Chương 1092: Thần bí nữ hài
Phía trên mâm bạc, kim sắc lệnh bài lẳng lặng nằm, hiển hiện ra dấu vết cổ xưa, cái lệnh bài này nhìn qua cũng không có ba động gì, nhưng tản ra một loại cảm giác thần bí, trong lúc mơ hồ hình như có ánh sáng hào quang.
Trong lầu các, vô số tầm mắt nhìn chằm chằm vào tấm kim sắc lệnh bài này, cường giả nơi này phần lớn đều thuộc về các thế lực khắp nơi, mà mục đích chuyến này của bọn họ, hiển nhiên đều là bởi vì kim sắc lệnh bài thần bí này
Sự tình xảy ra cho Nhị Điện Chủ, hiển nhiên không phải chỉ có Mạn Đồ La biết, cả Thiên La đại lục các đỉnh tiêm thế lực, trong những năm gần đây đều đã tiến hành điều tra về Thượng Cổ Thiên Cung, cho nên bọn họ đều biết địa vị của Nhị Điện Chủ, tấm lệnh bài này có liên quan tới truyền thừa của hắn lưu lại, tất nhiên sẽ dẫn tới rất nhiều chờ mong.
Tài nguyên cùng cơ duyên bên trong Thượng Cổ Thiên Cung quá mức to lớn, bất kỳ đỉnh tiêm thế lực nào có thể đoạt được, cũng có thể nhờ vào đó mà lớn mạnh lên, trực tiếp trở thành bá chủ mới trên Thiên La đại lục, đồng thời cũng sẽ bước chân vào Đại Thiên Thế Giới, chân chính trở thành siêu cấp thế lực!
Hết thảy nguyên do đều là từ khả năng có thể đạt được tiên có chi vật của Thượng Cổ Thiên Cung hay không, chính vì thế tấm lệnh bài này vô cùng trân quý, nhất thiết phải tranh đoạt cho bằng được!
Ở trên lầu các, không chỉ có ánh mắt Tứ hoàng tử Hạ Hoằng vào lúc này trở nên ác liệt, mà Thiên Nhai Lâu Thấm Nhã đại tiểu thư cùng với Tiềm Long Các thiếu các chủ Mục Sơn, Kiếm Tiên Tông Giang Lăng, thần sắc đều trở nên ngưng trọng.
Hiển nhiên, bọn họ cũng đang chờ đợi vật này xuất hiện.
Trên ban công, Hàn Phi nhìn toàn trường ánh mắt mọi người như đang thèm nhỏ dãi, chỉ cười ha ha, cầm mâm bạc trong tay giơ lên, nói: "Vật này hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 100 vạn Chí Tôn Linh Dịch, mỗi lần tăng giá, không được thấp hơn 100 vạn."
Lệnh bài này giá bắt đầu cực kỳ rẻ, kém xa ba vật trước, nhưng cũng không có bất kỳ người nào cảm thấy nhẹ nhõm, bởi vì bọn họ đều biết, giá vật này, sẽ trong thời gian cực ngắn, đạt đến đỉnh phong.
"200 vạn!"
Như dự liệu của tất cả mọi người, thanh âm Hàn Phi vừa mới hạ xuống, âm thanh dồn dập vang lên.
"300 vạn!" Nhưng người trước kia chưa từng kêu giá bây giờ đã mở miệng.
"400 vạn!"
" "
Thanh âm liên tục không ngừng, quanh quẩn bên trong lầu các, các thế lực đều đỏ mắt đều đem suy nghĩ sẽ đoạt miếng lệnh bài này tới tay cho nên tranh đoạt không nghỉ.
Cũng chính vì vậy trong chớp mắt giá của tấm lệnh bài đã vọt lên 1000 vạn Chí Tôn Linh Dịch.
Khi giá cả tới 1000 vạn Chí Tôn Linh Dịch, tiếng kêu giảm dần bớt đi, bất quá vẫn còn rất nhiều thanh âm đuổi theo cái giá đó, những thanh âm này chắc chắn là từ các nhân vật có chỗ dựa sau lưng.
Mấy phút trôi qua, cái giá đã tăng đến 1600 vạn Chí Tôn Linh Dịch.
"1700 vạn "
Ở đó trên lầu các, Mục Trần nhìn loại hô hào này này, đều là không nhịn được âm thầm chắt lưỡi, lúc này những đỉnh tiêm thế lực chân chính còn chưa từng ra tay, nhưng cái giá này, đã tương đối đáng sợ.
"1800 vạn!"
Mục Trần đang cảm thán, thì bên trên đột nhiên có một tiếng cười truyền ra, nháy mắt đem bầu không khí ép cho im lại, sau đó vô số ánh mắt phóng đi, là thiếu các chủ Mục Sơn của Tiềm Long Các hắn đang cười híp mắt nhìn mọi người, hiển nhiên đứng quan sát một lúc lâu, các thế lực đỉnh tiêm có chỗ dựa đã bắt đầu khởi động.
Vừa ra tay, đã đem cái giá đề thăng tới 1800 vạn, trực tiếp làm cho không ít sắc mặt của các cường giả từ các nhất lưu thế lực có chút khó coi, bọn họ đang do dự, không cam lòng ngồi xuống, lựa chọn từ bỏ.
"Ha ha, Mục thiếu các chủ thật xa hoa, Đại Hạ Hoàng Triều ta cũng không để cho khí thế yếu hơn, 2000 vạn." Hạ Hoằng cũng mở miệng ra giá.
Các thế lực khắp nơi cũng chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu, xem ra các thế lực đại tài khí đỉnh tiêm đã bắt đầu tranh đoạt.
"2100 vạn."
Tiếng cười duyên nhẹ nhàng vang lên, Thấm Nhã đại tiểu thư của Thiên Nhai Lâu tay che hờ đôi môi đỏ mọng, cười tủm tỉm nói: "Hai vị đã có hứng thú như vậy, Thấm Nhã cũng muốn tặng thêm 1 cước."
"2200 vạn" Tông Giang Lăng của Kiếm Tiên, mặt không biểu tình buồn bực nói.
Bốn đại đỉnh tiêm thế lực đồng thời định giá, tức khắc đã đẩy cái giá lên một cái mức đáng sợ những thế lực kia triệt để đoạn tuyệt ý nghĩ.
Ánh mắt Hạ Hoằng lóe lên, hắn nhìn thoáng qua ba người, sau đó thanh âm cũng là trở nên lạnh lùng: "2500 vạn."
Hắn biết hôm nay có ba thế lực them muốn cái lệnh bài kia, thế nhưng hôm nay dù có đắc tội hắn cũng phải đạt được tấm lệnh bài về tay bởi vì so về nội tình, có lẽ Tiềm Long Các, Thiên Nhai Lâu cùng với Kiếm Tiên Tông, cũng không sánh bằng Đại Hạ Hoàng Triều.
Ba người Mục Sơn, Thấm Nhã, Giang Lăng cũng nhíu chân mày, hiển nhiên là đã nhận ra Hạ Hoằng đưa ra cái giá 2500 vạn Chí Tôn Linh Dịch đã làm khó bọn họ, coi như là thế lực bọn họ 2500 vạn cũng không tính là là số nhỏ.
Trong lúc nhất thời, bọn họ hơi hơi trầm ngâm, bắt đầu phải suy tính.
Hạ Hoằng thấy thế, trong lòng cười lạnh, một chút đỉnh tiêm thế lực nội tình không sâu, còn vọng tưởng cùng Đại Hạ Hoàng Triều so về tài lực sao? Quả thực ngu si!
"2800 vạn Chí Tôn Linh Dịch." (chết mày chưa)
Đột nhiên, một thanh âm bình tĩnh cao ngất vang lên, phá vỡ bầu không khí an tĩnh.
Xôn xao!!!
Ánh mắt kinh ngạc của mọi người di động tìm vị trí nơi phát ra âm thanh kia, sau cùng bọn họ dừng lại bên trên lầu các, một gương mặt nam tử trẻ tuổi đang mỉm cười, mà người này chẳng ai bất ngờ chính là người lúc trước đoạt được Tàn trận Mục Trần.
"Hắn dĩ nhiên có thể ra cái giá cao như vậy? !" Có người khó có thể tin nói, 2800 vạn không phải tùy tiện một thế lực có thể lấy ra.
Mấy người Thấm Nhã, Mục Sơn cũng kinh nghi nhìn Mục Trần.
Hạ Hoằng tay nắm chặt run lên, mãnh liệt bình tĩnh lại, khuôn mặt âm trầm nhìn về Mục Trần, âm lãnh nói: "Tiểu tử, nơi này không có thể là địa phương cho ngươi hồ đồ kêu giá, nếu là kêu giá lung tung, sẽ phải trả giá thật lớn."
Mục Trần thản nhiên nói : " Tứ hoàng tử không cần tốn sức nhắc nhở, 2800 vạn, Đại La Thiên Vực ta vẫn có thể lấy ra."
Ở sau lưng, đám người Đàm Thu cũng có điểm kinh ngạc, trong tay bọn họ lúc này trừ đi lúc trước Mục Trần sử dụng, tổng cộng Chí Tôn Linh Dịch chỉ còn lại 3000 vạn, mà bây giờ Mục Trần đã cho lên cái giá 2800 vạn.
Tuy rằng kinh ngạc, nhưng bọn hắn vẫn không nói chuyện, hơn nữa thực tế bọn họ cũng hiểu, tài lực bọn họ có hạn, nếu như muốn tranh đoạt, nhất định phải ra vẻ hào khí, lấy một chút kinh sợ, sẽ hạng chế rất nhiều quấy nhiễu.
Chẳng qua là, không biết 2800 vạn Chí Tôn Linh Dịch, có thể đem này Hạ Hoằng chấn trụ hay không.
Lầu các đối diện, sắc mặt Hạ Hoằng âm u, hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, tuy nói Đại Hạ Hoàng Triều bọn họ nội tình khá sâu, nhưng hắn không phải không có cực hạn.
Gần 3000 vạn Chí Tôn Linh Dịch, đủ để chống đỡ một nhất lưu thế lực phát triển, đủ để lôi kéo vô số cường giả xin vào
Ánh mắt Hạ Hoằng lập loè, âm lệ, sau một lúc, hít sâu một hơi khí, âm u nói: "3000 vạn!"
Xôn xao!
Trong lâu các đều chấn động, vô số cường giả trợn mắt há mồm, không ngừng lắc đầu, đúng là điên 3000 vạn Chí Tôn Linh Dịch , coi như là Chuẩn Thánh vật, cũng có thể mua mấy cái, nghe nói tại Đại Thiên Thế Giới trong một chút tổ chức sát thủ, 3000 vạn cũng có thể mời được Địa Chí Tôn xuất thủ.
Cái giá tiền này, không chỉ làm người ngoài bị kinh sợ, ngay cả bọn người Thấm Nhã cũng âm thầm lắc đầu.
Vô số ánh mắt nhìn về Mục Trần, không biết hắn sẽ lựa chọn như thế nào.
Mục Trần đúng là cũng không có do dự chút nào, thản nhiên nói : "3100 vạn."
Thần sắc bình tĩnh, không ai có thể nhìn ra dao động trong hắn, chỉ có sau lưng hắn Cửu U cùng đám người Đàm Thu mới biết, cái giá này, là cực hạn của bọn họ, thậm chí nhiều hơn một vạn, cũng không bỏ ra nổi.
Bạch!
Hạ Hoằng bỗng nhiên đứng dậy, khuôn mặt hắn vào lúc này trở nên hơi vặn vẹo, hắn cắn răng nghiến lợi nhìn Mục Trần, ánh mắt oán độc, bàn tay nắm chặt lan can phía trước hắn khiến lan can bị móp méo không nghĩ tới Mục Trần cũng dám đùa cùng hắn!
"3500 vạn!" Hạ Hoằng cơ hồ gầm lên làm cho vô số cường giả tê cả da đầu với cái giá này, đồng dạng cái giá này đã đạt tới cực hạn của Đại Hạ Hoàng Triều.
Mục Trần nhìn chằm chằm sắc mặt nhăn nhó của Hạ Hoằng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tay vịn, thần sắc hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng thì âm thầm thở dài một cái, Đại Hạ Hoàng Triều thật đúng là nhiều tài lực, đến loại trình độ này, hắn vẫn có thể tăng giá.
3500 vạn Chí Tôn Linh Dịch, cho dù địa vị bọn họ tại Đại La Thiên Vực lúc này, thu nhập một năm cũng không đủ.
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
"Về sau lại nghĩ biện pháp khác." Cửu U thấp giọng nói, Hạ Hoằng cho dù chiếm được lệnh bài, cũng không thể mang đi.
Mục Trần gật đầu, cũng chỉ có thể làm như thế. (cướp đấy)
"Thế nào không tăng giá nữa ah?"
Hạ Hoằng nhìn thấy Mục Trần im lặng, khuôn mặt vặn vẹo mới bình thường trở lại cười, đầy là thời khắc châm chọc: "Một Đại La Thiên Vực nho nhỏ, cũng dám tranh đoạt với Đại Hạ Hoàng Triều ta, quả thực không biết trời cao đất rộng!"
Cửu U liền đứng dậy, nhưng bị Mục Trần ngăn lại, không cần thiết tại nơi này động thủ.
Hạ Hoằng hừ lạnh một tiếng, tầm mắt chuyển hướng lên Hàn Phi, lạnh giọng nói : "Còn không tuyên bố?"
Lúc này cái giá 3500 vạn thì người nào có thể tăng thêm?
Hàn Phi nghe vậy, cũng vội vàng gật đầu, muốn tuyên bố đấu giá kết thúc, nhưng hắn vừa mới mở miệng, một thanh âm êm ái như như trân châu rơi vào mâm bạc, đột nhiên trong lầu các vang lên, sau đó như Thiên Lôi, đem mọi người bổ một nhát choáng váng.
"Ôi chao, đợi một chút, ta ra 4500 vạn."
Im lặng.
Trong lâu các, hoàn toàn tĩnh mịch, ánh mắt Hạ Hoằng ngốc trệ, thậm chí Mục Trần cũng sửng sốt một chút, người nào trực tiếp bỏ thêm 1000 vạn Chí Tôn Linh Dịch?
Nàng nghĩ đó là cái gì? Hạt đậu sao?
Người nào vừa thêm?
Bên trong lầu, mọi ánh mắt điên cuồng tìm tòi, một lát sau, kia vô số tầm mắt đột nhiên bắn về phía vị trí Mục Trần
Cảm nhận được những ánh mắt kia đang nhìn mình, Mục Trần cũng là ngẩn ra, chợt hắn mãnh liệt quay đầu, chỉ thấy phía sau người hắn, chẳng biết từ lúc nào, xuất hiện một vị tiểu cô nương xinh đẹp như Tiên nữ, nữ hài mặc quần áo màu huyền, ngọc thủ của nàng cầm một viên linh quả, má xinh đang nhai, đôi mắt linh động xinh đẹp, phảng phất có Tiên khí, mỹ mạo kinh người.
Nàng nhai linh quả, mắt to linh động nhìn gương mặt khiếp sợ của Mục Trần, giơ giơ hai tay nhỏ bé như đang chào, nhanh chóng nuốt quả linh động trong miệng xuống, cười hì hì nói : "Ầy, Mục Trần, chúng ta lại gặp nhau nga "