Q.1 - Chương 1: Sát Thủ Chi Vương
Năm 2012, M quốc
Bóng đêm nồng đạm, ráng chiều lóe ra như ngọn đèn dầu huy hoàng, ánh sáng hiện lên không rõ rệt, không rực rỡ. Tại một tòa nhà to lớn từ trên ko trung một chiếc trực thăng xoay quanh rồi vững vàng hạ xuống. Cánh cửa mở ra, một nữ tử xuất hiện, khuôn mặt thon dài, mắt phượng, mày liễu, cánh môi hồng đào, chỉ có thể dùng hai chữ “Tuyệt sắc” để hình dung. Dáng người yểu điệu, đường cong lả lướt, mái tóc đen dài quá thắt lưng tung bay trong gió. Con mắt đen trong đêm tối phảng phất hiện ra sự âm u tĩnh mịch. Quanh thân khí chất cuồng ngạo bao bọc khiến cho người ta e ngại ko dám đến gần.
Nữ tử từ bên hông tháo xuống một vật tựa như chiếc vòng lớn, cánh tay ngọc tiêu sái vung lên, một sợi dây dài phóng lên cao, “Phập” nó cắm sâu vào tầng cao nhất của tòa nhà thép phía đối diện. Bên này, nhẹ nhàng nhún người theo dây kéo vốn dĩ đã căng, mau lẹ phi thân sang tòa nhà chọc trời kia.
“Chính là nơi này. Bạn thân mến, nơi này là YS, chính là cơ quan đầu não” – Truyền vào tai nghe là thanh âm nữ nhân vô cùng hưng phấn.
“Ầm” Cả tấm thủy tinh dày bị một nắm đấm mạnh mẽ nện xuống vỡ nát y hệt như tấm mạng nhện mỏng manh.
“Oh! Bạn thân mến, ngươi rất bạo lực! Lão nương có thể đoán được tối nay YS sẽ nghênh đón một hồi ác mộng.”
“Kiều Thanh thân ái, đến lượt ngươi rồi.”
Mày liễu nhếch lên hiện rõ sự phấn chấn, mang theo sự tự cao tự đại cuồng vọng cùng tự tin, nữ tử ngạo nghễ trả lời: “Trò hay mở màn!”
YS, là tổ chức xã hội đen lớn nhất toàn cầu, tổng bộ phòng ngự nghiêm mật có thể nói là tường đồng vách sắt, được trang bị súng ống đạn dược, tia hồng ngoại, nhân viên đặc chủng, ko chỗ nào ko phải là tối tân nhất.
Lúc này, trong phòng theo dõi, tám gã thần sắc nghiêm túc, hơi thở âm trầm, chình là nhân viên đặc chủng 2 mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình theo dõi. Đột nhiên, hình ảnh trên màn hình xuất hiện 0.1s chớp động. Một người trố mắt trầm giọng hỏi: “Vừa rồi….Sao lại thế này?”
Những người khác nghi hoặc hỏi:”Truyện gì?”
“Hình như vừa có bóng người lướt qua”
Những người còn lại cười cợt, trên mặt hiện rõ vẻ ko thể nào tin được: “Làm gì có kẻ nào dám xông vào đây, ngươi hẳn là nhìn lầm rồi”
“Uh….. có lẽ là nhìn lầm”
Trên giường lớn, lão đại của YS Uy Sâm đang từ trên người 1 nữ tử tóc vàng khêu gợi đứng lên, khuôn mặt lạnh lùng đã ko còn khi mà dục vọng được thỏa mãn.
Bỗng nhiên, một tiếng vang rất nhỏ truyền tới, thanh âm này ngắn, nhẹ nhưng đối với kẻ đao đã nhiễm máu ko biết bao nhiêu người như hắn thì thật sự là quá quen thuộc, nó đã ăn sâu vào trong máu thịt……
Đích thị là thanh âm súng lục lên đạn!
Gặp quỷ!
Trong nháy mắt, dục vọng trong mắt hắn biến mất, nó chuyển thành 1 loại ánh mắt hung ác âm lệ, nhanh chóng đứng dậy.
Chính là mới đứng được phân nửa hắn đã ko dám cử động……
Một vật lạnh lẽo thẳng tắp để ở sau đầu, một loại cảm giác sởn gai ốc đột nhiên từ lòng bàn chân dâng lên, dọc theo phía sau lưng chạy thẳng đến tim.
Súng!
Một giọng nữ nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía sau truyền đến, lấy một cái cách thức duyên dáng xinh đẹp Anh ngữ trêu tức nói: “A! tốc độ phản ứng coi như ko tồi”
Mỹ nữ tóc vàng còn đang đắm chìm trong vui thích đột nhiên nghe thấy thanh âm, kinh ngạc mở mắt ra, lập tức trừng mắt hoảng sợ, phát ra một tiếng thét chói tai. Trong nháy mắt, 1 tia sáng xẹt qua: “Phụt” một tiếng, màu máu đỏ tươi từ giữa miệng phun ra, đồng tử của nàng mở rộng, thân thể run rẩy ngã xuống giường.
Máu tươi văng lên đầy mặt và cổ Uy Sâm, thân thể cứng ngắc, hắn nuốt nước miếng, cố gắng trấn định hỏi: “Ngươi là ai? Muốn thế nào?”
Nữ tử phía sau bỗng dưng phát ra 1 tiếng cười khẽ, lấy trong tay khẩu Locker 17 đang để sau đầu hắn chậm rãi di chuyển tới trước người.
Uy Sâm rốt cuộc thấy rõ bộ dáng của nàng, đây là khuôn mặt chỉ cần gặp một lần vĩnh viễn liền ko thể quên, nó giống như nữ thần mang vẻ diễm lệ mà lạnh lùng, cao quý mà ngạo nghễ làm cho người ta ko tự chủ được cảm thấy rung động. Nhưng mà nàng quanh thân lại bao phủ bởi sự cuồng vọng cùng sát khí dày đặc làm cả cơ thể giống như tử thần từ địa ngục bóng đêm, làm khuôn mặt thiên thần hiện lên vẻ gì đó quỷ dị.
Nữ tử giống một nữ vương cao cao tại thượng, mang theo hơi thở tử vong từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt như băng, lợi hại.
Một nữ tử như vậy, cường đại làm cho hắn lão đại của YS sợ hãi áp lực, trong đầu lập tức nảy ra một kái tên, nháy mắt làm cho hắn có cảm giác đất trời như sụp xuống.
“Ngươi là……….”
KING!
Trong giới sát thủ, ko người ko biết về thần thoại, một truyền thuyết làm kẻ khác nghe đã sợ mất mật……..
Nàng am hiểu vật lộn, thái quyền, ko thủ đạo, đấu kiếm, bắn tên, ko gì ko giỏi;
Nàng tinh thông súng ống đạn dược, toàn bộ súng ống trên thế giới nhắm mắt lại tùy tay lắp ráp, bách phát bách trúng;
Nàng là Ninja hạng nhất, võ nghệ cao cường, ẩn nấp thân hình, che dấu hơi thở, phàn lâu việt tường, xuất thần nhập quỷ, bất kì thời gian hoàn cảnh mà tiến hành ám sát.. (trèo tầng, vượt tường - Kiri: ta thấy để thế kia nghe hay hơn)
Nhưng cái chính, lợi hại nhất cũng là chiến tích của nàng — nàng là một cái kì tích, tất cả sát thủ phấn đấu như thế nào đều ko thể theo kịp, thi hành nhiệm vụ 10 năm, xác xuất thành công lên tới 100%, ko có nhiệm vụ nào ko có khả năng hoàn thành.
Cho tới nay thôi, chỉ cần là người bị nàng nhìn trúng làm mục tiêu, ko có khả năng sống sót.
Đuôi mày nhếch lên, môi đỏ mọng khẽ mở: “Ngươi đã nhận ra ta, tốt lắm, Uy Sâm, hoan nghênh đi vào địa ngục”
“Không…..” Uy Sâm trợn mắt, trong đó hiện lên 1 tia sợ hãi cùng tuyệt vọng, theo sát nó là một loại ánh mắt quyết đánh đến cùng, điên cuồng dường như muốn đồng quy vu tận. (cùng đến chỗ chết)
Theo khẩu Locker 17, một viên đạn xuyên qua thái dương hắn, máu bắn tung tóe, màu đỏ tươi của máu cùng màu trắng của não trộn lẫn vào nhau, hắn đột ngột ngã quỵ ở trên giường, vô cùng ko cam lòng nhắm mắt.
Đôi mắt lạnh như băng của nữ tử ko hề dao động, rút chùy thủ cắm ở cổ họng mỹ nữ tóc vàng ra, lau sạch máu vương trên nó, thanh âm nữ tử lại vang lên trong tai nghe: “Oh! Lạnh Hạ yêu dấu, ngươi lại có thể chờ nam nhân kia phát tiết xong mới giết nàng, lão nương thiếu chút nữa liền chịu ko nổi”
Nữ tử tên là Lãnh Hạ thản nhiên cười, “Đúng rồi, Tiểu Thanh, nam nhân kia lớn lên khá tốt, dáng người to lớn, anh tuấn mê người. A, ngươi thông qua vệ tinh xem hẳn rất cao hứng?”
“Lão nương chính là đồng đội tốt nhất của ngươi, vậy mà ngươi còn trêu chọc ta!”
Lãnh Hạ vừa muốn đánh trả, đột nhiên trong lòng trầm một chút, ko thích hợp! Đây là một loại trực giác, từ ranh giới sống chết đấu tranh vô số lần mới có loại trực giác như thế này. Nàng giận tái mặt nhanh chóng nhìn quanh bốn phía, đột nhiên, trong mắt hiện lên 1 tia sát khí lạnh như băng, ánh mắt dừng lại ở phía sau thi thể Uy Sâm.
Bên cạnh tủ đầu giường có một cái nút nhỏ, vân tay Uy Sâm rõ ràng hiện ở mặt trên.
Cùng thời gian, thanh âm lo lắng của Kiều Thanh vang lên: “Lãnh Hạ, Uy Sâm ở giờ khắc cuối cùng xúc động đã mở chốt được thiết kế cuối cùng, hiện tại cả tòa tổng bộ YS tất cả các loại của đã khép kín, bọn chúng đang đuổi tới đây”
“Ta sẽ đem một đoạn tần số nhìn giả ở máy thu hình giám sát của chúng làm bọn chúng chỉ dẫn nhầm đường, chặt đứt nguồn điện ở tầng dưới, hiện tại ngươi còn có…….3 phút! 3 phút sau đó nguồn điện sẽ khởi động, đến lúc đó sẽ có hơn ngàn người thuộc YS thông qua thang máy, tầng lầu, cửa ra vào, thậm chí cửa thông gió đến chặn đường ngươi”
“Lối thoát duy nhất của ngươi bây giờ chính là thời điểm này, dùng tốc độ nhanh nhất quay trở lại”
Lãnh Hạ một bên nghe, một bên đã lấy ra một linh kiện màu đen, trong tay nhanh chóng bay múa, trong chớp mắt đã lắp ráp thành một khẩu súng tự động.
Từ thời điểm nhìn thấy cái nút kia nàng đã đoán được tình huống này, lúc đó hẳn Uy Sâm muốn lấy thiết bị cảnh báo kia để uy hiếp nàng, chính là ko nghĩ tới nàng ra tay nhanh như vậy, ko chút do dự, ko cho hắn chút thời gian nào để có thể uy hiếp.
Nhưng mà dù nàng đã biết thì cũng sẽ ko có gì thay đổi, nàng là sát thủ chi vương, ko có chuyện nàng giết ko được kẻ khác, cũng ko có chuyện nàng ko làm được, dù là thiết bị cảnh báo thì như thế nào? Sát thủ chi vương ko bao giờ biết đến hai chữ sợ hãi!
Ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời ngoài cửa sổ, đêm này trời rất đẹp, trăng đẹp như họa, ánh sao lóe ra, trong thành phố phía xa xa, có vô số ngọn đèn lấp lánh ánh sáng ngọc, ngũ sắc rực rỡ.
Đôi mắt Lãnh Hạ tối đen ko có chút ít lo lắng, có một loại sắc thái gần như là cuồng vọng, tự tin, một loại ti nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn, khí chất vương giả ngạo nghễ.
Tao nhã lên đạn, dường như có một con báo vô cùng mau lẹ nhảy ra khỏi phòng.
Thanh âm bình tĩnh mà cuồng ngạo trả lời: “Yên tâm, đừng quên ta là —— KING!”