hắn thành hôn, có thể dùng thân phận hoàng hậu mà lấy được Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Thân là con cháu nhất mạch của Bạch Dạ thuộc Lucifer vương tộc, Mejia điện hạ chắc là có hy vọng có thể được Đọa Thiên Sứ chi kiếm thừa nhận, cho dù không được thì tương lai hạ sinh hoàng tử hoặc công chúa nhất định có thể trở thành người kế thừa chân chính của Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Mấu chốt là, Hắc Diệu có thể mượn cơ hội này mà vứt bỏ thân phận nhiếp chính vương, đường hoàng đăng cơ làm hoàng đế.”

Lại còn sinh hạ hoàng tử, công chúa? Trần Duệ có xúc động muốn chạy đế đô thiến luôn tên Hắc Diệu kia, chỉ là với sự phòng bị của đế đô cộng thêm thực lực ma đế đỉnh phong của bản thân Hắc Diệu, đừng nói là hắn, cho dù là Pagliuca cũng không cách nào đắc thủ, suy nghĩ này hiển nhiên chỉ là tự sướng mà thôi.

“Nếu như kế sách này có thể thực hiện được sẽ đem lại một số lợi ích to lớn cho Hắc Diệu. Thứ nhất, có thể lợi dụng tài phú khổng lồ của Ám Nguyệt để giải quyết cục diện khó khăn do khoản nợ góp vốn của hắn. Thứ hai, có thể không tốn một binh lính nào mà giải trừ được uy hiếp từ việc Ám Nguyệt khởi nghĩa, đồng thời nuốt chửng nguồn tài nguyên thuộc sở hữu của Ám Nguyệt, thực lực hóa cho mình dùng. Thứ ba, có thể lợi dụng phương pháp này để tiến thêm một bước trong việc chỉnh hợp Đọa Thiên Sứ đế quốc, chính thức leo lên vị trí đại đế, tiêu trừ phe phản đối do George tướng quân cầm đầu. Không thể không nói, với tình huống hiện tại của Hắc Diệu, đây là một kỳ chiêu tuyệt vời.” Isabella tỉnh táo phân tích quan hệ lợi hại, Mejia chăm chú lắng nghe, nộ ý trong đôi mắt tím dần rút đi, lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.

Ngữ khí Isabella bỗng nhiên thay đổi: “Ám Nguyệt vốn là đại lãnh địa ở dưới đế đô, một vị nữ lãnh chủ lại được nhiếp chính vương điện hạ cầu hôn là một vinh dự lớn lao. Mà thân là vương tộc, trưởng công chúa điện hạ nên lấy đại cục đế quốc làm trọng, đáp ứng lời cầu hôn của nhiếp chính vương, nếu như may mắn có thể được Đọa Thiên Sứ chi kiếm thừa nhận, như vậy toàn bộ Đọa Thiên Sứ đế quốc sẽ càng thêm đoàn kết và cường đại hơn.”

Trần Duệ không nghĩ tới Isabella lại khuyến khích Mejia đáp ứng lời cầu hôn, đang lúc tức giận muốn mở miệng lại thấy Mejia trấn định gật gật đầu: “Ngươi nói không sai, Isabella, cám ơn phân tích của ngươi, ta đã hiểu.”

Trong mắt Isabella lướt qua tia tán thưởng, khẽ khom người trước Mejia, không nói thêm gì.

Biểu hiện trấn định của hai nàng làm Trần Duệ dần dần bình tĩnh lại, quan tâm quá tất loạn, mới vừa rồi máu nóng bốc lên đầu, thiếu chút nữa hành động thiếu suy nghĩ, làm mưu thần, loại biểu hiện này hiển nhiên là không hợp quy cách.

Sự việc đã tới mức này phẫn nộ chỉ là vô dụng, mấu chốt là phải tìm ra đối sách.

Mejia suy tính trong chốc lát, mở miệng nói: “Chiêu này của Hắc Diệu quả thực sâu sắc vượt quá dự liệu của chúng ta, nếu như không đáp ứng, chỉ có thể cự tuyệt hoặc dùng phương pháp đẩy mũi nhọn này đi. Nếu là đẩy mũi nhọn kia đi thì trừ phi là ta đã lập gia đình hoặc có hôn ước, mà hôn ước này phải là với thế lực có thể làm Hắc Diệu kiêng kị, tỷ như Âm Ảnh đế quốc hoặc Huyết Sát đế quốc, nhưng nếu làm như vậy, ta sẽ mất đi sự ủng hộ của đám người George tướng quân, theo như lời Sarandi nói, cũng tương đương với bán đứng toàn bộ Ám Nguyệt. Còn nếu như cự tuyệt…”

“Nếu cự tuyệt, đế đô liền có thể danh chính ngôn thuận phát động chiến tranh chính diện với Ám Nguyệt.” Trần Duệ tiếp lời: “Xem ra Hắc Diệu lần này không tiếc bất cứ giá nào để bóp chết sự lớn mạnh của Ám Nguyệt.”

Mejia đi qua đi lại suy tư, một lát sau rốt cục đưa ra quyết định: “Chuyện này tương đối khẩn cấp, phải lập tức triệu tập tam đại quân đoàn trưởng cùng ba vị tộc trưởng của Trại Phật gia tộc, Terry gia tộc, Wiwa gia tộc tới thương nghị. Tim ở Tây Lang sơn không thể nào chạy đến, có thể dùng viễn trình ma pháp thông tấn tham dự hội nghị. Ta hiện cần gấp một phần tư liệu, nội dung bao gồm khả năng liên hợp binh lực các lãnh địa của đế đô, binh lực có thể điều động thực tế mà Ám Nguyệt sở hữu, tình huống vật tư cùng kho dự trữ của Ám Nguyệt, hai người các ngươi cùng hợp tác, dùng thời gian nhanh nhất sửa sang lại đem tới đây.”

Trần Duệ và Isabella nhìn nhau một cái, biết lúc này là thời điểm quan trọng, không thể chậm trễ, nhất tề cáo lui, cùng lúc rời khỏi phòng nghị sự.

-----------------------------------------

Ra khỏi vương cung, Isabella bỗng xoay người, con ngươi màu xanh như nước hồ thu khẽ lưu chuyển: “Hôm nay... trưởng công chúa điện hạ của chúng ta có vẻ rất vui?”

Trần Duệ biết không thể giấu nổi nàng, cười khổ nói: “Ít nhất là trước khi nghe được cái tin tức xấu kia.”

“Là sao?” Isabella cố ý lộ ra thần sắc kinh ngạc, hỏi một câu: “Như vậy, hiện tại chàng vui vẻ chứ?”

Ngay thời điểm miếng thịt sắp rơi miệng sói thì... con mẹ nó, ma thần chết tiệt!

“Biết rõ còn cố hỏi!” Trần Duệ tức giận nói: “Nếu có cường đạo muốn cướp nàng làm áp trại phu nhân, ta sẽ vui vẻ?”

Nghe hắn so sánh như vậy, khuôn mặt Isabella sau diện sa lộ ra vẻ tươi cười, sóng mắt phong tình vạn chủng: “Chàng đương nhiên là vui vẻ, bởi vì thiếu đi nữ nhân làm chàng phiền lòng…Lại nói, thiếp đây dung tư tục phấn làm sao có thể so sánh với công chúa điện hạ thiên sinh lệ chất?”

“Nam nhân đều là những kẻ có lòng tham không đáy, đối với một tên nam nhân bình thường như ta, dung tư tục phấn cũng tốt, thiên sinh lệ chất cũng tốt, chỉ cần tụ tập lại một chỗ, một người cũng không thể thiếu, cho dù là nữ nhân làm “phiền lòng” ta cũng vậy!” Trần Duệ cố ý nhấn mạnh hai chữ “phiền lòng”, sau khi trải qua vụ việc Nero, Isabella tựa hồ lại biến thành đóa mạn đà la hoa quyến rũ của đế đô như trước kia, cả người chính là một bản cường hóa của tiểu yêu nữ.

Chẳng qua, loại phong tình chọc người này chỉ xuất hiện trước một mình hắn mà thôi.

“Quả nhiên, nam nhân là sinh vật vĩnh viễn không biết đủ!” Đôi mắt động lòng người của Isabella chớp chớp, sâu kín nói: “Đêm nay, thiếp vốn còn muốn nghe thêm mấy chục chương “Ngày tận thế”, chỉ là xem ra không có thời gian rồi, phỏng chừng khoảng thời gian này sẽ không được nhàn rỗi. Bất quá thiếp sẽ tích lũy lại, sau đó một lần nghe hết.”

Đây chẳng phải là tới mấy trăm lần mấy ngàn lượt?

Nhiều như vậy dùng xxx thay thế có được không? Trần Duệ trong lòng hung hăng nói một câu, nhưng lời khước từ lại không dám nói ra khỏi miệng, chỉ cười hắc hắc nói: “Mọi người quen nhau đã lâu, tha cho ta một con đường sống được không? Cho dù là uy hiếp cũng đừng một gậy đánh chết, từ từ hành hạ mới là phải đạo.”

“Xem tâm tình bản phu nhân thế nào đã…” Isa tiểu thư ném ra mị nhãn động lòng người, tên nào đó chợt cảm thấy chống đỡ không được, lập tức bại trận.

Vài câu trêu chọc qua đi, tâm tình vốn bị đè nén của Trần Duệ được giải tỏa không ít, thần kinh căng thẳng cũng dần dần buông lỏng. Hắn biết đây là Isabella cố ý, tiểu thư thủ lĩnh tình báo thật ra là một nữ nhân khéo hiểu lòng người.

Với thế cục khẩn trương trước mắt, gấp gáp và phẫn nộ chỉ sẽ mang đến càng nhiều sai lầm, phải bảo trì đầu óc thanh tỉnh.

Phần báo cáo tài nguyên binh lực vật tư Trần Duệ đồng thời cũng cần gấp, bởi theo như thái độ cùng mệnh lệnh của Mejia vừa rồi, chắc hẳn đã có quyết định.

Như vậy Ám Nguyệt sắp sửa đối mặt khảo nghiệm chân chính, trước giờ chưa từng có.

Trần Duệ cẩn thận tính toán những con bài tẩy có thể dùng trong tay, dựa theo kế hoạch trước đó, lấy tốc độ phát triển của Ám Nguyệt, đối kháng chính diện với đế đô chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hắn cũng cân nhắc qua làm sao để từng bước tan rã sự khống chế của Hắc Diệu đối với đế đô và toàn bộ đế quốc trong vòng mười năm, cuối cùng chính diện quyết đấu, triệt để đánh tan đối phương, vì thế mới có vụ đánh cuộc cùng Sarandi.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, ngày này so với dự liệu của hắn tới nhanh hơn nhiều lắm!

------------------------------------------

Ngày thứ hai sau tiệc sinh nhật, trưởng công chúa Mejia một thân trang phục lộng lẫy đến theo dõi trận đấu của Xích Huyết quân và Diễm Quang quân ở cạnh kỹ trường. Trước mặt đông đảo khán giả, Mejia đã công bố một tin vui ngay trước khi khai mạc.

Đó là Mejia muốn kén rể, nàng đã chọn Phó quân đoàn trưởng Xích Huyết quân đoàn, kiêm phó thống lĩnh cấm vệ quân, đồng thời là thủ lĩnh Áo Choàng hội - Guile, làm chồng tương lai.

Tin vui này có thể nói là chấn động toàn trường, vị anh hùng thần bí đã đánh bại Xích U - Guile, trở thành vị hôn phu của trưởng công chúa điện hạ!

Đáng chú ý là không phải công chúa gả cho hắn, mà là kén rể! Cái này có nghĩa là cuộc hôn nhân này lấy Mejia làm chủ, mà Guile vĩnh viễn chỉ là tồn tại phụ thuộc, cho dù trong tương lai trưởng công chúa trở thành nữ hoàng cũng như vậy.

Mọi người không khỏi nhao nhao nghĩ đến đoạn thời gian trước từng lưu hành lời đồn đãi “Guile là Beelzebub nhất tộc”, như vậy xem ra, mặc dù Guile là dư nghiệt của Beelzebub vương tộc, thậm chí là người kế vị trong truyền thuyết, nếu hắn về ở rể Ám Nguyệt, cũng đại biểu cho việc Beelzebub vương tộc thần phục trưởng công chúa điện hạ. Là trưởng công chúa của Ám Nguyệt mà không phải là nhiếp chính vương ở đế đô.

Đây là con bài quan trọng dùng để tăng thanh danh của Mejia, thậm chí là của cả Ám Nguyệt.

Sau đó, Mejia lại có một bài phát biểu làm lòng người phấn chấn, hướng quân dân Ám Nguyệt thông báo cục diện tốt đẹp trước mắt và tương lai phát triển to lớn, mượn “tin vui” tuyên bố lập tức thực thi một loạt chính sách ưu đãi. Không nghi ngờ gì, lời này của nàng sẽ giúp dân chúng Ám Nguyệt càng thêm giàu có, mà mấy gia tộc thì càng có thêm nhiều lợi ích, tức thì ở cạnh kỹ trường tiếng hoan hô dậy như sấm động.

Vô số ánh mắt rơi vào “kẻ may mắn” mang mặt nạ và áo choàng kia, bất kể thế nào, có được đệ nhất mỹ nữ của Ám Nguyệt Mejia công chúa làm thê tử là chuyện tốt mà khối kẻ hâm mộ.

Chỉ có điều, dựa theo lễ phép, nếu như Mejia điện hạ không thích thì vị hôn phu chỉ có vỏ ngoài này ngay cả giường cũng không được lên…

Hình như còn không được trêu hoa ghẹo nguyệt…

Có vẻ như có chút bi thảm…

Tuyên bố này làm Trần Duệ cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì Mejia không thương lượng trước với hắn, mà “kén rể” này hẳn là có chút tư tâm của trưởng công chúa điện hạ ở bên trong, thay vì nói tư tâm không bằng nói là thổ lộ tình cảm “công khai”.

Nhìn qua đám người phía dưới đang chăm chú nhìn công chúa lạnh lùng, trong đầu Trần Duệ lại hiện ra khuôn mặt ôn nhu xinh đẹp dưới lớp mặt nạ kia.

Ít nhất cũng đã được chiêm ngưỡng nàng lúc tháo mặt nạ xuống, như vậy đã rất thỏa mãn…

Tay phải nhè nhẹ vỗ về chiếc nhẫn “Ý chí hắc ám” trên ngón vô danh bên bàn tay trái.

Vĩnh viễn thủ hộ bên người nàng….

Giống như lời hứa hẹn lúc ban đầu……

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện