Chương 1685: Tam đại Đế Hoàng.
- Đầu tiên là Ma Sách Cung, hiện tại là Chư Đế thành, đệ nhất hung nhân thật sự là quá tà môn, tựa hồ thế gian không có gì có thể làm khó được hắn.
Có người không khỏi thì thào nói.
- Thế gian còn có chuyện gì so với mười ba mệnh cung càng thêm tà môn?
Người đứng ở bên cạnh hắn nói:
- Ngay cả mười ba mệnh cung cũng có, những chuyện khác, vậy liền không tính là cái gì.
Nghe được lời như vậy, người này cũng không khỏi cười khổ một cái, đích thật là như thế, thế gian không có gì so với mười ba mệnh cung càng tà môn, so với mười ba mệnh cung, cái khác trở nên không đáng giá được nhắc tới.
- Tà Phật, Ma Vương, Đế Hoàng, vậy mà có thể biến hóa tự do như thế, đạo tâm của Lý Thất Dạ đến tột cùng là như thế nào a.
Cũng có cường giả kiến thức uyên bác không khỏi hiếu kỳ, thì thào nói.
Mặc kệ Lý Thất Dạ làm Ma Vương, hay làm Đế Hoàng, coi như thân phận của hắn có thể giả mạo. Nhưng mà, ma khí, đế thế, loại vật này không cách nào giả vờ, loại vật này, ngươi nhất định phải có một khỏa ma tâm, một khỏa đế tâm mới được.
Đông, đông, đông...
Thời điểm rất nhiều người đều hiếu kì, bầu trời run lên một cái, một chi thiết kỵ bay tới, đây chính là một chi đội ngũ Đế binh khổng lồ.
Cầm đầu chi đội ngũ này là một vị Đế Hoàng đế thế ngập trời. Đế Hoàng này mù một con mắt, mà một con mắt khác lại đặc biệt yêu dị.
Vị Đế Hoàng này chính là một trong Đế Cương quốc tam đại Đế Hoàng… Tà Nhãn Đế!
Mặc dù Đế Cương quốc có không ít đế quốc, nhưng mà lần này Lý Thất Dạ gõ vang đế chung, chỉ có Đế Hoàng của tam đại đế quốc mới có thể có mặt!
Chi đội ngũ này trong nháy mắt lao vụt đến bên ngoài Chư Đế thành, Tà Nhãn Đế nhảy xuống chiến xa, phân phó Đế binh nói:
- Lưu tại ngoài thành.
Nói xong, liền đi vào trong Đế thành.
Tà Nhãn Đế mới vừa đi vào, nghe được "Oanh" một tiếng, một chi đội ngũ khác chạy tới, đứng đầu chi đội ngũ này là một vị Đế Hoàng thoạt nhìn nho nhã, đây là một trong Đế Cương tam đại Đế Hoàng… Nhất Hiệt Đế.
Sau khi Nhất Hiệt Đế đến, cũng đem đội ngũ của mình lưu ngoài Chư Đế thành, một thân một mình bước vào Chư Đế thành.
Không bao lâu, vị Đế Hoàng cuối cùng trong Đế Cương tam đại Đế Hoàng… Bách Thắng Đế, hắn cũng đến, hắn cũng như hai vị Đế Hoàng trước, đem đội ngũ của mình lưu ở bên ngoài Chư Đế thành, một mình tiến nhập nội thành.
Ở trong Đế thành, Lý Thất Dạ mặc đế y, cao cao ngồi ở nơi đó, nhìn lấy ba vị Đế Hoàng đến.
- Chiến Đế, ngươi cuối cùng vẫn là trở về.
Ba vị Đế Hoàng ngồi xuống, Nhất Hiệt Đế chậm rãi nói.
Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, vẫn cao cao tại thượng ngồi ở nơi đó, đế thế của hắn so với ba vị Đế Hoàng càng cường đại.
- Hắc…
Tà Nhãn Đế không khỏi cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Chiến Đế, ngươi một ngoại nhân, ngươi cảm thấy thích hợp ở chỗ này phát lệnh thi hào sao?
Đối với Tà Nhãn Đế cười lạnh, Lý Thất Dạ chỉ là chậm rãi liếc nhìn hắn một chút, nói ra:
- Tà Nhãn, chớ ở trước mặt ta âm dương quái khí. Ta có phải ngoại nhân hay không, cái này có trọng yếu không? Trọng yếu là ta có một khỏa đế tâm, đế tâm mạnh mẽ hơn ngươi!
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Nếu như ngươi không phục, có thể đứng ra khiêu chiến ta, ta sẽ hút khô đế thế toàn thân ngươi, để ngươi từ một tên lính quèn bắt đầu làm lại! Ta tin tưởng, tại Đế Cương là có rất nhiều Đế Hoàng vui lòng chấp chưởng đế kiếm trong tay ngươi!
Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, không nguyện ý lại nói tiếp. Ở trước mặt Chiến Đế, hắn chỉ là một vãn bối. Huống chi, Lý Thất Dạ nói cũng đúng, ở chỗ này, là thân phận gì không trọng yếu, trọng yếu là có một khỏa đế tâm.
Chiến Đế đạt được đế kiếm, hắn liền đạt được Đế Cương thừa nhận! Trên thực tế, hắn cũng là ngoại nhân duy nhất trong trăm ngàn vạn năm đến nay được Đế Cương thừa nhận.
- Mọi người không dễ dàng tụ cùng một chỗ, có chuyện dễ thương lượng, dễ thương lượng.
Bách Thắng Đế hoà giải nói.
- Con người của ta luôn luôn đều là dễ nói chuyện.
Lý Thất Dạ lười biếng ngồi ở chỗ đó, vẫn là cao cao tại thượng nói ra:
- Nhưng mà, nếu có người muốn khiêu chiến quyền uy, vậy hết thảy liền trở nên không dễ thương lượng.
Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, mặc dù trong lòng hắn hoặc nhiều hoặc ít đối với Chiến Đế có ý kiến, nhưng, cũng không nguyện ý cùng Chiến Đế vạch mặt, dù sao, Chúng đế chi quốc cường đại là toàn bộ Đế Cương đều biết đến.
- Không biết lần này Chiến Đế trở về là có tính toán gì không?
Nhất Hiệt Đế vội đổi một cái chủ đề, nói ra.
Chúng đế chi quốc phong ấn ở trong núi tuyết, rất lâu không hiện thế, đây đối với Đế Cương mà nói, là một chuyện tốt, đặc biệt là đối với tam đại đế quốc.
Bách Thắng Đế cũng thử dò xét hỏi thăm:
- Phải chăng Chiến Đế cố ý đạp vào Chinh Đồ!
Tại Đế Cương, đã có một đoạn thời gian thật lâu không có đế quốc đạp vào Chinh Đồ.
- Chẳng lẽ các ngươi không muốn đạp vào Chinh Đồ.
Lý Thất Dạ nhìn bọn người Bách Thắng Đế một chút, lạnh nhạt nói.
Nhất Hiệt Đế giương mắt muốn nói, nhưng mà, cuối cùng hắn chỉ nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
- Ta là muốn!
Bách Thắng Đế nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:
- Nhưng mà, so với các đế quốc đạp vào Chinh Đồ, đế quốc chúng ta vẫn là không đủ khả năng, cho nên, ta muốn cố gắng nhịn mấy thời đại, lại đạp vào Chinh Đồ.
Đối với Đế binh mà nói, đối với tất cả mọi người trong Đế Cương mà nói, thời gian, không là vấn đề, bọn hắn chính là không bao giờ thiếu thời gian, bình thường nếu như bọn họ không phải chiến tranh, nếu như không phải đào quáng, vậy chỉ có ngủ say.
- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ngươi cảm thấy có cơ hội nhịn mấy thời đại sao?
- Lời này của ngươi là có ý gì?
Coi như là Tà Nhãn Đế cũng không khỏi trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, lập tức hỏi.
- Đối với chúng ta mà nói, thời gian không là vấn đề, chúng ta không thiếu nhất là thời gian.
Lý Thất Dạ nói:
- Nhưng mà, cái kia đều đã là quá khứ, đây chẳng qua là sự tình trước kia. Hiện tại, đối với chúng ta mà nói, đối với toàn bộ Đế Cương mà nói, thời gian đặc biệt trân quý.
- Chiến Đế lời này…
Lúc này, hai vị Đế Hoàng khác cũng không khỏi giật nảy cả mình, Bách Thắng Đế nhìn Lý Thất Dạ hỏi.
- Táng Phật cao nguyên sẽ không cho các ngươi thời gian.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Bằng vào ta đánh giá sơ qua, Táng Phật cao nguyên rất có thể ở một thế này động thủ.
- Cái này chỉ sợ là suy đoán của ngươi mà thôi.
Tà Nhãn Đế hừ lạnh một tiếng, không phải mười phần tin tưởng nói.
Lý Thất Dạ lãnh đạm nhìn hắn một chút, nói ra:
- Tà Nhãn, ngươi cảm thấy ta có tất yếu lừa gạt ngươi sao? Nếu như ta muốn đoạt hết thảy của ngươi, cần đùa nghịch âm mưu sao? Dựa vào một khỏa đế tâm của ta, ta liền có thể chấp chưởng đế thế của toàn bộ Đế Cương, mượn Đế Cương, ta hút khô đế thế của ngươi, đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay!