Chương 1098: Ma nhãn (2)
- Ngươi cái đàn bà thúi này, cũng muốn tiến vào nội thành, ngươi trở lại cho ta!
Đúng lúc này, một nam Ma Nhân thân hình cao lớn lao đến, bắt lấy nữ Ma Nhân xinh đẹp kia kéo ra bên ngoài, nữ Ma Nhân kia lập tức phát ra tiếng kêu bén nhọn, ở bên trong giãy dụa, y phục của nàng đều bị xé vỡ rồi, xuân quang tiết ra ngoài.
- Ngươi là ai, rõ ràng cũng đến nơi đây cướp người!
Cừu Dạ tựa hồ cảm giác uy nghiêm của mình bị mạo phạm, một cái tát trừu tới, trực tiếp trừu trên mặt nam Ma Nhân đó, đem Ma Nhân kia trừu lộn ra ngoài, tu vi Cừu Dạ là Đạo Huyền thập trọng, mà người nam Ma Nhân kia bất quá là Đạo Huyền nhất trọng mà thôi, cả hai thực lực căn bản không phải một cấp bậc.
Nam Ma Nhân cao lớn kia miệng lập tức sưng lên, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Cừu Dạ nói:
- Ta là nam nhân của nàng!
- Ha ha, thật sự là buồn cười, chờ tiến vào thành nàng cũng không phải là nữ nhân của ngươi! Điểm ấy cũng không hiểu? Vẫn còn ở Ma Đô Chi Thành hỗn? Chậc chậc, nữ nhân của ngươi dáng điệu không tệ, ở bên ngoài thành cái địa phương rách rưới này, thật sự là có chút quá ủy khuất nàng, chờ tiến vào nội thành, hưởng thụ vinh hoa phú quý, những cái kia ngươi có thể cho hay sao?
Cừu Dạ một tay kéo qua nữ Ma Nhân kia, tay phải ở trên thân người nàng tùy ý vuốt, làm nữ Ma Nhân kia thở gấp không thôi, ngạo nghễ nói.
- Tại U Hồn Tinh, có quyền, có tiền, muốn làm gì liền làm cái đó! Cho dù hiện tại ta giết ngươi, ngươi cũng không có chỗ nói đi, chỉ có điều ta chẳng muốn động thủ mà thôi, sợ bẩn ta tay, ta chỉ kiếm tiền không giết người! Ở bên ngoài thành, mỗi một ngày tùy thời đều có thể mất mạng, tiến vào nội thành có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, ngươi nói nàng đi nội thành tốt, hay là theo chân ngươi tốt?
Nữ Ma Nhân kia ai oán nhìn thoáng qua nam Ma Nhân nằm trên mặt đất, trong đôi mắt hiện đầy một tia sương mù hơi mỏng, nói khẽ:
- Ma Nhãn, ngươi đi đi, quên ta a!
Người nam Ma Nhân kia cừu hận nhìn thoáng qua Cừu Dạ, gắt gao nắm nắm đấm, lòng bàn tay đều chảy ra một tia vết máu, hắn lặng yên không lên tiếng đứng lên, cũng không quay đầu lại hướng xa xa đi đến.
Thấy một màn như vậy, Diệp Thần như có điều suy nghĩ, U Hồn Tinh này so với Thiên Nguyên Tinh muốn loạn nhiều lắm, ở chỗ này có quyền thế có tiền tài có thể muốn làm gì thì làm, cho dù tùy tiện sát nhân cũng không có ai dám quản, đây là một thế giới mạnh được yếu thua, kẻ yếu cho dù chết cũng không chiếm được một tia thương xót!
Nhìn xem bóng lưng người nam Ma Nhân kia quay người rời đi, Diệp Thần lòng có nhận thấy, thần hồn của hắn đã rơi vào trên người nam Ma Nhân kia, không biết người nam Ma Nhân này là chủng tộc gì, ánh mắt của hắn là một loại huyết sắc đỏ bừng, hai tay đặc biệt lớn, giống như là Hổ chưởng, thân hình cao lớn, lưng hùm vai gấu.
- Ngươi chuẩn bị đi theo Cừu Dạ kia tiến vào nội thành?
Bên cạnh Tử Nghiên Nguyệt nói ra, nàng không nghĩ tới, rõ ràng còn có phương pháp khác tiết kiệm tiền có thể đi vào, Diệp Thần giống như đã sớm biết.
Diệp Thần xác thực là sớm có đoán trước, U Hồn Tinh từng cái chủng tộc mọc lên san sát như rừng, nhiều quý tộc như vậy, nhất định sẽ có người nghĩ đến các loại phương pháp kiếm tiền, như Cừu Dạ loại này, đoán chừng là nhà giàu đệ tử thiên phú không được tốt lắm, mượn phương pháp có thể dẫn người tiến vào nội thành kiếm lấy khoản thu nhập thêm.
- Đi theo hắn vào có thể giảm không ít tiền, bất quá trước khi tiến vào nội thành, ta còn có chuyện muốn làm!
Diệp Thần thần bí nháy mắt nói:
- Đi theo ta.
Nói xong, thả người lao đi.
Tử Nghiên Nguyệt không biết Diệp Thần muốn làm gì, nhưng vẫn theo đi lên.
Ma Nhãn một đường ở trên đường bên ngoài thành đi tới, nội tâm của hắn tràn đầy bi thương, nữ Ma Nhân kia gọi là Linh Tiêu, cùng hắn đều là Ma đồng nhất tộc, bọn họ đều là ở U Hồn Tinh lớn lên, tại U Hồn Tinh đã sinh sống mấy chục năm, cha mẹ của bọn hắn đều chết hết, ở bên ngoài thành không chỗ nương tựa, Ma Nhãn vẫn muốn thông qua cố gắng của mình, mang theo Linh Tiêu ly khai ngoại thành, địa phương ăn bữa hôm lo bữa mai.
Nhưng mà, một năm rồi lại một năm đi qua, bọn hắn hi vọng cuối cùng nhất càng ngày càng xa vời.
Muốn rời khỏi ngoại thành, phương pháp thứ nhất là phải có đủ tiền, nhưng mà bọn hắn căn bản không có phương pháp kiếm tiền, phương pháp thứ hai là phải tu luyện tới Chiến Hoàng cấp, đạt được các quý tộc thưởng thức, nhưng Ma Nhãn đã hai mươi lăm tuổi, mới là Đạo Huyền nhất trọng, Ma đồng nhất tộc 30 tuổi tu luyện không đến Chiến Hoàng cấp, tương lai thân hình sẽ ngày càng biến chất, càng khó hướng lên trên tu luyện rồi. Không cách nào tu luyện tới Chiến Hoàng cấp, tuổi thọ của bọn hắn cũng chỉ có 60 năm, chỉ có tu luyện tới Chiến Hoàng cấp, thân thể của bọn hắn mới có thể đạt được một vòng sinh cơ mới, sống đến 100 tuổi trở lên.
Trên thực tế Ma Nhãn thiên phú đã xem như không tệ rồi, chỉ cần hơi có một ít Linh Dược phụ trợ, hắn có thể tu luyện tới cấp độ rất cao, ở bên trong Ma đồng nhất tộc, hắn đã xem như nổi tiếng rồi, nhưng muốn rời khỏi ngoại thành, chỉ có thiên phú nổi tiếng vẫn là không đủ, bởi vì ngoại thành mấy chục tỷ dân cư, hàng năm có thể tấn giai đến Chiến Hoàng, bất quá chỉ có rải rác mấy người mà thôi.
Hoàn cảnh sinh tồn ác liệt, làm Ma Nhãn cùng Linh Tiêu ở tầng dưới chót thống khổ giãy dụa, cuối cùng nhất Linh Tiêu rốt cuộc không thể chịu đựng được cuộc sống như vậy, lựa chọn sa đọa, thời điểm Ma Nhãn phát giác, hắn lâm vào trong thống khổ thật sâu, cuối cùng nhất hai người quyết liệt, cảm tình hồn nhiên khi còn bé bị hiện thực tàn khốc hung hăng xé nát rồi.
Ngay thời điểm Ma Nhãn sắp đi vào một hẻm nhỏ, lối vào hẻm nhỏ đột nhiên chuyển ra hai người, Ma Nhãn cảnh giác ngẩng đầu, nhìn bọn hắn chằm chằm, trầm giọng nói:
- Các ngươi là ai?
Hai người kia đúng là Diệp Thần cùng Tử Nghiên Nguyệt, khi Diệp Thần chứng kiến Ma Nhãn ly khai ánh mắt quật cường cùng phẫn nộ kia, trong lòng của hắn thoáng có một ít xúc động, hắn mới vừa đến U Hồn Tinh, muốn kinh doanh thế lực của mình, Ma Nhãn này tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.
Ma Nhãn vừa mới bị nữ nhân của hắn phản bội, nội tâm thống khổ cùng không cam lòng có thể nghĩ, chỉ cần Diệp Thần cho hắn một cơ hội báo thù, cái kia Ma Nhãn tất nhiên sẽ không chút do dự đi theo!
- Ngươi gọi Ma Nhãn?
Diệp Thần bình tĩnh nhìn xem Ma Nhãn, đồng tử Ma Nhãn là một loại đỏ thẫm màu hồng, giống như là một ổ quay, bên trong trừ thống khổ, phẫn nộ, còn có một tia lạnh lùng cùng cao ngạo.
- Không sai!
Ma Nhãn cảnh giác nhìn xem Diệp Thần, hắn cảm giác được, Diệp Thần là một Chiến Hoàng cấp cường giả, nếu như Diệp Thần đối với hắn ra tay, hắn trên cơ bản không có một tia cơ hội sống. Linh Tiêu chuẩn bị đi nội thành, trong nội tâm Ma Nhãn đã một mảnh tro tàn, nhưng mà hắn tuyệt không cam lòng cứ như vậy nát chết ở bên ngoài thành, hắn muốn vào nội thành! Hắn muốn chứng minh mình không phải là một phế vật!