Chương 867: Huyết tế. (2)
Thánh hoàng trầm giọng quát:
- Đừng vội hành hung!
Thánh hoàng cầm đại hiền chân khí công kích.
Tiên Phàm siêu bá khí, đế uy dồi dào:
- Cút!
Tiên Phàm vận dụng đế thuật siêu bá đạo, ngũ hành tiên giáp biến ra cự chùy khổng lồ. Cự chùy như trời phạt giáng xuống.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thánh hoàng bị đánh bay. Đại hiền chân khí của thánh hoàng bị cự chùy hất bay đến cuối trời.
Tiên Phàm mặc ngũ hành tiên giáp như vô địch, vũ khí bình thường không thể công phá ngũ hành tiên giáp, không đánh bại gã được.
Mấy thánh hoàng rục rịch:
- Tiểu bối, quá cuồng!
Cả đám người trấn thủ trước tế đàn vậy mà bị một tiểu bối giết đến người ngã ngựa đổ.
Mấy vị thánh hoàng hợp sức công kích. Tiên Phàm không e ngại, tiếng hú dài không dứt. Ngũ hành tiên giáp đôi khi biến ra long thương, thiên đao, chiến chùy.
Tuy mấy vị thánh hoàng cường đại nhưng bọn họ không cắn nổi ngũ hành tiên giáp, trong tay chẳng có đế khí, không cáchn òa công phá phòng ngự của ngũ hành tiên giáp. Tối đa thánh hoàng ngăn bước chân Tiên Phàm tiến tới.
Một mình Tiên Phàm đánh nhau trời sụp đất nứt với mấy thánh hoàng. Đánh mãi không thắng, Tiên Phàm giận, cất tiếng hú dài.
Tiên Phàm quát to:
- Cút ngay!
Tựa như tiên nữ tán hoa.
Phập! Phập! Phập!
Chỉ mành treo chuông, ngũ hành tiên giáp biến ra tiên nhẫn vô tận tựa sóng thần nhấn chìm thiên địa và đối thủ.
Tiếng hét vang vọng không dứt, mấy thánh hoàng hợp sức mạnh cách mấy khó thoát khỏi tiên nhẫn sóng thần, tất cả bị thương.
Một lão tổ đại giáo đứng ra, trầm giọng quát:
- Đủ rồi!
Lão tổ đại giáo giơ tay, phiên thiên ấn trấn áp.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiên Phàm bị đẩy lùi mấy bước.
Lão tổ đại giáo có khác, vừa ra tay liền đánh lui Tiên Phàm, đây là chênh lệch giữa đại hiền và thánh hoàng. Tiên Phàm mặc ngũ hành tiên giáp, lại tu luyện đế thuật nghịch thiên nhất. Nếu thánh hoàng không cầm đế khí thì không thể đối diện với Tiên Phàm.
Lão tổ đại giáo lại khác, dù tay không cầm đế khí dẫn dư sức trấn áp Tiên Phàm. Nếu lão tổ đại giáo dùng đế khí ngay có lẽ Tiên Phàm đã bị thương nặng.
Lão tổ đại giáo ra tay, khí thôn sơn hà, không cầm đế khí vẫn tràn đầy tự tin.
- Tiểu bối, nể Ngu Sơn lão tiên quốc nên bổn tọa sẽ xem như không xảy ra chuyện gì nếu ngươi đi ngay bây giờ.
Cũng đúng, trừ phi gặp Lý Thất Dạ như yêu nghiệt, nếu không người trẻ tuổi nghịch thiên cách mấy cũng không cách nào so sánh với lão tổ đại giáo.
Tiên Phàm bá khí nói:
- Vậy sao? Ta muốn chiến với đại hiền thử xem!
Tiên Phàm không hề lùi bước, gã hú dài, ngũ hành tiên giáp tỏa ánh sáng chói lòa.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả ánh sáng ngũ hành tiên giáp hợp lại bắn lên cao. Các loại dị tượng hiện ra trên người Tiên Phàm, có thần thụ đâm trời, thiên hỏa đốt trời, biển rộng mênh mông, thần tàng mở ra...
Tiên Phàm bá đạo hét dài:
- Giết!
Thần thụ che chở, thiên hỏa hừng hực, thần tàng mở ra. Các thiên binh thần khí giáng xuống, luyện yêu bình, vạn thần tháp, Cửu Long cốc, phân tiên kính...
Khi thần tàng mở ra, vô số thiên binh thần khí trút xuống, Tiên Phàm cùng với đế thuật vô địch, tư thế nghịch thiên giết hướng lão tổ đại giáo.
Công kích bá khí làm mặt lão tổ đại giáo sa sầm, không dám lơ là tránh cho lật thuyền trong mương.
Lão tổ đại giáo hét dài:
- Mở!
Lão tổ đại giáo lấy ra bản mệnh chân khí của mình đỡ trăm ngàn thiên binh thần khí.
Tiên Phàm, lão tổ đại giáo đánh nhau. Tuy Tiên Phàm không chiếm ưu thế nhưng gã càng đánh càng dữ, gã chỉ có một ngũ hành tiên giáp lại như có trăm ngàn vạn thần khí. Ngũ hành tiên giáp tổ hợp biến ra các vũ khí nghịch thiên cường đại cho Tiên Phàm.
Nhìn Tiên Phàm trẻ tuổi mà đánh ngang tay với lão tổ đại giáo, đám quỷ tộc trấn giữ tế đàn vừa tức vừa giận.
Mới trước đó nhân tộc Lý Thất Dạ ngạo thị quỷ tộc, chém chết thiên tài quỷ tộc, tiêu diệt lão tổ quỷ tộc. Bây giờ Tiên Phàm chui ra, thánh hoàng không chặn lại thần uy của gã, mạnh đến mức khiêu chiến đại hiền, quá nghịch thiên.
Trong lúc Tiên Phàm và lão tổ đại giáo đánh nhau, chợt vang tiếng quát:
- Giết!
Một bóng người lao ra, thiên mệnh chảy xuôi, đế uy dồi dào, từng đợt thiên luân chém xuống.
Có người giật mình kêu lên:
- Thiên mệnh bí thuật!
Thấy thiên luân chém xuống, người đó vội lấy báu vật ra nhưng đã muộn.
Phập!
Thiên luân chém xuống, máu phun ra, mưa máu đầy trời, đầu người bay.
Nhìn thiên mệnh bí thuật đó, có thánh hoàng nhận ra ngay tuyệt học, trầm giọng quát:
- Mệnh Hà Thiên Hồi!
Một nữ nhân đứng trong đám người, xinh dẹp động lòng người, là Lam Vận Trúc của Thiên Lý Hà.
- Giết!
Lam Vận Trúc không nói nhiều, tốc độ siêu đẳng lao vào tế đàn cứu người. Nhưng quỷ tộc trấn giữ tại đây đâu chịu để Lam Vận Trúc vừa ý?
Cả đám cổ thánh, thánh tôn vây quanh Lam Vận Trúc.
Lam Vận Trúc khẽ quát, thiên mệnh rực rỡ cùng với đế uy vô địch bay ra. Mưa máu đầy trời, các thánh tôn, cổ thánh bị đồ sát.
- Không đến lượt nhân tộc các ngươi hành hung!
Cảnh tượng đó chọc giận thánh hoàng quỷ tộc. Mấy vị thánh hoàng ra tay, toàn xuất thân từ đế thống tiên môn, vừa xuất hiện đã chặn Lam Vận Trúc lại. Dù thiên mệnh bí thuật của Lam Vận Trúc cường đại cách mấy cũng không thể tiến tới trong vòng vây mấy vị thánh hoàng.
- Bắt sống nàng!
Thấy Lam Vận Trúc bị mấy thánh hoàng chặn lại, cường giả quỷ tộc hùng hổ lên.
Cường giả quỷ tộc tức giận quát:
- Bắt nàng tế sống đi, để nhân tộc biết quỷ tộc chúng ta cường đại!
Nhiều cường giả quỷ tộc bao vây muốn bắt sống Lam Vận Trúc.
Lam Vận Trúc hừ lạnh một tiếng:
- Tự tìm đường chết!
Một đóa hoa tươi dâng lên sau lưng Lam Vận Trúc, từng cánh hoa nở rộ.
Dạ Thế hoa, khi đóa hoa nở bóng đêm thay ban ngày, bầu trời bị hắc ám bao phủ.
Bóc!
Cánh hoa xòe ra.
Bóc bóc bóc!
Mưa máu đầy trời, tiếng hoa nở, cường giả quỷ tộc bao vây Lam Vận Trúc trái tim nổ tung, sau đó cơ thể nổ. Máu nhuộm đỏ bầu trời.
Cảnh tượng khủng bố làm người nổi da gà, tất cả Lam Vận Trúc bao vây Lam Vận Trúc chết vì tim nổ, bao gồm mấy vị thánh hoàng.
Hoa nở thân nổ, ai nhìn cũng rùng mình. Cường giả quỷ tộc xôn xao thụt lùi lại.
- Mở!
Lam Vận Trúc mặc kệ cường giả quỷ tộc, thiên mệnh di chuyển, thiên luân chém vào tế đàn muốn cứu người bình thường các tộc ra.
Ầm!
Nhưng Lam Vận Trúc một kích không thể chém mở tế đàn, bị một lão tổ chặn lại. Lão tổ một bước áp sát Lam Vận Trúc.
Lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Thiên Lý Hà, Cự Khuyết thánh địa ta sẽ diệt các ngươi, hôm nay bắt đầu từ truyền nhân Thiên Lý Hà đi!
Đế uy vô địch chém xuống.
Tiên đế chân khí, lão tổ vưa ra tay đã dùng tiên đế chân khí của Cự Khuyết thánh địa. Hiển nhiên lão tổ này không cho Lam Vận Trúc cơ hội nào, bắt đầu đã muốn giết nàng.
Một lão tổ đế thống tiên môn bắt đầu đã dùng tiên đế chân khí giết vãn bối, mối thù sâu đậm biết mấy.
Cự Khuyết thánh địa thật sự có mối thù sâu đậm với Thiên Lý Hà. Đà Sơn Chung bị Lý Thất Dạ cướp đi, ba lão tổ Cự Khuyết thánh địa vì hắn mà chết thảm trong miệng kim cương lý. Cự Khuyết thánh địa không chỉ thất bại thảm hại mà còn là mối nhục lớn lao.