Chương - 57: Dược đỉnh Bặc nhân (Dược đỉnh của người Bặc)
Bởi vì chiến lợi phẩm đã bị nhặt, nên thi thể BOSS cũng không tồn tại lâu liền biến mất. Trốn ở trong lùm cây, Diệp Hiểu Hạ nhìn chằm chằm thi thể BOSS kia, cho đến khi nó biến mất, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, tay nhu nhu khóe mắt chua xót, xem như buông xuống nửa trái tim.
Hiện tại cho dù cô bị mấy người chơi hồi sinh kia bắt được, cũng chỉ có thể xem như sống không thấy quái, chết không thấy xác.
Nói cũng khéo, thi thể BOSS mới biến mất một lát, mấy thi thể ngã trên mặt đất xa xa kia trước sau giật giật, không đến một hồi đều đứng lên. Ba người sau khi hồi sinh thì nhìn quanh bốn phía trong rừng, rõ ràng là đang tìm BOSS.
Diệp Hiểu Hạ chột dạ, đem thân thể của chính mình càng cúi thấp một chút, theo khe hở của bụi cây nhìn ba người không rời mắt.
"Tôi không tin, tự nhiên mất!"
"Có phải nó chạy đến chỗ nào không, chúng ta tìm xem."
"Tìm lông a, loại quái này vốn là ngẫu nhiên xuất hiện, nếu không đánh chết, nó sẽ biến mất, sau đó vài giờ sau lại ngẫu nhiên xuất hiện, còn tìm gì nữa!" Người chơi chết đầu tiên oán hận nhổ nước miếng trên mặt đất."Thực TMD không hay ho, cư nhiên thừa lại 1% mà ba người đều treo!"
"Tốt rồi tốt rồi, đừng nói nữa, nhanh xuống núi đi, tiếp tục ở đây cũng không làm gì được, hiện tại trên người chúng ta không có dược, trang bị lại không tu sửa, lát mà có quái xuất hiện, là chết đấy." Một người khác hiển nhiên tì khí tốt hơn, hắn an ủi hai người khác, ba người lúc này mới nhặt lên đồ của mình rơi ra lúc chết, hùng hùng hổ hổ đi xuống núi.
Cho đến khi bọn họ đi mất không thấy bóng người, Diệp Hiểu Hạ mới thở ra một hơi, ngồi ở trên đất. Khẩn trương muốn chết, cô lần đầu tiên làm việc xấu, quả thực so với lúc cô thi cao đẳng còn khẩn trương hơn. Bất quá, cô không dám lập tức đứng dậy, bây giờ nếu cô xuống núi, nói không chừng sẽ gặp ba người họ ở trên đường, bị người nhớ thương cũng không phải việc gì chuyện tốt.
Lại ngồi trong lùm cây một hồi, cô nhận được mật thoại của Tương Tư Túy: "Tôi nói Diệp đại tiểu thư, cô đang ở nước Mỹ hay là ở sao Hỏa a! Tôi ở trong thành chờ cô nửa giờ rồi, cô đang ở đâu!"
"Sắp rồi sắp rồi, tôi sợ ngã, đi chậm thôi!" Diệp Hiểu Hạ vừa nói cho có lệ với Tương Tư Túy, vừa đóng đối thoại. Cô dè dặt cẩn trọng quan sát bốn phía một chút, xác định không có người, mới đứng lên, bước nhanh chạy xuống núi, hít mấy hơi thật sâu, bình tĩnh tâm tình, phảng phất như không có bất luận việc gì xảy ra.
Cả đường này cô đi mà thấy kinh tâm động phách, nửa bước cũng không dám lưu lại, mắt không chớp, lại càng không dám tản mạn, sợ bị người khác nhìn ra cô vừa mới nhặt được đại tiện nghi. Nhìn thấy Bạch đế thành, cô mới yên lòng, bước nhanh vào thành.
Về thành, cô liền mật thoại cho Tương Tư Túy, hai người hẹn gặp ở kho hàng. Diệp Hiểu Hạ đem ra hơn hai mươi tổ hồng và lam làm ra mà chưa kịp bán, giao cho Tương Tư Túy, đổi mấy trăm kim tệ.
Thẳng đến giờ phút này, Diệp Hiểu Hạ mới hồi phục lại tinh thần, cô còn chưa nhìn xem hai món trang bị mà Đồng tử luyện dược rơi ra là cái gì.
Bặc nhân dược đỉnh: Tương truyền trong rừng sâu xa xôi của Bạch đế thành có một bộ tộc thần bí, đây là công cụ bọn họ dùng để luyện dược, là vật yêu quý của Đồng tử luyện dược. Trang bị lam sắc. Tăng 50% xác suất luyện dược thành công, có tỷ lệ nhất định luyện chế ra dược phẩm phụ thuộc, tăng 10% độ thuần thục chế dược. Yêu cầu: Cao cấp dược sư.
Huyết trệ hoàn: Phối phương. Phối phương trân quý nhất của bộ tộc Bặc nhân không truyền ra ngoài. Sau khi ăn xong, trong thời gian ngắn ức chế hung huyết tràn đầy trong cơ thể. Yêu cầu: Cao cấp dược sư.
Tuy rằng không rõ cái huyết trệ hoàn này đến cùng là để làm gì, bất quá cái Bặc nhân dược đỉnh kia lại làm tâm Diệp Hiểu Hạ kinh hoàng, thiên! Đây mới là ngàn kim... Không không, là vạn kim đều khó mua! Càng là dược phẩm cao cấp thì lúc luyện chế tỉ lệ thất bại lại càng cao, mỗi loại dược đỉnh đều sẽ gia tăng xác suất thành công luyện dược, bất quá đều là 1% - 10%, còn tăng những 50% xác xuất thành công, không cần nói ai có được, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Cô vừa vặn là Cao cấp dược sư, cái dược đỉnh này giống như trời sinh chuẩn bị cho cô. Mà cái phối phương huyết trệ hoàn kia cô không hề nghĩ ngợi mà học luôn, tuy rằng miêu tả của thuốc này có chút làm cho người ta không thể tưởng tượng, bất quá, ở trong Cực Hạn OL, vật phẩm có phối phương chế tác cũng không phải vật bình thường, cho nên cô tính toán thừa dịp vẫn còn mới, luyện thử hai viên xem là cái gì.
Học xong phối phương huyết trệ hoàn, Diệp Hiểu Hạ ở kỹ năng cuộc sống chế dược tìm được nó, tinh tế nhìn, thuốc này yêu cầu dược liệu đều tương đối thông thường, chỉ là có một loại tên là Mã kiếm thảo thì ít gặp, bất quá, cô tựa hồ cũng có một ít, chỉ là thật sự không nhiều lắm.
Lấy dược phẩm cần dùng để chế huyết trệ hoàn, Diệp Hiểu Hạ mang bặc nhân dược đỉnh mới ra kích động đi về phía phòng thuốc dự bị của dược sư trong Bạch đế thành. Ở trong dược phòng đã có không ít người chơi cuộc sống(chuyên may đồ, làm vũ khí, chế thuốc...), bọn họ đều tự chiếm một chỗ, trước mặt đều có dược đỉnh, hết sức chuyên chú. Diệp Hiểu Hạ cũng vội vàng tìm một cái lò đan trống, đem dược đỉnh đặt ở trên, sau đó đem các loại dược thảo quăng vào trong, rồi đậy nắp.
Từ khi cho dược thảo, tài liệu bỏ vào dược đỉnh đến khi dược phẩm ra lò cần năm phút đồng hồ, khoảng thời gian này là thời điểm khẩn trương nhất của dược sư, đặc biệt là cao cấp dược sư. Cảm giác thành bại tràn ngập từng xó một trong năm phút này.
Diệp Hiểu Hạ cũng không ngoại lệ, đây chính là lần đầu tiên cô sử dụng bặc nhân dược đỉnh, trong lòng luôn có sự hưng phấn nói không nên lời. Ở trong Cực Hạn, mỗi một lô dược, có thể ngẫu nhiên xuất hiện 1——10 viên, dược cấp thấp mỗi lô đều là 10 viên, nhưng mà dược càng cao cấp, mỗi lô chỉ được một viên là chuyện thường.
Năm phút đồng hồ nói nhanh không nhanh, nói chậm cũng không chậm, chẳng qua làm người ta như đứng đống lửa, như ngồi đống than thôi. Năm phút đồng hồ đi qua, nghe thấy hệ thống nêu lên "Luyện chế xong", Diệp Hiểu Hạ vô cùng khẩn trương mở ra nắp dược đỉnh, vừa nhìn thấy, khóe miệng của cô đều cười đến mức lệch, cư nhiên ra tám viên!
Phải biết là, từ khi trở thành cao cấp dược sư tới nay, mỗi một lô dược của cô nhiều nhất đều không vượt quá ba viên, lúc này cư nhiên một lần ra tám viên, đây là cỡ nào hưng phấn a.
Bởi vì vội vàng muốn biết hiệu quả cụ thể của huyết trệ hoàn này là cái gì, Diệp Hiểu Hạ cũng không có nghĩ nhiều, cô lập tức lấy một viên huyết trệ hoàn trong dược đỉnh ra, cẩn thận xem thuộc tính.
Huyết trệ hoàn: Phối phương trân quý của bộ tộc Bặc nhân không truyền ra ngoài, ăn xong, trong khoảng thời gian ngắn ức chế hung huyết trong cơ thể. Cao cấp dược phẩm, tạm thời làm giá trị tội ác trên người về không. Thời gian: 1 giờ.