Chương 2329: Thái Dương Thể đấu Hư Vô Thể
Nguồn nhảy chương
....................................
Tại phía dưới đài, vô số tu sĩ cũng không khỏi ngừng thở, rất nhiều người đều quan tâm một trận chiến này tình huống, tất cả mọi người vội vã muốn biết một trận chiến này đến tột cùng sẽ là ai thắng ai thua.
Đối với ở đây tu sĩ tới nói, không ít tu sĩ trong lòng là hi vọng Già Hải Thiên Tử có thể thắng, đặc biệt là Hải yêu nhất tộc.
Một cái Lý Thất Dạ liền đã ép tới bọn hắn Già Hải Thiên Tử không thở nổi, nếu như ngay cả bọn hắn Hải yêu nhất tộc bên trong nhất có cơ hội trở thành Hải Thần một trong nhân tuyển đều bại bởi chỉ là nhân tộc, như vậy, bọn hắn Hải yêu nhất tộc chỉ sợ thật là bị nhân tộc ép tới không thở nổi.
Tô Ung Hoàng đứng dậy, mắt phượng nhìn chung quanh, lãnh mâu cao ngạo, mặc dù nàng không có tận lực bày ra tư thái, nhưng là, nàng cái kia cao quý hoàng trụ khí tức là để cho người ta nhìn một cái không sót gì, nàng cao quý căn bản cũng không cần cố làm ra vẻ, dạng này quý khí tại nàng thân đúng đúng tự nhiên mà thành, không có chút nào tì vết có thể nói.
"Ra tay đi ——" Tô Ung Hoàng chỉ là lạnh lùng nhìn Già Hải Thiên Tử một chút, chậm rãi nói ra.
"Tốt ——" Già Hải Thiên Tử vừa dứt lời dưới, trong nháy mắt biến mất, lập tức biến mất vô tung vô ảnh, tựa như là lập tức từ thế gian bốc hơi
Ở thời điểm này, coi như mở thiên nhãn, bất luận là như thế nào đãng quét, cũng khó mà phát hiện Già Hải Thiên Tử hành tung, hắn không có lưu lại bất luận cái gì dấu vết để lại.
Đây chính là Hư Vô Thể huyền diệu một trong, một khi triển khai Hư Vô Thể, vậy liền mang ý nghĩa tới vô ảnh đi vô tung, nó có thể độn ẩn vào bất kỳ địa phương nào, để cho người ta rất khó phát hiện.
Hư Vô Thể có sở thành thời điểm, để tu sĩ cả người cùng hư không làm một thể, thậm chí có thể nói, hư không liền là tu sĩ bản thân, tu sĩ bản thân liền là hư không.
Khi Hư Vô Thể có sở thành, sẽ có thể để tu sĩ ở khắp mọi nơi, lại là khắp nơi không tại, thậm chí có người cười nói là, Hư Vô Thể là tốt nhất tập kích chi thuật.
Hôm nay Già Hải Thiên Tử hắn Hư Vô Thể mặc dù còn chưa đại thành, nhưng là, hắn đã là bước vào trung thành cảnh giới, có thể phát huy uy lực cực kỳ mạnh.
"Ông ——" một tiếng, ngay giữa thạch hỏa điện quang này, đột nhiên một đạo hàn mang đâm thẳng Tô Ung Hoàng yết hầu, lúc hàn mang sắp đâm đến yết hầu trong nháy mắt mới có không gian ba động.
Tại như thế sinh tử chi gian, Tô Ung Hoàng "Oanh" một tiếng vang thật lớn, lấy tuyệt luân vô bỉ tốc độ trong nháy mắt bạo phát Thái Dương thể, thái dương liệt diễm phóng lên tận trời, "Oanh, oanh, oanh" một tiếng nổ vang, chuyện bất khả tư nghị phát sinh, thái dương liệt diễm tựa như bám vào Tô Ung Hoàng trên thân thể, lại là chặn cái này đột nhiên tập kích tới hàn mang.
“Oanh –” một tiếng vang thật lớn, hỏa diễm ngăn cản hàn quang của Già Hải thiên tử đâm thẳng tới, trong người Tô Ung Hoàng lại bộc phát thái dương tinh hỏa thật mãnh liệt, nó giống như mười vạn ngọn núi lửa bộc phát cùng lúc, lực lượng này thiêu đốt hư không vị trí Già Hải thiên tử đang ẩn nấp, hư không lập tức sinh ra lỗ đen, lập tức làm cho Già Hải thiên tử không còn chỗ ẩn thân.
Nhưng mà tốc độ Già Hải thiên tử cũng cực nhanh, thời điểm hư không hắn ẩn thân bị hủy, hắn cũng thoáng biến mất, lại tiến vào trong hư không.
Âm thanh “Keng, keng, keng” vang lên, ngay vào lúc Già Hải thiên tử biến mất, toàn thân Tô Ung Hoàng sinh ra thái dương pháp tắc, giờ phút này, thái dương tinh hỏa hóa thành áo giáp bao phủ trên người Tô Ung Hoàng, khí chất hoàng giả quý phái của nàng càng biến thành oai hùng, cho người ta cảm giác tư thế hiên ngang.
“Oanh –” một tiếng nổ lớn sinh ra, sau khi Tô Ung Hoàng mặc áo giáp vào, toàn thân của nàng bắn ra thái dương tinh hỏa vô tận, trong một chớp mắt thái dương tinh hỏa đáng sợ quét ngang hư không.
Âm thanh xèo xèo vang lên, bầu trời bị thiêu đốt khô khốc, nghe âm thanh này giống như thái dương đang đồ diệt hư không.
Vào thời điểm này, thái dương tinh hỏa không đâu không có, nó có thể đốt cháy tất cả hư không, nó có thể chui vào bất kỳ địa phương nào, chỉ cần là nơi có hư không sẽ có mặt của nó.
Nhìn qua hư không bị thiêu đốt, nhiều người lúc này hít khí lạnh, Thái Dương Thể uy lực không cần nói nhiều, dưới thiêu đốt không đâu không có kia, chỉ sợ bất luận kẻ nào cũng không thể ẩn nấp, hư không đã bị đốt cháy, mặc kệ ngươi trốn ở đâu, đều bị thái dương tinh hỏa thiêu đốt.
Nhưng mà cũng kỳ quái là, thái dương tinh hỏa của Tô Ung Hoàng thiêu đốt thiên địa, cho dù thái dương tinh hỏa bao phủ các nơi, Già Hải thiên tử biến mất không thấy tăm hơi, dường như hắn bị thái dương tinh hỏa đốt cháy thành tro bụi rồi.
Đương nhiên, mọi người đều biết Già Hải thiên tử không có khả năng bốc cháy biến mất, tất cả mọi người đang hiếu kỳ Già Hải thiên tử đang trốn ở nơi đâu.
Nhìn qua thái dương tinh hỏa không ngừng tàn sát bừa bãi, không ít người cũng âm thầm đổ mồ hôi lạnh thay cho Già Hải thiên tử, dưới thái dương tinh hỏa đậm đặc như thế, Già Hải thiên tử có thể trốn đi nơi nào?
Nhưng mà tới cuối cùng, Già Hải thiên tử vẫn không có xuất hiện, tại thái dương tinh hỏa thiêu đốt các nơi, Già Hải thiên tử dường như biến mất không còn lại gì.
Nhưng mà Già Hải thiên tử vẫn không có xuất hiện, Tô Ung Hoàng vẫn không dám khinh thường, nàng mặc áo giáp thái dương chân hỏa, thái dương tinh hỏa không ngừng bao phủ thiên địa, không cho Già Hải thiên tử chút cơ hội nào.
Tô Ung Hoàng tu luyện Thái Dương Thể, trong nội tâm nàng thập phần rõ ràng, với tư cách thập nhị tiên thể Hư Vô Thể, nó huyền diệu không thua kém gì Thái Dương Thể.
“Ông” một tiếng vang lên, vào giờ phút này đột nhiên không gian vị trí Tô Ung Hoàng vặn vẹo, không gian quanh Tô Ung Hoàng biến hình và trở nên sền sệt, Tô Ung Hoàng cảm giác mình như rơi vào vũng bùn, muốn động cũng không thể động.
Trong thời gian cực ngắn đó Già Hải thiên tử xuất hiện, hắn dường như mở cánh cửa không gian, lập tức xuất hiện ngay vị trí của Tô Ung Hoàng, hắn dường như cách ly không gian, bỏ qua thái dương tinh hỏa thiêu đốt các nơi.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, chỉ trong nháy mắt Già Hải thiên tử đã kết xuất thần ấn, thần ấn trấn giết xuống, nó giống như sóng lớn ngập trời, nước biển mênh mông bao phủ thiên địa, giống như toàn bộ lực lượng Long Yêu Hải đang ập thẳng vào người Tô Ung Hoàng.
Uy lực một chiêu này áp chế thái dương tinh hoa của Tô Ung Hoàng, chuyện này làm thái dương tinh hỏa bao phủ Tô Ung Hoàng ảm đạm đi không ít, thái dương tinh hỏa vừa ảm đạm làm uy lực thần ấn Già Hải thiên tử đại tăng, nước biển bao phủ tất cả, quét qua không gian chỗ Tô Ung Hoàng.
Nhưng mà thái dương tinh hỏa của Tô Ung Hoàng chỉ ảm đạm mà thôi, chỉ trong nháy mắt thái dương tinh hỏa không ngừng bộc phát, tiếng nổ “Oanh, oanh, oanh” vang lên, nó giốn như khóa sắt bao phủ các nơi, thái dương tinh hỏa tăng vọt gấp mấy chục lần, nước biển lập tức bốc hơi thành sương khói.
Tuy không gian vị trí Tô Ung Hoàng bị khống chế, làm cho nàng như rơi vào trong vũng bùn, muốn ra tay phản kích cũng không dễ dàng.
Nhưng mà Tô Ung Hoàng không có thi triển bất cứ công pháp gì, cũng không có thi triển từng chiêu từng thức, khí lực của nàng như núi lửa bộc phát, thái dương tinh hỏa không ngừng phun ra, tiếng hỏa long gầm gừ vang vọng, hoa long cực lớn lao ra như xé nát thiên địa, lập tức đánh nát thần ấn của Già Hải thiên tử.
Cho dù hỏa long hung mãnh muốn xé nát Già Hải thiên tử, Già Hải thiên tử lập tức biến mất. Lúc này hỏa long dò xét thiên địa nhưng nó vẫn không tìm thấy bóng dáng Già Hải thiên tử.
Sau một khắc, Già Hải thiên tử lại xuất hiện lần nữa, lúc này đây hắn xuất hiện sau lưng Tô Ung Hoàng, lập tức ra tay đánh lén, Tô Ung Hoàng bị thái dương tinh hỏa cuốn lấy, vô số thái dương tinh hỏa bao phủ Già Hải thiên tử, lập tức đem Già Hải thiên tử bao phủ, muốn đem hắn đốt cháy được tan thành mây khói.
Nhưng mà Già Hải thiên tử cũng rất khá, thời điểm sắp bị thái dương tinh hỏa thiêu đốt hắn đã biến mất, trốn đi lần nữa.
Kể từ đó Già Hải thiên tử và Tô Ung Hoàng giao phong tới lui vài hiệp, Già Hải thiên tử một lần lại một lần muốn tập kích Tô Ung Hoàng nhưng thất bại mà chấm dứt, nhưng mà Già Hải thiên tử nương tựa vào Hư Vô Thể qua lại tự do, giấu kín tại trong hư không, làm cho Tô Ung Hoàng trong thời gian ngắn không làm gì được hắn.
Nhìn thấy giao phong như thế, không ít mọi người ngừng thở, tất cả mọi người không chỉ muốn nhìn Tô Ung Hoàng và Già Hải thiên tử hai người quyết chiến ai thắng ai thua, đồng thời mọi người cũng muỗn xem Thái Dương Thể và Hư Vô Thể ai mạnh ai yếu.
Trong khoảng thời gian ngắn, Già Hải thiên tử và Tô Ung Hoàng giao thủ song song, không ngừng thi triển đòn sát thủ, đang tìm sơ hở của đối phương sau đó cho một kích trí mạng.
Nhìn thấy quyết chiến như vậy, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, cũng không có mở miệng đi chỉ điểm Tô Ung Hoàng.
Từ bản chất tiên thể mà nói, thập nhị tiên thể không cách nào phân loại tiên thể nào mạnh tiên thể nào yếu, chúng đều có ưu điểm của mình, tự có chỗ kém của bản thân. Với tu sĩ tu luyện tiên thể mà nói, không có tiên thể mạnh nhất, chỉ có người mạnh hơn.
Đương nhiên Lý Thất Dạ biết rõ Hư Vô Thể có chưa đủ chỗ, nhưng mà hắn cũng không có đi chỉ điểm Tô Ung Hoàng, hắn muốn cho Tô Ung Hoàng mượn cơ hội quyết chiến tiên thể tự đi tìm ra chỗ thiếu hụt bản thân và sơ hở của đối thủ.
Trước đó, Già Hải thiên tử trong mắt Lý Thất Dạ không chịu nổi một kích, trừ bản thân Lý Thất Dạ cường đại thì hắn hiểu rõ chỗ chưa đủ của Hư Vô Thể trong lòng bàn tay, đồng thời bản thân Lý Thất Dạ có tu luyện Không Thư, Hư Vô Thể ở phương diện thao tác không gian chẳng có chút ưu thế gì đáng nói với Lý Thất Dạ cả.