Chương 559: Âu Dương Hải!
Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên ở trong tòa thành nhỏ Hải Tân, lúc đầu hỏi thăm kinh nghiệm hàng hải của ai là phong phú nhất, hiểu biết nhất đối với biển cả. Tiểu nhị trong tửu lâu không chút do dự nói: Trong thành này, nếu nói ai có kinh nghiệm hàng hải phong phú nhất, hiểu biết nhất về biển cả thì khẳng định là Âu Dương lão gia!
Sau đó còn nói thân phận địa vị của Âu Dương lão gia rất cao, ngay cả thành chủ gặp ông ta đều phải khách khách khí khí. Bởi vì Âu Dương lão gia còn là một cường giả, hơn nữa đã vài chục năm không ra biển.
Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên muốn tìm chính là người như thế. Vì thế, hai người ngay từ đầu thông qua con đường bình thường, đi bái phỏng Au Dương lão gia, trực tiếp bị người gác cổng cản lại. Người gác cổng thấy dáng vẻ hai người không tầm thường, nhưng không có danh thiếp, nhìn qua cũng không giống người địa phương, trực tiếp ngăn ở bên ngoài nói lão gia không tiếp khách!
Cơ Ngữ Yên khi đó đã định xông vào, ở trong mắt cường giả cảnh giới như nàng, tự mình bái phỏng một người thế tục đã là rất nể mặt đối phương. Nếu không biết điều, trực tiếp xông vào là được!
Tuy nhiên cũng may Cơ Ngữ Yên hiểu được mình tới cầu người mà không phải tới giết người, sau khi bị Tần Lập kéo lại, tức giận bất bình theo Tần Lập rời đi.
Vào lúc ban đêm, hai người trực tiếp tiến vào tòa phủ đệ thật lớn này của Âu Dương Hải, thần thức Tần Lập đảo qua, hết sức chuẩn xác tìm được căn phòng của Âu Dương Hải.
Rất đơn giản, bởi vì trong toàn bộ trạch viện này chỉ có một mình lão ta là người có thực lực mạnh nhất.
Âu Dương Hải đối với hai vị khách không mời mà đến này, biểu hiện thật sự bình tĩnh. Lúc ấy lão đang ngồi trên ghế trong thư phòng, xem một quyển du ký do chính lão viết ra, trong đó, có rất nhiều thành tựu huy hoàng, còn có rất nhiều chuyện hứng thú mà lão đã quên đi.
Người già, đôi khi thường thích nhớ lại. Nhớ lại đủ loại chuyện thời tuổi trẻ. Lão gia Âu Dương Hải cũng không ngoại lệ.
Gặp hai người đẩy cửa tiến vào thần không hay quỷ không biết, mà võ sĩ hộ viện bên ngoài không chút phản ứng, lão gia Âu Dương Hải liền biết thực lực hai người này rất mạnh.
Bởi vì ngay cả lão cũng không chút cảm giác đến.
- Các ngươi tới giết ta?
Âu Dương Hải tùy ý đặt cuốn sổ tay mà rất nhiều người đi biển đều coi là trân bảo lên bàn, nhìn người trung niên nho nhã cùng nữ tử trẻ tuổi cực đẹp trước mặt, thản nhiên nói vậy.
- Chúng ta tới cầu ngươi.
Tần Lập mỉm cười, trực tiếp kéo một cái ghế dựa, ngồi vào, đánh giá thư phòng này một vòng khẽ thở dài nói:
- Kỳ thật, cuộc sống thế tục cũng rất không tệ!
Cơ Ngữ Yên đứng bên cạnh Tần Lập, mỉm cười nói:
- Vậy về sau chúng ta cũng có thể sổng cuộc sống như vậy!
Hai người đổi thoại như chỗ không người, khiến cho mí mắt Âu Dương Hải nhảy liên tục, trong lòng nổi lên một cơn tức giận. Tuy nhiên, lão cũng rất thông minh không phát tác, bởi vì lão rất mẫn cảm từ trong lời nói đối phương chiếm được một tin tức.
Hai người này, không phải người trong thế tục, bọn họ rất có khả năng là đến từ nơi thần bí trong truyền thuyết! Nếu không phải tới giết mình, mà là tới cầu, vậy mình có gì đáng giá cho người ta cầu? Đơn giản chính là các loại kinh nghiệm đối với biển cả!
Nghĩ vậy, trong lòng Âu Dương Hải cũng không sợ hãi thản nhiên cười, nói:
- Các vị muốn tới cầu ta cái gì? Ta có thể được đến cái gì?
Nói chuyện với người thông minh là việc làm con người ta sảng khoái. Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên cũng không phóng ra nửa điểm dao động năng lượng, nếu không lão già trước mắt này khẳng định nói không nên lời, làm sao còn có thể bình tĩnh như thế?
Tần Lập nhìn thoáng qua Âu Dương Hải, mỉm cười:
- Âu Dương lão gia thật là người chân thật nói lời ngay thẳng, quả nhiên rất thống khoái. Chúng ta muốn tìm Huyết San Hô, không biết Âu Dương lão gia đã từng nghe qua thứ này?
- Huyết San Hô?
Cặp mắt híp lại của Âu Dương Hải đột nhiên mở lớn, có chút giật mình nhìn hai người, khóe miệng không kìm nổi co giật vài cái, kinh ngạc nói:
- Các ngươi làm sao biết có loại đồ vật đó? Hơn nữa, các ngươi tìm nó làm gì? Đó chính là thánh vật trong biển rộng, ai dám lấy nhất định sẽ khiến cho Hải thần tức giận, không được chết già!
Phản ứng của Âu Dương Hải ít nhiều có chút ngoài dự đoán của Tần Lập, hắn cười nói:
- Nói như vậy, lão gia ngài cũng biết thứ này?
Âu Dương Hải bĩu môi, nói:
- Người trẻ tuổi đừng thấy ngươi quá trung niên, nhưng ở trong mắt ta, ngươi vẫn là một người trẻ tuổi không khác gì đứa nhỏ. Không phải lão nhân gia ta khoác lác với ngươi, trong biển rộng gần như không có bí mật nào ta không biết! Huyết San Hô chỉ sinh trưởng ở sâu trong đại dương, ở trong một khe sâu nhất. Năm xưa ta không biết trời cao đất rộng, cũng là nghe tổ tông nói liền muốn đi lấy thứ này. Ta làm một dụng cụ lặn xuống, trải qua nhiều lần thí nghiệm, may mắn gặp qua Huyết San Hô một lần. Tiếc nuối chính là, chỉ gặp một khoảnh khắc bởi vì dụng cụ lặn xuống nước không chịu nổi áp lực khổng lồ trong biển sâu, hơn nữa còn có quái thú cường đại bảo vệ Huyết San Hô. Ta bị đuổi giết, thiếu chút nữa mất mạng!
Âu Dương Hải cũng không biết vì cái gì, đổi với hai người xa lạ này kể lại không ngừng, có lẽ trong tiềm thức cho rằng mình cùng hai người này căn bản không cùng một thế giới.
Cơ Ngữ Yên thật có chút kinh ngạc, không kìm nổi kính trọng lão nhân này vài phần. Một võ giả Thiên cấp không ngờ có thể dựa vào một dụng cụ lặn xuống nước, lặn xuống đại dương sâu hơn vạn thước, thật sự làm người ta kính nể!
Âu Dương Hải nói tiếp:
- Trên đường trở về, chúng ta gặp phải vô số nguy hiểm, rất nhiều lão huynh đệ theo ta nhiều năm đều chết trong chuyến đi biển đó. Cho nên, từ đó về sau, ta liền thề không bao giờ tò mò về các loại quái vật trong biển sâu nữa. Bởi vì nó sẽ làm ta mất mạng!
Âu Dương Hải nói xong, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên, khoát tay nói:
- Người trẻ tuổi các ngươi đi đi. Cho dù các ngươi cho ta chỗ tốt lớn cỡ nào, ta cũng không có khả năng đưa các ngươi đi tìm thứ này. Ta cũng không thiếu tiền, nếu các ngươi mất mạng vô ích, khúc xương già ta đây cũng không chịu nổi loại sức ép này.
Tần Lập mỉm cười, nói:
- Nếu ta có thể cho ngươi sổng thêm 500 năm thì sao?
- Cái gì?
Âu Dương Hải kinh hô một tiếng, khó tin nhìn Tần Lập.
Ngươi hỏi một lão nhân, cảm thấy hứng thú cái gì nhất, không phải tiền tài cũng không phải danh lợi - mà là trường thọ!
500 năm, đối với một người thường chỉ sổng sáu, bảy mươi năm mà nói có ý nghĩa gì? Ý nghĩa gia tộc của hắn, có thể đã truyền được mười mấy đời!
Cho dù là đối với Âu Dương Hải mà nói vậy cũng gần gấp ba tuổi thọ bình thường của lão!
Nếu đổi lại là người khác, Âu Dương Hải khẳng định sẽ gọi người đánh đối phương ra ngoài, nhưng hai người trước mắt này, trên người không cảm thụ được một tia dao động, hơn nữa có thể thần không hay quỷ không biết, né khỏi thần thức của lão tiến vào trong phòng này, đủ để chứng minh hai người này là võ giả ít nhất mạnh hơn lão ta rất nhiều.
Một khi đã vậy, đổi phương nói có thể cho lão kéo dài tuổi thọ 500 năm, cũng chưa chắc đã là một lời nói đùa.
Loại chuyện này, thà rằng tin là có, còn hơn là hoàn toàn không tin!
Ít nhất đối với người tuổi thọ sắp hết như Âu Dương Hải mà nói nhất định sẽ làm ra lựa chọn như vậy!
Nguyên nhân chính vì Âu Dương Hải biết được, con đường của võ giả, hiện tại lão ta ngay cả bước đầu cũng chưa từng đi qua. Sau khi đột phá Thiên cấp, còn có rất nhiều cảnh giới cùng cấp bậc, cho nên lão mới nguyện ý tin tưởng, đổi phương không phải nói chơi.
- Ngươi nói thật?
Đôi mắt Âu Dương Hải sáng quắc nhìn Tần Lập, không chút nào che giấu nóng bỏng cuồng nhiệt trong mắt.
Tần lập cười gật đầu, nói:
- Nếu ngươi trẻ hơn 50 tuổi, ta có thể cam đoan cho ngươi sống lâu ngàn năm. Nhưng hiện tại cơ năng thân thể ngươi đã thoái hóa, cho dù tẩy tủy một lần nữa, phỏng chừng cao nhất cũng chỉ tới cảnh giới Dung Thiên, có tuổi thọ chừng sáu, bảy trăm năm, tiến vào cảnh giới Chí Tôn sợ là rất khó. Nhưng nếu ngươi có thể tập trung toàn bộ tinh lực vào tu luyện, đột phá đến cảnh giới Chí Tôn sống khoảng tám, chín trăm tuổi cũng không phải không có khả năng.
Tần Lập nói xong, nhìn Âu Dương Hải hô hấp có chút dồn dập, hỏi:
- Ta nói qua những cảnh giới đó, ngươi đã từng nghe chưa?
Âu Dương Hải gật đầu, nói:
- Năm xưa một tổ tiên Âu Dương gia ta từng đột phá Thiên cấp, đạt tới cảnh giới Phá Thiên, được một môn phái thần bí thu làm đệ tử ngoại môn, đối với điều này ít nhiều có chút hiểu biết. Bên trên cảnh giới Phá Thiên là cảnh giới Hợp Thiên, sau khi đột phá cảnh giới Hợp Thiên mới là cảnh giới Dung Thiên. Ngươi...ngươi nói ta có thể dễ dàng đạt tới cảnh giới Hợp Thiên?
Đột nhiên vẻ mặt Âu Dương Hải kinh hãi nhìn Tần Lập hỏi:
- Đó là sự thật chăng?
Tần Lập mỉm cười hỏi:
- Ngươi tin tưởng ta không?
- Này...
Âu Dương Hải không khỏi chần chờ. Lão tin tưởng không? Lão nguyện ý tin! Bởi vì người trước mặt nếu muốn giết lão chỉ cần một cái phất tay là có thể làm được, nhưng bị Tần Lập trực tiếp hỏi ra như vậy, lão lập tức có loại cảm giác không biết nên trả lời thế nào.
Tuy nhiên sau một lát, Âu Dương Hải vẫn gật gật đầu, nói:
- Ta nguyện ý tin tưởng tiền bối!
Vô tình cách xưng hô đã có thay đổi không nói gì khác, chỉ nói đến mấy thứ người trung niên trước mắt nói ra, cũng không phải một người bình thường có thể biết được!
Tần Lập gật gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt. Ngươi chuẩn bị cho ta một căn phòng yên tĩnh, trước tiên ta giúp ngươi tẩy tủy, giúp ngươi đột phá đến cảnh giới Phá Thiên.
- Hả?
Lúc này đột nhiên Âu Dương Hải có loại cảm giác bị bầu trời rớt bánh đập xuống đầu váng mắt hoa, khóe miệng co giật một hồi giọng nói có chút run rẩy hỏi:
- Cần...bao lâu?
- Một ngày là đủ!
Cứ như vậy, một ngày sau, tất cả mọi người của Âu Dương phủ đều phát hiện trên người lão gia đột nhiên có biến hóa rất lớn. Tuy rằng bọn họ không nói được cụ thể biến hóa nơi nào, nhưng cũng cảm thấy được, trước kia lão gia khí chất uy nghiêm, người khác ở trước mặt lão ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Mà lão gia hiện tại dường như bình thản rất nhiều. Cả người đột nhiên trở nên thân thiết!
Chuyện đầu tiên sau khi thực lực Âu Dương Hải đột phá, chính là quỳ rạp xuống trước mặt Tần Lập miệng hô Ân sư! Lão cũng không dám lại gọi Tần Lập là người trẻ tuổi nữa. Trên đời này nào có người trẻ tuổi như vậy, chỉ lật tay một cái liền biến một võ giả Thiên cấp sắp hết tuổi thọ thành một cường giả cảnh giới Phá Thiên tràn ngập sức sống!
Cả cuộc đời Âu Dương Hải, sóng to gió lớn nào mà chưa từng trải qua, nếu nói hiện tại lão còn cho rằng hai người là người thường, vậy lão cũng thật sự sống uổng phí hơn một trăm năm.