Chương 835: Bão tố sắp đến. (1)
Có chưởng môn đại giáo cũng ghen ghét Lý Thất Dạ có lẽ được cơ duyên lớn, cười khẩy nói:
- Bây giờ ai đến cũng không giúp được Lý Thất Dạ. Chư lão, các cường giả Thiên Lý Hà đều bị trấn áp trong bách thánh đế trận, còn ai giúp hắn được?
Nhắc đến chuyện này là biết bao người phản xạ nhìn bách thánh đế trận lơ lửng trên bầu trời. Trăm thánh hiền như cự thần trấn áp, lòng người lạnh lẽo.
Từ khi đám người Thiên Lý Hà bị thu vào bách thánh đế trận thì bên trong im lìm không tiếng động, dường như người Thiên Lý Hà chết hết trong trận.
Nghĩ đến đây tu sĩ tộc nào cũng run cầm cập. Đó là Thiên Lý Hà, đế thống tiên môn siêu cường đại. Đám chư lão Bảo Quy Đạo Nhân là cường giả oai phong một cõi Nam Dao Vân. Không nói các đệ tử, đám chư lão Thiên Lý Hà có thánh tôn, thánh hoàng.
Đoàn đội cường đại như thế bị Đế Tọa nhấc tay trấn áp là chuyện đáng sợ biết bao, không chỉ chứng minh gã mạnh mà Vạn Cốt Hoàng Tọa cũng rất mạnh.
Đế Tọa đứng bên bờ ao cắt ngang thiên địa, làm người kính sợ. Nhiều người không dám thở mạnh.
Trong khi chờ Lý Thất Dạ trở về, có tu sĩ quỷ tộc ngộp thở trước không khí áp lực.
Tu sĩ quỷ tộc lo sợ hỏi:
- Có thể giết Lý Thất Dạ được không?
Tu sĩ quỷ tộc này lo lắng cũng có lý. Gần đây Lý Thất Dạ quá mạnh mẽ, quét ngang tất cả. Bất cứ ai, chuyện gì cũng không ngăn được bước chân của hắn! Trước đó không lâu quỷ tộc cá cược với Lý Thất Dạ, Thiên Luân Hồi còn thua hắn, nên biết Thiên Luân Hồi nổi tiếng ngang với Đế Tọa.
Có lão tu sĩ trưởng bối nhìn xa dạy đệ tử của mình:
- Bây giờ Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào cũng không quan trọng, chờ hắn về chỉ có đường chết. Dù Lý Thất Dạ thắng Đế Tọa cũng phải chết, Vạn Cốt Hoàng Tọa tuyệt đối không tha cho hắn. Có thể nói bây giờ không ai cứu Lý Thất Dạ được, đối địch với Đế Tọa, Vạn Cốt Hoàng Tọa, thậm chí đối địch với toàn quỷ tộc, chỉ bằng vào một mình Lý Thất Dạ sớm muộn gì sẽ chết không chỗ chôn.
Thời gian trôi qua, từng ngày qua đi. Đế Tọa đứng bên bờ ao không nhúc nhích. Thời gian trôi qua nhưng khí thế của Đế Tọa không giảm mà càng mạnh mẽ hơn, khí thế tựa bão tố xé rách thiên địa, làm đám tu sĩ ở bên bờ ao không dám đụng chạm.
Chờ mãi cuối cùng...
Rào rào!
Lý Thất Dạ mang theo Lam Vận Trúc ra khỏi vòng xoáy giữa ao nước.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc xuất hiện, Đế Tọa đứng bên bờ đôi mắt như thần mâu. Hai thần mâu xé rách nguyên ao nước, xuyên thủng cái ao sắp đâm vào Lý Thất Dạ, thần mâu bằng mắt làm ao nước run rẩy.
Lý Thất Dạ mang Lam Vận Trúc đi trong ao nước, có lão tổ đại giáo nhìn thấy hai người, hét to một tiếng:
- Bọn họ ra rồi!
Nghe tiếng kêu không khí bỗng chốc sống động, áp lực mất hết. Các tu sĩ, dù là quỷ tộc hay chủng tộc khác đều phấn chấn tinh thần. Tu sĩ đang ngồi hay nằm đều đứng dậy.
Đặc biệt tu sĩ quỷ tộc càng hưng phấn hơn. Bao nhiêu tu sĩ quỷ tộc vọt ra khỏi chỗ cắm trại hoặc bay lên không trung, bọn họ muốn thấy tận mắt trận long tranh hổ đấu.
- Rốt cuộc sắp bắt đầu!
Đặc biệt là người trẻ tuổi chủng tộc nào cũng hưng phấn, đối với bọn họ thì đây không đơn giản là long tranh hổ đấu.
Đế Tọa là thiên chi kiêu tử, Lý Thất Dạ là kẻ hung ác đương thời, cả hai cùng là thiên tài trẻ tuổi đứng trên đỉnh cao nhất. Có thể tận mắt nhìn Lý Thất Dạ, một giọt ngân hà vạn vật thủy chiến đấu đối với người trẻ tuổi chăm chỉ cầu đạo được lợi không nhỏ. Tận mắt xem cuộc chiến này, tương lai ngộ đạo hay kinh nghiệm chiến đấu đều có thu hoạch lớn.
Khí thế Đế Tọa đáng sợ, hình thành bão tố thổi quét nguyên thủy vực. Giông tố của Đế Tọa có thể xé rách nguyên thủy vực, làm người ta hoảng loạn. Rất khó tưởng tượng khí thế kinh khủng đó không phát ra từ lão tổ đại giáo mà là một thanh niên.
Nhìn Lý Thất Dạ đi ra, ánh mắt Đế Tọa tựa thần mâu đâm thẳng vào hắn:
- Lý Thất Dạ!
Đế Tọa không rít gào, gầm rống, gã khá bình tĩnh. Nhưng khi Đế Tọa kêu tên Lý Thất Dạ như đóng tên hắn vào sách quỷ, giọng điệu khiến người rét run.
Lý Thất Dạ bước ra nhìn Đế Tọa cắt ngang thiên địa hiểu ngay có chuyện gì, mỉm cười nói:
- Đế Tọa!
Đế Tọa nói thẳng:
- Đi ra đấu, không chết không ngừng!
Đế Tọa chưa hành động nhưng khí thế sát phạt vô tình.
Lý Thất Dạ nhìn Đế Tọa, cười nói:
- Có đấu hay không chẳng sao, nhưng ngươi nên nhận được di ngôn. Thần Nhiên Phượng Nữ từng nhờ ta chuyển lời lại là ngươi đừng báo thù cho nàng.
Nhắc đến Thần Nhiên Phượng Nữ, Đế Tọa hét chói tai:
- Câm miệng lại!
Đế Tọa như thần linh cuồng bạo, khí thế đáng sợ thổi quét thiên địa, tiếng ầm ầm không dứt.
Đế Tọa toát ra huyết khí, từng lũ huyết khí biến thành sát khí đáng sợ. Mỗi luồng 26 như thần mâu bén không gì sánh được đâm thủng khung trời. Sát khí thần mâu giăng khắp thiên địa, khí thế sát phạt lạnh băng khuếch tán làm đám người run rẩy.
Giọng Đế Tọa lạnh băng, bá đạo sát phạt:
- Lý Thất Dạ, có chiến hay không chẳng do ngươi!
Đế Tọa lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi chiến ta sẽ thả Thiên Lý Hà ra, nếu không chiến ta sẽ rấn giết các đệ tử Thiên Lý Hà rồi chặt dầu ngươi. Thiên hạ rộng nhưng không có chỗ cho ngươi dung thân!
Đế Tọa hùng hổ đe dọa, sát phạt vô tình. Vì báo thù cho Thần Nhiên Phượng Nữ, Đế Tọa không tiếc đuổi tận giết tuyệt, thậm chí đồ diệt Thiên Lý Hà.
Một thanh âm bình tĩnh vang lên:
- Cái này thì không cần hiền điệt tốn công.
Một con cá chép to bơi ra khỏi bách thánh đế trận.
Trên đầu cá chép to lơ lửng một viên bảo châu, từng lũ tiên quang rũ xuống chiếu hết bí mật trong thiên địa. Linh lung châu, báu vật Thiên Lý tiên đế để lại.
Nhìn cá chép to chở người Thiên Lý Hà bơi ra bách thánh đế trận, đám người Bảo Quy Đạo Nhân ngồi trên cá chép bình yên vô sự, mọi người ngạc nhiên.
Một chưởng môn đại giáo kinh kêu:
- Không thể nào!
Chư lão Cự Khuyết thánh địa vốn là đế thống tiên môn cũng kinh ngạc nói:
- Sao có thể như vậy?
Bọn họ biết rõ bách thánh đế trận của Vạn Cốt Hoàng Tọa, ở trong đế trận không có đánh nhau, không có tiếng động gì, cá chép Thiên Lý Hà lặng lẽ mang mọi người bình an đi ra, chuyện quá khó tin.
Bảo Quy Đạo Nhân đứng trên lưng cá chép to, chậm rãi nói:
- Đường xa, lúc đi lúc ngừng đúng là mệt nhọc. May mắn có tổ sư để lại báu vật soi sáng con đường.
Đám người Bảo Quy Đạo Nhân bị thu vào bách thánh đế trận nhưng bọn họ không hề kinh hoàng, vì họ có linh lung châu Thiên Lý tiên đế để lại. Báu vật vô thượng dẫn dắt đám người Bảo Quy Đạo Nhân lặng lẽ ra khỏi bách thánh đế trận, mặc dù tốn thời gian hơi dài.
Con ngươi Đế Tọa co rút, khí thế ngập trời, lạnh băng sát phạt.
Đế Tọa lạnh lùng nói:
- Dù các ngươi muốn giúp Lý Thất Dạ cũng vô dụng, chẳng qua giết thêm mấy ngàn người.
Bảo Quy Đạo Nhân không giận, chậm rãi nói:
- Đế Tọa hiền điệt muốn giải quyết ân oán cá nhân hay đánh với Thiên Lý Hà ta? Hoặc là ngươi muốn tuyên chiến với Thiên Lý Hà?