Chương 47: Kim Long Kinh Thiên
"Na Na lão sư, ngươi khi dễ ta!" Lam Hiên Vũ lau mặt, hắn mang một vẻ mặt bất mãn mà nói.
Na Na bế lên hắn lên, một lần nữa đứng thẳng người dậy: "Là ngươi đánh lén ta đấy, như thế nào lại thành ta khi dễ ngươi rồi?"
Lam Hiên Vũ hừ một tiếng: "Ngươi có hồn lực mạnh mẽ, còn không phải khi dễ người sao?"
Na Na bật cười : "Vậy ngươi phải cố gắng để trở nên càng mạnh hơn nữa a! Có điều, bộ pháp của ngươi về cơ bản thì cũng đã xem như nhập môn. Muốn tăng lên nữa thì cần phải có nhiều hồn lực hơn mới được, phương pháp ta đã đã dạy ngươi rồi. Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học một ít kiến thức mới"
"Học cái gì đây?" Nghe thấy câu học kiến thức mới thì Lam Hiên Vũ lập tức thấy hứng thú.
Na Na nói: "Học một chiêu cổ võ chiến kỹ. Hồn kỹ của ngươi đã coi như không tệ rồi, uy lực của nó cũng sẽ tăng lên theo hồn lực của ngươi. Vì ngươi đã có bộ pháp cận chiến nên ít nhất ngươi sẽ không dễ dàng chịu thiệt, nhưng ngươi còn thiếu một chút thủ đoạn công kích cận chiến. Ngươi là song sinh Võ Hồn nên phương hướng phát triển tương lai chính là phối hợp từ hai phía, chính là kết hợp thủy nguyên tố cùng lực lượng. Dùng hồn lực bây giờ của ngươi thì tất nhiên còn không khống chế được, cho nên trước hết ngươi nên học một chiêu chiến kỹ tương đối đơn giản này."
"Vâng!" Đa số những nam hài tử đều rất thích những chiến kỹ tiến công.
Mấy tháng nay Lam Hiên Vũ vẫn một mực cùng Na Na học tập bộ pháp, tuy rằng bộ pháp cũng rất thú vị nhưng dù sao nó cũng không đủ khí phách.
"Na Na lão sư, ngươi muốn dạy ta cái chiến kỹ gì vậy?" Lam Hiên Vũ háo hức mà hỏi.
Na Na suy nghĩ một chút rồi nói: " tên cái chiến kỹ này, hình như là. . . Kim Long Kinh Thiên?"
"Lão sư cũng nhớ không rõ sao?" Lam Hiên Vũ có chút tò mò.
Na Na cười khổ gật đầu: "Hình như là ta đã có chút nhớ không rõ rồi, nhưng tên thì hẳn là cái này. Đi, chúng ta đến phòng tu luyện thôi."
Khi vào tới phòng tu luyện thì Na Na mới thả Lam Hiên Vũ xuống, nàng đóng cửa thật kỹ rồi mở ra hệ thống phòng ngự trong phòng tu luyện.
"Kim Long Kinh Thiên ảo diệu ở chỗ nõ sẽ kích phát khí huyết chi lực của bản thân ngươi, sau đó phải dùng hồn lực tới phụ trợ huyết mạch chi lực, nên nó tương đương với việc ngươi điều động lực lượng toàn thân để thi triển cái chiến kỹ này. Với cái tu vi này của ngươi thì còn xa không đủ để thi triển ra Kim Long Kinh Thiên hoàn chỉnh, nhưng ta có thể dạy ngươi phương thức vận chuyển của chiến kỹ này, hồn lực không đủ thì uy lực sẽ yếu hơn mà thôi."
"Na Na lão sư, vậy ngươi nhanh dạy ta đi." Mới chỉ nghe tên Lam Hiên Vũ cũng đã cảm thấy rất hứng thú với chiến kỹ này rồi.
"Nhớ kỹ những biến hóa của thân thể." Na Na ngồi sau lưng Lam Hiên Vũ, tay phải đặt trên lưng hắn, nàng đem một cỗ hồn lực cùng Tinh Thần Lực nhu hòa mà chậm rãi rót vào trong cơ thể hắn.
"bản chất của Kim Long Kinh Thiên chính là khí huyết nghịch vận!" giọng nói của Na Na vang lên bên tai Lam Hiên Vũ.
Ngay sau đó, cảm giác đầu tiên của Lam Hiên Vũ là thấy hoa mắt, rồi hắn liền tiến vào trong không gian ý thức. Mà trong không gian ý thức này đang xuất hiện một người giống hắn như đúc.
Hắn có thể nhìn thấy tình huống vận chuyển khí huyết trong cơ thể người này một cách rõ ràng. Đúng lúc này, hắn cảm thấy có một cỗ nhiệt khí đột nhiên từ trong cơ thể, huyết dịch vẫn đang chậm chạp chảy xuôi thì đột nhiên phát sinh biến hóa.
Cảm giác đau đớn lập tức truyền khắp toàn thân, hắn thậm chí còn cảm thấy có chút hít thở không thông, đó là một loại thống khổ khó nói lên lời, nhưng ý thức của hắn lại cực kì thanh tỉnh, hắn thấy rõ ràng khí huyết trên cơ thể người kia đang bắt đầu vận chuyển ngược.
Sự thống khổ lập tức tăng cường, Lam Hiên Vũ muốn gọi nhưng lại kêu không ra tiếng, cũng đúng lúc này, hắn cảm thấy thân thể mình nóng lên, toàn thân như đang bị thiêu đốt vậy.
Hắn vô thức mà nâng tay phải, khí huyết nghịch vận đã mang đến cho hắn một cỗ lực lượng đặc thù, luồng nhiệt lưu nó sinh ra đang nhanh chóng mà phóng tới hướng tay phải của hắn.
Đúng lúc này, tất cả mọi thứ trước mắt Lam Hiên Vũ lại một lần nữa trở nên rõ ràng, hắn kinh ngạc mà nhìn tay phải của mình, Kim văn Lam Ngân Thảo không biết đã bao trùm kín cánh tay phải của hắn từ lúc nào rồi. Đáng sợ hơn là tay phải của hắn có vẻ như phình to ra rồi, nó đã lớn hơn bình thường một vòng, hơn nữa, cái Kim văn Lam Ngân Thảo kia nhìn giống như đã chui vào da của hắn, rồi hóa thành một khối khối lân phiến hình thoi màu vàng.
"Kim Long Kinh Thiên!" giọng nói của Na Na lại truyền tới từ sau lưng Lam Hiên Vũ, hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng vô hình đang thao túng luồng nhiệt lưu trong cơ thể mình lao tới cánh tay phải một cách dũng mãnh.
Lập tức, toàn thân hắn phát ra một tầng kim quang nhàn nhạt, trong lòng bàn tay phải có âm thanh vù vù rất nhỏ xuất hiện một cách mơ hồ, mà không khí chung quanh có vẻ như cũng trở nên đọng lại ngay dau đó.
Đột nhiên, một đạo quang ảnh màu vàng phun ra từ lòng bàn tay của hắn, như ẩn như hiện, có vẻ như là đầu rồng.
"Phanh!" quang ảnh màu vàng nhạt trùng kích lên tấm bia trước người hắn một mét, vang lên một tiếng nổ vang.
Cả phòng dường như đã lắc lư nhẹ một cái. Sau khi đánh ra một kích này thì Lam Hiên Vũ cảm thấy năng lượng trong cơ thể mình dường như đã bị rút sạch, toàn thân mềm nhũn, mà hướng vận chuyển của khí huyết cũng khôi phục bình thường ngay sau đó. Một cỗ hồn lực ôn hòa đang rót vào cuồn cuộn từ sau lưng hắn, giúp hắn bổ sung chỗ hồn lực bị tiêu hao lúc trước.
"Cảm thấy gì không? Nghịch vận khí huyết sẽ kích phát lực lượng trong huyết mạch của ngươi, khi cỗ lực lượng này được dung hợp cùng hồn lực của ngươi thì ngươi sẽ có thể phát ra một lực công kích vượt xa lực công kích bình thường của bản thân."
"Cái Kim Long Kinh Thiên này đối với ngươi mà nói thì vừa là chiến kỹ, mà cũng vừa phương pháp tu luyện, vì trong quá trình sử dụng nó ngươi có thể thông qua việc kích thích huyết mạch chi lực để tẩm bổ bản thân, và nó cũng giúp kinh mạch của ngươi càng thêm dẻo dai. Đây là phương pháp mà ta đã nghĩ kỹ và cảm thấy thích hợp nhất với ngươi."
Lam Hiên Vũ tò mò mà hỏi: "Na Na lão sư, vậy huyết mạch chi lực là cái gì?"
Na Na sững sờ: "Ta cũng không biết, nhưng có vẻ như nó rất phù hợp với chiến kỹ này." Nói đến đây thì nàng cau mày lại, trên thực tế thì cái phương thức tu luyện Kim Long Kinh Thiên này mới nổi nên trong đầu nàng được hai ngày nay, nhưng khi nàng cần thận suy nghĩ thì lại không thể nào nghĩ ra tình huống cụ thể.
"Chúng ta tiếp tục nào, ngươi phải cố gắng cảm thụ sự nghịch vận khí huyết trong cơ thể mình. Ta sẽ giúp ngươi vận chuyển mười lần đầu, ngươi nhớ kỹ cảm giác cùng lộ tuyến vận hành, về sau phải nhờ vào chính ngươi mà luyện tập. Lão sư sẽ bảo vệ ngươi, tránh việc ngoài ý muốn nổi lên."
"Vâng!"
Thật sự thì tác dụng quang trọng nhất của Na Na là bảo hộ. Nếu như cái Kim Long Kinh Thiên này mà để cho một người nào đó khác luyện tập thì chưa nói tới việc có thành công hay không, mà chỉ riêng mỗi lần tiêu hao cực lớn đó cũng phải cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục. Nhưng Lam Hiên Vũ thì gần như có thể luyện tập liên tục được, hơn nữa, hắn sẽ không cần lo lắng chút nào về việc mình sẽ tẩu hỏa nhập ma, vì đã có Na Na bảo hộ hắn, giúp hắn tránh được tất cả nguy hiểm. Bởi vậy nên tốc độ luyện tập của Lam Hiên Vũ nhanh hơn nhiều so với những người khác.
Sau khi Lam Hiên Vũ thấy được uy lực của Kim Long Kinh Thiên thì hắn luyện tập với niềm hứng thú dạt dào, bất tri bất giác, một ngày đã trôi qua rồi. Những nguyên liệu nấu ăn quý thì hôm nay hắn cũng ăn hết hai lần, vì Na Na cho rằng hắn bị tiêu hao khá lớn trong lúc tu luyện Kim Long Kinh Thiên nên cần bổ sung nhiều dung dưỡng hơn nữa để tăng cường tố chất thân thể.
Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lam Hiên Vũ từ trên giường thức dậy thì hắn cảm thấy toàn thân đều có chút đau nhức, nhưng trong cơ thể lại có một loại cảm giác ấm áp. Vì hắn luyện tập Kim Long Kinh Thiên nguyên cả ngày hôm qua nên tới tối Na Na cũng không nhắc hắn phải minh tưởng mà để hắn buông lỏng qua một giấc ngủ tốt.
Hắn duỗi lưng một cái, có thể nghe thấy tiếng xương kêu khanh khách một cách mơ hồ, sau đó hắn liềng nghiêng người mà nhảy xuống giường.
Khi hai chân hắn chạm đất thì lại phát ra một tiếng “bịch” làm chính hắn cũng phải giật nảy mình..
Đây là thể trọng trở nên nặng hơn sao!
"Hiên Vũ, tỉnh chưa? Ăn sáng nào." tiếng gọi của Nam Trừng truyền đến.
"Mẹ, con dậy rồi. Có phải ăn sáng xong là đi chơi được không?" Vừa nghĩ tới hôm nay được ra ngoài chơi là Lam Hiên Vũ liền cực vui vẻ.
"Ừm. Ăn cơm trước đi."
Đồ ăn sáng của hắn tất nhiên vẫn là những đồ có dinh dưỡng cao, nhưng hắn không thể chờ đợi được mà ăn nhanh rồi muốn lên đường.
"Các ngươi cứ đi đi thôi, ta ở nhà là được rồi." Na Na mỉm cười mà xoa đầu Lam Hiên Vũ.
"A? Na Na lão sư không đi sao? Lão sư đi cùng ta đi chứ" Lam Hiên Vũ có chút cố chấp mà nói.
Na Na mỉm cười: "Ngươi cứ đi chơi cùng mẹ đi, lão sư muốn ngẫm lại xem sau này nên dạy ngươi những gì"