Chương 1525: Chấp niệm của Trần Huyết Tiên Đế. (1)
Vốn là, sáu đồng tiền không có cái gì kỳ quái, nhưng mà, khi sáu đồng tiền này trong nháy mắt tới gần Đế binh, năm kiện Đế binh che chở lấy Bạo Phong Thần cùng Tiên Đế chân khí trong tay nàng trong nháy mắt không bị khống chế.
Ông… một tiếng vang lên, năm kiện Đế binh che chở lấy Bạo Phong Thần lập tức bay đi, tiếp theo, Tiên Đế chân khí trong tay Bạo Phong Thần cũng cầm không được, cũng đi theo bay mất.
Ông, ông, ông...
Ở bên trong từng đợt âm thanh run rẩy, chuyện bất khả tư nghị phát sinh, ở dưới sáu cái đồng thiết dẫn đạo, sáu Đế binh vậy mà bay đi, trong nháy mắt bay ra thiên ngoại!
Một màn này thoạt nhìn là mười phần quỷ dị, nếu như nói Đế binh là nô tài, như vậy từng đồng tiền kia giống như là thỏi vàng ròng, nô tài vừa nhìn thấy vàng ròng muốn bay đi, lập tức đuổi theo.
Mọi người đều biết, Đế binh là có khóa, chưa giải khóa là bất luận kẻ nào cũng không thể cướp Đế binh, hiện tại ngược lại tốt, thân là nữ nhi Tiên Đế, Bạo Phong Thần cũng không thể khống chế sáu Đế binh, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đế binh đi theo sáu đồng tiền bay ra thiên ngoại.
Phanh… một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Thánh Thành đều run rẩy một cái, không có Đế binh, Bạo Phong Thần cùng Huyền Thiên lão nhân so sánh, vậy liền kém đến quá xa.
Chỉ gặp Huyền Thiên lão nhân hai tay chém xuống, tại chỗ đem Bạo Phong Thần từ không trung chém xuống, cả người Bạo Phong Thần nặng nề đập vào trên đại địa, mặt đất bị nện ra một cái hố to, máu tươi nhuộm hồng cả bùn đất, xương cốt trên người Bạo Phong Thần cũng không biết nát bao nhiêu cái.
- Lão từ trước đến nay đều tôn kính Tiên Đế, đáng tiếc, ngươi quá ngu không ai bằng.
Huyền Thiên lão nhân lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài nói.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thánh Thành cũng vì đó trầm mặc, cường giả Huyết tộc càng là trầm mặc, bất quá, chỉ sợ rất ít người sẽ thương cảm Bạo Phong Thần, coi như là Huyết tộc, thế hệ trẻ tuổi ngược lại tốt, rất nhiều người thế hệ trước đối với Bạo Phong Thần là không có hảo cảm.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, chỉ trong nháy mắt, đế uy vạn cổ! Giờ khắc này, Bạo Phong Thần đứng lên, phía sau nàng đứng một hình bóng vô cùng vĩ ngạn!
Cái hình bóng vô cùng vĩ ngạn này đứng ở sau lưng Bạo Phong Thần, đôi mắt hắn vô cùng thâm thúy, có thể chiếu sáng vạn cổ. Đôi mắt chiếu sáng vạn cổ kia, cứ như vậy một mực nhìn chăm chú lên Bạo Phong Thần, tựa hồ, bất luận là lúc nào, bất luận là tuế nguyệt gì, hắn đều một mực che chở lấy Bạo Phong Thần.
- Trần Huyết Tiên Đế!
Nhìn thấy hình bóng vô cùng vĩ ngạn kia, có người nhịn không được hét lên một tiếng, đặc biệt là đệ tử Huyết tộc, càng là hưng phấn đến ghê gớm.
- Trần Huyết Tiên Đế, người cầm lái Huyết tộc!
Nhìn thấy hình bóng vĩ ngạn này, có cường giả Huyết tộc nhịn không được quỳ xuống.
Lúc này, hình bóng khẽ vươn tay, nghe được "Ông" một tiếng, Tiên Đế chân khí vốn là bị đồng thiết dẫn bay ra thiên ngoại từ thiên ngoại bay trở về, rơi vào trong tay của hắn.
Oanh… một tiếng, giờ khắc này, đế uy vô cùng vô tận từ bên trong Tiên Đế chân khí bạo phát ra, mỗi một sợi đế uy phóng lên tận trời kia có thể chém xuống ngôi sao trên bầu trời, có thể xé rách thời không vạn giới!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thiên địa run rẩy, ở dưới đế uy vô địch như thế, bên trong Thánh Thành không biết quỳ bao nhiêu người, lúc này vô số cường giả đều đứng không vững, coi như là không có trấn áp. Nhưng mà, ở dưới đế uy chân chính, cũng nhịn không được quỳ xuống, phục bái tại đất.
Tiên Đế chưởng chân khí, đây là sự tình đáng sợ dường nào, quản chi đây không phải Tiên Đế chân chính, cũng đáng sợ đến làm cho Thần Vương run rẩy, cúng bái!
- Giết…
Lúc này Bạo Phong Thần cuồng hống một tiếng, Tiên Đế chân khí bao trùm cửu thiên, cách không một kích, thẳng đến Huyền Thiên lão nhân.
Sắc mặt Huyền Thiên lão nhân đại biến, quan tài hoàng kim hoàn toàn mở ra, bay ra từng cái đồng tiền. Đồng thiết trong nháy mắt hóa thành một đồng thành to lớn, muốn ngăn trở một kích của Tiên Đế chân khí.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, coi như là đồng thành cũng khó mà ngăn trở, toàn bộ đồng thành to lớn bị nện nát, đồng thành vỡ vụn tính cả Huyền Thiên lão nhân trong nháy mắt bị nện bay ra thiên ngoại, máu tươi nhuộm hồng cả bầu trời xanh.
Một kích này, thật là bá đạo, đừng nói là Thần Vương, chỉ sợ là Thần Hoàng nhìn thấy trong nội tâm cũng sẽ run rẩy, coi như một kích này không phải Thiên Diệt, chém giết Thần Vương, vậy cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Một kích đập bay Huyền Thiên lão nhân, Bạo Phong Thần trong nháy mắt xoay người lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nàng cuồng lệ hét lớn:
- Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ở trước mặt ta làm càn, coi như Thần Hoàng cũng không được!
Lúc này, Bạo Phong Thần là hoàn toàn cuồng loạn, làm đế nữ, nàng cho tới nay đều là cao cao tại thượng, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ngỗ nghịch nàng, chớ nói chi là như hôm nay, đây quả thực là sỉ nhục trong cuộc đời nàng!
Lúc này Bạo Phong Thần cuồng loạn rống to như thế, để rất nhiều người trong nội tâm run rẩy, coi như là lão tổ cũng không khỏi nơm nớp lo sợ, sợ Bạo Phong Thần cuồng nộ trực tiếp quét ngang, như vậy bọn hắn liền bị tai ương.
Mặc dù nói rất nhiều người thế hệ trước không thích Bạo Phong Thần, ở rất nhiều người xem ra, Bạo Phong Thần là lão vu bà người người chán ghét, nhưng mà, nàng lại là nữ nhi của Trần Huyết Tiên Đế, có Trần Huyết Tiên Đế che chở.
Dù Bạo Phong Thần yếu hơn nữa, nhưng mà, nàng có Trần Huyết Tiên Đế che chở, có thể một đường quét ngang, đây chính là địa phương rất nhiều người kiêng kỵ nhất.
Nhìn lấy một màn này, Lý Thất Dạ cũng không khỏi lộ ra tiếu dung, hắn chậm rãi đứng lên, nhàn nhã nói ra:
- Đáng tiếc a đáng tiếc, hôm nay ngươi vốn có thể sống rời đi, nhưng mà, hiện tại xem ra, ngươi chỉ có một con đường chết.
- Tiểu súc sinh, ngươi liền khẩu xuất cuồng ngôn đi, hôm nay, bản tọa muốn bắt sống ngươi, lột da của ngươi, rút gân của ngươi, uống máu của ngươi!
Bạo Phong Thần kêu gào, từng bước từng bước hướng Lý Thất Dạ đi đến, lúc này nàng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, coi như là Thần Hoàng tới nàng cũng không sợ.
Lúc này, tất cả mọi người ngừng thở, coi như là Nhân tộc cường giả muốn vì Lý Thất Dạ bênh vực kẻ yếu, cũng không dám lên tiếng, ở dưới đế uy như thế, dù ngươi là Đại Hiền, vậy cũng chẳng qua là như sâu kiến.
Đối với Bạo Phong Thần từng bước một đi tới, Lý Thất Dạ không nhìn nàng một chút, hắn nhìn lấy hình bóng vĩ ngạn sau lưng Bạo Phong Thần, nở nụ cười nói ra:
- Trần Huyết Tiên Đế, đáng tiếc, ngươi đã không ở thế gian này, ngươi chẳng qua là một sợi chấp niệm mà thôi!
- Chấp niệm lại như thế nào, có thể diệt ngươi, tựa như bóp chết một con kiến hôi!
Bạo Phong Thần cuồng tiếu một tiếng, nói xong, nàng một tay hướng Lý Thất Dạ chộp tới.
Lúc này, một tay kia đã không phải là tay của Bạo Phong Thần, mà là một cái đế thủ, đế thủ vừa ra, coi như là càn khôn Cửu Giới, cũng không thể đào thoát, đều sẽ bị một cái đế thủ này bóp nát.