1. Thông báo

    Tuyển dịch giả cho truyện độc quyền của Tầm Hoan (Vui lòng click vào ảnh để xem chi tiết)

    Tuyển dịch giả cho truyện độc quyền của Tầm Hoan
    Dismiss Notice

Đô thị Ngôn tình Hiện đại Hôn nhân đã qua - Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh - Tình trạng: full

Thảo luận trong 'Truyện dịch' bắt đầu bởi Hiểu Nghiên, 17/9/17.

Những người đang xem bài viết này (Thành viên: 0, Khách: 0)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Hiểu Nghiên

    Hiểu Nghiên Super Member
    • 767/994

    • CTV Tầm Hoan
    Bài viết:
    3,871
    Đã được thích:
    62,152
    Ngoại truyện 3: 98 câu hỏi về sự khác biệt giữa hai vợ chồng
    1. Xin hỏi tên anh, chị là gì ạ?

    Diệp: Mẹ kiếp, đến cái tên cũng không biết còn định hỏi cái gì nữa hả? Muốn ăn đập phải không? (Trừng mắt)

    Tác giả: (ôm đầu kêu la, pháp luật không cho phép sử dụng bạo lực đâu nhé!)

    Diệp: Diệp Trì! Câu tiếp theo đi (khẽ liếc sang vợ, khẽ đằng hắng vài tiếng)

    Thời: Thời Tiêu (khẽ hừ giọng)

    Tác giả: (Sợ chết đi được, mới câu đầu tiên mà đã suýt ăn đập, sau này phải làm sao đây? Nước mắt nước mũi tèm lem)

    2. Tuổi tác?

    Diệp: Cái này không quan trọng, câu tiếp theo!

    Tiêu: Hai tám, Diệp Trì lớn hơn tôi mười tuổi.

    Tác giả: (Nói như vậy có nghĩa là chuẩn bị sang đầu bốn rồi)

    Diệp: Vợ à, em dám chê anh già, tý nữa chúng ta về nhà luôn nhé...

    Thời: Đồ mặt dày!

    Tác giả: Thưa hai vị, bây giờ đang là lúc phỏng vấn, mong hai người hãy tập trung một chút!

    3. Giới tính là?

    Diệp: Vớ vẩn, anh mù à?

    Thời: Câu này đúng là vớ vẩn thật! Câu tiếp theo!

    Tác giả: Thời Tiêu à, em cũng bị ảnh hưởng xấu rồi!

    4. Xin hỏi tính cách của bạn như thế nào ạ?

    Diệp: Tôi là một người đàn ông tốt, dịu dàng, mẫu mực, đúng không vợ yêu?

    Thời: Tôi cực kỳ cố chấp.

    Diệp: Vợ à, em cũng biết à, thật ra em còn rất bảo thủ, ví dụ như... ( thấy Thời Tiêu trừng mắt, giọng của Diệp Trì cũng tắt lịm)

    Tác giả: (Diệp thiếu gia bị lừ mắt, lòng vui mừng xốn xang)

    5. Tính cách đối phương là?

    Diệp: ngang bướng và đáng yêu.

    Thời: cái này không cần tôi nói, cả thế giới này đều biết (ngỏanh mặt đi chỗ khác)

    6. Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?

    Diệp: Trong quán cà phê

    Thời: Trong quán cà phê

    7. Ấn tượng đầu tiên về đối phương là gì?

    Diệp: Cô nhóc này đã thành niên rồi nhỉ?

    Thời: Rất ra dáng này nọ...

    Diệp: Này, em đang nói theo nghĩa xấu đấy!

    Thời: Dùng nghĩa tốt với anh chỉ phí hoài thôi!

    Tác giả: ...

    8. Thích điểm nào ở đối phương?

    Diệp: thích hết, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, chỗ nào cũng là chỗ tôi thích nhất (này này Diệp thiếu gia, đang nghĩ gì bậy bạ thế?)

    Thời: (cúi đầu bẽn lẽn) thích hết.

    Diệp xán đến hôn chụt một cái.

    Tác giả: Hai người xin ý tứ chút ạ!

    Diệp: Muốn ăn đòn phải không?

    9. Ghét nhất điểm nào ở đối phương?

    Diệp: Nói “Em yêu anh” ít quá, mỗi lần đều phải để tôi dùng thủ đoạn mới chịu nói.

    Tác giả: Thủ đoạn gì? Có thể tiết lộ chút không?

    Diệp nheo nheo mắt sấn đến, tác giả vội vàng lùi ra sau.

    Thời: Ghét anh ấy cứ ép người ta phải nói yêu anh ấy, bực chết được!

    Diệp: Vợ à, ngày nào anh cũng nói đến mấy lần đấy!

    Thời: Mặt anh dày như bức tường, em bì được với anh à?

    10. Hai người cảm thấy cuộc sống gối chăn thế nào?

    Diệp: (Cuộc sống gối chăn là gì, anh là người ngoài hành tinh đấy à?)

    Thời: (xua tay) đây là khoảng cách thế hệ giữa chúng tôi.

    Diệp: (Ghé vào tai thì thầm) Lát nữa về chúng ta sẽ “nói chuyện” tử tế nhé!

    Thời: (Đỏ mặt) Câu tiếp theo đi!

    11. Hai người xung hô với đối phương thế nào?

    Diệp: Nhiều lắm: vợ ơi, Tiêu Tiêu, tiểu yêu tinh, tiểu yêu quái...

    Thời: Diệp Trì.

    12. Bạn hy vọng đối phương gọi mình như thế nào?

    Diệp: Gọi tên cũng tốt, nhưng phải kéo dài giọng một chút.

    Thời: Thời Tiêu.

    13. Nếu như lấy động vật ra so sánh, bạn cảm thấy đối phương là?

    Diệp: Mèo, lông dài, đáng yêu, có móng vuốt sắc nhọn, thỉnh thoảng lại cào bạn vài phát.

    Thời: Lát nữa về em sẽ cào chết anh.

    Tác giả: Suy nghĩ của Diệp thiếu gia thật là...

    Diệp: Làm sao?

    Tác giả: Không, rất hay, rất chuẩn mực, mèo đúng là cực kỳ dễ thương! Ha ha... (toát mồ hôi

    Thời: Sói.

    Tác giả: Sói gì? Có thể cho một cái định nghĩa cụ thể hay không?

    Thời: ... câu tiếp theo đi?

    14. Bạn muốn có quà gì?

    Diệp: (Mắt sáng lấp lánh) Vợ à, cái này có thể nói nhỉ!

    Thời: (Đỏ bừng mặt) Tối nay con trai muốn ngủ với em.

    Diệp: Không muốn gì hết, thật đấy (Diệp thiếu gia định lừa ai thế?)

    Thời: Không gì hết, tôi đã nói rất nhiều lần rồi.

    15. Có gì bất mãn với đối phương không? Thông thường là chuyện gì?

    Diệp: Đôi khi không đoái hoài đến tôi, trong mắt chỉ có thằng nhóc con kia thôi.

    Thời: (xua xua tay) Không cần tôi phải nói nữa nhỉ, ngang ngược và độc đoán.

    16. Bạn có tật xấu gì?

    Diệp: Chẳng có tật xấu gì cả, tôi là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên đời.

    Thời: Lúc thì quá nhân tâm, khi thì quá mềm lòng.

    17. Tật xấu của đối phương là gì?

    Diệp: Vợ của Diệp Trì này thì làm gì có tật xấu gì?

    Thời: Nhiều lắm, kể không hết.

    Diệp: (nheo nheo mắt) Vợ, em nói thế có ý gì?

    Thời: Nhưng tôi vẫn thích những tật xấu ấy.

    Diệp: Cười như một thằng ngốc.

    18. Chuyện gì mà đối phương làm khiến bạn thấy không vui?

    Diệp: Đi gặp thằng đàn ông khác.

    Thời: Mặc kệ anh ấy, tôi ôm bố mẹ tôi anh ấy cũng ghen tị, lần sau anh mà còn như thế nữa, em sẽ ngủ với con trai cả tuần, đây chính là điều khiến anh không vui nhất đấy!

    Diệp: Vợ à... (cúi đầu vẻ tội nghiệp)

    Thời: Câu tiếp theo.

    19. Chuyện gì bạn làm khiến đối phương không vui?

    Diệp: Vớ vẩn!

    Thời: Lắm chuyện.

    20. Quan hệ của hai người đến mức nào?

    Diệp: Còn có thể đến mức nào hả? Có con với nhau rồi còn phải hỏi câu này.

    Thời: Lại hỏi thừa rồi!

    21. Lần hẹn hò đầu tiên của hai người ở đâu?

    Diệp: Trước khi cưới thì chưa, sau khi cưới thì không gọi là hẹn hò.

    Thời: Câu tiếp theo!

    22. Lúc ấy không khí giữa hai người thế nào?

    Diệp: Vợ à, người này lắm chuyện quá, chúng ta về nhà đi!

    Thời: Cô ấy là tác giả, đắc tội với cô ấy, không khéo cô ấy lại viết xấu về chúng ta.

    Tác giả: (ưỡn thẳng lưng)

    Diệp: (Lừ mắt vẻ bất cần)

    23. Lúc ấy tiến triển đến bước nào?

    Diệp: Cô có thể hỏi câu nào có tính tích cực một chút được không?

    Thời: Đúng là vô bổ thật!

    24. Thường xuyên hẹn hò ở đâu?

    Diệp: Hẹn hò có tác dụng gì không? Cái giường nhà tôi vô cùng dễ chịu!

    Thời: Tôi không rời con trai được nửa bước thì hẹn hò gì, ở nhà cũng tốt mà.

    25. Bạn chuẩn bị như thế nào cho sinh nhật của đối phương?

    Diệp: rất nhiều, nhưng bí mật.

    Thời: (mím môi cười) Năm nay chuẩn bị khác hẳn.

    Diệp: Là gì thế vợ ơi? Là thứ anh muốn nhất phải không?

    Thời Tiêu liếc mắt nhìn: Đến lúc đó anh sẽ biết.

    26. Bên nào tỏ tình trước?

    Diệp: Đương nhiên là tôi, vợ tôi da mặt mỏng lắm.

    Thời: Diệp Trì.

    27. Bạn thích đối phương đến nhường nào?

    Diệp: Thích đến mức kiếp sau cô ấy cũng phải là của tôi (đúng là phong cách của Diệp thiếu gia)

    Thời: Thích và yêu chẳng qua chỉ khác nhau có chút xíu, yêu là yêu toàn bộ.

    28. Vậy bạn có yêu người kia không?

    Diệp: Vớ vẩn!

    Thời: như trên.

    29. Đối phương nói gì khiến bạn không đồng ý?

    Diệp: Thường thì chỉ cần vợ tôi quyết là tôi đều nghe theo.

    Thời: Lúc ghen tỵ với con trai.

    30. Nếu như người kia có ý thay lòng đổi dạ, bạn sẽ làm gì?

    Diệp: (lông mày dựng ngược lên) Dám!

    Thời: Vậy thì mời anh tha hồ thay đổi!

    Diệp: (trừng mắt với tác giả) Cô đến để phá hoại phải không, muốn ăn đòn hả? Câu tiếp theo!

    31. Có thể tha thứ cho người kia khi người kia thay lòng không?

    Diệp: ...

    Tác giả: Ok ok! Câu tiếp theo!

    32. Nếu hẹn hò mà người kia đến muộn một tiếng thì sao?

    Diệp: Lại bắt đầu luyên thuyên đấy!


    Thời: như trên.

    33. Bạn thích bộ phận nào nhất trên người đối phương?

    Diệp: Câu này mà cũng hỏi.

    Thời: Cánh tay, cánh tay chắc khỏe ôm chặt lấy tôi, khiến tôi có cảm giác an toàn.

    Diệp: Vợ à, thế thì từ nay ngày nào anh cũng ôm em nhé!

    34. Vẻ mặt gợi cảm của người kia?

    Diệp: Cái này có được nói không vợ?

    Thời: ... câu tiếp theo

    35. Lúc ở bên nhau, lần nào khiến hai người cảm thấy tim đập nhanh nhất?

    Diệp: Lần ở bệnh viện... (bị vợ bịt chặt miệng)

    Thời: Lúc anh ấy ôm tôi.

    36. Bạn có nói dối người kia không? Bạn giỏi nói dối cái gì?

    Diệp: Không cần thiết.

    Thời: (nhấp một ngụm nước) Những lời nói dối thiện chí là cần thiết.

    Diệp: Vợ à, tý nữa về nhà chúng ta cần nói chuyện.

    Thời: Đàn ông mà so đo chuyện cũ thật chả ra làm sao.

    37. Lúc làm chuyện gì cảm thấy hạnh phúc nhất?

    Diệp: Còn phải hỏi sao? Làm... tình với vợ là hạnh phúc nhất.

    Thời: Mặt dày!

    Thời: Tôi ôm con trai, Diệp Trì ôm tôi.

    38. Từng cãi nhau bao giờ chưa?

    Diệp: Về cơ bản sau các cuộc cãi nhau của đều kết thúc trên giường.

    Thời: (Đỏ mặt) Mặt dày!

    39. Nguyên nhân chủ yếu của các cuộc cãi vã?

    Diệp: Hãy đọc tiểu thuyết, không cần thiết phải nói.

    Thời: như trên.

    40. Sau đó làm lành như thế nào?

    Diệp: Vớ vẩn!

    Thời: Có thể hỏi chị một số câu được không? Chị còn thiếu bao nhiêu từ nữa cho đủ số?

    Tác giả: tím mặt.

    41. Có còn muốn làm người yêu của nhau ở kiếp sau không?

    Diệp: Kiếp sau cô ấy vẫn là vợ tôi.

    Thời: Có thể, chuyện kiếp sau để kiếp sau nói.

    42. Khi nào thì cảm thấy mình được yêu?

    Diệp: Lúc vợ cưỡi trên người tôi, sợ tôi chết.

    Thời: Khoảnh khắc tưởng rằng mình sắp chết đến nơi.

    Tác giả: Cưỡi? Cưỡi cái gì? Có thể nói cụ thể không?

    Diệp: Muốn ăn đập hả?

    43. Lúc nào khiến bạn cảm thấy “có thể anh (cô) ấy không còn yêu mình nữa?”

    Diệp: Tôi yêu cô ấy là đủ rồi!

    Thời: Tôi không trả lời những câu hỏi mang tính giả thiết.

    44. Phương pháp thể hiện tình cảm của bạn là gì?

    Diệp: Đã yêu là phải của tôi.

    Thời: Thực ra tôi thích những cách yêu hàm súc hơn.

    Tác giả: Có thể nói cụ thể không?

    (Diệp trừng mắt, tác giả im bặt)

    45. Bạn cảm thấy loài hoa nào phù hợp với người kia?

    Diệp: bách hợp, đẹp và thuần khiết.

    Thời: Hoa? Tin tôi đi, Diệp Trì còn cách hoa xa lắm.

    Tác giả: cũng phải.

    46. Giữa hai người có chuyện gì giấu giếm nhau không?

    Diệp: Không cần thiết, trước đây vợ tôi nhiều lắm.

    Thời: (khẽ đằng hắng) chuyện quá khứ không cần phải nói nữa. Câu tiếp theo!

    47. Cảm giác tự ti của bạn xuất phát từ?

    Diệp: Tự ti là cái gì?

    Thời: Trước thì không biết, giờ thì biết rồi, tự ti thật sự không cần thiết.

    48. Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?

    Diệp: Dở hơi!

    Thời: Thở dài, chắc là cũng được kha khá chữ rồi!

    49. Bạn cảm thấy tình yêu của đối phương liệu có thể duy trì mãi mãi?

    Diệp: Vớ vẩn

    Thời: như trên.

    50. Xin hỏi vị trí của hai người trên giường?

    Diệp: Nhiều lắm.

    Thời: Câu tiếp theo!

    51. Vị trí thường xuyên nhất là gì?

    Diệp: Nhiều lắm.

    Thời: Câu tiếp theo

    52. Bạn có hài lòng với tình trạng hiện nay?

    Diệp: Đương nhiên

    Thời: Đỏ mặt gật đầu

    53. Lần đầu tại đâu?

    Diệp: Ở nhà

    Thời: như trên

    54. Lúc ấy có cảm giác gì?

    Diệp: Vợ, cái này có được nói không?

    Thời: Dạo này con trai càng ngày càng bám mẹ

    Diệp Trì im luôn.

    55. Bộ dạng của đối phương lúc bấy giờ?

    Diệp: Rất đẹp

    Thời: Không nhớ nữa

    56. Câu đầu tiên bạn nói sau đêm đầu tiên là gì?

    Diệp: Mời đọc truyện

    Thời: như trên

    57. Mỗi tuần mấy lần?

    Diệp: Không cố định, ít nhất bảy lần.

    Thời: như trên

    Tác giả: Đáng nhẽ ra tôi nên hỏi hai người một đêm mấy lần mới phải.

    58. Một tuần mấy hiệp là lý tưởng?

    Diệp: Cái này cũng khó nói.

    Thời: Có thể hỏi cái khác không?

    59. Cảm giác như thế nào?

    Diệp: Nhiều lắm, vợ ơi, có thể nói không...

    Thời: Con trai...

    Diệp: câu tiếp!

    60. Chỗ nào là nhạy cảm nhất trên người bạn?

    Diệp (cười đểu): Vợ à...

    Thời: (Đỏ mặt) Không được nói...

    61. Chỗ nhạy cảm nhất của đối phương?

    Diệp: Nhiều lắm… lỗ tai…

    Thời: Con trai

    Diệp: Câu tiếp theo

    Tác giả: Đường đường là Diệp thiếu gia mà lại sợ vợ.

    62. Dùng một câu để miêu tả đối phương lúc ấy!

    Diệp: Lúc đẹp nhất

    Thời: Như lang sói!

    63. Nói thực lòng, bạn có thích chuyện ấy không?

    Diệp: Đàn ông mà không thích chắc chắn là bị liệt dương

    Thời: cũng được

    64. Địa điểm bạn thường làm chuyện ấy?

    Diệp: Nhiều lắm, đa số là ở nhà

    Thời: Đỏ mặt

    Diệp: Có lần ở trong nhà xe

    Tác giả: Sao tôi không biết nhỉ?

    65. Bạn muốn thử chuyện ấy ở địa điểm nào?

    Diệp: Chỗ nào cũng muốn thử

    Tác giả: Không phải chứ?

    Thời: (Lườm) Mặt dày!

    66. Tắm trước hay sau chuyện ấy?

    Diệp: Cả hai

    Thời: Cả hai (Đỏ mặt)

    67. Lúc ấy có nói chuyện không?

    Diệp: Nhiều lắm, cô chắc chắn muốn nghe

    Thời: Con trai...

    Diệp: Câu tiếp theo

    68. Bạn đã từng làm chuyện đó với người khác ngoài vợ (chồng) chưa?

    Diệp: Khụ khụ, câu tiếp theo

    Thời: (Lườm) Chắc là anh không tính nổi nữa chứ gì?

    Diệp: Vợ à, đừng nhắc chuyện cũ nữa mà!

    Diệp: Chuyện em với Hứa Minh Chương anh đâu có truy cứu đâu!

    Thời: Chuyện ấy có giống với chuyện của anh không? Hơn nữa em cũng đâu có truy cứu.

    69. Bạn có tán đồng suy nghĩ “Cho dù không có được trái tim cũng phải có được thể xác?”

    Diệp: Người là của tôi, tim cũng phải của tôi, không phải của tôi tôi sẽ cướp cho bằng được

    Thời: Không tán đồng

    70. Nếu như đối phương bị côn đồ cưỡng dâm bạn sẽ làm thế nào?

    Diệp: Không đời nào

    Thời: Chỉ có chị nghĩ ra được cây hỏi thế này

    71. Bạn thấy ngại trước hay sau khi làm chuyện đó?

    Diệp: Không đời nào

    Thời: Trước, sau, đều ngại

    72. Nếu như bạn thân của bạn nói với bạn rằng: “Em (anh) rất cô đơn, chỉ tối nay thôi, xin hãy...” và đòi hỏi chuyện đó, bạn sẽ?

    Diệp: Không đời nào, bạn bè không đời nào làm chuyện này. Muốn ăn đập à?

    Thời: Không đời nào, nghiêm khắc từ chối.

    73. Bạn cảm thấy mình có giỏi chuyện ấy không?

    Diệp: Đây là bản năng của đàn ông.

    Thời: Đỏ mặt

    74. Thế còn người kia?

    Diệp: Chẳng giỏi chút nào, nhưng tôi thích cái bộ dạng ngại ngùng của cô ấy.

    Thời: Rất giỏi

    75. Lúc ấy bạn muốn người kia nói cái gì?

    Diệp: Em yêu anh

    Thời: hạn chế nói chuyện

    Diệp: Vợ à, ý em bảo là anh làm nhiều hơn phải không?

    Tác giả khẽ đằng hắng

    Diệp: Cô bị ngứa cổ à, ho lắm thế

    Tác giả: ...

    76. Bạn thích biểu cảm nào của đối phương lúc ấy nhất?

    Diệp: Nhắm mắt, miệng...

    Thời: Câu tiếp theo

    77. Bạn cảm thấy làm chuyện ấy với người khác ngoài bạn đời có được không?

    Diệp: Trước đây thì không vấn đề gì, nhưng giờ thì không.

    Thời: Không

    78. Bạn có hứng thú với “bạo dâm” không?

    Diệp: Không có hứng thú, chỉ có điều có thể thử, vợ nhỉ?

    Thời: (Lườm) Anh muốn em thử với anh không?

    Tác giả: Thời bị ảnh hưởng xấu rồi nhé.

    79. Nếu đối phương đột nhiên không ham mê cơ thể bạn nữa, bạn sẽ?

    Thời: Tạ ơn trời phật, nghi ngờ không biết có ngày này không

    Diệp: Vợ à, đấy là suy nghĩ vô cùng không thực tế đấy!

    80. Bạn có nhìn nhận ra sao về việc cưỡng dâm?

    Diệp: Không phải chuyện đàn ông nên làm?

    Thời: Nói như vậy anh không phải là đàn ông à?

    Tác giả len lén gật đầu

    Diệp: Vợ à, em nói là không truy cứu chuyện cũ nữa mà. Câu tiếp theo!

    81. Chuyện đau khổ trong khi làm chuyện ấy là gì?

    Diệp: Sao lại đau khổ

    Thời: Lúc anh ấy thô bạo

    Diệp: Chúng ta không lật lại chuyện cũ nữa có được không?

    82. Cho đến thời điểm hiện tại, nơi nào khiến bạn cảm thấy hưng phấn, kích thích nhất khi làm chuyện đó?

    Diệp: Trong nhà để xe

    Thời: (Đỏ mặt) như trên

    Diệp: Vợ à, hóa ra em cũng thích à, lát về chúng ta thử lại nhé!

    Thời: Con trai...

    Diệp: Câu tiếp theo!

    83. Có bao giờ đối phương chủ động quyến rũ bạn chưa?

    Diệp: Về cơ bản đấy chỉ là ảo tưởng

    Thời: Hừ, mỗi lần đều là anh ấy dụ dỗ đấy.

    84. Phản ứng lúc ấy của bạn?

    Diệp: Dụ dỗ vợ tôi rất dễ, chỉ cần...

    Thời: Con trai…

    Diệp: Câu tiếp!

    85. Đối phương từng có hành động thô bạo với bạn chưa?

    Diệp: Ơ, không lật lại chuyện cũ nhé!

    Thời: Hừ!

    86. Phản ứng của người kia lúc ấy?

    Diệp: (Liếc trộm vợ) Muốn ăn đập hả?

    Thời: Hừ!

    87. Đối với bạn mà nói, đối tượng lý tưởng của chuyện ấy là?

    Diệp: Vớ vẩn!

    Thời: như trên

    Diệp: Vợ à, có phải em vẫn còn nhớ nhung gã họ Hứa ấy không?

    Thời: Giờ em chỉ yêu mình anh

    Diệp Trì cười hớn hở

    88. Đã từng sử dụng “công cụ” hỗ trợ khi làm việc đó chưa?

    Diệp: Muốn dùng lắm. Nhưng vợ tôi hay ngại, lần nào cũng làm mình làm mẩy, giờ đang trong giai đoạn tiến hành thôi. (Trừng mắt)

    Tác giả: Chuyện ấy... có thể nói cụ thể là dụng cụ gì không ạ?

    Diệp: Tìm đàn ông là cô biết liền!

    89. Lần đầu tiên của bạn xảy ra năm bao nhiêu tuổi?

    Diệp: Chuyện đó (lén liếc vợ) không nhớ nữa.

    Thời: Hừ!

    90. Đối tượng lúc ấy có phải là bạn đời của bạn bây giờ không?

    Diệp: Đã nói là không nhớ mà còn hỏi mãi, muốn ăn đòn phải không?

    Thời: Hừ!

    91. Bạn thích nhất là được hôn vào đâu?

    Diệp: Vào đâu cũng thích

    Thời (Đỏ mặt) Câu tiếp theo!

    92. Bạn thích nhất hôn người kia vào đâu?

    Diệp: Toàn thân

    Thời: Môi

    93. Chuyện gì khiến đối phương vui vẻ nhất?

    Diệp: Vợ ơi có được nói không?

    Thời: Câu tiếp theo

    94. Lúc làm chuyện ấy bạn nghĩ gì?

    Diệp: Suy nghĩ của đàn ông lúc ấy đều như nhau, cô có hỏi cũng vô ích, câu tiếp theo!

    Thời: Tôi nghĩ anh ấy cũng yêu tôi, tôi cũng yêu anh ấy.

    Diệp xán đến hôn lên má vợ: Vợ ơi, anh yêu em

    Tác giả: nổi gai ốc.

    95. Một tối mấy lần?

    Diệp: Hình như ban nãy có hỏi rồi?

    Tác giả: Ban nãy hỏi một tuần, giờ hỏi một tối

    Diệp: Khó nói lắm, thường thì hai lần trở lên

    Thời: Đỏ mặt

    96. Lúc làm chuyện ấy, quần áo là bạn tự cởi hay người kia cởi cho bạn?

    Diệp: Quần áo của vợ tôi toàn là tôi cởi

    Thời: (tiếp tục đỏ mặt)

    97. Đối với bạn, chuyện ấy là?

    Diệp: Chuyện đương nhiên

    Thời: Một cách yêu

    98. Hãy nói một câu với người mình yêu!

    Diệp: Vợ ơi, chúng ta mau về nhà đi! Bà cô này dài dòng quá!

    Thời: Mặt dày!

    Tác giả: Hai người cực kỳ hợp nhau!
     
    Túc Mạch and Vân Yên like this.
  2. Hiểu Nghiên

    Hiểu Nghiên Super Member
    • 767/994

    • CTV Tầm Hoan
    Bài viết:
    3,871
    Đã được thích:
    62,152
    Ngoại truyện 4: Hứa Minh Chương
    Lần đầu tiên gặp Thời Tiêu là ở bữa tiệc liên hoan, cô mặc một bộ quần áo thể thao trắng, đôi giày thể thao nhỏ nhắn, mặt không trang điểm, khuôn mặt sạch

    sẽ, thậm chí có thế nhìn thấy những mạch máu nhó xíu ở dưới da, vẻ đẹp tự nhiên và thanh tú, mái tóc buộc cao ở sau gáy, ở mang tai gài mấy lọn tóc mỏng manh, trông rất tự nhiên và khỏe khoắn, mới nhìn còn tưởng là sinh viên năm nhất, ánh mắt lấp lánh, vẻ mặt ngại ngùng.

    Hứa Minh Chương không khỏi nhoẻn miệng cười, chẳng buồn nghĩ ngợi mà bê ngay chai rượu đến rót cho cô một cốc. Dường như cô không ngờ lại có người chủ động đến rót rượu cho mình nên chi biết cười gượng gạo, ngừa cổ lên tu ực hết cốc rượu.

    Hứa Minh Chương lại rót đầy, cô lại uống cạn...

    Hai người cứ rót, cứ uống, chẳng mấy cốc hai má cô đã đỏ bừng, đôi mắt như càng long lanh, toát ra một vẻ đẹp mê hồn.

    Hứa Minh Chương đột nhiên muốn cất giấu vẻ đẹp này đi, để người khác không thể nhìn thấy. Anh kéo tay cô, âm thầm ra khỏi buổi liên hoan. Cô nhóc ngoan ngoãn dựa vào lòng anh, cứ như thế đã là vật sở hữu của anh rồi.

    Lúc ấy, trong lòng Hứa Minh Chương đột nhiên dâng lên một cảm xúc, cô gái này là của anh, anh muốn mãi mãi ôm cô như thế này. Đáng tiếc, cuối cùng anh lại không giữ được, mặc dù anh đã rất giữ gìn và trân trọng, nghĩ trăm phương ngàn kế đế giữ chặt cô trong tay, nhưng cô dường như là hạt cát, không biết từ lúc nào đã chảy qua kẽ tay anh và biên mất chẳng còn chút dấu tích.

    Giờ nghĩ lại, bọn họ thật sự hạnh phúc và vui vẻ cũng chi được có hơn một năm về sau là một loạt những sóng gió ập đến khiến đôi lứa tan tác, không phải vì vận mệnh, mà đều là vì con người.

    Đến lúc anh hiểu rõ mọi chuyện thì đã quá muộn, đúng như Tưởng Tiến đã nói:

    - Giờ cậu mới tìm hiểu hình như là muộn rồi!

    Lúc ấy cô đã có Diệp Trì, chồng của cô, một người đàn ông giỏi giang và ngang ngược, về sau Tưởng Tiến đã nói với anh: “Có thể vận mệnh đã an bài, chân mệnh thiên tử của Thời Tiêu chính là Diệp Trì. Cậu mất đi cơ hội, tôi thiếu dũng khí, chúng ta điều không bằng Diệp Trì, anh ta chưa bao giờ để tâm đến cái gọi là vận mệnh. Cái anh ta muốn là nhất định phải đạt được. Người anh ta yêu nhất định phải yêu anh ta. Thứ tình cảm mãnh liệt này thích hợp với Thời Tiêu hơn. Thời Tiêu bị động, là lạnh lùng, cô giống như một khối băng, cậu có thể ủ ấm nó, nhưng Diệp Trì lại có thể khiến nó tan chảy, biến thành nước, hòa làm một với anh ta, đôi bên không thể tách rời. Vì vậy tôi và cậu, thua là đương nhiên!”

    Về sau Hứa Minh Chương nghĩ lại mọi chuyện mới vỡ lẽ ra điều này. Cả đời này anh không thể quên nổi cảnh tuợng ở cái thôn hẻo lánh ấy, trong đống hoang tàn, khoảnh khắc đào được hai người ấy lên. Người đàn ông tên Diệp Trì ấy đã ôm chặt lấy Thời Tiêu, dùng thân thể để che chắn cho cô, đó là một thứ tình yêu như thế nào?

    Còn Thời Tiêu, câu đầu tiên cô thóat ra khi nhìn thấy ánh sáng là gì?

    - Cứu, cứu anh ấy đi, cứu anh ấy...

    Ánh mắt gần như tuyệt vọng ấy đã làm Hứa Minh Chương bàng hoàng, đồng thời anh cũng hiểu ra rằng, thế giới của Thời Tiêu, kế từ giây phút ấy đã chỉ còn lại Diệp Trì.

    Cô yêu anh ta, còn yêu hơn cả tình yêu dành cho anh hồi ấy. Hứa Minh Chương chưa đạt được mục đích nhưng vẫn rút lui. Năm năm trước, khoảnh khắc anh ra đi không quay đầu lại là anh đã mất cô hoàn toàn, cho dù không cam tâm, cho dù không bằng lòng, nhưng anh chỉ có thể chấp nhận. Dù gì giờ cô đang hạnh phúc, rất hạnh phúc.

    Bên cạnh cô có người chồng yêu cô, có đứa con trai cô yêu thương. Mặc dù nghĩ thông suốt như vậy nhưng đôi khi anh vẫn không kiềm chế được bản thân nghĩ đến cô, mặc dù không còn quá đau đớn như trước.

    Nằm ngủ bên cạnh anh là người vợ mới cưới, một cô gái kiêu ngạo nhưng có thể vì anh mà chạy đến tận huyện Thông Giang nhỏ bé này, ở lại đây cùng anh mấy tháng trời, xắn tay nấu nướng cho anh ăn, mặc dù còn vụng về nhưng lại khiến cho Hứa Minh Chương vô cùng cảm động.

    Cô gái này có một trái tim kiên cường và cố chấp, chẳng thua gì anh, giống như cô đã nói với anh:

    - Em sẽ đợi, em sẽ đợi cho đến khi nào anh chấp nhận em. Minh Chương, cho dù cả đời này chị ấy đều ở trong lòng anh, em cũng chấp nhận. Cái em cần không phải toàn bộ. Cái em cần chỉ là trong tim anh có em, bên cạnh anh là em, thế là đủ rồi!

    Lúc ấy Hứa Minh Chương chợt cảm thấy, một khoảnh nhỏ trong tim đang lặng lẽ sập xuống, hòa vào với máu, từng giọt từng giọt nhỏ lấp đầy những lỗ hổng trong tim anh.

    Có thế cả đời này cũng chẳng thể lấp đầy, nhưng cô gái ấy đã dùng một phương pháp đặc biệt để bám rễ trong tim anh, khiến anh cam tâm tình nguyện cưới cô.

    Ngày cưới, Hứa Minh Chương nhìn thấy cô được Diệp Trì cẩn thận dìu đi, mặc dù bụng đã to lên thấy rõ nhưng trong con mắt của Hứa Minh Chương, từ cô vẫn toát lên vẻ đẹp chói lóa.

    Còn người đàn ông tên Diệp Trì, vốn dĩ ngang ngược, phách lối kia lại vô cùng căng thẳng, khiến cho Hứa Minh Chương cảm thấy hơi hụt hẫng, không khỏi nhếch môi cười.

    Thời Tiêu là người vô lo vô nghĩ nổi tiếng, nhưng lúc mà tức lên thì củng chẳng kém phần ghê gớm. Cứ nhìn bộ dạng của Diệp Trì là biết anh ta cũng phải chịu tội không ít.

    - Tiền bối, chúc mừng hạnh phúc!

    Khi câu nói này được thốt ra từ miệng Thời Tiêu, Hứa Minh Chương mới phát hiện nỗi đau đớn bấy lâu nay không còn trào ra nữa, ngược lại, chỉ có một chút cảm giác chua xót khó nói thành lời, nhưng không còn cảm giác đau đớn.

    Khoảnh khắc cúi xuống bắt lấy bàn tay nhỏ mà bấy lâu nay mình không chịu buông ra, Hứa Minh Chương khẽ gật đầu.

    Đã từng yêu đương nhiên sẽ còn để lại “dấu vết”, nhưng dù sao cũng là dĩ vãng, mà con người lại luôn tiến về phía trước, không thể nào dừng bước. Bỏ lỡ Thời Tiêu rồi anh nên vui mừng vì vẫn còn có Hồ Đình Đình chấp nhận anh, chịu yêu anh, theo anh.

    Nghĩ đến đây, Hứa Minh Chương liền quay người hôn lên trán vợ:

    - Cảm ơn em!

    Hồ Đình Đình vẫn còn ngái ngủ, mở mắt ra, ngơ ngác hỏi:

    - Cảm ơn gì cơ?

    - Cảm ơn em đã yêu anh!
     
    Túc Mạch and Vân Yên like this.
  3. Hiểu Nghiên

    Hiểu Nghiên Super Member
    • 767/994

    • CTV Tầm Hoan
    Bài viết:
    3,871
    Đã được thích:
    62,152
    Ngoại truyện 5: Tôi tên là Diệp Hồng Kỳ
    Tôi tên là Diệp Hồng Kỳ, ngày đầu tiên đi nhà trẻ, lúc cô giáo gọi đến tên tôi, thằng béo ngồi phía sau tôi liến cười lăn lộn.

    Tôi vô cùng rộng luợng, không thèm tính toán. Thằng béo ấy trông chẳng khác gì một đứa con gái, chẳng có chút nam tính nào cả.

    Trong lớp tôi có một bạn gái vô cùng dễ thương, tên là Nhạc Hiểu Hiểu, tôi thấy rất ưng mắt. Cô ấy thường dịu dàng chia bánh quy cho tôi ăn, giúp tôi rửa tay giống như mẹ vậy, lại còn khiến cho tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ trong ngày đầu tiên đi mẫu giáo. Vui đến mức về đến nhà, tôi chẳng thèm tranh giành “quyền sở hữu” mẹ với “người đàn ông ấu trĩ” kia, tự đi tắm rồi đi ngủ.

    (Người đàn ông ấu trĩ mà tôi nói đến chắc không phải nói ra mọi người cũng biết là ai. Đúng thế, ông ấy chính là bố của tôi, Diệp Trì. Người ngoài thường bảo ông ấy rất giỏi giang. Nhưng tôi rất ghét ông ấy, lớn như vậy rồi mà toàn tranh mẹ với tôi. Vì chuyện này mà làm nũng còn giỏi hơn cả tôi nữa. Nói theo cách của mẹ, như vậy là “Mặt dày”. Tôi không thắng được ông ấy là mách tội ông ấy với dì Quyên ngay. Dì Quyên của tôi vô cùng ghê gớm, đã âm thầm dạy cho tôi rất nhiều phương pháp. He he, vô cùng có ích nhé! Vì vậy bố ghét nhất là mỗi lần dì Quyên đến nhà tôi ăn cơm!)

    Đây, tôi lại lan man giống mẹ tôi rồi, mọi người hãy thứ lỗi nhé, tôi sẽ tiếp tục câu chuyện ngay đây. Ngủ một giấc ngon lành, mơ thấy tôi được nắm bàn tay nhỏ mềm mại của Nhạc Hiểu Hiểu. Chúng tôi cùng đến công viên chơi, cùng ngồi trên đu quay, cùng chơi cầu trượt, tôi vui lắm! Có thể vì vui quá nên sáng dậy tôi phát hiện mình tè dầm, bị người đàn ông ấu trĩ kia cười chế nhạo.

    Tôi úp mặt vào ngực mẹ, khe khẽ kể tội người đàn ông ấu trĩ, đừng tưởng tôi không biết nhé, lần trước tôi cùng với thím và An An ra ngoài chơi, nhìn thấy ông ấy đang đi chơi với một con “hồ ly tinh” nhé.

    Cái từ “hồ ly tinh” này là do dì Quyên dạy cho tôi. Dì bảo, ngoài mẹ, dì Quyên, thím, bà nội ra, tất cả những phụ nữ đi cùng với bố tôi đều là “Hồ ly tinh”.

    Tôi thấy rất khó hiểu, con hồ ly trong sách báo rõ ràng khác, nó có lông, đôi tai nhòn nhọn cơ mà...

    Lại lan man rồi! Hi hi...

    Nói chung tôi biết bố tôi sợ bị tôi mách tội nhất. Tôi mà mách là mẹ sẽ sang ngủ với tôi. Nằm trong vòng tay mềm mại và ấm áp của mẹ thật dễ chịu biết mấy!

    Nói tóm lại, một đứa vốn dĩ vô cùng không thoải mái là tôi cứ nghĩ đến có thể gặp mặt Nhạc Hiểu Hiểu là tôi lại hăm hở đi mẫu giáo. Hôm nay cô giáo nói sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi, tôi rất muốn ngồi cạnh Nhạc Hiểu Hiểu. Nhưng cuối cùng cô lại xếp thằng béo ngồi cạnh Nhạc Hiểu Hiểu chứ.

    Tôi giơ tay xin cô đổi chỗ nhưng không thành công, tâm trạng chán chường vô cùng. Lúc ăn táo, tôi nhìn thấy thằng béo lén giật bím tóc của Hiểu Hiểu. Hiểu Hiểu ấm ức nhìn tôi, đôi mắt to chớp chớp như sắp khóc. Đột nhiên tôi lại nhớ đến lời dặn của ông: Đàn ông là phải biết bảo vệ kẻ yếu.

    Kẻ yếu là gì? Không biết nhưng chắc Hiểu Hiểu đúng là kẻ yếu đấy. Tôi đứng bật dậy, xông đến đấm vào cái mặt đang nhăn nhở cười của thằng béo.

    Thế là lớn chuyện, bố mẹ bị cô giáo mời đến. Tôi rụt rè nhìn bố, bà nội bảo lúc không có ông nội ở nhà, tôi phải ngoan ngoãn một chút.

    Bố sẽ đánh vào mông tôi, chị An nói, bố tôi mà còn đánh tôi sẽ cho tôi đến nhà chị ấy ở. Năm ngoái bố mẹ ra ngoài, ông bà nội cũng không ở nhà, tôi đã đến nhà chị An ở rồi. Nhà chị An rất thích, thím rất tốt, chú cũng rất tốt, chị An cũng tốt nhưng bọn họ ai cũng bận, chẳng giống như người đàn ông ấu trĩ kia, lúc nào cũng chơi trò chơi với tôi. Lúc xếp gỗ, lần đầu tiên tôi cảm thấy ngoài mẹ ra, tôi cũng có nhớ người đàn ông ấu trĩ ấy.

    Lại lạc đề rồi. Nói chung là người đàn ông ấu trĩ ấy cũng rất đáng sợ, ông ấy sẽ đánh vào mông tôi, đau lắm ấy! Vì vậy tôi không dám ngẩng đầu nhìn ông ấy, chỉ biết rụt đầu rụt cổ, bị ông ấy đẩy vào trong xe. Trong lòng tôi thầm nghĩ, lát nữa nếu bố định đánh tôi, tôi nhất định sẽ nhớ xem ông ấy đánh bao nhiêu cái để về mách ông nội, để ông nội trả thù cho tôi.

    Xe dừng lại, tôi liền thò đấu ra ngoài cửa xe. Oa, là KFC, là nơi tôi thích nhất, nhưng thường ngày bố thường nghiêm cấm mẹ cho tôi đi ăn KFC cơ mà.

    Nhưng mẹ vẫn thường len lén dẫn tôi đi ăn, ha ha ha! Suỵt, mẹ bảo đây là bí mật, không được nói cho bố nghe. Tôi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn bố, rồi lại ngoảnh sang nhìn mẹ. Mẹ mỉm cười, ôm lấy tôi, hôn lên trán, lên má tôi.

    Vào cửa hàng KFC rồi, bố liền mua rất nhiều, rất nhiều đồ ăn ngon, làm tôi nhìn thấy mà thèm nhỏ dãi. Bố xoa xoa đầu tôi:

    - Giỏi lắm con trai, đàn ông là phải như thế! Cái gì chúng ta để mắt đến phải là của chúng ta, kẻ khác muốn cướp là phải đánh!

    Những điều người đàn ông ấu trĩ ấy nói tôi nghe rõ, bởi vì tôi đã cầm cái cánh gà thơm phức lên gặm lấy gặm để rồi, chỉ nhân lúc hút cô ca trong cốc, tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ, thấy mẹ đang trừng mắt với bố.

    Tôi phát hiện tôi bắt đầu thích người đàn ông ấu trĩ này rồi, phải làm sao?

    HẾT
     
    Túc Mạch and Vân Yên like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này