Chương 806: Giỡn mặt
Sáng sớm.
Kim Tinh thành.
Trong phòng trọ của một lữ quán nào đó.
Trần Duệ đứng thẳng người lên, chậm rãi mở cửa phòng. Sau khi từ Ngạc Mộng chi nguyên chở về, hắn liền giam mình trong phòng suốt từ đó tới giờ.
Chuyến đi tới Phỉ Thúy Lâm Hải đã có được thu hoạch rất lớn. Đồng thời lên cấp tông sư cả chế khí học và dược tề học, đây hẳn là lúc Trần Duệ cảm thấy ý chí phấn chấn nhất mới phải. Thế nhưng lúc này tâm tình của hắn lại trầm trọng dị thường.
Ngạc Mộng chi nguyên quả đúng như tên gọi của nó, đúng là một cơn ác mộng không tưởng tượng nổi. Vì muốn cứu Blanchett, hắn đã một mạch chém giết từ bộ lạc Voi Ma Mút hùng mạnh cho tới bộ lạc mạnh nhất là Lôi Bạo. Không những thế, còn đại chiến cùng tam đại thú vương, tiến vào đầm lầy Vận Hạn, suýt chút nữa bị thần tứ vũ khí đáng sợ ở Bí Ngữ Thạch cung giết chết. Trải qua biết bao khổ chiến mới đến được hang Máu trong núi lửa Ác Mộng, vậy mà… Cuối cùng vẫn là chậm một bước! Khi Trần Duệ tới nơi chỉ còn tìm được một bộ kính mắt – di vật còn lại của thiếu nữ bán tinh linh.
Cũng vì thế mà Trần Duệ rơi vào trạng thái tự trách mình rất nhiều. Dù sao thì nguyên nhân chính khiến Blanchett rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải cũng là vì hắn.
Hắn biết, thiếu nữ bán tinh linh vốn trầm mặc ít nói kia thực ra còn muốn nói với hắn nhiều điều lắm, có điều đã không còn cơ hội nào nữa. Nếu như có thể quay ngược thời gian, trở về lúc ở Phỉ Thúy Lâm Hải lần đầu, hắn nhất định sẽ cho Blanchett một lời hứa hẹn chân chính.
Đáng tiếc! Cuộc sống vốn không có hai chữ “nếu như” này…
Cho dù thế nào đi nữa, cái gì đã mất cũng đã mất, chỉ có trân trọng hiện tại hơn nữa mới có được tất cả.
Hắn vĩnh viễn nhớ kỹ thiếu nữ trầm mặc kia, nhất định sẽ phá hủy giáo hội thần bí để báo thù cho nàng.
Sau khi bình tâm trở lại, Trần Duệ hít sâu một hơi, đem thương cảm vùi sâu vào trong lòng, mở cửa bước ra.
Hôm nay là ngày mở cửa tháp Tinh Thần. Nơi hắn muốn đến lúc này chính là học viện Tinh Quang.
Không lâu sau, Trần Duệ đã ngồi trên xe ngựa đi đến học viện Tinh Quang. Hai ngày này nhu cầu đi về học viện tăng cao, giá cả xe ngựa cũng tăng gấp ba lần.
Đội chấp pháp và nhân viên tiếp đãi ở cửa học viện so với ngày thường đông hơn khá nhiều. Trần Duệ - lúc này đã hóa thân thành “Lomond”- cầm theo huy chương thông hành do hiệu vụ bộ cấp, hoàn toàn không chút trở ngại đi thẳng vào bên trong.
Bên trong cổng trường, hoàn toàn không hề náo nhiệt như trong tưởng tượng, ngược lại còn tĩnh lặng hơn hẳn so với bình thường.
- Lomond!
Nơi này người biết “Lomond” cũng không nhiều, Trần Duệ cảm thấy có chút giật mình, quay đầu nhìn lại. Hóa ra là nữ đệ tử của Socrates lần trước đã cùng bọn hắn đến Phỉ Thúy Lâm Hải, nhớ không lầm thì nàng ta tên là Sophia, tướng mạo cũng có vài phần xinh đẹp.
- Cuối cùng ngài cũng về rồi! Mấy ngày nay lão sư cứ luôn miệng nhắc tới ngài. Biết được ngài đã về thế này, chắc ngài ấy cao hứng lắm. Đệ tử định đến văn phòng của lão sư bây giờ, ngài cùng đi luôn chứ?
Trần Duệ khẽ cười một chút:
- Không cần đâu. Ta cần đến bộ hiệu vụ trước đã. Xế chiều hôm nay tháp Tinh Thần mở cửa, ta muốn đến trước đăng ký. Dù sao cũng cảm ơn ngươi.
- Vâng.
Sophia bước đi vài bước, chợt ngừng lại. Giống như đã hạ quyết tâm, có thêm dũng khí, nàng bèn quay đầu lại:
- Nếu như không có vấn đề gì, đệ tử có thể hướng ngài thỉnh giáo một số vấn đề về ma pháp trận không?
Này là gì đây?? Hẹn hò?? Trần Duệ sửng sốt, không khỏi âm thầm tự phỉ nhổ bản thân: này này, cái này cũng quá là phi logic đi, chẳng khoa học tí nào! Cái mặt nạ Lomond như quả mướp héo, lấm tấm như rắc vừng, chả khác gì mấy thằng ăn xin ngoài chợ, em gái này nghĩ sao mà lại muốn tự đưa mình tới cửa cơ chứ?! Chả lẽ lại cho nàng ta câu trả lời: “Ca ca chỉ yêu thích quả phụ thôi hà…” hay sao?? (Lúc này, có kẻ nào đó ở ma giới đang điên cuồng hắt hơi…)
Trần Duệ suy nghĩ một chút, đáp:
- Trước mắt là tháp Tinh Thần… Ách, chờ xong việc lớn này đã. Được không?
Sau khi xong việc này thì “Lomond” cũng nên tan biến rồi.
- Vâng.
Trên mặt Sophia dường như hiện lên chút ửng hồng, bước chân mỗi lúc một nhanh.
Nhìn bóng lưng Sophia rời đi, Trần Duệ cười khổ gãi đầu. Sau đó thẳng đường đi tới chỗ bộ hiệu vụ, lúc tới tòa nhà chính lại đụng Biliya.
Nhà chính của bộ hiệu vụ bên này có không ít người, thế nhưng hai người, một nam một nữ bên cạnh Biliya lúc này không ngờ đều là “người quen”.
Đầu tiên là vị hôn thê của “Arthur”, công chúa của Lam Diệu đế quốc - Bisi. Hai người còn lại, ngoài trừ Biliya thì chính là cháu nàng - Nell và người đã đụng độ với Trần Duệ ở Phỉ Thúy Lâm Hải lần trước – Quinn.
Quinn tự cho rằng mình rất giỏi, lúc đầu còn muốn khiêu chiến với Trần Duệ, kết quả đao trong tay hắn bị Dodo phun cho một hơi lửa thì tan chảy luôn.
Gương mặt xinh đẹp mỹ miều của Bisi trong đám người này đúng là có vẻ vô cùng nổi bật, Biliya ở cạnh nàng bị lu mờ hẳn đi. Thế nhưng Trần Duệ hoàn toàn không nhìn những người khác, trực tiếp hướng tới Biliya cất lời chào hỏi:
- Biliya tiểu thư, lại gặp rồi. Ta đã theo lời giao ước tới tham gia thử luyện của tháp Tinh Thần.
Câu này vừa nói ra, sắc mặt của Nell lập tức biến đổi. Lần trước hắn nhờ cô cô Biliya này đối phó với tình địch Fizz, kết quả Fizz chẳng việc gì, ngược lại hắn còn nhận thêm được một tin xấu khác: vị trí thêm vào trong danh sách đi vào tháp Tinh Thần đã bị cô cô đem cấp cho người khác!
Vốn dĩ vị trí kia thuộc về mình là điều Nell không có gì phải lo lắng. Điều này cũng trở thành một trong những thứ hắn có thể vênh mặt, cao ngạo với kẻ khác. Thế nhưng tin xấu đến giống như sét đánh giữa trời quang, khiến hắn khó lòng mà tiếp nhận được. Hắn cảm thấy trước mặt đám bạn bè cùng học, nhất là đối với Rowling, hiện tại hắn không ngẩng mặt lên được nữa.
Việc này còn có một ý nghĩa khác nữa, chính là cạnh tranh vị trí người kế thừa gia tộc, mất đi nó cũng ngang với mất đi một lợi thế quan trọng.
Có điều Nell cũng tự hiểu rõ, không dám biểu hiện chút hận ý nào đối với Biliya, cha hắn chỉ có một em gái là cô cô Biliya này nhưng không chỉ có một mình hắn là con. Quan trọng hơn, Biliya là nhân vật có thực quyền ở học viện Tinh Quang, tiếng nói của nàng trong gia tộc cũng không dưới vị thành chủ tức phụ thân của hắn. Chính vì thế, mẫu thân của hắn mới hết sức lung lạc cùng ngọt ngào với Biliya, mong muốn giúp đỡ hắn hơn nữa. Nếu học giận vị cô cô này, bất kể ở học viện hay trong tương lai, đều là trăm hại không được một lợi, cho nên Nell chỉ có thể cắn răng nuốt cục tức xuống.
Thế mà lúc này cái thằng cha cướp đi vị trí trong danh sách của hắn lại dám ngang nhiên xuất hiện trước mặt hắn, còn trắng trợn đề cập tới việc đó nữa chứ! Chẳng khác nào trực tiếp vả vào mặt hắn một cái!
- Ngươi tính làm gì đây?
Nell nhịn không được buột miệng nói. Cái vị trí quý báu kia không ngờ bị cái tên chẳng khác gì ăn mày rác rưởi này đọat đi!
- Biliya tiểu thư, bên cạnh ngài sao lại có loại ngu ngốc không hiểu lễ phép thế này?
Đối với kiểu "chó cắn càn" này Trần Duệ cũng chẳng việc gì phải dùng khẩu khí tốt đẹp.
Nell vô cùng giận dữ, cắn răng nghiến lợi, bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống Trần Duệ vậy. Biliya thấy vậy thì nhíu mày:
- Lomond, đây chỉ là hiểu lầm. Hắn là cháu của ta, Nell Fallows.
- Hóa ra là cháu của ngài.. Nể mặt ngài, việc vừa rôi coi như bỏ qua đi.
Trần Duệ liếc qua Nell một cái, tỏ ra “không thèm chấp”.
Biliya hiểu rõ thực lực cùng sự tàn nhẫn của “Richard” tới cỡ nào, nếu đổi như bình thường, một thằng cha có thực lực hèn mọn dám vô lễ như vậy sớm đã bị hắn phẩy tay một cái giết chết rồi. Cho nên, hắn cư xử như vậy thực ra đã rất nể mặt nàng.
Nhưng thái độ đó lại càng thêm chọc giận Nell, hắn gầm lên:
- Ngươi.. Tên đáng chết này..
- Câm miệng!
Biliya thấp giọng quát một tiếng, trong ngữ khí lộ rõ vẻ không vui.
Mặt Nell co quắp một hồi, cuối cùng không dám lên tiếng nữa.
- Biliya tiểu thư, ngài nên giáo dục bạn nhỏ Nell của chúng ta cho tốt một chút! Giúp hắn hiểu được lễ phép cơ bản nhất là thế nào.”
Trần Duệ nói đến hai chữ “chúng ta” thì hơi nhấn mạnh, hướng Biliya chớp chớp mắt.
- Ngươi nói ít một chút đi! Trước tiên cùng ta đến bộ hiệu vụ làm thủ tục.
Biliya bất mãn lườm Trần Duệ mộ cái nhưng cũng không tỏ ý cáu giận, điều này khiến đám người Bisi có chút bất ngờ. Biliya vốn nghiêm khắc, cao ngoại nổi danh ở học viện, nếu đổi lại là một kẻ khác đùa giỡn kiểu này, chắc chắn nàng sẽ nổi đóa lên rồi. Thế nhưng hiện tại lại không mặn không nhạt nói một câu như vậy. Không những thế, trong ngữ khí còn lộ ra sự quen thuộc với tên “Lomond” kia nữa. Điều này không thể không khiến người ta kinh ngạc, thậm chí là hoài nghi.
- Xin thứ lỗi, bộ trưởng Biliya, theo ta được biết, cho dù có được tiến cử vào danh sách cũng vẫn phải thông qua xét duyệt cấp viện trường. Kể cả do bộ trưởng tự mình tiến cử cũng vậy.
Bisi cuối cùng cũng mở miệng. Tuy nàng biết Nell là lọai cây tầm gửi trông nhờ ô dù không hơn không kém nhưng hắn cũng là con trai của thành chủ, đồng thời là thành viên tổ chức Shueisha của nàng. Nay Nell bị sỉ nhục như vậy, nàng thân là hội trưởng Shueisha không thể nào khoanh tay đứng nhìn được.
Biliya mỉm cười, nheo mắt nói:
- Không sai.
- Xét duyệt sao?
Trần Dụê hứng thú quan sát đánh giá Bisi, cố ý để lộ ánh mắt mang tính xâm lược. Chỉ thấy ánh mắt của Quinn vốn đang đứng một bên tỏa ra hàn ý lạnh lẽo.
Bisi mặt không đổi sắc, thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Theo ta được biết thì xét duyệt hẳn là đã kết thúc hôm qua. Tên của các hạ đây hoàn toàn không có trong danh sách xét duyệt.
- Ra vậy..
Trần Duệ đột nhiên cười:
- Cấp viện trưởng… Phó viện trưởng có được không?
- Đương nhiên.
Bisi cảm thấy câu hỏi này có chút kỳ quái, liền nghe thấy từ sau lưng có tiếng nói vang lên.
- Lomond!
Tiếng gọi này không ngờ lại là của phó vịên trưởng Socrates, người được biết đến là con nghiện nghiên cứu cải tạo ma pháp trận, đặc biệt là tiếng gọi này lại có vẻ rất hoan hỉ.
Socrates sau khi ở Phỉ Thúy Lâm Hải trở về, một mực nghiên cứu, mấy ngày này vừa vặn sắp đến điểm đột phá, thế nhưng lại thất bại đến mấy lần, cho nên vô cùng trông mong “Lomond” trở về. Lúc nãy nghe Sophia nói ở học viện gặp “Lomond”, ông lập tức vội vàng như đi cứu hỏa, hấp tấp chạy về hướng hiệu vụ bộ bên này.
- Rốt cuộc ngươi cũng về rồi!
Phó viện trưởng đại nhân vỗ đánh đét một cái vào vai Trần Duệ, cao hứng nói:
- Ta đang muốn tìm ngươi đây, mau cùng ta đến phòng thí nghiệm đi!
Loại thái độ thân mật này của Socrates khiến đám người Bisi vô cùng kinh ngạc. Trần Duệ lắc đầu:
- Chờ một chút, viện trưởng đại nhân. Vừa rồi có người nói, ta tuy được tiến cử vào danh sách tiến vào tháp Tinh Thần, thế nhưng không được viện trưởng xét duyệt thì không cách nào có hiệu lực. Ta đang đau đầu vì việc đó đây.
Socrates đảo mắt một cái, phản ứng đầu tiên là hướng tới Biliya:
- Là ai nói?
- Đương nhiên không phải ta.
Biliya hờ hững khẽ cười:
- Ta chính là người tiến cử vị Lomond lão sư này kia mà.
- Không sai! Lần này bên hiệu vụ bộ các ngươi đúng là đã làm được chuyện tốt.
Ánh mắt Socrates lại dừng trên đám người Bisi:
- Tư cách của Lomond là do ta một tháng trước đã xét duyệt qua. Ai còn nghi vấn gì nữa không?
Nell cúi đầu, đối với hắn mà nói, câu nói này lại là một cái tát vang dội nữa.
- Xin lỗi, phó viện trưởng đại nhân, hiện tại không có gì nữa.
Bisi thoải mái thấp giọng đáp một câu, lúc này nàng mới chân chính nhìn tới thằng cha bại hoại vô bì kia. Có thể khiến phó viện trưởng coi trọng tới mức này, lại thêm thái độ của Biliya, “Lomond” này tuyệt đối không phải nhân tài bình thường.
Nếu như sau này Lomond lưu lại học viện, chí ít cũng không thể trở thành địch nhân của hắn.
- Cái này đã không còn việc gì nữa rồi! Lomond, người mau giúp ta đi xem cái ma pháp trận kia! Chỉ cần cải tạo thành công, kể cả có giúp ngươi cho thêm một suất ngoài danh sách nữa cũng không thành vấn đề!
Nell nghe được câu nói sau cùng, trong lòng lại cháy lên hi vọng, liều mạng hướng Biliya nháy mắt. Trần Duệ trông thấy, âm thầm cười lạnh: Thực sự cho là trái đất vì ngươi mà quay chắc?
- Không cần đâu, phó viện trưởng đại nhân, tháp Tinh Thần kia không phải nơi có thể tùy tiện muốn vào thì vào được.
Một câu nói kia triệt để tống khứ hi vọng sau cùng của Nell, tương đương với việc ăn liên hoàn vả vừa xong lại bị người hung hăng đạp cho phát nữa, sắc mặt Nell lập tức đen thui.
Trần Duệ cũng chẳng buồn nhìn Nell lấy một cái, chỉ gật đầu đối với Biliya, sau đó nghênh ngang cùng Socrates rời đi.