Chương 609: Luyện hóa lực kim tinh!

Lực kim tinh tẩy tủy kinh mạch, giống như có hàng ngàn hàng vạn thanh đao sắc bén đang xoáy nát trong kinh mạch, cỗ đau đớn đó làm cho Tần Lập muốn chết đi sống lại. Dù là kinh mạch Tần Lập vô cùng cứng cỏi, nhưng cũng bị chà đạp thống khổ không thôi. Đổi lại là võ giả cảnh giới Lôi Kiếp khác, chỉ sợ đã sớm bị đau đến chết.

Chúng nữ Thượng Quan Thi Vũ nhìn sắc mặt tái nhợt của Tần Lập. đều vạn phần khẩn trương, nhưng các nàng cũng biết mình không thể giúp được chuyện gì. chỉ có thể cố làm xe ngựa ổn định hơn một chút, vốn nó đã cực kỳ ổn định.

Lực kim tinh bị Tần Lập hấp thu luyện hóa. gần như bao trùm trên vùng phối trong nội tạng Tần Lập. Lúc nội thị, có thể thấy một bên ngoài vùng phổi có một tầng quang mang trắng nhàn nhạt, giống như bỏ thêm một tầng hộ giáp cho vùng phổi, chậm rãi lưu động như có sinh mệnh!

Nhìn qua, thật là cực Thần kỳ!

Tần Lập có thể cám giác được phối của mình đã trở nên cực kỳ cường đại. Cho dù có lực lượng mạnh mẽ công kích lên vùng phổi, cũng sẽ không dễ tổn thương đến nó như trước kia nữa!

Điều này, trước đó Tần Lập thật không ngờ đến.

Tuy rằng sau khi Tần Lập có được Tử Khí Quyết. biết thông qua tu luyện Tử Khí Quyết có thể hấp thu các loại thiên địa tinh hoa thiên địa tinh hoa. trong đó thu hút nhiều nhất là tinh hoa ngũ hành.

Sau khi hấp thu, có tác dụng cụ thể gì thì Tần Lập vẫn có chút mờ mịt. Đương nhiên, hấp thu các loại thiên địa tinh hoa vào trong thân thể. có thể thay đổi thể chất, điều này Tần Lập biết rõ.

Nhưng cho đến bây giờ, bởi vì bị thiên lôi đánh trúng thân thể, hóa thành lực kim tinh bị hấp thu luyện hóa, liền hình thành một tầng phòng hộ bảo vệ phổi. Tần Lập mới chính thức rõ ràng công hiệu của ngũ hành khí Thần kỳ như vậy, làm cho hắn cực kỳ mừng rỡ.

Trong đầu Tần Lập nhớ tới lão đạo sĩ khi đó nói qua: Ngũ hành khí. là khí bổn nguyên của sinh mệnh con người. Trong đó Mộc là gan, Hòa là trái tim, Thô là tì tạng (lá lách), Kim tính phối, Thủy là thận.

Ngũ hành chia làm năm màu: Mộc đại biểu màu xanh, Hỏa đại biểu màu đỏ, Thổ đại biểu màu vàng, Kim đại biểu màu trắng, Thủy đại biểu màu đen.

Nhớ tới những Lời mà năm đó hắn không để ý đến. thậm chí không cố nhớ càng không nghĩ tới chuyện lĩnh ngộ. Tần Lập lại nội thị vùng phôi của mình, nhìn tâng quang mang màu trắng kia, rốt cuộc rõ ràng những đạo Lý này.

Nghĩ vậy, Tần Lập cũng không khỏi cảm thấy vận số mình thật là tuyệt hảo. trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng: Nếu như lão đạo sĩ có thể đi tới thế giới này. có lẽ...lão sẽ càng thêm xuất sắc hơn mình?

Nghĩ vậy, trước mắt Tần Lập phảng phát như hiện ra hình dạng lão đạo Sĩ. đang nhìn thấy lão cười. Biểu tình kia, giống như năm đó Tần Lập bị lão đạo sĩ xui khiến, lần đâu tiên trộm chó nhà người ta...

Lúc này, bàn tay tinh xảo của Thượng Quan Thi Vũ nhẹ nhàng vuốt ve mặt Tần Lập. làm cho Tần Lập thoát khỏi cảnh hư ảo trở lại hiện thực, sâu trong nội tâm than khẽ một tiếng, không khỏi cảm thấy vài phần phiền muộn.

Lực kim tinh do hai đạo thiên lôi ngưng tụ thành. Tần Lập chỉ hấp thu được phân nửa, còn lại toàn bộ đều bị Tần Lập phong ấn vào khắp ngò ngách trong đan điền. Bên trong đan điên Tần Lập. đan nguyên hóa anh màu tím không ngừng lóe ra điện quang, lực kim tinh này cũng bị đan nguyên hóa anh chậm rãi hấp thu. Đương nhiên, hấp thu xong tất cả sợ rằng phải mất một thời gian rất lâu. nhưng cuối cùng cũng bị Tần Lập khổng chế được.

Nếu như không phái đan nguyên hóa anh của Tần Lập hoàn toàn do Tiên Thiên Tử Khí hóa thành, muốn phong ấn bộ phận lực kim tinh do lôi điện ngưng tụ thành, gần như hoàn toàn không có khả nâng.

Bởi vậy, trong lòng Tần Lập cũng thầm cảm thấy may mắn.

Chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt cười tuyệt mỹ của Thượng Quan Thi Vũ. còn

cỏ một đôi mắt tràn ngập thân thiết, sáng ngời như ánh trăng.

Thượng Quan Thi Vũ không nói gì. chỉ là nắm lấy tay Tần Lập, một tay vuốt đầu, nằm trong ngực Tần Lập. yên lặng nghe nhịp tim của hắn, liền cảm thấy hết sức thỏa mãn.

Một lúc lâu sau, Thượng Quan Thi Vũ mới nói:

- Chúng ta sắp đến tân thành Hoàng Sa rồi. còn một ngày hành trình, đan của Lãnh Dao còn khoáng hai ngày nữa sẽ ra lò.

Thi Vũ nói. cười khẽ nói:

- Phu quân, chàng nói chúng ta có cần che mắt những người khác, khiêm tổn đi vào tân thành Hoàng Sa hay không?

Tần Lập suy nghĩ một chút, nói:

- Như vậy cũng tốt. ta muốn xem bọn họ có ai dám đánh chủ ý tới chúng ta.

Đan dược, thượng phẩm là đan, hạ phẩm là dược!

Đây là một câu trong đan phương Thái cổ. Người đời sau luôn thích đặt đan dược nói cùng một chỗ. trên thực tế tuyệt đại đa số luyện dược sư luyện chế ra đều chỉ có thể tính là dược, mà không thể xưng là đan!

Nhưng theo thời đại thay đổi. văn minh Thái cổ vẫn lạc. rất nhiều loại phối phương đan dược cũng hóa thành bụi bặm. biến mất trong con sông dài lịch sử. Đến sau này, dù là gia tộc thế tục. luyện dược sư bình thường cũng dám nói mình là luyện đan sư.

ở trong mắt Tần Lập. cả Tần gia cũng chỉ có Lãnh Dao mới tính là luyện đan sư chân chính!

Còn những người khác, đều chỉ có thể là luyện được sư. luyện chế ra gần như đều là được, chẳng qua là dược hiệu mạnh yếu hơn kém.

Chỉ có Lãnh Dao dựa theo đan phương Thái cổ, các loại đan dược luyện chế ra mới được xưng là đan!

Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan!

Đây, mới là bảo vật chân chính! Một luyện đan sư chân chính mạnh mẽ. hắn có thể luyện chế vô số loại đan, mà đan này tuyệt đối không chỉ để ăn!

Ví dụ như Hắc Ma Đan, như là Linh Bạo Đan, Thủy Long Đan, Hòa Long Đan...còn có rất nhiều loại đan phòng ngự, những thứ này đều có đề cập trên đan phương Thái cổ. Nhưng tài liệu cần để luyện đan đều cực kỳ quy hiếm, muốn có được bất kỳ một loại nào. cũng khó hơn lên trời!

Người mang số mệnh như Tần Lập muốn có được tài liệu Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan cũng cực kỳ khó khăn, càng đừng nói những người khác.

Phàm là người có thể cảm nhận được đao động cùng hướng đi của thiên địa linh khí, từ đó tìm đến Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan. bọn họ đều rõ ràng chênh lệch giữa dược và đan. càng rõ ràng giá trị của đan!

Cho nên, Tần Lập theo Lời Thượng Quan Thi Vũ, để Thượng Quan Thi Vũ đuổi đám binh sĩ hộ tống đi. cũng hứa hẹn nói vài lời tốt đẹp trước mặt A Hổ. để các binh sĩ ngàn ân vạn tạ rời đi.

Bọn họ tham gia quân ngũ, ai không muốn được cấp trên thường thức? Chỉ là hộ tổng những đại nhân vật một đường, liền cỏ được một cơ hội thăng chức, ai sẽ không muốn?

Đoàn người Tần Lập cũng không có thay đổi xe ngựa, tùy ý để xa phu hoàng thất Tinh La Đế Quốc đánh xe ngựa đi vào tân thành Hoàng Sa.

Nhưng xuống khỏi xe ngựa, lại là một lão nhân uy nghiêm khoảng năm mươi tuổi, mặc một thân phục sức quy tộc điển hình Tinh La Đế Quốc, một thân phú quy bức người, hai mắt thinh thoảng hiện lên quang mang tinh minh, làm người ta không dám khinh thị.

Đây vẫn là lần đầu tiên Tần Lập hóa trang mình thành một lão nhân, hắn cũng cảm thấy thật mới mẻ.

Chúng nữ Thượng Quan Thi Vũ lại hóa trang thành bổn thị nữ trẻ tuổi đi theo bên người Tần Lập. đông thời trên người các nàng cũng thinh thoảng truyền ra một cỗ dao động nguyên lực mãnh liệt.

Đây cũng đủ nói rõ vì sao người phú quý như vậy đi ra ngoài không mang theo hộ vệ. hóa ra các thị nữ xinh đẹp trẻ tuổi này đều có thân thủ không bình thường.

Một tổ hợp như vậy. không khỏi làm cho nhiều người ghé mắt. Một ít người tâm tư không thuần khiết đều mang ánh mắt hâm mộ nhìn Tần Lập. thầm nghĩ lão già kia thật là có diễm phục, dẫn theo bốn thị nữ trẻ tuổi như hoa như ngọc, đều có thực lực không kém, có tiền đúng là không giống mà!

Đoàn người Tần Lập cũng cám giác được có một ít người theo dõi bọn họ. chẳng qua Tần Lập cùng các nàng Thượng Quan Thi Vũ hoàn toàn không quan tâm loại theo dõi này. Tổ hợp giống như bọn họ xuất hiện ở tân thành Hoàng Sạ không bị nhìn kỳ mới gọi là kỳ quái.

Mấy người vào một nhà tửu lâu, đặt bao một phòng. Sau khi ngồi xuống. Tần Lập gọi một tiểu nhị lên. đầu tiên ném ra một thời bạc nặng chừng bảy tám lượng lên bàn sau đó híp mắt cười hỏi:

- Tiểu nhị, ngươi nói cho ta nghe một chút gần đây trong tân thành Hoàng Sa này có chuyện gì mới mé hay không? Nếu ngươi nói hay, khối bạc này sẽ là của ngươi!

Ánh mắt tiểu nhị sáng lên. nhìn khối bạc lấp lánh lập lòe trên bàn không kìm được nuốt nước bọt. biết mình gặp được đại lão gia chân chính rồi. vừa nhìn là biết loại không quan tâm đến tiền.

Lập tức hắn liền cười nói:

- Đại gia. loại chuyện này ngài hỏi tiêu nhân thật là đúng người. Tiêu nhân đã ở thành Hoàng Sa mười mấy năm rồi. mỗi ngày đều có thể nghe được vô số chuyện mới mẻ...

- Vậy ngươi nói một chút, nếu nói hay lão gia còn có ban thường!

Tần Lập híp mắt. nhàn nhạt nói.

- Không thành yến đề. Gần đây. nhắc tới chuyện lớn nhất là vào mấy tháng trước. Tần Hầu gia đại danh đỉnh đỉnh đã trở về. nghe nói mấy đại nhân vật tới từ nơi thân bí gì đó bị đánh chạy hết. Mấy đại nhân vật kia đều nói xấu Tần Hầu gia. kỳ thật lão nhân trong thành Hoàng Sa đều biết Tần Hầu gia là người tốt. làm sao có khả nàng làm những chuyện như bọn họ nói chứ. cho nên. Tần Hầu gia đánh chạy đám người kia, quá thật là đại khoái lòng người mà!

Lúc tiểu nhị nói tới việc này, hai mắt sáng ngời, hết sức hưng phấn, còn thiếu chút nữa vung tay múa chân nữa.

Các nàng Thượng Quan Thi Vũ liếc nhìn lẫn nhau, đều lộ ra vẻ tươi cười hiểu ý. Thoạt nhìn danh vọng Tần Lập ở Thanh Long Đế quốc, quá thật là đủ cao mà.

Nhiều năm qua đi, lại vẫn không có một chút giảm bớt. ngược lại xem ra ngày càng có xu thế tăng lên. thậm chí đã sắp bị người ta thần hóa rồi.

Tiểu nhị phân phó bên dưới nấu ăn xong, trở về nói tiếp:

- Gần đây ta phát hiện có rất nhiều đại nhân vật đi đến thành Hoàng Sa. Có một lần, trong lúc vô ý ta nghe một đoàn người nói tân thành Hoàng Sa cỏ thân đan xuất thế. bọn họ đến xem có thể chia một chén canh hay không. Người như vậy gần đây dường như ngày càng nhiều, chàng qua lại không thấy có động tĩnh lớn gì.

- Điều này còn phải nói là nhờ công lao của Tần Hầu gia. nếu không phải ngài ấy chấn trụ hết những người kia, thành Hoàng Sa này khẳng định cũng sẽ không được bình an!

Tần Lập cười gật đầu, ném khối bạc trên bàn cho tiểu nhị. lại lấy ra khối vàng to bằng móng tay ném qua, cười nói:

- Được rồi. ta đều biết, ngươi nhanh đi đi. nhanh dọn món ăn lên.

- Xong ngay!

Tiểu nhị hưng phấn không biết nói gì mới tốt, liền ngay cả giọng nói cũng thay đổi. Khách nhân này ra tay thật quá rộng rãi. một khối vàng, hơn nữa bảy tám lượng bạc. hai năm hắn cũng không kiếm được nhiều như vậy!

Lập tức, trên khuôn mặt mang mấy hạt đậu thanh xuân của tiểu nhị liền cười sáng lạn như hoa, vô cùng hưng phấn rời đi.

Đối với tiểu nhân vật mà nói. đây đã là một hạnh phúc quá lớn rồi.

Mấy người trong phòng đều cảm khái: Hồng trần thế tục ngợp trong vàng son, đã cách bon ho ngày càng xa xôi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện