Chương 29: Điên cuồng chiếm đoạt

CHÚ Ý: Cảnh 18+++++++++++++

Anh nhìn Gia Duyên lúc này vì sợ hãi mà toàn thân cô run rẩy, Tràn Hạo nhếch môi cười khinh thường nhìn cô nói với giọng mỉa mai.

“Em đừng giả vờ thanh cao nữa, loại phụ nữ như em tôi đã gặp nhiều.”

Tràn Hạo nghĩ rằng Gia Duyên cố tình làm bộ thuần khiết để khơi dậy sự chú ý của anh, không biết cô đã lên giường với bao nhiêu người đàn ông rồi.

Tràn Hạo chán ghét sự giả tạo của cô, an cầm váy ngủ xa-tanh mỏng manh mày trắng của cô xé một cái, thân thể trần truồng của Gia Duyên hiện ra trước mặt của anh.

Vì chuẩn bị đi ngủ nên cô không mặc nội y, cặp ngực căng tròn của cô làm Tràn Hạo hít thở nặng nề.

Con người đen nhánh của anh bất giác hiện lên sự thèm khát của dục vọng, anh cúi xuống ngậm lấy đỉnh hồng nhạy cảm của cô.

Môi và lưỡi của anh chạm vào làn da mịn màng trắng như tuyết của cô, cảm giác tê dại lang tỏa toàn thân anh.

Yết hầu của anh bất giác lên xuống không ngừng, anh không ngờ thân thể của cô lại có thể gợi lên cảm giác kích thích trong lòng anh mảnh liệt đến như vậy.

Gia Duyên dùng ánh mắt uất ức, nước mắt lưng tròng nhìn anh.

Trong ánh mắt của anh Gia Duyên chỉ có thể nhìn thấy một ngọn lửa của dục vọng, đang bừng bừng cháy không thể nào dập tắt được.

Gia Duyên tuyệt vọng nhắm mắt lại môi cô run run mím chặt thành đường thẳng, bất giác nước mắt từ khoé mi cô rơi từng giọt từng giọt xuống khuôn mặt kiều diễm của mình.

Gia Duyên không còn dẫy dụa nữa vì cô biết có phản khán cũng vô dụng, hiện tại không có gì có thể làm anh dừng lại hành động xâm phạm này, cô nắm chặt bàn tay của mình thành nắm đấm buông lỏng hai bên hong của mình.

Tràn Hạo không hề để ý đến phản ứng này của cô, hiện tại trong đầu anh chỉ có sự ham muốn của bản thân mình.

Anh dời đôi môi mỏng của mình từ từ xuống cái bụng bằng phẳng của cô, môi anh nhẹ nhàng lước trên làn da trắng nõn của Gia Duyên.

Cảm giác ấm áp từ hơi thở cùng với sự ẩm ướt từ đầu lưỡi của anh làm Gia Duyên bất giác co hai chân của mình lại, cô chịu không nổi sự kích thích mà anh mang lại cho cô.

Gia Duyên chán ghét bản thân của mình, đáng lẽ ra cô nghĩ mình sẽ có cảm giác bài xích anh dữ dội.

Nhưng thật không ngờ thân thể của cô lại thuận theo hành động của anh mà hiện lên cảm giác khoái lạc.

“Thân thể này của em, còn thành thật hơn cái miệng nhỏ của em nhiều.”

Tràn Hạo sờ vào nơi mẫn cảm nhất của cô lúc này đã vì anh mà ẩm ướt, cô thẹn thùng quay mặt sang chổ khác không dám nhìn vào ánh mắt chế giễu của anh.

Đột nhiên anh ngồi bật dậy bến Gia Duyên đi thẳng vào phòng ngủ đặt cô nằm trên giường.

Anh dịu dàng chuẩn bị khúc dạo đầu thật tinh tế làm Gia Duyên phải bại dưới tay anh.

Với một người chưa từng trải qua chuyện ái ân như Gia Duyên, thì làm sao cô có thể khán cự được với một người lão luyện như Tràn Hạo.

Với những người phụ nữ khác Tràn Hạo chưa đừng đặt tâm tư của mình vào những khúc dạo đầu này, nhưng không biết vì sao đối với Gia Duyên anh lại có cảm giác khác.

Gia Duyên không chịu nổi sự trêu đùa của anh, đột nhiên cô thốt lên những tiếng ngâm nga động lòng người.

“Em thấy tôi làm em sung sướng hơn mấy người đàn ông trước của em không?.”

Tràn Hạo nhếch môi cười kinh thường nói, anh quá hiểu loại phụ nữ như cô.

Muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, để anh có ấn tượng sâu xa với cô sao.

Gia Duyên thật sự hận bản thân của mình cô cảm giác nhục nhã vô cùng, khi Tràn Hạo nói ra những lời sỉ nhục đó.

Nhưng thân thể của cô lại vì anh mà có phản ứng, cô cảm thấy mình thật là nhơ nhuốc.

Gia Duyên kiêu ngạo cắn chặt đôi môi của mình đến khi rỉ máu, cô không cho bản thân của mình vì anh mà thốt lên những tiếng rên rỉ xấu hổ kia.

Tràn Hạo nhìn thất sự quật cương trong ánh mắt của cô liền nói.

“Để tôi xem em còn cứng miệng được bao lâu.”

Nói xong Tràn Hạo cởi hết quần áo trên người của mình quăng tứ tung dưới mặt đất, thân thể cường tráng vạm vỡ cùng với cái bụng sáu múi của anh hiện ra trước mặt cô.

Vật nam tính của anh đã cương cứng từ lâu, nó kiêu ngạo ngẩn cao đầu chờ lấp đầy thân thể của cô.

Lần đầu tiên Gia Duyên nhìn thất vật to lớn của người đàn ông, cô hoảng hốt ngồi bật dậy hướng về cửa chính mà xông tới, nhìn thấy hành động khán cự của cô Tràn Hạo nhếch môi cuời xấu xa nói.

“Muốn chạy?

Em đừng hòng chạy thoát tôi.”

Nói xong đôi tay mạnh mẽ của anh đã vòng qua eo cô ôm gọn cô vào lòng.

Hai thân thể trần truồng mạ sát vào nhau làm cho nơi tư mật nhất của hai người vì vậy va chạm liên hồi.

Tràn Hạo hít thờ nặng nề tim anh đập loạn nhịp, anh khom xuống vùi khuôn mặt nguy hiểm của mình lúc này đã không còn lý trí, vào cái cổ trắng như tuyết của cô.

Mùi hương sữa tắm hoa anh đào tỏa ra từ làn da mịn như lụa của cô, khác với những loại nước hoa nồng nhặc mà mấy người phụ nữ trước đây của anh đã dùng.

Nó làm cho anh mê đắm một cách cuồng dại, lúc này đây anh càng muốn chiếm được thân thể này của cô hơn bất cứ lúc nào.

Tràn Hạo bế bỏng thân thể mảnh mai của cô lên quăng xuống cái giường to lớn phía sau, anh mặc kệ cô dùng bao nhiêu sức lực để dẫy dụa anh cũng không quan tâm, dù có làm cho cô bị thương anh cũng phải chiếm được cô hôm nay.

Toàn thân Gia Duyên đau đớn khi anh không thương xót mà ném thân thể mảnh mai của cô lên giường, trong ánh mắt ngập nước của cô chỉ là nỗi tức giận, cô nghiến răng chịu đựng nỗi đau đớn về tâm hồn lẫn thể xác.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện