Chương 1001: Thật ra thì là một thiên tài
Biên soạn: Đức Uy -
---------------------------------------------
Sau khi quay phim xong, một vài học sinh cùng những fan hâm mộ đứng xem tất cả đều rất kích động, tiếng thét chói tai vang lên liên tục...
“A a a a a! Cung Húc thật là đẹp trai, thật là đẹp trai, thật là đẹp trai!”
“Chồng ơi, đừng theo cô ấy, theo em này, vợ tương lai của anh ở đây cơ mà!”
“Ai nói kỹ thuật diễn xuất Cung Húc nhà ta không tốt, mắt mù rồi hay sao?”
“Con mịa nó tôi đây là tới ngắm Thiên Vũ tiểu thiên sứ, kết quả bị Cung Húc làm mê mẩn muốn rụng trứng dzồiiii! Không được, không được, không được! Tôi phải vì Thiên Vũ tiểu thiên sứ giữ gìn trinh tiết, không thể vượt rào!”
“Gào! Ta không giữ gìn được nữa rồi! Thật xin lỗi...”
...
“Rất tốt! Cut!” Đạo diễn kêu lên.
Cảnh quay này rất thuận lợi, một lần đã qua.
Đạo diễn đánh giá rất cao, “Không tệ không tệ! Nhất là Cung Húc, diễn vô cùng tự nhiên, không hề có chút vết tích đang diễn nào!”
“A ha ha ha ha... Tôi đã nói rồi! Tiểu gia đây thật ra chính là một thiên tài! Không phải chỉ là giải thưởng Kim Lan thôi sao? So easy *! Diệp ca, anh cũng không cần phải lo lắng cho tài diễn xuất của tôi nữa nha!”
*Tiếng Anh: quá dễ dàng!
Nghe tất cả mọi người đều nhất trí khen ngợi, Cung Húc cười đến tận mang tai.
Cách đó không xa, Diệp Oản Oản bất đắc dĩ thở dài.
Cái tên này... Lại cho rằng mọi người đang khen hắn thật đấy...
Từ rất sớm, Diệp Oản Oản đã giúp hắn phân tích qua kịch bản rất nhiều lần, màn này hoàn toàn là lột tả bản chất thật của hắn, dĩ nhiên là không thể thấy được dấu vết đang đóng phim, điều này cũng ở trong dự liệu của Diệp Oản Oản.
Phía sau mới là phần khó giải quyết nhất…
Một bên, Hàn Thiên Vũ đặt kịch bản trong tay xuống, nhìn về phía Diệp Oản Oản mở miệng nói, “Thật ra thì kịch bản này có chất lượng rất cao, hơn nữa có hy vọng đạt giải, tôi thấy việc đạt được giải nam chính xuất sắc nhất của giải Kim Lan, cũng không phải là không có khả năng...”
Hàn Thiên Vũ nói xong, bất đắc dĩ bổ sung một câu, “Dĩ nhiên, người tôi nói chính là Lạc Thần...”
Bộ phim này có 2 nam chính, tạo hình nhân vật của Lạc Thần rất không tồi, chỉ cần Cung Húc không cản trở, với kỹ thuật diễn xuất của Lạc Thần, thật sự có cơ hội cạnh tranh một phen.
Diệp Oản Oản sờ cằm một cái, đột nhiên mở miệng, “Thiên Vũ, trong lịch sử giải thưởng Kim Lan, có tiền lệ một bộ phim đồng thời đạt được 2 giải Ảnh Đế không?”
Hàn Thiên Vũ nghe vậy có chút kinh ngạc, “Chuyện này... Chưa bao giờ có! Mặc dù có không ít đôi nhân vật nam chính cùng được đề cử, nhưng cùng đoạt giải, quả thật là chưa từng gặp bao giờ. Trong một bộ phim, dù cho là biểu hiện của 2 người đều tương đối khá, nhiều nhất cũng chỉ có thể có 1 người đạt giải... Cậu không phải là muốn...”
Hàn Thiên Vũ không nghĩ tới, Diệp Oản Oản lại còn ôm lấy ý định này, nàng không chỉ muốn dùng bộ phim này đạt được giải nam chính xuất sắc nhất, mà còn muốn một lần có đến 2 người!
Diệp Oản Oản chu môi nói, “Vậy phải xem, Cung Húc có ý chí tiến thủ hay không... Về Lạc Thần, tôi tin là có cơ hội đến 8 – 9 /10...”
Hàn Thiên Vũ bật cười, “Cậu có lòng tin đối với Lạc Thần như vậy sao?”
Diệp Oản Oản mặt đầy kiêu ngạo, “Dĩ nhiên, người tôi tự mình đào ra được đó nha!”
Hàn Thiên Vũ thuận miệng nói, “Còn tôi thì sao?”
Diệp Oản Oản than thở, “Cậu 18 tuổi đã liền cầm lấy giải thưởng Kim Lan, sau khi xuất đạo, chất lượng diễn xuất đều được khen ngợi, năm ngoái lại được đề danh tham dự Liên Hoan Phim Quốc Tế, đã sớm một mình cưỡi ngựa thần bay lên trời, thoát khỏi hình tượng thư sinh, tiến vào hàng ngũ nam thần phái thực lực. Tôi hoàn toàn không có chỗ trống nào để phát huy nha...”
Ặc, nàng làm sao lại đột nhiên có thể lý giải được tâm tình trong lời nói ngày đó của Tư Dạ Hàn vậy?
“Năm ngoái bộ phin được đề danh kia, cũng là nhờ ban đầu nghe lời của cậu, chọn bộ phim kia.” Hàn Thiên Vũ mở miệng nói.
Trừ cái đó ra, Diệp Bạch còn nhắc nhở qua hắn rất nhiều lần, khi đó hắn thậm chí còn không phải là nghệ sĩ của nàng, mà chỉ thuần túy là bằng hữu.
Thật ra thì nàng giúp đỡ Thiên Vũ, không chỉ có những chuyện này, nhưng chẳng qua là nàng chưa bao giờ để ở trong lòng.
Hàn Thiên Vũ nói xong, lại quay về phía Cung Húc bên này, “Bộ phim này, phần đặc tả bản chất của Cung Húc nói chung cũng còn đỡ, nhưng phần sau e là...”
Diệp Oản Oản nhìn về phía của Cung Húc, cười híp mắt mở miệng, “Chờ nội dung nửa phần trước quay xong, tôi sẽ chuẩn bị cho Cung Húc một khóa huấn luyện ma quỷ để hắn ‘nếm’ từ từ...”