Chương 472: Con dao hai lưỡi

Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

————————-

Sau khi tự mình tiếp xúc qua với Cung Húc, Diệp Oản Oản mới có thể lý giải được tại sao danh tiếng Cung Húc kém và scandal nhiều như vậy, nhưng lại có thể có thể có nhiều Fan trung thành như thế.

Cái tên này cứ lấy khuôn mặt đẹp của mình trưng ra bộ dạng đáng thương như thế này, thật sự là quá dụ người mà, quả thật là để cho người ta không nhịn được mà tha thứ cho anh ta làm bất cứ chuyện gì, đáp ứng mọi yêu cầu của anh ta.

Nếu để cho Fan của anh ta thấy được, sợ là hét lên muốn chọc thủng bầu trời mất. Bất quá, đối với sự bảo đảm của Cung Húc, Diệp Oản Oản một chữ cũng đều không tin. Chuyện có liên quan đến “sự tích vinh quang” của Cung Húc, cô cũng rõ ràng. Cung Húc sẽ ngoan ngoãn nghe lời người đại diện sao? Đây tuyệt đối có thể trúng giải lời nói dối tốt nhất trong giới giải trí nha.

Ngay tại thời điểm tiếng nói của Cung Húc rơi xuống trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của Diệp Oản Oản, chờ đợi câu trả lời của cô.

Chu Văn Bân nhìn chòng chọc vòa Diệp Oản Oản, ánh mắt kia quả thật như muốn đem cô đốt cháy: “Cung Húc, có phải là tiểu tử này nói gì với cậu hay không, tiểu tử này âm hiểm xảo trá, cậu ngàn vạn lần chớ bị hắn lừa!”

Cung Húc rất sợ Diệp Bạch tức giận liền không cần hắn nữa, vội vàng mắng: “Chu Văn Bân! Ông… con mịa nó…”

Nhưng mà, đang lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói trong trẻo của Diệp Bạch: “Được.”

Một tiếng “Được” của Diệp Oản Oản, toàn bộ bên trong phòng hóa trang im yên lặng đến mức cây kim rơi cũng nghe tiếng được.

Trong nháy mắt Cung Húc á khẩu, đầu tiên là ngẩn ngơ, tựa hồ là không cách nào tin tưởng được, ngay sau đó cặp mắt đột nhiên sáng lấp lánh, hưng phấn không thôi mà hướng về Diệp Oản Oản nhìn lại: “Diệp ca! Anh… Anh đồng ý thu nhận tôi sao?”

Tại sao không? Mục tiêu của cô là Diệp gia, là giải trí Hoàng Thiên, lấy tiến độ hiện tại của cô, khoảng cách đến với mục tiêu kia, còn quá xa.

Cho dù Lạc Thần thông qua vai diễn này nổi tiếng, cô cũng vẫn bị Chu Văn Bân đè ép như cũ, muốn thế lực vững chắc thì con đường đi còn rất dài.

Nếu cô có thể thu nhận Cung Húc, đối với cô mà nói sẽ là trợ lực cực lớn. Cô biết, Cung Húc là một con dao hai lưỡi, rất khó khống chế.

Bất quá, vậy thì như thế nào? Ở bên trong giới giải trí, vốn chính là ván cờ đầy mạo hiểm, không có đạo lý lại đem cơ hội tốt như vậy đẩy ra.

Diệp Oản Oản không nhanh không chậm mở miệng nói: “Trước mắt trong tay tôi chỉ có một nghệ sĩ là Lạc Thần, bây giờ công việc của anh ta đã bắt đầu bước vào quỹ đạo rồi, tôi lại nhận thêm một người cũng không sao, chẳng qua là…”

Diệp Oản Oản nói, thâm ý mà nhìn về phía Chu Văn Bân trong góc.

Cung Húc thấy vậy lập tức mở miệng nói: “Diệp ca, chỉ cần anh đồng ý là được, những chuyện khác không cần bận tâm, tôi sẽ giải quyết!”

Cung Húc vừa nói xong liền nhanh chóng nhìn về phía Chu Văn Bân: “Còn ngớ ra làm cái gì? Không thấy Diệp ca đã đồng ý sao, còn không mau đem hợp đồng của tôi tới đây!”

Chu Văn Bân làm sao cũng không thể ngờ tới, một khắc trước Diệp Bạch còn bị ông ta chèn ép đến không còn chút sức đánh trả nào, một khắc sau chính là long trời lỡ đất, không chỉ đồ bị buộc phải trả lại, ngay cả Cung Húc cũng chạy theo cậu ta!

Càng hoang đường hơn là, cho tới bây giờ ông ta cũng không hiểu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao thái độ của Cung Húc trước sau lại thay đổi lớn như vậy.

Không được! Tuyệt đối không thể! Ông thật vất vả mới ôm được cái cây rụng tiền này, làm sao có thể để cậu ta đi như vậy được!

Chu Văn Bân lúc này khóc lóc thảm thiết mở miệng: “Cung Húc! Tôi đã làm việc với cậu suốt ba năm, đối với cậu móc tim móc phổi mình, không có công lao cũng cũng có khổ lao, cậu lại có thể vì một tên tiểu tử có tâm cơ chỉ biết đùa bỡn, liền muốn một cước đem đá tôi đi như vậy được?”

Vào lúc này người vây xem đã càng ngày càng nhiều, mọi người ở đây đều là nhân viên nội bộ công ty, ai không biết Chu Văn Bân là người thế nào, nhìn thấy bộ dạng Chu Văn Bân thế này, toàn bộ đều muốn nôn mửa một phen.

Bình thường Chu Văn Bân ở công ty làm mưa làm gió, mọi người đã sớm oán than dậy đất, nhất là những nhân viên cấp thấp, tất cả đều đối với hành động của ông ta ghét cay ghét đắng, chẳng qua chỉ là ngại bối cảnh của Cung Húc nên mọi người mới chỉ giận mà không dám nói gì.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện