Chương 886: Máu chảy thành sông!
Ôi...
Trong lòng Tần Lập thở dài một tiếng, thầm nghĩ thôi vậy, không phải thêm một lão bà hay sao?
Lúc này, Tiên Hậu nhìn các nàng Thượng Quan Thi Vũ nói:
- Các ngươi sẽ không phản đối chuyện này chứ?
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ lắc đầu cười khổ, Tần Lập là phu quân các nàng, Ngọc Châu là tỷ muội tốt của các nàng. Thu Ngọc Châu, có thể làm cho Tần Lập trở nên càng mạnh hơn, dù là trong lòng các nàng có chút ý nghĩ, cũng tuyệt đối không thể biểu hiện ra vào Lúc này, Cho nên, đồng loạt lắc đầu.
Tiên Hậu tức thì mặt mày rạng rỡ, dung mạo phương hoa tuyệt đại tràn ngập mỉm cười thoải mái.
- Được, các ngươi đi theo ta, tiến vào Tử Long cổ Khoáng, ta sẽ tăng lên thực lực cho mọi người! Tiểu công chúa Thú tộc, đừng vội báo thù, đợi khi trở ra Tử Long cổ Khoáng. Nhất Địa này cô sẽ có được thực lực vô địch. Thú tộc chấn hưng, chính cô có thể hoàn thành!
Nhìn ra Linh Nhi có chút không thoải mái, Tiên Hậu nhàn nhạt nói một câu.
Trong lòng mọi người, đều nhảy dựng lên.
Làm cho mọi người đều có bước tăng lên? Lời này ngoại trừ Tần Lập năm mươi năm trước, sợ rằng cũng chỉ có vị đại thần siêu cổ trước mắt dám nói!
Chiếc xe vàng kim phá không bay đi, tiếng nói Tiên Hậu truyền từ bên trong ra:
- Những năm gia tộc Thần Vương bị diệt, ta ở trong Tử Long cổ Khoáng lại tìm được không ít bảo vật, đem các ngươi nâng lên cảnh giới Đế vương, không thành vấn đề, về phần ngươi...Tần Lập, ta có thể cho ngươi nâng lên đến cảnh giới Đế vương thất trọng...
Khu hạch tâm Tử Long cổ Khoáng, nơi mà tử khí nồng đậm nhất, đoàn người Tần Lập quỳ trước một phần mộ. Ngọc Châu từ lâu đã khóc đến gần như ngất đi, các nàng Thượng Quan Thi Vũ cũng rơi đầy nước mắt.
Ngay cả mấy người Phong Tử Ngạc, Ngao Thưởng Hải, Diệt Tuyệt Thượng Nhân, Trường Mi Lão Nhân cùng Mạc Thanh Sơn, cũng đều vành mắt đỏ hồng quỳ ở đó, sắc mặt bi thương.
Không ai ngờ tới, cái mà Tiên Hậu gọi là làm cho mọi người đều được tăng lên, lại là dùng một loại phương thức như vậy.
Nhất mạch đơn truyền thừa
Dùng sinh mệnh trả giá, dùng lực linh hồn bổn nguyên đem toàn bộ lực lượng của mình chia cho mọi người ở đây!
Trừ Tần Lập cùng Ngọc Châu, Tiên Hậu căn cứ thực lực mỗi người bọn họ, hoặc nhiều hoặc ít, đưa mỗi người bọn họ toàn bộ tăng lên tới cảnh giới Đế vương nhất trọng!
Ngọc Châu, được tăng lên cảnh giới Đế vương tam trọng!
Còn Tần Lập, là thất trọng!
Tiên Hậu trả một giá đắt, là vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này, ngay cả linh hồn cũng tản đi.
Dùng lời nàng nói cuối cùng, là ở trên đời này không có vĩnh hằng chân chính. So với sống sót cô đơn tịch mịch, không bằng dùng lực sinh mệnh bổn nguyên đi làm chút chuyện có ý nghĩa.
Trong chớp mắt cuối cùng. Tiên Hậu rất vui vẻ, nàng nói nàng cảm ứng được nam nhân âu yếm kêu gọi nàng, linh hồn bổn nguyên của nàng sẽ đi theo gặp gỡ Ô Trường Thiên, có thể, một ngày nào đó sau này, mọi người còn có thể gặp được nàng, người yêu của nàng sẽ làm cho nàng khôi phục tất cả ký ức.
Chẳng qua, khẳng định không phải ở thế giới này.
Tiên Hậu đi rất an tường, nhưng nỗi đau trong lòng mọi người cũng không giảm đi chút nào.
Vừa đến Tử Long cổ Khoáng, chuyện đầu tiên mà Tiên Hậu làm chính là trấn trụ mọi người. Cảnh giới Đế vương thất trọng đỉnh, trực tiếp làm cho mọi người ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không được.
Tần Lập cũng chân thật cảm giác được cảnh giới Đế vương thất trọng đáng sợ bao nhiêu. Nghĩ tới mình nếu thật sự bằng vào cảnh giới Đế vương tam trọng, một đường giết tới, sợ rằng còn chưa giết tới Cửu Địa, đã bị Thông Thiên Đại Đế xóa sổ rồi.
Bởi vì, Thông Thiên Đại Đế sẽ tuyệt đối không cho mình cơ hội giết lên Cửu Địa!
Không ai ngờ tới, Tiên Hậu lại chọn dùng thủ đoạn mãnh liệt như thế, không hề có một chút đường lui nào. Tiên Hậu đã qua đời, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.
Như là nàng nói, có thể một ngày nào đó, mọi người thật sự đạt tới một cảnh giới, sẽ thật sự gặp lại nàng ở một thế giới hoàn toàn xa lạ. Nhưng điều này, chỉ là có thể, không ai biết có thể thực hiện được hay không.
Kể cả Tần Lập đã bước lên cảnh giới Đế vương thất trọng.
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ dìu Ngọc Châu, một bước đi ba lần quay đầu rời khỏi nơi này. Tám con Kỳ Lân xanh lục trong nháy mắt Tiên Hậu qua đời, tất cả phát ra tiếng rít gào, nháy mắt hóa thành những hạt căn bản, tiêu tán trong không khí.
Chiếc xe cổ lóe ánh vàng kim, cũng nháy mắt tiêu tan giống như...chưa từng xuất hiện trên thế giới này.
Lúc đoàn người Tần Lập rời khỏi Tử Long cổ Khoáng, nhìn thấy mấy chục cổ Thi Hoàng Giả trôi nổi trong tử khí dày đặc, phát ra tiếng tru gào bi thống.
Có thể, bọn nó cũng cảm ứng được, vị chúa tể Tử Long cổ Khoáng đã rời xa bọn họ?
Tần Lập khẽ lắc đầu, mang theo mọi người trực tiếp nhắm hướng Thú Thần Thành, hư không hoành độ đi tới.
Chờ đợi đoàn người Tần Lập, là chừng vạn võ giả nhân loại!
- Tần Lập, ngươi còn dám xuất hiện ở đây!
- Tần Lập, ngươi chém giết vương tử Nhị Địa ta, tội không thể tha!
- Hôm nay, những người các ngươi đừng mơ sống rời khỏi nơi này!
- Giết các ngươi, chúng ta sẽ đem giết sạch toàn bộ Thú tộc Nhất Địa. Từ nay về sau, Nhất Địa này sẽ không còn tồn tại Thú tộc nữa!
Một đám Vương tộc Nhị Địa cùng Tam Địa, hai mắt đỏ đậm gào thét, nhìn đoàn người Tần Lập bên này, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé xác ăn sống uống máu!
Linh Nhi tử bên cạnh Tần Lập chậm rãi bước ra, ánh mắt của nàng vô cùng bình tĩnh nhìn đại quân vạn người ngoài Thú Thần Thành. Ánh mắt xẹt qua người bọn họ, nhìn trên thành lầu cửa Thú Thần Thành, treo mấy chục chiếc đầu còn đang đẫm máu!
Đó, tất cả đều là đầu các loại Thú tộc, hiển nhiên vừa bị giết không lâu.
- Các ngươi chiếm địa bàn Nhất Địa ta, giết Thú Vương cha ta, chém con dân Thú tộc ta. Bây giờ, còn gào thét muốn giết chúng ta.
Linh Nhi tiếng nói lạnh băng, dường như xuyên thấu ra từ hàn băng vạn năm:
- Bây giờ, nếu tất cả các ngươi tự sát, ta sẽ cho các ngươi một cái toàn thây.
- Ha ha ha ha, tiểu công chúa Thú tộc, đầu óc cô có bệnh hay sao? Tự sát? Cô thật là có lòng tin với Tần Lập, thật là mạnh mẽ lắm sao! Đừng tưởng rằng các ngươi có một Tần Lập vào tới cảnh giới Đế vương, liền thiên hạ vô địch! Các ngươi chọc giận Vương tộc Nhị Địa chúng ta, lão tổ tông chúng ta đã xuất quan, gọi Tần Lập lăn ra đây chịu chết!
Một Thần Vương Vương tộc Nhị Địa chỉ vào Linh Nhi mắng to.
Đồng thời, một Lão già râu tóc bạc trắng, hành động chậm chạp đi ra từ trong đám người. Lão giả bộ dạng tiều tụy, nhìn như sắp chết đi, đôi mắt đục ngầu, trên mặt đầy lốm đốm. Ngẩng đầu, hai mắt khoảng khắc bắn ra hai đạo thần quang, bắn về phía Linh Nhi!
Thần quang trực tiếp xuyên thủng hư không, lưu lại hai đấu ấn không thể xóa nhòa, ra tay tàn nhẫn cực điểm, hơn nữa hoàn toàn không hề có chút nhắc nhỡ cảnh báo gì, trực tiếp muốn giết người!
- Hừ!
Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, đôi mắt cực đẹp cũng bắn ra hai đạo thần quang, nửa đường đụng vào hai đạo thần quang bắn ra từ Lão già kia.
Oong!
Trong không khí truyền đến một trận tiếng động kỳ quái do không gian vặn vẹo sinh ra. một cỗ năng lượng khủng bố nổ tung từ chỗ ánh mắt hai người giao nhau, khuếch tán lan tràn ra ngoài.
Linh Nhi đứng yên không nhúc nhích, lão già kia cũng không hề lay động chút nào, nhưng trong đôi mắt đục ngâu khoảng khắc bắn ra hai đạo tinh quang, khuôn mặt già nua tràn ngập không thể tin nổi.
- Làm sao như thế được? Đế vương? Nàng ta là cường giả cảnh giới Đế vương?
Lão già lẩm bẩm nói, trực tiếp làm cho đám người Nhị Địa cùng Tam Địa hóa đá tại chỗ.
Tiểu công chúa Thú tộc, không phải nói là cường giả cảnh giới Thần Vương hay sao? Làm sao chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, liền có thể trở thành Đế vương? Điều này...điều này không thể nào!
Lúc này, Ngọc Châu đi lên trước, nhỏ giọng nói bên tai Linh Nhi:
- Người này giao cho tỷ, những người khác tùy muội chém giết!
Linh Nhi khẽ gật đầu, nàng biết cảnh giới Lão già này mạnh hơn mình. Vừa rồi thử một chút. Linh Nhi dốc toàn lực, còn Lão già kia bởi căn bản không dự liệu được Linh Nhi cũng là cảnh giới Đế vương, cho nên căn bản không đốc toàn lực!
Ngọc Châu mỗi một bước đều như đạp trên đạo vận, chậm rãi bước về phía Lão già râu tóc bạc trắng kia. Nhưng gần như chỉ nháy mắt, đã tới trước mặt Lão già này.
Còn những người kia, lại còn không ý thức được, điều này nguy hiểm cỡ nào!
Ngọc Châu vươn ra ngón tay ngọc nhỏ dài, chỉ lên trán Lão già râu tóc bạc trắng này một cái. Một cái lỗ máu, nháy mắt xuất hiện trên đầu Lão già kia!
- Cảnh giới Đế vương nhị trọng, rất mạnh hay sao?
Ngọc Châu giọng nói lành lạnh, tràn ngập khinh thường.
Lúc Tiên Hậu truyền thừa, chẳng những làm cho Ngọc Châu tăng lên cảnh giới Đế vương tam trọng, hơn nữa cũng đem toàn bộ công pháp truyền cho Ngọc Châu!
Dù sao, Ngọc Châu mới là con cháu dòng chính gia tộc Thần Vương!
Tiên Hậu làm như vậy, không tính là tự tư!
Cho nên, Ngọc Châu cảnh giới Đế vương tam trọng, trên thực tế đã có thực lực khiêu chiến cường giả Đế vương tứ trọng. Chém giết một kẻ cảnh giới Đế vương nhị trọng, thật là...không đáng nói!
- Trời ạ, thế giới này điên rồi sao? làm sao thoáng cái, bỗng nhiên xuất hiện nhiều Đế vương như vậy?
Gần như tất cả người liên quân Vương tộc Nhị Địa cùng Tam Địa đều trợn tròn mắt. Bọn họ tràn ngập lòng tin tới đây, muốn dùng chiến thuật biển người diệt sát Tần Lập ở Nhất Địa.
Tổn thất bọn họ phải nhận, Thông Thiên Đại Đế nhất định sẽ bù đắp cho hai Thánh địa.
Nhưng không ai ngờ tới, chuyến đi này của bọn họ, lại trở thành hành trình tử vong!
Sau lưng Linh Nhi đột nhiên mọc ra một đôi cánh màu đen thật lớn dài hơn ba mươi thước, hai cánh chấn động, lăng không bay lên!
Đây cũng là lần đầu tiên, Linh Nhi thể hiện ra bản thể của nàng. Tuy rằng không hoàn toàn thể hiện ra, nhưng cũng đã đủ kinh người rồi!
Một cỗ oai lực Đế vương khủng bố trực tiếp bao phủ ngoài Thú Thần Thành, đè lên đầu hàng vạn Liên quân Nhị Địa cùng Tam Địa.
- Trốn đi!
Không biết ai hô trước một tiếng, gần như mọi người đều điên cuồng bỏ chạy tứ tán.
Nhưng mà, hết thảy đều là uổng công. Tốc độ Linh Nhi nhanh đến mức khó tin chiêu thức uy lực hung mãnh, không ngừng đánh về phía những chỗ đoàn người đông đúc nhất. Những người này quá nửa đều là cảnh giới Thánh Chủ căn bản không có sức chống lại, trực tiếp bị đánh giết tại chỗ.
Một ít người miễn cưỡng đạt đến cảnh giới Thần Vương, cũng chỉ có thể chống lại một lát mà thôi!
Linh Nhi hận thấu xương những kẻ này, hoàn toàn không có chút biểu tình thương hại gì, một đạo kiếm khí chém ra, thường thường là cả chục cả trăm người bị chém giết!
Ngoài Thú Thần Thành, máu chảy thành sông!