Chương 155: Địa Hỏa Xích Long

"Hiên Vũ, kia là cái gì vậy?" Tiền Lỗi vẫn còn sợ hãi mà hỏi.

Đối với việc Lam Hiên Vũ bảo vệ cho hắn, hắn đã sớm thành thói quen, vì bình thường lúc huấn luyện Lam Hiên Vũ cũng thường xuyên bảo hộ hắn. Ai bảo hắn là người yếu ớt nhất đây?

Lam Hiên Vũ nói: "Cảm giác của ngươi không sai, vừa lúc Lăng Y Y biến mất chính là phóng xuất ra thứ này."

Hiện tại tinh thần lực củaTiền Lỗi cũng không kém hơn Lam Hiên Vũ bao nhiêu, ít nhất cũng có bốn trăm năm mươi điểm rồi. Khi hồn lực của hắn đột phá tới song hoàn, tinh thần lực đã từng xuất hiện tình huống tăng mãnh liệt. Hơn nữa, Tiền Lỗi còn có trực giác cực nhạy cảm, am hiểu nhất là phát hiện ra những nguy hiểm tiềm ẩn.

"Ta cũng không biết loại hồn thú này, hẳn là một loại hồn thú biến dị. Nhìn bộ dáng của nó thì vó lẽ vẫn thuộc loại Địa Hỏa Tích Dịch, chẳng qua là không biết nó đã tu luyện bao lâu, khả năng có tới mấy vạn năm, sau đó đã xảy ra lột xác. Bởi vì dù Địa Hỏa Tích Dịch tiến hóa thành là Địa Hỏa Long cũng sẽ không có cánh, nhưng nó lại có cánh, hơn nữa toàn thân có lân phiến màu đỏ. Ta rất hoài nghi, có lẽ sau khi nó xuất hiện dị biến thì tiến hóa tới chân long. Hỏa thuộc tính biến thành Xích Long. Nó hẳn là một dạng tồn tại giữa Địa Hỏa Long và Xích Long."

Sau khi Lam Hiên Vũ tỉnh táo lại thì cũng đã có phán đoán về con quái thú kia. Tuy nó còn không phải Chân Long, nhưng cũng đã vượt xa tầng thứ Địa Long. Nên giờ đừng nói là bọn hắn, cho dù là đến một ít thất hoàn cường giả cũng chỉ sợ không đối phó được nó. Lúc này bọn hắn cũng đã hiểu rõ vì sao trước khi đi Lăng Y Y lại để lại một ánh mắt có chút quái dị rồi, chỉ sợ nàng đang cầu an giúp bọn hắn a!

Địa Hỏa Xích Long! Đây là cái tên Lam Hiên Vũ tạm thời nghĩ cho cái mọi người. Lúc này, đầu Địa Hỏa Xích Long cực lớn kia không có nhìn về phía ba tổ đang chạy trên núi, mà đem ánh mắt tập trung vào bốn tổ phía dưới. Không hề nghi ngờ, hứng thú của nó đối với nhân loại rõ ràng lớn hơn đối với những đầu Địa Hỏa Tích Dịch kia. Mà Địa Hỏa Tích Dịch cũng đã bắt đầu phát khởi tiến công với bốn tổ phía dưới của lớp thiếu niên năng động.

"Hiên Vũ, ngươi nói về sau ta có thể triệu hồi ra một hồn thú mạnh như vậy không?" hai mắt Tiền Lỗi như tỏa ánh sáng, từ khi có Lam Hiên Vũ phụ trợ, hắn triệu hoán đã trở nên đáng tin cậy hơn nhiều. Tuy mỗi lần triệu hoán đều là một hồn thú khác nhau nhưng thực lực của chúng đều không tầm thường.

Lam Hiên Vũ liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi? Sau thất hoàn hãy nghĩ tới vấn đề này a. Lại nói, đầu hồn thú lần trước ngươi bảo tồn vẫn còn chứ?"

"Còm chứ. Đương nhiên còn! Ta đây là người rất đáng tin cậy a!" Tiền Lỗi lập tức vỗ vỗ bộ ngực.

Lưu Phong đang mang theo bọn hắn bay nhanh tức giận nói: "Da mặt dày đến loại trình độ này rồi sao, cũng là một việc rất khó khăn a! Ta thực là bội phục ngươi."

"Ngươi cút!" Tiền Lỗi tức giận nói.

"Ngao ——" lại là một tiếng rống rung trời, Địa Hỏa Xích Long há miệng, hỏa cầu cực lớn thứ hai đã bay xuống phía bốn tổ bên dưới. Mà lúc này, bốn tổ này lại đang tụ tập ở một chỗ mà chiến đấu với những thứ đầu Địa Hỏa Tích Dịch đang vậy quanh. Hỏa cầu cực lớn lại đến đột nhiên như vậy thì quả thực là tai hoạ ngập đầu a!

Lam Hiên Vũ đột nhiên nghĩa được gì đó, hắn quay sang nói với Lưu Phong: "Nhanh, kéo dãn khoảng cách với hạ tổ Kim Tường cùng Lữ Thiên Tầm. Có vẻ đầu Địa Hỏa Xích Long kia thích công kích nơi nhiều người."

Đúng vậy, nó vừa xuất hiện liền lập tức công kích bọn hắn, mà ngay sau khi bọn hắn phân tán nó lại chẳng thèm nhìn bên này một cái, trực tiếp công kích bốn tổ dưới mặt đất. Hai bên có cái gì khác nhau? Nhân số!

Ý nghĩ của Lam Hiên Vũ cực kỳ linh hoạt, theo học Ngân Thiên Phàm đã nhiều năm như vậy, nếu ý nghĩ không linh hoạt sẽ không thể theo kịp tiết tấu của vị lão sư này

Hơn nữa hắn vừa mới đột nhiên nhớ tới, khi Lăng Y Y giới thiệu về hải tuyển nàng cũng đã nói, để bọn chúng dùng tiểu tổ làm đơn vị hành động. Tuy nàng không có có nói rõ nhưng có vẻ như đang ám chỉ cái gì. Nói cách khác, rất có thể bọn hắn sẽ gặp mặt Địa Hỏa Xích Long trực tiếp công kích. Như vậy thì dùng tiểu tổ làm đơn vị hành động sẽ khá hơn một chút sao? Hay sẽ có thay đổi gì?

hiện tại Lam Hiên Vũ không có cách nào đi xác định những phán đoán này, nhưng hắn nhất định phải đi nếm thử. Đầu Địa Hỏa Xích Long kia thật sự là rất đáng sợ, ai cũng không ngăn được công kích của nó. Muốn sống sót dưới loại tình huống này thì đầu tiên chỉ có thể tránh phải đối mặt chính diện với công kích của nó.

Lưu Phong vẫn luôn tin tưởng tuyệt đối vào những quyết định của Lam Hiên Vũ, ba người một tổ thì nhất định phải có một cái hạch tâm, không chỉ là hạch tâm chiến đấu mà còn là gạch tâm chỉ huy.

Lưu Phong vừa lóe lên, hắn không leo thêm lên trên nữa mà nhanh chóng lách mình về phía xa.

"Oanh —— "

Hỏa cầu nổ tung, sóng lửa kinh khủng tàn sát bừa bãi, mảng lớn Địa Hỏa Tích Dịch bị nổ cho tung bay.à tất nhiên bị tạc bay theo còn có những đệ tử của lớp thiếu niên năng động.

Dù thế nào bọn hắn cũng không nghĩ tới, cái khảo hạch hải tuyển này sẽ thảm liệt tới như vậy, hơn nữa lại còn phải đối mặt với một đối thủ không cách nào ngăn cản.

Bốn tổ tổng cộng mười hai người, lập tức có bảy người bị sóng lửa cắn nuốt, mà ba người còn lại cũng bị nổ bay tứ phía tránh né.

Không phải bọn hắn không muốn né tránh, mà còn phải đối mặt với đám Địa Hỏa Tích Dịch vây công từ bốn phương tám hướng nên căn bản là bọn hắn không có cơ hội né tránh, trong chốc lát, tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Lam Hiên Vũ vẫn luôn chú ý tới tình huống phía dưới, khi có bảy người bị sóng lửa nuốt hết, hắn lập tức chú ý tới biến hóa của đầu Địa Hỏa Xích Long kia. Địa Hỏa Xích Long nâng cặp mắt lạnh như băng mà nhìn tới hướng đỉnh núi.

Vốn ba tổ này của bọn Lam Hiên Vũ cũng cách nhau không xa lắm, nên ngay khi chúng cùng lên núi thì cũng đã gần tương đối rồi. Lúc này, tổ Lam Hiên Vũ lại đã kéo dãn khoảng cách, nên hai tổ Lữ Thiên Tầm cùng Kim Tường lại biến thành gần nhau.

Mấy người bên tổ Kim Tường có thể bay, tất nhiên bọn hắn sẽ tận lực mà đi theo Lữ Thiên Tầm, dù sao thì ai chẳng muốn ở cùng chỗ với cường giả chứ? Về phần Lam Hiên Vũ bên này, quan hệ của bọn hắn với Kim Tường vốn cũng không quá tốt nên hắn cũng không có ý muốn hợp tác. Lúc này, tình huống phía dưới đã khủng bố như vậy, nên mấy người Kim Tường cũng không có chú ý đến việc ba người Lam Hiên Vũ đã kéo dãn khoảng cách.

Mà nháy mắt sau đó, Địa Hỏa Xích Long lại há miệng, hỏa cầu thứ ba phóng thẳng đến phía hai tổ của Kim Tường và Lữ Thiên Tầm. Lam Hiên Vũ vẫn luôn một mực chú ý hướng đi của Địa Hỏa Xích Long, khi thấy nó vừa phun ra hỏa cầu, hắn đã lập tức xác nhận được phán đoán lúc trước của mình, hét lớn một tiếng: "Tách ra, nhanh tách ra! Dùng tiểu tổ làm đơn vị, có lẽ nó sẽ không công kích nữa. Tất cả mọi người tách ra!"

Một tiếng hét này hắn đã dùng hết sức mà hô nên cũng đủ truyền khắp đỉnh núi cùng dưới núi.

Vô luận nói như thế nào thì tất cả mọi người cũng là đồng học ba năm nay với nhau, có thể giúp đỡ một chút đương nhiên hắn sẽ giúp. Mắt thấy hỏa cầu bay vụt mà đến, đám người Lữ Thiên Tầm đã sợ tới mức hồn bay lên trời. Ba người bên Kim Tường thì vội vàng bay sang bên cạnh. Mà chính lúc này cùng là lúc giọng nói của Lam Hiên Vũ truyền đến.

Lữ Thiên Tầm luôn luôn làm việc quả quyết, quyết định thật nhanh, một tay bắt lấy Thường Kiếm Dật, đồng thời nói với Diệp Linh Đồng bên người: "Nhảy xuống!"

Lúc trước nọn hắn là bằng vào thực lực cường đại của bản thân mà miễn cưỡng trèo lên, nhưng lúc này hỏa cầu đã đến, căn bản là không có khả năng né về phía trước. Lữ Thiên Tầm cùng Diệp Linh Đồng nhảy xuống, chỉ một nháy mắt sau, một tiếng nổ vang khịch liệt truyền tới từ phía sau đỉnh đầu bọn hắn.

Từng khối nham thạch lớn mang theo hỏa quang cuồn cuộn mà lao xuống.

Thường Kiếm Dật lập tức phóng thích một cái hồn kỹ chậm chạp, trì hoãn hướng về phía trước. Làm giảm bớt tốc độ rơi, Lữ Thiên Tầm cũng ngửa đầu thét dài một tiếng, Hoàng Kim Sư Tử hống!

Trong tiếng rống phẫn nộ này của hắn, tất cả đá nham thạch chung quanh đều bị chấn bay. Diệp Linh Đồng một phát bắt được Lữ Thiên Tầm, trên người nàng là bạch quang nở rộ, bỗng nhiên dừng giữa không trung một lát, sau đó chụp một chưởng về phía vách núi bên cạnh, ba người lại lần nữa rơi xuống bình đài giữa sườn núi, sự phối hợp này không thể bảo là không ăn ý.

Lữ Thiên Tầm cũng không có nhìn hướng Địa Hỏa Xích Long nữa, mà nhìn về phía ba người Lam Hiên Vũ nơi xa kia. Lúc này, nhóm Lam Hiên Vũ đã kéo dãn một khoảng cách khá xa bọn họ, đang leo lên trên từ một phương hướng khác.

Lữ Thiên Tầm hít sâu một hơi, tự nhủ: "Lam Hiên Vũ, lợi hại!"

Không thể nghi ngờ, hắn đã thiếu nợ rồi, nếu không có một tiếng nhắc nhở kia của Lam Hiên Vũ thì không hẳn hắn sẽ quyết định nhảy xuống nhanh như vậy, dù sao bọn hắn đã rất vất vả mới leo đến nơi cao như vậy a! Nhưng nhảy xuống lại là biện pháp tốt nhất để kéo dãn khoảng cách với Kim Tường, lập tức có thể phân tán ra.

Không thể nghi ngờ, phán đoán của Lam Hiên Vũ đã cứu được những người còn lại này.

Mà lúc này, năm người còn sống phía dưới cũng đã nhanh chóng tách ra, một bên hai người, một bên ba người, đã kéo ra được một khoảng cách nhất định.

Nhưng một màn kì dị cũng xuất hiện nagy sau đó.

Sau khi bọn hắn tách ra, đầu Địa Hỏa Xích Long cực lớn kia lại giống như không nhìn thấy bọn hắn nữa vậy, nó quét ngang cái đuôi to, phụt hỏa cầu, mục tiêu công kích đều là Địa Hỏa Tích Dịch chung quanh nó.

Sự thật đã chứng minh, phán đoán của Lam Hiên Vũ là hoàn toàn chính xác, khi bọn hắn dùng tiểu tổ làm đơn vị hành động, đầu Địa Hỏa Xích Long không thể đối kháng nổi này cũng không còn truy kích bọn hắn.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện