Chương 343: Một kiếm uy lực

 "Choang!"

    Kiếm khí hùng hậu theo tiếng kiếm ngân vang tận trời, sắc bén lan tỏa trong không trung, thiên địa biến sắc.

    Quảng trường huyên náo đột nhiên im bặt.

    Bất kể Bắc Thương linh viện hay Thái Đỉnh linh viện, tất cả đệ tử đều tỏ ra nghiêm trọng. Không ai tưởng tượng được người con gái dung nhan xinh đẹp lại có khí thế kinh người đáng sợ như vậy.

    Thực lực như thế sao chỉ là đệ thập Thiên bảng?

    Thực lực của nàng thừa sức vấn đỉnh top 3!

    Tô Huyên, Hạc Yêu cũng chấn động không khác, sắc mặt kinh dị. Đặc biệt là Hạc Yêu, vì trong số đệ tử Bắc Thương linh viện, đến nay vốn chỉ mới biết có hai người đạt đến Thông Thiên cảnh.

    Đó là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, ngay cả Mục Trần cũng không tới. Dù hắn có lắm thủ đoạn, chiến lực cường hạn, nhưng thực lực chân chính thì kém Thông Thiên cảnh quá xa.

    Vốn Hạc Yêu nghĩ người thứ ba đủ tư cách bước vào Thông Thiên cảnh phải là mình, nhưng đâu có ngờ cô gái bình thường im hơi lặng tiếng lại có thực lực tăng trưởng đáng sợ như vậy.

    Đúng là một cặp đôi biến thái!

    Bọn họ ẩn giấu như thế, không ngại khiến người khác kinh hoảng hay sao chứ? Nhiều kẻ phải cắn răng vì chịu đả kích không nhẹ đấy.

    Nhưng dù có vài người ganh tị mà buồn bực, thì phần lớn đệ tử Bắc Thương linh viện thì vui mừng khôn xiết. Lạc Li thực lực mạnh mẽ, vậy thì để xem tên Liễu Tranh kia còn ngang ngược được bao lâu nữa?

    - Hừ! Một kiếm? Ngươi cũng quá tự đại!

    Liễu Tranh thần sắc hơi chấn động, nhưng mang vẻ không tin nhiều hơn. Lạc Li thực lực vượt ngoài dự kiến, nhưng Thông Thiên cảnh sơ kỳ muốn một kiếm giải quyết hắn thì quá là ngông cuồng!

    Lạc Li chẳng trả lời, tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm, tay kia giữ vỏ kiếm. Đột nhiên hào quang lóe sáng.

    Thiên địa thình lình trở nên lạnh như băng.

    Kiếm khí tràn ngập, kiếm quang bắn lên cao, với một tốc độ chớp nhoáng hội tụ lại.

    Kiếm khí cực kỳ đáng sợ.

    Nhìn luồng kiếm khí kinh khủng ấy, Liễu Tranh cũng phải biến sắc, nổi da gà. Cảm giác nguy hiểm cực độ đột nhiên sinh ra trong tim.

    Lạc Li nhẹ bước lên một bước, trường kiếm trong tay khoan thai đâm tới.

    "Xoẹt!"

    Trường kiếm vung lên, kiếm ngân vang vọng, kiếm khí ùn ùn như một chùm sáng chói mắt, sắc bén vô song đâm tới Liễu Tranh.

    Nhất Kiếm Hóa Lạc Thủy!

    Vạn đạo kiếm khí như sóng vỗ bờ, kiếm khí bắn xuống đất, mặt đất nổ tan tành. Thực lực Lạc Li hiện tại áp dụng vào chiêu này còn cường đại hơn hẳn khi xuất chiêu trong Thú Liệp chiến!

    Liễu Tranh ngẩng lên, trong mắt đầy ắp kiếm khí ngập trời, thần sắc trở nên nghiêm trọng mà hoang mang. Một kiếm này quá kinh khủng!

    Nhưng muốn hắn nhận thua? Cũng không dễ như vậy!

    Liễu Tranh mắt lóe sáng, tay nắm chặt, một thanh Xích Hồng Thương xuất hiện. Linh lực như ngọn lửa bùng cháy.

    - Viêm Thần Chiến Thương!

    Linh lực trong cơ thể tuôn ra ào ạt, không hề lưu giữ gì cả. Linh lực rực lửa bốc cao, một thương đâm thẳng tới, không khí trên đường thương như bị lưỡi thương bén nhọn xé toạc.

    "Phừng!"

    Hỏa viêm ngập trời cháy phừng phừng như hỏa thần chấn nộ từ cơ thể Liễu Tranh bùng phát, mang theo hỏa diễm cuồn cuộn chống đỡ kiếm khí kinh thiên.

    "Uỳnh!"

    Hai luồng công kích va chạm nổ tung trời, kiếm khí tàn phá tứ tung, quảng trường bị hư hại cực nặng, nứt nẻ khắp nơi.

    Xích quang đột nhiên bùng nổ.

    Thế nhưng kiếm khí quét qua, hung hãn xé nát linh lực rực lửa kia.

    Liễu Tranh hoảng sợ ra mặt, sự sắc bén trong kiếm khí của đối phương hoàn toàn vượt ngoài dự đoán.

    Tay run rẩy, hắn lập tức bạo lui, chẳng dám ngạnh chiến nữa.

    "Véo!"

    Lui là bại, khí thế giảm sút, hắn vừa lui thì một gương mặt xinh đẹp chớp nhoáng xuất hiện trước mặt, kiếm khí theo đó dâng cao.

    Kiếm quang nhanh như điện xẹt xuyên qua không trung, đâm tới đôi mắt hoảng hốt của hắn.

    Tốc độ này với cường giả Thông Thiên cảnh vẫn thấy quá nhanh, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi kiếm càng lúc càng gần, không hề có khả năng tránh né.

    Kiếm quang đột nhiên đổi hướng quét ngang, sống kiếm như nước vỗ vào ngực Liễu Tranh, vang lên một tiếng chát chúa.

    "Bình!"

    Liễu Tranh văng ngược ra khỏi lôi đài mênh mông, lăn dài trên đất, miệng mồm đầy máu, mặt mày trắng bệch, ánh mắt kinh hãi sau khi sống sót khỏi hiểm cảnh.

    Cảm giác tử vong ập đến lúc nãy quá đáng sợ, nếu Lạc Li muốn giết thì e rằng bây giờ hồn đã lìa khỏi xác.

    Thắng bại chỉ trong một kiếm.

    Một kiếm kinh hãi kia chỉ có vài người đủ thực lực nhìn ra, nhưng cảnh tượng Liễu Tranh thê thảm nằm trên đất đã cho thấy rõ thắng bại ra sao. Nhất thời tiếng hò reo vang dậy từ bên phía đệ tử Bắc Thương linh viện nổ ra tung khán đài.

    Tô Huyên, Hạc Yêu thì thần sắc kinh nghi, vẫn chưa hồi phục lại được. Ánh mắt nhìn người con gái xinh đẹp kia có chút phức tạp. Chẳng ai ngờ nàng thường hay yên lặng bên cạnh Mục Trần, thực lực lại không hề yên tĩnh chút nào.

    Bọn họ vẫn đánh giá nàng chưa đủ.

    Nàng không chỉ có dung nhan và khí chất tuyệt vời, thực lực cũng rất đáng nể.

    - Thật quá lợi hại a.

    Từ Hoang than thở. Năm nay tân sinh cực kỳ khó lường, có một Mục Trần là tưởng đủ lắm rồi, nay còn thêm cả người con gái quái vật thế kia nữa.

    Nàng cố ý yên lặng bên cạnh Mục Trần, tỏ ra không mạnh mẽ là bao, nhưng giống như bảo kiếm được cất trong vỏ, đến khi tuốt ra thì bén nhọn khôn lường.

    Ví như hôm nay.

    Trong lúc đệ tử Bắc Thương linh viện reo hò dậy đất, bên phíấ Thái Đỉnh linh viện thì mặt mày xám xịt. Lúc nãy hưng phấn bao nhiêu, thì chỉ trong thoáng chốc cục diện lại hoàn toàn nghịch chuyển.

    Cường giả Thông Thiên cảnh Liễu Tranh, lại bại một cách chóng vánh.

    Trên đài danh dự, Thái Đỉnh viện trưởng Phí Thanh Tùng cũng tắt mất nụ cười, nhưng cũng gắng gượng nói:

    - Thật không hổ danh Ngũ Đại Viện, không ngờ người chưa lộ diện trong top 10 Thiên bảng lại có nhân vật lợi hại đến thế.

    Thái Thương viện trưởng mỉm cười, nhìn cô bé trong sân:

    - Phí viện trưởng quá khen. Lạc Li không mừng tranh đấu, hôm nay nếu không phải tình thế bắt buộc, ta nghĩ nàng cũng chẳng ra mặt.

    Phí Thanh Tùng cười đáp lại, mắt cũng nheo lại:

    - Nàng tên là Lạc Li ư? Ha ha! Một kiếm khi nãy của nàng làm ta bất chợt nghĩ đến Lạc Thần Kiếm quyết của Lạc Thần tộc. Lẽ nào nàng là tộc nhân Lạc Thần tộc?

    Thái Thương viện trưởng đổi chủ đề:

    - Nếu Liễu Tranh đã bại, đại hội trao đổi lần này cũng nên dừng lại thôi. Hai bên có thắng có bại, Thái Đỉnh linh viện quả nhiên thực lực hùng hậu.

    - Ha ha, chậm đã.

    Phí Thanh Tùng cười tủm tỉm:

    - Thái Thương viện trưởng, Thái Đỉnh linh viện chúng ta vẫn còn có kẻ chưa ra tay đó. Ta cũng đâu có nói Liễu Tranh là đệ tử mạnh nhất của Thái Đỉnh linh viện đâu nào. Các vị có đệ tử Lạc Thần tộc.... Ha ha, chúng ta cũng có một đệ tử đặc biệt đó...

    Thái Thương viện trưởng nghe mà nhíu mày.

    Thái Đỉnh linh viện chuẩn bị kỹ như thế sao?

    Trong quảng trường, kiếm khí quanh thân Lạc Li dần thu lại, lẳng lặng nhìn Liễu Tranh đang nằm thê thảm ngoài lôi đài:

    - Linh lực của ngươi phù phiếm bất định, có lẽ được ai đó tăng phúc thực lực phải không? Với bản lĩnh của ngươi hiện tại, chưa đủ tư cách khiêu chiến top 3  Thiên bảng của chúng ta đâu!

    Liễu Tranh sắc mặt khó coi, muốn gầm lên. Nhưng một kiếm khi nãy vẫn còn ám ảnh, nhất thời không dám nói tiếng nào, khẽ run rẩy, mất sạch uy phong lúc trước.

    Đệ tử Thái Đỉnh linh viện thì nghiến răng tức tối, không ai dám nói tiếng nào. Ngay cả Liễu Tranh cũng bại, thì bọn họ làm sao đủ tư cách đánh thắng Lạc Li.

    Lạc Li liếc sang đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện đang bị một cục tức đè gần chết, tay nắm trường kiếm xoay người định bỏ đi. Nàng không thích tranh đấu, nhưng người ta đến của Bắc Thương linh viện sỉ nhục, dù gì cũng là đệ tử của linh viện, nàng dĩ nhiên không để chuyện đó xảy ra. Hiện tại mục tiêu đã hoàn thành, không còn gì khiến nàng phải nấn ná nữa.

    Liễu Tranh nhìn Lạc Li, tay siết lại, nhưng chẳng làm gì, cặp mắt suy sụp. Hắn hiểu rõ lúc này hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng.

    - Ha ha ha....!

    Thình lình một tiếng cười vang lên từ phía đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện.

    Lạc Li bất chợt khựng lại.

    Đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện nghe tiếng cười đó cũng bất giác run rẩy, sắc mặt đều biến hóa.

    Vô số ánh mắt nhìn về hướng tiếng cười vang ra.

    Một góc khuất phía sau đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện, người đó chậm rãi đứng lên, xuyên qua đám đệ tử, xuất hiện ở bên ngoài lôi đài, đứng trước mặt Liễu Tranh, thản nhiên mắng một câu:

    - Vô dụng!

    Liễu Tranh run rẩy, nhưng cũng chỉ biết cúi đầu.

    Mắng Liễu Tranh xong, hắn chầm chậm bước lên đài, đầu ngẩng cao, gương mặt khá điển trai. Nhưng đặc biệt đôi mắt lại đỏ như máu, khiến người ta vô cùng chú ý.

    - Ha ha, Lạc Li! Nữ hoàng kế nhiệm Lạc Thần tộc! không ngờ ngươi thật đang ở đây....

    Lạc Li xoay lại, vừa nhìn thấy đôi mắt đỏ như máu kia, nhất thời sát khí bốc lên vô tận.

    Tay nắm chặt kiếm, giọng nói lạnh băng vang lên.

    - Huyết Thần tộc?

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện