Chương 1547: Ngọa Long Tuyền. (1)
Mấy năm nay Ngọa Long Tuyền tài danh vang xa, nếu như nói, huynh đệ chưa từng nghe qua đại danh của nàng, nhưng danh tự đại ca của nàng ngươi hẳn là nghe qua, đại ca nàng gọi Ngọa Long Tử, truyền nhân đời trước của Ngọa Long Nhai, hắn đã từng đi Thiên Đạo Viện Thánh Thế Viện tu luyện qua, đã từng là thiên tài có tài hoa nhất thế hệ trẻ tuổi.
Thanh niên mũ phẳng nói ra.
- Ngọa Long Tử?
Lý Thất Dạ trầm ngâm một tiếng, năm đó thời điểm ở Thiên Đạo Viện, tựa như là nghe qua cái tên này.
- Đáng tiếc, kỳ thật năm đó Ngọa Long Tử cũng vô cùng ghê gớm, nghe nói từ khi hắn rời đi Thiên Đạo Viện về Bắc Uông Dương, liền có dã tâm trùng kích Đại Hiền cảnh giới, đáng tiếc là, hắn không có chống nổi thọ suy, cuối cùng một đời thiên tài cứ như vậy vẫn lạc.
Thanh niên mũ phẳng lắc đầu tiếc rẻ nói ra.
Lý Thất Dạ cũng chỉ là cười cười, trăm ngàn vạn năm đến nay, vô số thiên tài kinh tài tuyệt diễm chết yểu, cũng không ít là chết ở dưới thọ suy.
- Bảo Trụ Nhân Hoàng thì sao?
Lý Thất Dạ thuận miệng hỏi.
- Bảo Trụ Nhân Hoàng là Bảo Trụ Thánh Tông tông chủ, cũng là Nhân Hoàng của Ngọc Tẫn cương quốc, trước kia tất cả mọi người gọi hắn là Bảo Trụ Thánh Tử.
Thanh niên mũ phẳng nói ra:
- Thật sự hắn là một người không tầm thường, sau khi hắn chấp chưởng Bảo Trụ Thánh Tông, Bảo Trụ Thánh Tông cùng Ngọc Tẫn cương quốc liền phát triển không ngừng, không ít đại môn phái thần phục Bảo Trụ Thánh Tông, cho nên mới có tôn xưng Nhân Hoàng.
Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra tiếu dung, nguyên lai là cố nhân!
- Hiện tại Bảo Trụ Nhân Hoàng rất không tầm thường, hắn không chỉ được người xưng Chiến Thần, cũng bị người xưng là một trong tứ đại Tiên thể!
Thanh niên mũ phẳng nói ra.
- Tứ đại Tiên thể?
Lý Thất Dạ nhìn lấy hắn, nói ra.
Thanh niên mũ phẳng vội nói ra:
- Chính xác mà nói, người ta gọi là Trung Đại Vực tứ đại Tiên thể, Tẩy Nhan Cổ Phái chiếm ba Tiên thể, mà Bảo Trụ Nhân Hoàng thì là một Tiên thể duy nhất ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái! Nghe nói, Trấn Ngục Thần Thể của hắn vô địch.
Nói đến đây, thanh niên mũ phẳng không khỏi nhìn lấy Lý Thất Dạ.
- Trấn Ngục Thần Thể a…
Lý Thất Dạ nghe được lời như vậy, không khỏi nhìn ra xa xa.
Thanh niên mũ phẳng vội nói:
- Nghe đồn nói, Bảo Trụ Nhân Hoàng đã tu luyện thành Trấn Ngục Thần Thể, đã là Tiên thể trung thành. Thậm chí có truyền ngôn nói, Bảo Trụ Nhân Hoàng đã đem Tiên thể thuật của Bảo Trụ Thánh Tông bọn hắn bù đắp, thành tựu của hắn có thể nói là kinh diễm tuyệt thế, bị chư lão của Bảo Trụ Thánh Tông xưng là trung hưng chi chủ, có thể sánh vai với người sáng lập Bảo Trụ Thánh Tông.
- Bù đắp Tiên thể thuật của Bảo Trụ Thánh Tông?
Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra tiếu dung, đây cũng không phải là hắn xem thường Bảo Trụ Thánh Tử, hoặc nói là Bảo Trụ Nhân Hoàng hôm nay.
Nhưng mà, Bảo Trụ Thánh Tông có thể thuật như thế nào, hắn có thể không rõ ràng sao? Bảo Trụ Thánh Tông đích thật là có một quyển Tiên thể thuật, quyển Tiên thể thuật này người xưng "Trấn Ngục bảo thuật", nhưng mà, dạng Tiên thể thuật "Trấn Ngục bảo thuật" này, không phải ai cũng có thể bù đắp, chí ít Bảo Trụ Nhân Hoàng không có khả năng bù đắp.
- Có chút ý tứ, từ Hoàng thể tu luyện đến Tiên thể, đích thật là không tầm thường.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Hoàn toàn chính xác, hiện tại Bảo Trụ Nhân Hoàng hắn ở Trung Đại Vực nhân khí rất cao, so với Tẩy Nhan Cổ Phái tam đại Tiên thể cao hơn rất nhiều, bởi vì rất nhiều người đều nói, Tẩy Nhan Cổ Phái tam đại Tiên thể là chiến tích có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà Bảo Trụ Nhân Hoàng chính là chiến tích từng đống, hiện tại có người đem hắn cùng Cơ Không Vô Địch liệt vào một cấp bậc, là thiên tài ghê gớm nhất Trung Đại Vực.
Thanh niên mũ phẳng vội nói.
- Đạp Không Sơn lúc nào thành đế thống tiên môn duy nhất của Trung Đại Vực.
Lý Thất Dạ không khỏi vừa cười vừa nói.
Thanh niên mũ phẳng nhún vai nói ra:
- Tất cả mọi người là nói như vậy, Nam Xích Địa Lâm Thiên Đế, Bắc Uông Dương Ngọa Long Tuyền, Đông Bách Thành Mai Tố Dao, Tây Hoang Dã Chiến Sư, Trung Đại Vực Cơ Không Vô Địch. Nhưng mà, mấy năm gần đây uy danh của Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng đuổi theo tới.
Lý Thất Dạ chỉ là cười cười, không nói thêm gì. Đối với loại bài danh này, hắn là không có hứng thú.
Rất nhanh, Lý Thất Dạ cùng thanh niên mũ phẳng chạy tới Tuyết Vân Phong, trước đó, Lý Thất Dạ đối với dạng quyết đấu này là không có hứng thú gì, nhưng mà, nghe được Bảo Trụ Thánh Tử ngày xưa tu luyện thành Tiên thể, hắn cũng muốn nhìn Bảo Trụ Thánh Tử tu luyện đến tột cùng là dạng Tiên thể thuật gì một chút.
Phải biết, tại Cửu Giới đương thời. Đế thuật dễ kiếm, thể thuật khó có, thậm chí có thể nói, thể thuật so với Đế thuật trân quý hơn, Bảo Trụ Nhân Hoàng đã tu luyện thành Trấn Ngục Tiên thể, vậy liền ý nghĩa hắn tu luyện Tiên thể thuật, thậm chí có thể là Tiên thể thuật hoàn chỉnh!
Sau khi Lý Thất Dạ cùng thanh niên mũ phẳng tới Tuyết Vân Phong, bên ngoài Tuyết Vân Phong, cái kia đã là vây ba tầng trong ba tầng ngoài, vô số tu sĩ đã từ các nơi chạy đến xa xa quan chiến. Có người đứng ở phía trên thiên không, có người ngồi xuống trên đỉnh núi cao, cũng có người ngồi tại bình nguyên. Xa xa quan chiến...
Tuyết Vân Phong, đó là một tòa núi tuyết cao vút trong mây, bình thường nơi đây ít có bước chân người, nhưng mà, bây giờ lại là người đông nghìn nghịt, vô số người đều chờ đợi trận tuyệt thế đại chiến này bắt đầu.
Vào hôm nay, uy danh của Bảo Trụ Nhân Hoàng đã truyền xa Nhân Hoàng giới, mặc dù nói, phía trước mấy năm. Hắn uy danh kém xa bọn người Cơ Không Vô Địch, Mai Tố Dao, nhưng mà mấy năm gần đây, Bảo Trụ Nhân Hoàng chinh chiến nam bắc, lập xuống uy danh hiển hách.
Lúc này, trên tuyết sơn cao ngất, đã đứng một người, một thanh niên, đây chính là Bảo Trụ Nhân Hoàng, Bảo Trụ Thánh Tử năm đó.
Bao nhiêu năm qua đi, giọng nói và dáng điệu của Bảo Trụ Nhân Hoàng y nguyên chưa biến, nhưng mà, khí thế lại hoàn toàn khác nhau, năm đó, Bảo Trụ Thánh Tử là trầm ổn như núi, hôm nay Bảo Trụ Nhân Hoàng nào chỉ là trầm ổn như núi!
Lúc này, chỉ gặp Bảo Trụ Nhân Hoàng đứng trên tuyết phong, mặc dù núi tuyết cao ngất, nhưng mà, dưới chân hắn, núi tuyết lại trở nên nhỏ bé như vậy, thân thể hắn thẳng tắp đứng ở nơi đó, giống như là một tòa thần nhạc tuyên cổ bất biến.
Bảo Trụ Nhân Hoàng mặc một thân áo xám, không có bất kỳ cái gì cố làm ra vẻ, này khiến cả người hắn tản ra một cỗ khí thế trấn áp chư thiên, bất kỳ người nào ở trước mặt hắn đều cảm thấy hô hấp khó khăn, thậm chí là không dám nhìn thẳng hắn!
Lúc này, mặc dù Bảo Trụ Nhân Hoàng không có huyết khí ngoại phóng, nhưng mà, làm Tiên thể trung thành, Trấn Ngục Thần Thể để hắn có được dị tượng độc nhất vô nhị, hắn giống như là một thần chỉ cổ lão, trấn áp Ma Thần Cửu Thiên Thập Địa!
Giờ khắc này, nhất cử nhất động của hắn, tựa hồ thiên địa đều vây quanh hắn mà chuyển động, hắn liền là trung tâm thế giới, chi phối lấy hết thảy thế gian!