Chương 1463: Khoái kiếm của Khoái Kiếm Hầu. (2)
Hiện tại Lý Thất Dạ vậy mà cùng Khoái Kiếm Hầu so tốc độ, đây quả thực là điên rồi. Rất nhiều người đều bất khả tư nghị nhìn lấy Lý Thất Dạ, cảm thấy gia hỏa này không phải người điên liền là một người thâm tàng bất lộ.
Nhưng mà, bọn hắn không tin, bất luận nhìn Lý Thất Dạ như thế nào đều giống như phàm nhân, lại là một người thâm tàng bất lộ!
- Ha ha, a, ha...
Lúc này Khoái Kiếm Hầu cũng không khỏi cười như điên, nhìn lấy Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn như những người khác, giống như là nhìn lấy người điên, cười to nói ra:
- Tốt, tốt, tốt, hôm nay ngay cả một tiểu bối cũng xem thường bản tọa như thế, cũng được, ngươi đã có lòng tin như thế, vậy ta còn có thể nói cái gì, cung kính không bằng tuân mệnh!
Nói đến đây, hai mắt Khoái Kiếm Hầu uy vũ phát quang, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói ra:
- Nếu như kiếm ta nhanh bất quá ngươi, vậy ta không lời nào để nói, không cần ngươi động thủ, chính ta nhảy xuống hang lớn!
Lúc này, Xích Thiên Vũ cũng lộ ra nụ cười lạnh lùng, vừa rồi Khoái Kiếm Hầu là đâm lao phải theo lao, tiến thối lưỡng nan, hiện tại ngược lại tốt, Lý Thất Dạ ngốc đến vì Khoái Kiếm Hầu giải trừ khốn cảnh, hơn nữa còn tự mình đi tìm cái chết.
Cùng sư đệ của hắn so nhanh? Xích Thiên Vũ cười lạnh, Lý Thất Dạ tự tìm đường chết, hắn là cầu còn không được.
Bán Nguyệt công chúa nhìn lấy Lý Thất Dạ, cũng giống như là nhìn lấy người điên, tiểu tử này không phải là điên rồi chứ, vậy mà cùng Khoái Kiếm Hầu so nhanh? Bán Nguyệt công chúa nàng đương nhiên không hy vọng Lý Thất Dạ chết, nhưng mà, hiện tại nàng không tiện mở miệng nói cái gì, nếu không sẽ đưa tới Xích Thiên Vũ không cao hứng.
Ở bên trong mọi người, chỉ có Bạch Kiếm lẳng lặng nhìn lấy, tựa hồ hắn muốn bắt biến hóa ở trong đó.
- Cũng không biết ngươi đến lúc đó có thể đứng lên nhảy xuống hay không.
Lý Thất Dạ cười cười, đi đến trước mặt Khoái Kiếm Hầu, nói ra:
- Ra tay đi, hi vọng kiếm của ngươi có thể giống ngươi xưng hào nhanh như vậy.
Bị Lý Thất Dạ xem nhẹ như thế, sắc mặt Khoái Kiếm Hầu khó coi tới cực điểm.
Khanh …
Khoái Kiếm Hầu chậm rãi rút ra thần kiếm của mình, thân kiếm ma sát lấy vỏ kiếm, âm thanh kiếm ngân vang bên tai không dứt.
Kiếm ra khỏi vỏ, Khoái Kiếm Hầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, sâm nhiên nói ra:
- Ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng, ta vừa ra tay, chỉ sợ ngươi ngay cả chết thế nào cũng không biết.
- Chẳng lẽ kiếm của ngươi tựa như ngươi lề mà lề mề như vậy sao?
Lý Thất Dạ không có nhìn nhiều hắn một chút, lười biếng nói ra.
Sắc mặt Khoái Kiếm Hầu đại biến, trong nháy mắt, hai mắt hắn phát lạnh, đôi mắt hắn nhìn chằm chặp Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn trong nháy mắt đã tập trung vào Lý Thất Dạ, ở giữa thạch hỏa điện quang, hắn có thể bắt bất kỳ biến hóa nào của Lý Thất Dạ.
Mặc dù Khoái Kiếm Hầu không đem Lý Thất Dạ để ở trong mắt, nhưng, hắn rốt cục xuất thân từ đại môn phái, một khi đối địch, hắn liền sẽ trong nháy mắt bắt nhất cử nhất động của địch nhân, cho địch nhân một kích trí mạng.
Lúc này, những người khác cũng không khỏi nín thở, Khoái Kiếm Hầu thanh danh lan xa, kiếm của hắn nhanh chóng, không ít người ở đây đều là tận mắt thấy qua, kiếm ra tất thấy máu, thường thường là một kiếm giết địch.
Hàn quang lóe lên, ở giữa thạch hỏa điện quang, Khoái Kiếm Hầu xuất kiếm, một kiếm này quá nhanh, truy quang đoạt điện, nhanh đến để cho người ta khó mà thấy rõ ràng Khoái Kiếm Hầu là xuất kiếm thế nào, một kiếm đoạt điện, thẳng đến yết hầu của Lý Thất Dạ!
Ở giữa thạch hỏa điện quang, tất cả mọi người là trái tim nhảy một cái, một kiếm này nhanh chóng, đổi lại bọn hắn cũng chưa chắc có thể tránh được.
Trong một chớp mắt, thời gian giống như đình chỉ, tựa hồ, hình ảnh dừng lại ở lúc này, con mắt tất cả mọi người trợn trừng lên, bất khả tư nghị nhìn màn này trước mắt một.
Hai ngón tay kẹp lấy thân kiếm, lúc này trường kiếm của Khoái Kiếm Hầu bị hai ngón tay của Lý Thất Dạ kẹp lấy, thoạt nhìn dễ dàng, nhưng mà, Khoái Kiếm Hầu lại không cách nào rút thần kiếm của mình mảy may, tựa như là bị hai tòa Thái Sơn ngăn chặn.
Tất cả mọi người thấy được Khoái Kiếm Hầu xuất kiếm, nhưng mà, không ai nhìn thấy Lý Thất Dạ xuất thủ, không có người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ là thế nào kẹp lấy thần kiếm của Khoái Kiếm Hầu.
Diệp Sơ Vân chỉ là lắc đầu, đây là chuyện trong dự liệu. Dạng trình độ như Khoái Kiếm Hầu này, ở trong mắt Lý Thất Dạ vậy đơn giản liền giống như sâu kiến. Tưởng tượng năm đó, thời điểm tại Thiên Đạo Viện, hắn nhất cử chi lực liền tiêu diệt đông đảo lão tổ, chỉ là một Khoái Kiếm Hầu, ở trong mắt Lý Thất Dạ thậm chí ngay cả sâu kiến cũng không bằng.
Răng rắc… một tiếng vang lên, tất cả mọi người còn không có lấy lại tinh thần, thanh âm xương vỡ vang lên, tiếp theo, máu tươi bắn tung tóe.
A… một tiếng hét thảm, tiếng kêu đau nhức triệt tâm thảm thiết thẳng lên trời cao, lúc này mọi người thấy rõ ràng, chỉ gặp hai tay hai chân của Khoái Kiếm Hầu đã bị Lý Thất Dạ bóp nát, hắn ngã trên mặt đất run rẩy, thống khổ không chịu nổi.
- Dạng trình độ này cũng có thể xưng khoái kiếm?
Lý Thất Dạ một cước đem Khoái Kiếm Hầu ở trên đất dẫm xuống, khoan thai nói.
Tất cả mọi người không khỏi vì đó cứng lại hơi thở, động tác của Lý Thất Dạ quá nhanh, hắn bóp nát tứ chi của Khoái Kiếm Hầu, không có người nhìn thấy, thậm chí không có người nhìn thấy đây là phát sinh thế nào.
Mặc dù đạo cơ của Lý Thất Dạ bị khóa, nhưng mà, tứ đại Tiên thể của hắn vẫn còn, so tốc độ, thế gian còn có nhanh hơn Phi Tiên thể sao?
- Chớ có làm càn…
Nhìn thấy Khoái Kiếm Hầu bị Lý Thất Dạ giẫm ở dưới chân, sắc mặt Xích Thiên Vũ đại biến, lập tức tiến lên, quát khẽ nói.
- Ngươi muốn làm gì?
Xích Thiên Vũ đi lên, sắc mặt Diệp Sơ Vân lạnh lẽo, trầm giọng nói.
Sắc mặt Xích Thiên Vũ lúc đỏ lúc trắng, hắn hít thở một cái thật sâu, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Nếu như có thể, Thuần Huyết Tông ta nguyện ý chuộc về tính mệnh sư đệ ta, ngươi nói cái giá đi.
Bọn họ đích xác là huynh đệ đồng tâm, làm sư huynh, Xích Thiên Vũ cũng không nguyện ý nhìn lấy Khoái Kiếm Hầu chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ.
- Thuần Huyết Tông, môn phái nhỏ như vậy có thể có bảo vật gì để cho ta động tâm.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Hôm nay ta muốn tính mạng của hắn, như vậy, tính mạng của hắn ta chắc chắn phải có được.
- Ngươi cần phải nghĩ lại!
Xích Thiên Vũ trầm giọng nói ra:
- Nếu tha sư đệ của ta một mạng, ngươi sẽ thu hoạch được hồi báo phong phú. Nếu ngươi khăng khăng giết sư đệ ta, chỉ sợ đây là muốn cùng Thuần Huyết Tông ta là địch, cùng Huyết Ma tộc ta là địch!
Xích Thiên Vũ lời này vừa ra, chỉ sợ sẽ có không ít người kiêng kị, Thuần Huyết Tông tại Nam Xích Địa là đại môn phái, mà Huyết Ma tộc lại càng không cần phải nói, danh xưng là đại tộc thứ nhất Nam Xích Địa.