Chương 393: Cho uống thuốc
Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Quỳnh + CN
————————-
“Vậy, vậy làm sao bây giờ! Tình huống rất nghiêm trọng sao?” Lưu Ảnh trong lúc nhất thời cũng hoảng hồn.
“Trước tiên dùng thuốc đã, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời ổn định lại thôi, nhất định phải đến bệnh viện chuyên môn làm kiểm tra toàn thân, lúc đó mới biết được!” Bác sĩ nói xong lấy một liều thuốc tiêm cho Tư Dạ Hàn, ngay sau đó nhanh chóng từ trong hòm thuốc lấy thuốc ra, chuẩn bị cho Tư Dạ Hàn uống.
Càng hốt hoảng thì càng loạn, thuốc cho Tư Dạ Hàn uống dù làm cách nào cũng không đi vào được.
Trong phòng người nào cũng bàng hoàng, loạn thành một đoàn.
Đang lúc này, “Phanh” một tiếng, cửa phòng mở ra.
Một người vội vã đi vào.
Diệp Oản Oản đi tới cửa phòng ngủ, chỉ thấy Tư Dạ Hàn sắc mặt trắng bệch nằm ở trên giường, trong phòng Hứa Dịch cùng Lưu Ảnh và mấy quản lý của công ty đều vây quanh hết bên mấy bác sĩ.
Bác sĩ kia dường như đang cố gắng cho Tư Dạ Hàn uống thuốc, nhưng căn bản là không được, nước đã đem áo sơ mi của Tư Dạ Hàn làm ướt một mảnh.
Bác sĩ gấp đến độ không bình tĩnh được nữa nói: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Canh giữ ở mép giường Lưu Ảnh đang tâm phiền ý loạn, nghe được tiếng đẩy cửa, lập tức không nhịn được lớn tiếng nổi giận la lên: “Ai? Con mẹ nó chớ vào đây gây thêm loạn!”
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm người đàn ông nằm trên giường bệnh cảm giác lo âu, sắc mặt như nhuộm một tầng sương lạnh, bước nhanh về phía giường bệnh.
Lưu Ảnh thấy người tới là Diệp Oản Oản, sắc mặt nhất thời kém hơn, ánh mắt lạnh như băng mở miệng nói: “Xin cô đi ra ngoài! Chớ cản trở chuyện này! Nếu không tôi…”
Diệp Oản Oản cũng không thèm nhìn hắn một cái, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén bắn tới Lưu Ảnh, người đang ngăn cản ở trước mặt mình: “Cút ngay!”
Nói xong, cô vượt qua Lưu Ảnh, lại đẩy mấy bác sĩ đang ở quanh giường bệnh ra, nhanh chóng nhận lấy ly nước cùng thuốc trong tay hắn, đem viên thuốc ném vào trong miệng của mình, uống một hớp nước, sau đó ở trong ánh mắt của tất cả mọi người đặt lên môi của Tư Dạ Hàn.
Yết hầu của Tư Dạ Hàn nhấp nhô hai cái, thuốc bị đầu lưỡi mềm mại thuận lợi đưa vào bên trong.
Từ đầu tới cuối chỉ có ba giây.
Tất cả mọi người: “…”
Hứa Dịch cùng với các quản lý cấp cao, các bác sĩ đều nhìn đến sửng sốt, ngơ ngác đứng ở nơi đó, ngay cả Lưu Ảnh vẻ mặt giận dữ đều ngơ ngẩn.
Tronh khi mọi người còn không phản ứng kịp, Diệp Oản Oản đã từ trong ngăn kéo lôi ra một bộ quần áo sạch sẽ, nhanh chóng cởi áo sơ mi của Tư Dạ Hàn ra, muốn đổi lại cho hắn.
Nhìn thấy Diệp Oản Oản nhanh chóng xử lý xong những chuyện khó giải quyết, mọi người toàn bộ đều thở phào nhẹ nhõm.
“Làm phiền Oản Oản tiểu thư rồi!” Hứa Dịch cảm kích nói.
Bác sĩ cũng nói cảm ơn: “Nhờ có Oản Oản tiểu thư, thật cảm ơn cô!”
Lưu Ảnh không lên tiếng, thần sắc có chút không được tự nhiên, bất quá ngược lại hòa hoãn mấy phần.
“Tình huống của Tư Dạ Hàn thế nào rồi?” Diệp Oản Oản hỏi.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản cuối cùng cũng biết, thời điểm ở kiếp trước, tại sao đám người Tư Dạ Hàn lại tổn thất thê thảm nghiêm trọng như vậy, một mặt là bởi vì những người đó khó giải quyết, mặt khác nguyên nhân rất quan trọng, khẳng định chính là bởi vì Tư Dạ Hàn đột ngột phát bệnh nặng.
Trước kia cô vẫn đang lo lắng cho tình trạng cơ thể của Tư Dạ Hàn, kết quả chuyện lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Lấy loại cường độ công tác này cùng lặn lội đường xa, thân thể của Tư Dạ Hàn bị kích thích lớn, không có dấu hiệu nào liền bọc phát.
Lúc trước chuyến đi này thân thể của Tư Dạ Hàn còn không nghiêm trọng, thậm chí cũng không có biểu hiện ra ngoài điều gì khác thường, cho nên mặc dù không ít bác sĩ đều đoán thân thể của ông chủ bọn họ nếu mà cứ tiếp tục lượng công việc lớn như vậy nữa nhất định sẽ không chịu được, nhưng hình tượng Tư Dạ Hàn ở trong lòng mọi người thật sự là quá hoàn mỹ rồi, giống như thần tiên trên trời không có bất cứ chuyện gì có thể đánh ngã.
Cho tới bây giờ, mọi người mới biết, lời của bác sĩ không phải là nói đùa, BOSS của bọn họ, ông chủ thực sự đã chống đỡ đến cực hạn rồi.