Quyển 7 - Chương 47: Hắc mao
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây là cái gì? Tôi còn chưa nhìn rõ được nó, chỉ thấy bọt nước đột nhiên bắn tung lên, vật kia từ trong nước hùng hổ nhảy ra ngoài lao tới chỗ tôi mà đánh.
Cảm ơn thượng đế đã cho tôi phản xạ tức thì, nhanh tới mức ngay cả tôi cũng không tin mình lại xoay xở được như thế, trước tiên tôi cúi thấp người rồi nghiêng qua, vật kia lao tới đập trúng vách đá sau lưng tôi.
Đây là lần đâu tiên tôi phát hiện hành động của mình tốc độ hơn cả suy nghĩ, điều này hẳn là nhờ vào khoảng thời gian liên tiếp tôi phải trải qua. Bất kể là cái quái gì, lão tử nhất định từng phải sống mái với nhiều thứ kinh khủng hơn so với ngươi, giờ cũng biết phải làm thế nào để xử lý chú mày.
Sau khi lật người tôi lập tức bò dậy, nếu là trước kia tôi chắc chắn sẽ quay đầu nhìn xem cái thứ đằng sau rốt cuộc là con quái gì, nhưng giờ thì không cần biết chuyện gì xảy ra, tôi lập tức bỏ chạy trước. Tuy rằng ngàn vạn lần muốn quay đầu, nhưng bằng hết tốc lực tôi lao tới phía sau ổ trục kia.
Gần như cùng lúc tôi chợt nghe thấy đằng sau chỗ mình vừa đứng có một tiếng gió xoẹt qua, vật kia gần như là đồng thời tấn công, nếu vừa rồi tôi chần chừ nửa giây hẳn là xác định cùng nó lăn lộn một chỗ.
Nhưng cho dù có tránh được đi nữa thì tình thế cũng vẫn vô cùng bất lợi, tôi còn chưa kịp đứng lên liền phát hiện sau khi cố sức xoay người lại thì phần hông của tôi đã vô lực, lập tức tôi nhào lên lao về phía trước, đồng thời từ dưới cánh tay nổ một phát súng ra sau lưng.
Lực giật của súng cũng thật kinh người, tôi từng ở Tần Lĩnh được thỉnh giáo qua thứ đồ chơi này, trong lòng cũng coi như đã có chuẩn bị và kinh nghiệm, sau một phát súng tay giật tới mức vung lên, trong tích tắc tôi liền xoay người đặt súng lên khủy rồi bắn thêm một phát nữa.
Tất cả những động tác đều hoàn thành trong nháy mắt, sau đó tôi nghe thấy tiếng có thứ gì đó đổ xuống mặt đất, chỉ biết là mình chắc chắn đã bắn trúng rồi, nhưng không biết hiệu quả như thế nào, một lát sau tôi lại quay ra phía sau ổ trục chạy về cửa hành lang. Tôi lấy súng trong tay quơ một cái, với đến balô trang bị, rút ra hai cây súng khác, đặt một cái lên tường, khẩu còn lại lập tức lên nòng, sau đó xoay người chĩa vào bóng tối.
Tôi có thể đoán là nó gần như đã dán ở phía sau lưng mình, bản thân chỉ cần một phát súng là có thể bắn được nó. Nhưng trong khoảnh khắc, tôi phát hiện sau lưng mình không có gì cả.
Cũng gần như là cùng lúc, tôi thấy thanh pháo lạnh trên xích sắt cũng chớp lên, sau vài giây liền dập tắt. Toàn bộ thạch thất liền chìm vào bóng tối, bản năng mách bảo tôi phải lao tới trước một bước, căn bản là không có thời gian mà kinh sợ gì cả, cũng cảm giác sau lưng mình có một cơn đau nhói lên, hình như có thứ gì đó chộp trúng lưng mình.
Tiếp theo tôi bị xung lực (như bị đánh đột ngột) ngã nhào xuống đất, chân cũng lập tức bị chuột rút.
Quá trình vừa rồi tôi gần như đã phát huy hết tiềm năng của bản thân, trong chớp mắt đó tôi thậm chí còn cảm thấy mình đã lên tay rồi, nhưng chẳng lẽ đó chỉ là ảo giác, mẹ kiếp. Tôi thầm nghĩ rất nhanh, gần như là tuyệt vọng, biết là mình lần này chắc chết rồi.
Ngay trong lúc ánh sáng lóe lên, đột nhiên chân tôi hẫng một cái, súng trong tay cũng văng đi, người quằn quại, được một lúc thì đụng vào miệng giếng phía dưới ổ trục, cả người rơi xuống nước.
Sau khi rơi vào nước chỉ thấy một khoảng tối đen, tôi lập tức đụng trúng cánh guồng quay, dòng nước chảy rất xiết, chỉ một lúc mà tôi đã bị cuốn đi, sau đó lại bị va mạnh vào thứ gì đó, hình như là sợi xích sắt dưới nước.
Tôi vội vươn tay kéo lấy, sờ soạng một lúc liền phát hiện không gian dưới miệng giếng thực sự rất lớn, nhưng đâu đâu cũng chăng đầy xích sắt, xen kẽ thành một mạng lưới, bao trọn lấy xung quanh miệng giếng.
Gần như là đồng thời thứ kia cũng nhảy xuống, nhưng tôi rơi xuống nước trước, dòng nước xiết khiến cho nó phải dừng lại mất vài giây.
Tôi hiểu là bất luận nó là cái quái gì, ở dưới nước cũng không thể trong phút chốc mà đưa tôi vào chỗ chết được. Sau lưng đau rát, tôi ngưng thở rồi nhanh chóng lôi ra hai thanh pháo lạnh, dùng tốc độ nhanh nhất mà đưa tay ra khỏi mặt nước, châm cho nó sáng lên rồi quăng đi.
Ánh lửa lập tức chiếu rọi, bạch quang chói mắt xuyên thấu qua mặt nước. Trong lúc đó, tôi thấy một bóng người mơ hồ hiện lên trước mặt tôi.
Tôi gần như lập tức tung chân đạp nó ra, chân kia vẫn đang bị chuột rút kịch liệt, nhưng tôi không còn cảm giác đau đớn nữa. Một cước đạp trúng giữa quần nó. ( )
Tôi cảm giác như vừa đạp lên một cái lốp xe rất dày, nhưng nó trong nước nên không có gì để trợ lực, một cước đó liền đạp bay nó ra ngoài, đồng thời tôi cũng ngoi được lên khỏi mặt nước.
Ánh sáng bên ngoài thực kinh người, tôi hét lên một tiếng rồi liều mạng bò lên, nhưng vừa mới lật mình, còn chưa kịp đứng lên thì dưới mặt nước lại một trận nổ tung, thứ quái dị kia cũng ngoi lên được.
Trong giây phút đó rốt cục tôi cũng được thấy rõ mặt mũi của nó.
Kia dường như là một con khỉ, nhưng tôi có thể nhận ra đó là một người, rất rất gầy, trên thân người đó toàn bộ đều là thứ tóc mà trước chúng tôi trông thấy trong động, toàn bộ tóc đều dán trên người. Móng của nó thực dài, hơn nữa hình như còn bám đầy tro bụi, nhìn qua người này có vẻ như đã ở đây lâu rồi.
Khiến tôi cảm giác được sợ hãi là ánh mắt của nó, tôi nhìn không ra là mắt nữa, trong hốc mắt kia tất cả cũng đều là tóc.
Động tác của nó vô cùng quỷ dị, hoàn toàn không giống như hành động của con người, sau khi ngoi lên, nó nhanh chóng tấn công tôi, lúc này đây tôi không còn đủ sức mà né tránh, đành phải dùng hết sức bình sinh mà cầm cái thanh pháo lạnh cuối cùng trên tay làm vũ khí.
Không có tác dụng gì, nó gần như nhào lên người tôi, một phát đã cào trúng tai, tai tôi lập tức toạc ra một vết rách sâu chảy đầy máu.
Tôi hoàn toàn không thể nào suy nghĩ được, ghê tởm phát điên lên, trở tay đánh một quyền trúng ngay vào mặt nó, giống như đấm vào một khối thép vậy, mặt nước quanh tôi chấn động dữ dội. Tôi thử châm thanh pháo lạnh thứ hai rồi quăng mạnh vào đầu thứ kia. Đập tới mức tia lửa văng tứ tung, tôi vốn không nghĩ sẽ có tác dụng, nhưng lại phát hiện nó bỗng dưng cấp tốc thoái lui.
Cùng lúc tôi nhìn thấy tất cả tóc trên người nó bắt đầu trở lên vặn vẹo.
Tôi lập tức nghĩ ngay tới, cái đệch! Tóc này sợ máu của mình mà.
Ngau sau đó tôi vuốt tay lên vết thương trên tai vẫn đang chảy máu rồi lập tức giơ về phía con quái vật kia, nó ngay tức khắc liền rụt lại một chút, có một cảm giác cực kỳ dị trào dâng trong người tôi. Tôi nhìn nó rồi bất giác thốt lên:
“Quỳ xuống!”
Thế nhưng nó lại càng lao lên mạnh, vài giây sau liền bò theo xích sắt mà lên trên ổ trục, bắt đầu hướng vào trong khe đá mà chui vào.
Tôi vừa thấy đã biết là không xong rồi, lập tức xoay người trở về nhặt một khẩu súng săn ngắn nòng lên rồi nhắm về phía trước bắn một phát khiến nó phải ngã gục xuống, ngay sau đó lại nổ thêm một phát nữa, đánh tới mức nó lảo đảo người, tôi chạy tới miệng khe đá, lúc này tôi mới phát hiện trên xương bả vai của thứ kia lại có một sợi xích sắt, đầu còn lại đang ở trong nước.
Tôi lập tức bước lên, nhặt lấy xích sắt rồi kẹp nó vào trong bánh răng trên ổ trục, xong liền xoay tròn trục khiến cho xích sắt di động, nó cũng bị kéo theo nhưng không ngờ khí lực của con quái kia cũng thực đáng kinh ngạc. Xích sắt chỉ khẽ động được vài phần ngay sau đó thì toàn bộ trục bánh răng cũng ngừng hẳn lại, nhưng nó lại bị xích sắt kẹp chặt, cũng không nhích được thêm nửa phân. Tôi lấy từ trong balo trang bị ra một bình rượu trắng ném về phía nó, sau đó đánh bật lửa mà quăng qua.
Một mồi lửa bùng lên dữ dội, thế lửa lan tràn cực nhanh, trong chớp mắt đã bén tới toàn thân nó, rất nhanh sau đó nó không còn chút sức lực nào nữa, trục bánh răng lại tiếp tục chuyển động, cuốn theo xích sắt. Cho tới khi nó bị kéo xuống bánh răng thì lửa mới giảm đi.
Lửa cồn thiêu rất sạch sẽ, tôi thấy dưới mớ tóc cháy thành than kia là một bộ xác ướp cổ xám ngắt, còn vài bộ phận vẫn đang bốc khói trên mặt nước miệng nó há ngoác, mắt vẫn hoàn toàn trống rỗng. Trong không khí tràn ngập mùi tóc đốt khét lẹt, thực khiến người ta buồn nôn!
Tôi thở phào một cái, sờ sờ tới vết thương sau lưng, chân vừa kịp đứng lên, tôi bỗng cảm giác da sau lưng mình bị toạc ra gần hết, sờ tới đâu cũng thấy xương cột sống nhô ra.
Ngay trong lúc tôi đang hết sức phân tâm, chỉ thấy từ trong đầu bộ xác ướp cổ màu lục kia bỗng nhiên động đậy, tôi bưng súng lên nghĩ là nó còn chưa chết hẳn, chợt từ trong nước xuất hiện vài bọt khí, tiếp theo trong tích tắc từ sau miệng của xác ướp khạc ra một thứ gì đó màu đỏ, chỉ vài giây đã lao tới cổ tôi.
Hồng quang chợt lóe, tôi thấy kia là một con rắn mào đỏ, nó cuốn vòng quanh cổ tôi rồi ngóc đầu lên. Vừa lúc tôi rụt đầu lại thì nó cũng làm ra tư thế chuẩn bị công kích.