Chương 446: Hổ Nhạc. (1)
Trì Tiểu Điệp yên lặng nhìn
Lý Thất Dạ một cái, trong nội tâm âm thầm lắc đầu, nàng biết Lý Thất Dạ có chút thâm bất khả trắc, nhưng mà, nàng không hiểu nổi Lý Thất Dạ đây
là từ đâu tới tự tin, cũng dám lấy lực lượng một người đi khiêu khích
Nộ Tiên thánh quốc, phải biết, tại Đông Bách Thành, Nộ Tiên thánh quốc tuyệt đối không phải dễ trêu như vậy, coi như là đại giáo cương quốc của
Đông Bách Thành, cũng không nguyện ý đi gây Nộ Tiên thánh quốc.
Trì Tiểu Điệp cố kỵ không phải là không có đạo lý, Nộ Tiên thánh quốc đích thật là rất cường đại, nội tình của bọn hắn so với Thánh Thiên Giáo
loại đại giáo mới quật khởi này càng cường đại.
Đáng tiếc, Trì Tiểu Điệp căn bản không biết, Lý Thất Dạ căn bản là không
có đem Nộ Tiên thánh quốc để ở trong lòng, ngay cả cường giả Thanh
Huyền cổ quốc hắn cũng chiếu trảm không lầm, về phần Nộ Tiên thánh quốc,
đối với hắn mà nói, vẫn là một chuyện sao?
Trải qua Tư Mã Long Vân xen giữa, bầu không khí trong chốc lát lại khôi phục, rất nhiều tuổi trẻ tuấn ngạn ở đây cũng là đàm tiếu phong thanh, đồng thời, cũng có một chút tuổi trẻ tuấn ngạn đang hỏi thăm lai lịch của Lý Thất Dạ, nhưng đáng tiếc, người ở chỗ này không có ai nhận biết
Lý Thất Dạ.
Mà đồng thời, theo thời khắc giảng kinh càng ngày càng gần, tuổi trẻ tuấn ngạn chạy tới cũng càng ngày càng nhiều, thời điểm màn đêm rơi xuống, không khí náo nhiệt điểm xuyết lấy hậu hoa viên mỹ lệ.
Trì Tiểu Điệp vội vội vàng vàng, tiếp đãi tuổi trẻ tuấn ngạn đến từ các giáo cương quốc của Đông Bách Thành, nàng đem tất cả sự tình đều sắp xếp, cũng không có để Trì Tiểu Đao chia sẻ, nàng cũng vì đệ đệ của mình tranh thủ cơ hội, dù sao đệ đệ của nàng cùng Bảo Vân công chúa ở chung một khối cũng không dễ dàng.
Mà Trì Tiểu Đao cùng Bảo Vân công chúa chung đụng cũng rất tốt, bọn hắn ở
một chỗ hoàn toàn yên tĩnh, ở trước hồ nước, bên ngoài đình nghỉ mát, có thể nói là hoa tiền nguyệt hạ, thập phần lãng mạn. Hai người bọn họ thỉnh thoảng lại truyền ra cười vui, rất rõ ràng, hai người bọn họ nói chuyện cực kỳ vui sướng.
- Ha ha, Lý đại ca, kỳ thật tiểu cô nương Trì gia kia không tệ.
Tư Không Thâu Thiên vì Lý Thất Dạ rót rượu nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ xem xét hắn một cái, nói ra:
- Ngươi bao nhiêu tuổi rồi.
- Coi như năm trăm đi, nhưng mà, ở trước mặt đại ca, cũng vẫn là tiểu đệ.
Tư Không Thâu Thiên lập tức cười hì hì nói.
Lý Thất Dạ khoát tay, nói ra:
- Được rồi, đừng vuốt mông ngựa, ngươi muốn cái gì?
- Đã không có.
Tư Không Thâu Thiên cười nói ra:
- Kỳ thật Trì tiểu tử không tệ, mặc dù nói ta đích xác là lừa hắn một chút dược liệu, nhưng mà, ta rất muốn cùng hắn kết giao bằng hữu, tiểu tử này làm người rất không tệ. Nhìn ra được, tiểu tử này một mực cố tình
tác hợp lấy ngươi cùng tiểu cô nương Trì gia, có thể nói là dụng tâm lương khổ...
-... Mặc dù nói, tiểu cô nương Trì gia kiêu ngạo một chút, nhưng một tiểu cô nương chưa từng gặp qua quá nhiều sóng gió, đích thật là còn chưa đủ. Bất quá, đại ca đối với Trì tiểu tử không tệ, nếu đại ca không so đo tiểu cô nương có mắt không nhìn được Thái Sơn, đem nàng lưu ở bên người, làm cái tỳ nữ cũng không tệ, chuyện này đối với nàng mà nói là một đại tạo hóa. Dù sao bên cạnh đại ca cũng có hai tuyệt thế mỹ nữ, thêm một cái cũng không nhiều.
Tư Không Thâu Thiên bề bộn giật giây lấy Lý Thất Dạ.
So sánh với hai tỷ đệ Trì Tiểu Điệp mà nói, đôi mắt của Tư Không Thâu
Thiên càng lão lạt hơn. Tỷ đệ Trì Tiểu Điệp niên kỷ còn nhỏ, chưa thấy qua quá nhiều sóng gió, Tư Không Thâu Thiên khác biệt, hắn việc đời gì đều gặp, hắn biết tiến thối, biết so đo.
- Ta sẽ không tùy ý thu người ở bên người, người lưu ở bên cạnh ta, chí ít là người đáng giá ta đại lực bồi dưỡng.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Tư Không Thâu Thiên, nói ra:
- Nếu ngươi lưu lại vì ta hiệu lực, ta cũng có thể suy nghĩ một chút.
Cá tính của Tư Không Thâu Thiên, để hắn nghĩ tới Nam Hoài Nhân, tiểu tử
Nam Hoài Nhân kia mạnh vì gạo, bạo vì tiền, am hiểu lừa gạt xem sắc mặt,
có điều, hắn lại thiếu đi dạng tặc tính này như Tư Không Thâu Thiên.
Trên thực tế, dùng tư chất của Nam Hoài Nhân, lấy yêu cầu của Lý Thất Dạ
mà nói, còn không đáng hắn đại lực bồi dưỡng, có điều, Nam Hoài Nhân là người thứ nhất đầu nhập vào hắn khi hắn mới tới Tẩy Nhan Cổ Phái, chính là bởi vì một phần trung tâm này, Lý Thất Dạ một mực không có bạc đãi hắn, thậm chí vì hắn tranh thủ đến Đế thuật!
Lý Thất Dạ uống một ly, tự nhiên tự tại nói:
- Ta cũng có điểm tán thưởng tặc tính của ngươi. Theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, chỉ cần ngươi dụng tâm đi theo ta, tương lai ngươi chính là Nhân Vương thứ hai của Thiên Cơ Cốc!
Lời này lập tức để trong nội tâm Tư Không Thâu Thiên chấn động! Hắn đương nhiên biết Nhân tổ Thiên Cơ Cốc mình là đại biểu cho cái gì! Đừng nói là Thiên Cơ Cốc bọn hắn, coi như là phóng nhãn Nhân Hoàng giới, Nhân
tổ Thiên Cơ Cốc bọn hắn, cũng là có thể xếp được danh tiếng! Chỉ tiếc,
Nhân tổ bọn hắn đại thọ sắp tới, Thiên Cơ Cốc bọn hắn cũng giữ lại không
được.
- Đại ca gặp qua Nhân tổ chúng ta?
Tư Không Thâu Thiên không khỏi nói.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, uống một ly, cái gì cũng không nói, mà Tư Không
Thâu Thiên trong lúc nhất thời ngây dại, ngay cả rót rượu cũng quên.
- Hổ Khiếu tông truyền nhân Hổ Nhạc tới.
Vừa lúc đó, giữa sân nổi lên một trận tiểu bạo động, không ít tuổi trẻ tuấn ngạn ở đây đứng lên, nghênh đón người từ ngoài cửa tiến vào.
Lúc này, ngoài cửa đi vào một thanh niên, thanh niên này trán hổ mắt hổ,
khí tràng đoạt người, khi hắn vừa tiến tới, có một cỗ khí tức mãnh thú giống như là thuỷ triều quét sạch toàn bộ tràng diện, một đôi mắt hổ của
hắn hàn hàn phát quang, bất kỳ người nào bị hắn nhìn lướt qua, đều cảm giác giống như là bị một đầu mãnh thú nhìn chằm chằm vào, trong nội tâm đặc biệt không thoải mái, không khỏi sinh ra nguy cơ.
Người thanh niên này vừa tiến tới, Trì Tiểu Điệp cũng biến sắc, Hổ Khiếu
tông truyền nhân Hổ Nhạc! Nghe đồn Bảo Vân công chúa có khả năng nhất bị Bảo Vân thế gia gả cho người này, đây chính là tình địch lớn nhất của
đệ đệ nàng, cũng là tình địch nguy hiểm nhất.
Dù trong nội tâm Trì Tiểu Điệp đối với Hổ Nhạc ôm địch ý, nhưng làm chủ nhà, vẫn là tự mình nghênh đón.
- Hổ Nhạc huynh, đã lâu không gặp.
Lúc này, rất nhiều tuổi trẻ tuấn ngạn ở đây đều nhao nhao đứng lên ôm quyền đón chào, bất luận là thế hệ trẻ tuổi tuấn ngạn có bao nhiêu tự ngạo, cũng không dám quá mức hung hăng càn quấy, dù là Tư Mã Long Vân xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc, cũng đứng lên chào hỏi một tiếng.
Hổ Khiếu tông, tại Đông Bách Thành cũng là truyền thừa rất cường đại, truyền thuyết Hổ Khiếu tông Thủy tổ chính là một vị Hổ yêu phong thần, tự xưng là Chân Thần, lưu lại cho Hổ Khiếu tông nội tình kinh người!