Chương 419 + 420

Lý Thiên Vũ rút ra thời gian rảnh, đi cùng Chu Tiểu Vân đến xem nhà. Không ngoài dự liệu, anh cũng rất thích. Nhất là với đề nghị của bọn Dương Phàm hai nhà đối diện nhau, quả thực đúng ý anh!

Tính toán một chút, tiền trong tay hai người vừa đủ, thiếu một ít thì đi vay. Công ty Lý Thiên Vũ có gói hỗ trợ nhà ở kếch xù, đúng lúc phát huy tác dụng. Mỗi tháng chỉ cần trả mấy trăm đồng.

Chu Tiểu Vân reo lên: “Em muốn đi làm, thể nào cũng được hỗ trợ mua nhà, đến lúc đó tiền hai chúng ta góp đã đủ trả tiền nhà.”

Lý Thiên Vũ lại quan tâm đến vấn đề khác lớn hơn: “Tiểu Vân, mua nhà phải viết tên hai người. Cái này, hôm nào chúng ta đi đăng ký kết hôn?”

Không có giấy hôn thú thì không tiện mua nhà, chỉ có thể viết tên một người, trong khi rõ ràng tiền của cả hai. Viết tên Chu Tiểu Vân thì không thể dùng khoản hỗ trợ của Lý Thiên Vũ. Vì thế, phương pháp tốt nhất là có giấy đăng ký kết hôn, coi như hai người mua chung.

Chu Tiểu Vân do dự.

Lý Thiên Vũ có chút sốt ruột: “Không phải em muốn nuốt lời chứ! Anh đã là người của em, em không thể bội tình bạc nghĩa với anh. Kiếp này anh chỉ đi theo em!”

Chu Tiểu Vân bị chọc cười: “Được rồi, anh nói nhỏ thôi. Đây là nơi công cộng, anh muốn chiêu cáo toàn thiên hạ à! Đăng ký kết hôn không phải chuyện nhỏ, dù sao anh phải để em có thời gian suy nghĩ chứ.”

Theo pháp luật, đăng ký kết hôn họ đã là vợ chồng.

Đương nhiên cô phải nghĩ thật kĩ…

Lý Thiên Vũ thấy Chu Tiểu Vân nghĩ mấy ngày mà chưa đưa ra câu trả lời, trong lòng thầm sốt ruột, không có việc gì lại nhắc đến chuyện nhà cửa trước mặt cô. Ví dụ như:

“Nhà chỗ đó không tệ, bán hết nhanh! Aizz, nếu như không mua chỉ sợ đã muộn! Sau này muốn mua cũng không mua được!”

Lý Thiên Vũ “lẩm bẩm” không sót một chữ, đều chui vào tai Chu Tiểu Vân. Cô vừa bực mình vừa buồn cười, chẳng qua anh muốn giục cô đi đăng ký thôi? Quanh co lòng vòng, thật ranh ma.

Cô cũng động lòng, nhưng lo lắng đến phản ứng của phụ huynh ở nhà. Vì thế, khi Lý Thiên Vũ một lần nữa nhắc tới đề tài này, Chu Tiểu Vân nói ra lo lắng trong lòng cô: “Thiên Vũ, chủ yếu em sợ cha mẹ ở nhà không đồng ý chuyện chúng ta đăng ký kết hôn trước.”

Lý Thiên Vũ vui vẻ, nói thế tức là bản thân Chu Tiểu Vân đã đồng ý! Anh nói: “Ba mẹ anh nhất định là vui mừng còn không kịp! Chúng ta kết hôn ở tuổi này không có vấn đề gì hết!”

Chu Tiểu Vân trắng mắt lườm anh: “Em đang nói ba mẹ em. Em chưa tốt nghiệp, bây giờ vẫn coi là sinh viên! Đi đăng ký với anh, em đoán chắc chắn ba mẹ em không đồng ý.”

Lý Thiên Vũ đi tới đi lui trong phòng khách, suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Chi bằng, hai chúng ta âm thầm đi đăng ký, không nói cho người khác, không được sao.”

Chu Tiểu Vân một mực phủ quyết: “Không được, nếu gia đình biết sẽ tức điên mất!” Đây chính là hành vi không tôn trọng cha mẹ, đừng làm thì tốt hơn. Sau này nếu để ba mẹ biết, họ sẽ rất đau lòng và tức giận. Mặc kệ nói thế nào, không thể làm vậy.

Lý Thiên Vũ cũng cảm thấy đó là một chủ ý ngu ngốc, lập tức động não nghĩ cách khác.

Nghĩ nửa ngày, anh nói: “Như vậy đi, nói thẳng với gia đình xem cha mẹ có phản ứng gì. Nếu đồng ý, hai ta đi nhận giấy kết hôn, nếu không đồng ý, tạm thời dùng danh nghĩa của anh mua nhà trước, dù sao cần khoản đảm bảo của anh để vay tiền.”

Đành vậy, Chu Tiểu Vân gật gật đầu.

Khi cô gọi điện về nhà, quả nhiên, Chu Quốc Cường vừa nghe thấy thế, cực kì phản đối: “Không được, tại sao đi đăng ký sớm như vậy. Tối thiểu cũng phải chờ con tốt nghiệp rồi hãy nói!”

Chu Tiểu Vân kiên trì nói qua chuyện mua nhà một lần.

Cuối cùng cô nói: “Cha à, chắc chắn bọn con không tổ chức đám cưới sớm đâu. Cho dù cầm giấy hôn thú, dựa theo tập tục ở thôn mình, không làm tiệc rượu không tính là kết hôn. Cha để bọn con đi đăng ký trước đi!”

Chu Quốc Cường do dự một lúc, điện thoại bị vợ giật lấy: “Đại Nha, việc này để mẹ và cha con thương lượng mấy ngày rồi trả lời được không?”

Sau khi Chu Tiểu Vân cúp điện thoại, Lý Thiên Vũ khẩn trương truy hỏi: “Thế nào, ba mẹ em nói gì?”

Chu Tiểu Vân thở dài nói: “Ba mẹ nói muốn suy nghĩ mấy ngày, em đoán không dễ dàng đồng ý đâu.”

Ngược lại Lý Thiên Vũ rất lạc quan: “Không từ chối ngay chính là tin tốt, chứng tỏ khả năng đồng ý rất lớn. Ba mẹ anh thì đồng ý luôn, vô cùng vui mừng ấy chứ! Còn bảo anh cuối năm dẫn cô con dâu này về nhà cho cha mẹ gặp.”

Đúng vậy, việc này cha mẹ Lý Thiên Vũ sao có thể không đồng ý!

Tưởng Tiêu Đan lại gọi điện đến thúc giục một lần.

Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ đơn giản đi thanh toán tiền đặt cọc nhà trước. Nhà cô và nhà Dương Phàm đối diện nhau! Diện tích sàn là một trăm mét vuông, ba phòng ngủ một phòng khách, một nhà ba người ở vừa vặn. Tiền đặt cọc đã thanh toán, chỉ cần hoàn tất giấy tờ trong vòng nửa tháng.

Cuối cùng đã có thời gian để cha mẹ Chu Tiểu Vân suy nghĩ thật kỹ.

***

Bên này, hai người Chu Quốc Cường và Triệu Ngọc Trân đang cãi nhau vì chuyện của con gái.

Lý do Chu Quốc Cường phản đối là: “Con gái tôi chưa tốt nghiệp, tại sao bây giờ đã đi đăng ký kết hôn với Lý Thiên Vũ? Ít nhất sang năm mới bàn! Hơn nữa, Đại Bảo chưa kết hôn, em gái lấy chồng trước cả anh trai còn ra thể thống gì.”

Triệu Ngọc Trân phản bác: “Không phải con gái đã nói à, chỉ đi nhận giấy thôi, đâu phải tổ chức đám cưới ngay. Chỉ cần chúng ta không la lên, có ai biết việc này. Em thấy, tùy nó đi. Dù sao cũng vì mua nhà, ổn định nhà cửa ở bên kia, đây là chuyện tốt. Chúng ta làm cha mẹ phải ủng hộ mới đúng.”

Thuận tiện trêu Chu Quốc Cường: “Anh còn nói mình tiến bộ, là bậc phụ huynh khai sáng, em thấy còn thua em xa!”

Chu Quốc Cường nghe vợ nói như thế, cũng cảm thấy mình phản ứng thái quá. Đúng vậy, vợ chồng son mua nhà an cư lạc nghiệp là chuyện lớn, chuyện tốt, càng hiếm thấy là chúng không chìa tay xin một đồng của gia đình, tất cả do hai đứa để dành!

Thực ra trong lòng Chu Quốc Cường luyến tiếc con gái gả đến nhà người ta quá sớm. Suy nghĩ kĩ, cuối cùng ông đồng ý.

Chu Tiểu Vân nhận được điện thoại của cha mẹ, vui mừng không thốt nên lời.

Lý Thiên Vũ kích động thiếu chút nữa ngã từ trên ghế salon xuống: “Tiểu Vân, em nói thật hả? Ba mẹ em thực sự đồng ý hả?”

Nhìn thấy Chu Tiểu Vân gật đầu, anh mới tin điều vừa nghe là thật. Quá vui sướng, anh ôm cô vào lòng, quay mấy vòng: “Tốt quá! Chúng ta sẽ kết hôn!”

Cầm giấy hôn thú chẳng phải là kết hôn sao?

Chu Tiểu Vân bị Lý Thiên Vũ quay chóng mặt, nhưng lúc này trong lòng cô cũng vui sướng, đâu có tinh thần trách anh.

Không ngờ cha mẹ lại đồng ý, cô đã chuẩn bị tâm lý ba mẹ không chấp nhận. Giờ mọi người đều vui mừng, không gì tốt hơn!

Chương 420: Vợ chồng son đi đăng ký

Thủ tục đăng ký kết hôn rất đơn giản, đến cục dân chính điền giấy, ký tên là xong. Cầm sổ hồng trong tay, Chu Tiểu Vân mới tin nay mình đã trở thành vợ của Lý Thiên Vũ.

Anh cười rạng rỡ: “Bà xã, trưa nay chúng ta đi đâu đó chúc mừng nhé?”

Cảm giác này quá tuyệt vời. Từ hôm nay trở đi, Chu Tiểu Vân chính là bà xã của anh! Hai chữ này nói ra khỏi miệng khiến cả người anh đều thoải mái!

Chu Tiểu Vân có chút không tự nhiên: “Đừng bà xã, bà xã nữa, nghe không quen, anh cứ gọi em Tiểu Vân như trước đi!”

Lý Thiên Vũ lấy lùi làm tiến: “Được, lúc ở nhà chỉ có hai ta, anh mới gọi em như vậy, có được không!”

Chu Tiểu Vân gật đầu, tạm thời chưa thích ứng lắm với thân phận mới, cách xưng hô mới này.

Chuyện lớn quan trọng cả đời tất nhiên phải báo cho Đại Bảo và Tiểu Bảo một tiếng. Điện thoại Đại Bảo không gọi được, có lẽ phải chờ đến tối. Di động của Tiểu Bảo vừa reo đã nhấc máy.

Tiểu Bảo ở đầu kia vui mừng thay chị: “Chị, chúc mừng chị. Đáng tiếc trưa nay em phải trực không có thời gian, buổi tối em đến chỗ chị chúc mừng nhé!”

Chu Tiểu Vân cười haha nói: “Được, đến lúc đó chị gọi cho anh cả, để anh ấy đến luôn.”

Lý Thiên Vũ xin công ty nghỉ cả ngày, vì thế họ có một ngày rảnh rỗi.

Buổi trưa, anh đưa cô đến nhà hàng sang trọng, hưởng thụ bữa tiệc lãng mạn chỉ có hai người.

Anh cực kì hào hứng, gọi hai ly vang đỏ.

Hai người ngồi đối diện nhau, cầm ly thủy tinh đế cao uống rượu đỏ, nụ cười chưa hề tắt.

Lý Thiên Vũ có chút áy náy nói: “Tiểu Vân, anh chưa mua nhẫn cưới cho em!” Vui vẻ đi đăng ký nên anh quên mất chuyện mua nhẫn cho cô.

Chu Tiểu Vân cười nói: “Ăn xong, chúng ta cùng đi xem!” Dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, hôm nay còn nhiều thời gian mà.

Lý Thiên Vũ cười, gật đầu.

Hai người đi xem ở mấy cửa hàng, cuối cùng dừng lại ở cửa hàng vàng bạc Bảo Khánh nổi tiếng lâu đời.

Lý Thiên Vũ thấy Chu Tiểu Vân xem một cái nhẫn vàng, cảm thấy kỳ lạ: “Tiểu Vân, để anh mua nhẫn kim cương cho em!” Nhẫn kim cương đương nhiên đắt hơn nhiều, nhưng kết hôn thì phải mua cái đẹp nhất, đắt nhất cho cô.

Chu Tiểu Vân đang thử một chiếc, nghe vậy cười nói: “Không cần đâu anh, mua nhẫn vàng đi. Vàng rất giữ giá, không có kim cương cũng không sao, sau này có tiền hãy mua! Giờ chúng ta đang tiết kiệm tiền mua nhà mà.”

Lý Thiên Vũ rất cảm động: “Tiểu Vân, em thật tốt!” Nói xong, ôm cô vào ngực.

Chu Tiểu Vân đẩy anh: “Có nhiều người nhìn đấy!” Bên cạnh người đến người đi, có mấy người đang nhìn bọn họ!

Lý Thiên Vũ cười hì hì nói: “Cứ để cho họ nhìn! Anh ôm bà xã anh, ai dám quản?”

Cuối cùng, họ mua một chiếc nhẫn vàng xinh xắn. Chu Tiểu Vân đeo nhẫn vào ngón áp út, từ nay về sau, cô là hoa đã có chủ!

Lý Thiên Vũ cam kết: “Tiểu Vân, đợi đến ngày chúng ta tổ chức đám cưới, anh nhất định sẽ mua một chiếc nhẫn kim cương thật to cho em.”

Chu Tiểu Vân quay đầu lại cười: “Vâng!”

Sau đó, cô bị anh kéo về nhà “nghỉ trưa”, lý do là buổi tối sẽ có một đống người đến ăn cơm, uống rượu, không biết kết thúc khi nào. Đêm động phòng hoa chúc bị đẩy lên sớm.

Chu Tiểu Vân gọi điện cho anh trai. Đại Bảo nghe thấy tin tức tốt này, không nói hai lời chạy đến luôn. Tất nhiên mời cả Tưởng Tiêu Đan và Dương Phàm, cộng thêm Tiểu Bảo, sáu người kéo nhau ra ngoài, ầm ĩ cả buổi tối.

Dương Phàm cầm ly rượu nói với Lý Thiên Vũ: “Chúc mừng cậu, người anh em!”

Rốt cuộc tới ngày này, vén mây thấy trăng sáng. Có thể, chỉ mình Dương Phàm hiểu rõ nhất Lý Thiên Vũ thích Chu Tiểu Vân vất vả cỡ nào, thích cô bao nhiêu năm!

Lý Thiên Vũ và Dương Phàm nâng chén, uống một hơi cạn sạch. Lúc này, rượu uống vào miệng cũng ngọt. Ước mơ trở thành sự thật, giây phút này đến quá đột ngột, khiến anh hơi chóng mặt lâng lâng.

Đại Bảo hỏi em gái vì sao vội vã đi đăng ký như thế. Cô cười giải thích chuyện mua nhà.

Đại Bảo thở dài nói: “Ai, kẻ làm anh mà ở mặt này lại rớt đằng sau!” Để em gái đoạt trước, làm Đại Bảo hơi thổn thức một chút, đầu óc bắt đầu xoay chuyển. Hay là, anh cũng đi đăng ký với Lưu Lộ trước, trong lòng càng yên tâm hơn!

Chu Tiểu Vân nghe thế, có chút ngượng ngùng: “Anh cả, em sẽ chờ anh và Lưu Lộ làm tiệc rượu xong mới chính thức tổ chức đám cưới với Lý Thiên Vũ.” Ở nông thôn có phong tục bình thường em gái không được lập gia đình trước anh trai.

Đại Bảo cười haha: “Anh nói thế thôi, đâu để ý chuyện này đến thế. Nào nào, anh mời vợ chồng son uống một chén.”

Lý Thiên Vũ và Chu Tiểu Vân nhìn nhau cười, uống cạn.

Tưởng Tiêu Đan nhìn hai người hạnh phúc ngọt ngào cũng vui mừng cho họ. Hai người có tình yêu lâu bền, qua bao năm cuối cùng tu thành chính quả.

Tiểu Bảo cầm ly rượu lên, đi tới trước mặt hai người: “Chị, anh rể, em mời anh chị một ly rượu. Chúc mừng anh chị!”

Lý Thiên Vũ nghe Tiểu Bảo gọi “Anh rể” quả thực có điểm thụ sủng nhược kinh.

Nói thật, bao năm nay, Tiểu Bảo rất ít khi nhiệt tình với anh, vẫn không lạnh không nóng. Mặc dù Đại Bảo hay lớn tiếng nhưng suy nghĩ đơn giản, dễ thân cận, ngược lại Tiểu Bảo nhìn như hiền hòa càng khó tiếp cận.

Có điều không đợi Lý Thiên Vũ vui vẻ hai phút, Tiểu Bảo lại cầm ly rượu thứ hai: “Chén rượu này là em kính anh rể. Chị em hiện tại đã cầm giấy hôn thú, hai người là vợ chồng hợp pháp. Hi vọng sau này anh đối xử với chị ấy thật tốt, em hi vọng anh có thể cho chị ấy một cuộc sống hạnh phúc.”

Lời nói đầy hàm ý nhất thời làm Lý Thiên Vũ im lặng. Đây mới là lời Tiểu Bảo muốn nói thật sự!

Lý Thiên Vũ trịnh trọng gật đầu: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ đối tốt với Tiểu Vân.” Sau đó cụng chén với Tiểu Bảo, chậm rãi uống cạn. Đây là lời hứa của người đàn ông.

Đại Bảo lúc này cũng đến, nói với anh: “Lý Thiên Vũ, tôi giao em gái cho cậu. Nếu cậu có một chút gì xin lỗi nó, nhất định tôi sẽ không tha cho cậu.”

Đại Bảo nói làm người ở đây đều bật cười.

Chu Tiểu Vân cũng cười: “Anh, anh chính là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của em. Sau này, nếu em bị anh ấy bắt nạt, em sẽ nói cho anh, để anh đánh anh ấy!”

Tất cả mọi người bò ra cười không ngớt. Đại Bảo không cảm thấy lời này có gì không đúng, gật đầu thật mạnh. Lý Thiên Vũ bị nháo dở khóc dở cười, nghĩ thầm anh cả và cậu em vợ đều không phải người dễ bắt nạt!

Chu Tiểu Vân thừa dịp mọi người không chú ý, lén nói với Lý Thiên Vũ: “Nhìn thấy chưa, chỗ dựa của em rất vững chắc đấy!”

Dưới ánh đèn, nét mặt cô đặc biệt kiều mị, đáng yêu, Lý Thiên Vũ thật sự muốn giữ chặt gương mặt ấy, hôn mãnh liệt —— đương nhiên, anh chỉ dám liên tưởng trong lòng! Đại Bảo và Tiểu Bảo đều ở đây!

Lý Thiên Vũ cũng nhỏ giọng trả lời: “Sao anh nỡ đối xử với em không tốt dù chỉ là chút xíu, nếu vậy, không cần anh trai, em trai em đến đánh anh. Anh đã tự đánh bản thân mình.”

Chu Tiểu Vân mỉm cười ngọt ngào.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện