Chương 394: Thần Vương đêm diệt Thánh Chủ
Khương Thái Hư áo trắng phần phật, tư thế oai hùng cao lớn, ánh mắt thâm thúy hơn sao trên trời, hắn không có biểu tình, không nhìn ra đau lòng, cũng không thấy được phẫn nộ.
Hắn không vui không buồn, áo không dính bụi, thần uy lẫm liệt, bước đi như rồng, toàn thân có một tầng hào quang thần thánh, nhấc tay đặt chân hiện rõ phong phạm đại cao thủ.
Phốc!
Tên vừa mới lên tiếng rống to bị Thần Vương cách không đánh một đòn, phun máu bay ngược ra ngoài.
Chiến lực kinh thế của Thần Vương, thủ đoạn như thế trấn trụ mọi người, không ai không cảm thấy trái tim đóng băng, tiếp tục như thế thì e rằng mọi người nơi đều phải nuốt hận.
- Đừng hoảng, ổn định trận tuyến, một mình hắn không phải đối thủ của chúng ta.
Một lão yêu nghiệt hét lớn.
Mười ba đại năng, cộng thêm ba lão yêu nghiệt, mỗi người đều là hùng chủ một phương, có thể ngạo mạn thiên hạ, đều là nhân vật tuyệt đỉnh hiện thời.
Người như vậy rất khó có thể liên hợp một chỗ, bởi vì thân phận siêu nhiên của bọn họ là chủ nhân mảnh đại địa này, không nói là người tôn quý nhất thiên hạ thì cũng không kém mấy.
Nhưng mà hiện giờ đã phá lệ liên hợp lại, đúng là thần chặn giết thần, phật ngăn giết phật, gần như không ai trên thế gian này có thể cản nổi.
Nhưng mà bọn họ không thể có lòng tin đánh vỡ vòm trời, hủy diệt tất cả cản trở, đối diện là Thần Vương quá hùng mạnh, khiến cho bọn họ sinh ra dự cảm không hay.
- Giết!
Trong mười ba nhân vật cấp Thánh Chủ có sáu bảy người cùng lao tới, ba lão yêu vận chuyển thần niệm hùng hồn chuẩn bị đứng một bên bắn trộm, muốn giết Thần Vương.
Nhưng mà Khương Thái Hư hùng mạnh vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, nơi hắn đi qua hư không đều vỡ nát, không gì cản nổi.
Tránh qua một chiêu của sáu bảy Thánh Chủ liên thủ, gần như nháy mắt là hắn đã tới trước một người, vung nắm đấm đánh xuyên hư không thẳng tới ngực đại năng này.
Người này là kẻ yểu nhất, trước đó khi Khương Thái Hư sống lại lần đầu, hai mắt bắn ra thần quang từng xuyên thủng đầu, thiếu chút hạ gục hắn.
VỊ đại năng này lại mất sức chiến đầu, thời gian trị liệu lâu như thế dù khôi phục được phân nửa thực lực, nhưng cũng đã đại thương Nguyên khí.
Vào lúc này Khương Thái Hư xuất hiện trước mặt hắn, toàn thân lông tóc dựng đứng, cảm giác nguy hiểm cực độ, xoay người lui ra.
Tốc độ của hắn như quỷ mị, có thể nói đời này khó có ai sánh được với hắn, tựa như làn khói gần như mơ hồ, không thể chạm tới thân thể.
Nhưng mà tất cả đều phí công, Khương Thái Hư bước đi trong hư không sụp đổ, hắn xé rách thiên địa lập tức hiện ra trước mắt.
Đây là thủ đoạn rợn người, không phải bí thuật xuyên qua hư không, hoàn toàn dựa vào lực lượng của mình làm ra, không có một chút khói lửa, ra tay hết sức tự nhiên.
Giống như thần chi phủ xuống, nhìn xuống đại địa ngạo nghễ thương sinh, bước đi giữa trần thế không hề có địch thủ.
Khương Thái Hư vung tay đánh ra, ông một tiếng, lực lượng ra tay nhìn như không lớn, nhưng lập tức ấn sụp đổ hư không.
Nhân vật cấp Thánh Chủ này hét to, hắn phát hiện thân thể mình như bị ẩn vào hư không, tựa như bức tranh dán trên tường, không thể động đậy được chút nào.
Sát ý khôn cũng như ngân hà trút xuống, tất cả đều đánh lên người hắn, làm cho trong lòng hắn sinh ra sợ hãi vô tận.
Bụp!
âm thanh tử vong vang lên, vị nhân vật cấp Thánh Chủ này bị Khương Thái Hư tát một cái nát thành mảnh vụn, bùng lên một mảnh hoa máu.
Phốc!
Sau đó, thân tể tan vỡ của hắn phát ra một tiếng vang nhỏ, hóa thành băi máu, hình thần hủy diệt hoàn toàn.
Mọi người đều bị trấn trụ, gần như không tin được mọi chuyện, một vị nhân vật tuyệt đỉnh bị đánh chết nhẹ như thế, trở thành mây khói trong lịch sử.
Điều này cực kỳ chấn nhiếp, nên biết mọi người ở đây là đại năng, nhìn xuống mặt đất mênh mông, ngạo mạn trong thế gian, có bao nhiêu cường giả đối đầu được với bọn họ?
Nhưng mà, mọi thứ trước mắt đáng sợ như thế, bọn họ hùng mạnh như thế cũng không chịu được một chiêu của tuyệt đại Thần Vương, lập tức bị đánh thành tro bụi.
- Không cần sợ, bản thân hắn đã bị trọng thương mất sức chiến đấu, chúng ta không phải không chịu được một đòn như vậy.
Những người này đều có ý chí vững chắc, không phải quả thị mềm, đều là hạng người phi phàm bá chủ một phương, tự nhiên sẽ không bỏ cuộc như thế.
Vào lúc này, mười hai nhân vật cấp Thánh Chủ lui lại một chỗ, hợp lực ra tay đánh ra một chiêu kinh thiên động địa.
Ầm!
Đó là uy lực khủng bố không thể tưởng tượng, toàn Thần Thần đều cảm giác được, tựa như vực sâu ma giới mở ra cắn nuốt một mảnh thiên địa.
Trong Thần Thành, mọi người đều kinh hãi, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Không nói Thánh binh Cực Đạo, thần uy như vậy đã không biết bao nhiêu năm chưa nghe nói tới.
Mọi người đều hoảng hốt, thân thể không tự chủ phát run, bị khí tức đó bao phủ làm cho người ta liên tưởng tới tận thế, khiến tâm thần hoảng sợ.
ơ phía trước Hóa Long Trì, hư không như một cửa giây mỏng manh dê dàng bị đập vỡ vụn, thần lực thiên đạo, đạo lực vạn trọng, hùng hồn đánh sâu vào.
Khương Thái Hư áo trắng lay động, phong tư tuyệt thế, hắn đứng giữa hư không, nhẹ nhàng phất một cái trước người, ngăn chặn vòm trời.
Các nhân vật tuyệt đỉnh giật mình phát hiện, một chiêu kinh thế đủ để quét ngang thiên hạ căn bản không thể tới gần.
Khương Thái Hư rõ ràng nhìn như cách đó không xa, nhưng mà lại khiến người ta cảm giác ở một mảnh thiên địa khác, xa xôi vô tận.
Mười hai nhân vật cấp Thánh Chủ đánh ra thần lực sôi trào như một mảnh đại dương, sóng to gió lớn, sóng biển ngập trời.
Nhưng mà thần lực này tới gần Khương Thái Hư thì đều nhập vào trong hư không đứt khúc trước người hắn, tựa như rơi vào vực sâu không đáy, lập tức mất bóng.
Chia cắt vòm trời, đây là một loại thủ đoạn nghịch thiên.
Mặc kệ ngươi có pháp lực ngập trời, thần thuật vô tận, nhưng mà căn bản không có hiệu quả, tất cả đều bị dẫn đường vào mảnh thiên địa khác, căn bản không tổn thương được một sợi lông của Khương Thần Vương.
- Giết!
Dù sao thì mười hai vị đại năng cũng là người phi thường, cùng lúc rống lên một chữ giết, mười hai mảnh thiên địa cực kỳ thần bí hiện ra.
Có vùng đất lạnh hoa nở chim hót, có nơi âm u không ánh sáng như mình giới, cũng có thế giới thất thải lưu ly, có cái như luyện ngục màu máu khôn cùng...
Mười hai tiểu thế giới đều không giống nhau, đồng thời trấn áp hư không, muốn nhồi đầy hư không đứt gãy kia.
Bọn họ dùng "đạo" bổ thiên, muốn đánh sụp thần thuật của Khương Thái Hư, đánh nó thành tro bụi.
ở trong các tiểu thế giới đều xuất hiện văn lạc thần bí vô tận, tựa như khai thiên lập địa diễn biến ra chư thiên đại thế giới.
Đây là pháp tắc của mười hai Thánh Chủ, đan vào nhau quả thật có thể sánh với đại đạo, phát ra thiên âm to lớn tựa như đến từ viễn cổ.
Thần Thành ầm ầm như muốn sụp đổ, mọi người đều hoảng hốt, thiên âm đại đạo như sóng thần, tựa như ngàn vạn ngựa chiến lao đi, đinh tai nhức óc.
Oong!
Thần Vương xuyên thủng hư không, không biết tới nơi nào, hoàn toàn biến mất khỏi cảm giác của mười hai tuyệt đỉnh cao thủ.
Mười hai nhân vật cấp Thánh Chủ tuy rằng rất mạnh, nhưng dù sao cũng không phải một thể, hợp lại một chỗ thì có thể đánh thủng thiên địa, nhưng đối mặt với tuyệt đại cao thủ thì cũng không thể tự nhiên như một.
Ầm!
Thần Vương lao ra, thượng cổ Thôn Thiên Ma Quán trên đầu, chân đạp đạo văn ngũ sắc, phảng phất như Thần chủ hạ phàm nhìn xuống chúng sinh, hắn trực tiếp xuất hiện ở giữa mười hai đại năng.
Cái này không phải là Đại Hư Không Thuật của Cơ gia, mà hoàn toàn dựa vào thân thể xuyên qua thiên địa, thực lực như thế làm cho mọi người đều sợ hãi.
Oong!
Khương Thái Hư đánh ra một quyền, đánh tới ba vị Thánh Chủ, bá đạo như thế, coi nhân vật tuyệt đỉnh như cỏ rác, bộ dạng tùy ý mặc kệ, khí khái mình ta độc tôn.
Đây là tuyệt đại Thần Vương!
Ầm!
hắn ra tay trong đám người, mười hai đại năng kiêng kị không thôi, đánh ra trật tự thiên địa cùng giết Thần Vương.
Nhưng mà mười hai nhân vật cấp Thánh Chủ đã có chút không buông tay được, không cẩn thận sẽ làm minh hữu bị thương, bởi vì khoảng cách quá gần.
Thượng cổ Thôn Thiên Ma Quán phát ra hào quang hoa mắt, như trâu hút nước hóa giải toàn bộ pháp tắc thần lực của chín vị Thánh Chủ, chặn đứng tất cả ở bên ngoài.
Còn bản thân Khương Thái Hư lại như một thần chi, đánh ra một quyền đánh bay ba vị Thánh Chủ ở trước mặt, khóe miệng đều tràn máu.
Nhất là một người trong đó miệng không ngừng hộc máu, rõ ràng đã bị thương nặng, khó có thể đứng lên.
Thần Vương áo trắng tung bay, đầu đội thượng cổ Thôn Thiên Ma Quán đánh nát hư không xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt lạnh băng vô tính, một bàn tay lớn trùm xuống.
Bụp!
Dưới tay Thần Vương, lại một vị tuyệt đỉnh cao thủ hình thần cũng bị diệt, một vị nhân vật cấp Thánh Chủ bị đánh thành bụi phấn, cuối cũng không còn thứ gì.
Đáng tiếc, một vị cao thủ có thể quét ngang một phương đã trở thành bụi bặm như thế, vĩnh viễn biến mất trên thế gian.
Vào lúc này, Thần Vương giết xong một nhân vật cấp Thánh Chủ liền quay đầu nhìn về Thải Vân tiên tử vĩnh viễn biến mất trong Hóa Long Trì, trong mắt là bi thương vô tận.
Ngay cả khi hắn vô địch cái thế, có thể giết hết tất cả, nhưng hồng nhan tri kỷ lại vĩnh viễn không thể sống lại, hắn bất lực xoay chuyển, trong lòng là bi ai vô tận.
Bốn ngàn năm như một ngày, yên lặng khổ chờ hắn trở về, cuối cũng chỉ có thể rúc vào trong lòng hắn chết đi, Thần Vương đau thương muốn khóc, nhưng lệ lại không thể rơi ra.
Oong!
Hư không bị xuyên thủng, ba lão yêu nghiệt đột nhiên ra tay, triển khai tập kích khủng bố nhất. Bọn họ luôn luôn chờ cơ hội, rốt cuộc tìm được sơ hở duy nhất này.
Ba lão yêu nghiệt này từ bốn ngàn năm trước đã là tuyệt đỉnh cao thủ, từng tranh đấu với Khương Thái Hư. Tuy rằng thân thể hiện giờ không thể tu luyện, nhưng lực lượng thần thức đã bước vào hóa cảnh, không có mấy ai đối đầu.
Ba đạo thần niệm như ba mảnh đại dương, màu đỏ máu, xanh biếc, màu đen, dập nát tất cả những gì cản trở lập tức đánh tới trước mặt.
Đây là uy áp tinh thần vô thượng, là thể hiện đại đạo, đan vào lực lượng pháp tắc vô tận, làm cho Thần Thành cũng phải run lên.
Hùng mạnh như nhân vật cấp Thánh Chủ cùng phát lạnh, nếu bị cái đó đánh trúng thì tuyệt đối biến thành bụi bặm, nó có thể tan biến tất cả vạn vật thể gian.
Trong Thần Thành có rất nhiều người cảm giác như tận thế phủ xuống, không nhịn được run rẩy.
Ầm!
Tuyệt đại Thần Vương sớm biết rõ hết thảy, ngay cả ảm đạm đau thương cũng không bỏ sót mọi thứ xung quanh, mái tóc đen tung lên, ánh mắt bắn ra thần quang sáng chói, đánh tới lão yêu nghiệt ở giữa.
Còn hai tay trái phải vẽ ra những quỹ tích đại đạo, ấn tới trước, chia nhau hai lão yêu nghiệt khác.
Oong!
Cùng lúc đó, thượng cổ Thôn Thiên Ma Quán trên đỉnh đầu hắn run lên, buông xuống ngàn vạn áng màu, ngăn cản mười một nhân vật cấp Thánh Chủ ở một bên.
Ầm!
Hai bàn tay của Thần Vương xuất hiện từng đạo văn lạc thần bí, hiện ra ẩn ký đạo, đối đầu với pháp tắc thần niệm mạnh nhất của hai lão yêu nghiệt, phát ra tiếng nổ như sấm rền.
hắn dùng hai tay mạnh mẽ đánh tan thần niệm khủng bố của hai lão yêu nghiệt, đánh bọn họ hốc máu bay ngược ra ngoài.
Còn lão yêu nghiệt ở giữa lại đánh lên thần niệm kinh thế Thần Vương, giữa hai người như có hàng vạn ngôi sao rơi xuống, phát ra ngàn vạn tia sáng khủng bố.
Loại dao động rung động linh hồn con người này, khiến cho rất nhiều người trong Thần Thành trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, trong lòng kinh hoàng không thở nổi.
Ầm!
Thân thể lão yêu nghiệt tuyệt thế tan thành từng mảnh, đầu lập tức bị thần niệm của Khương Thái Hư xuyên thủng, bị chọc ra hàng vạn cái lỗ, máu đỏ tương trắng bắn tung tóe.
Tuyệt thế lão yêu nghiệt khổ tu cả đời, trường tồn thế gian hơn bốn ngàn năm, am hiểu nhất là công kích thần niệm, lúc này thua hoàn toàn.
Thần Vương dùng thần niệm kinh thế đánh nát.
lão yêu nghiệt tuyệt thế nửa người nửa quỷ, khoảng khác thân thể tan vỡ, từng đoàn khói đen lao ra, tràn ngập khí tức tử vong vô tận như mở ra cánh cửa mình giới.
Âm Minh Thảo tạo thành mọi thứ, đó là nguyên nhân mà hắn sống bốn ngàn năm không chết.
Thần Vương nhấc tay, ánh sáng thần thánh như thủy triều quét qua, lập tức tinh lọc thiên địa, khí âm minh tan biến, lão yêu nghiệt hoàn toàn trở thành tro tàn.
- Khương Thái Hư... Thần niệm của ngươi cũng mạnh đến thế?
Hai lão yêu nghiệt còn lại hoảng sợ không thôi, tâm thần sụp đổ không ngừng rút lui.
Bọn họ ăn Âm Minh Thảo, thần thức được tưới mắt, mạnh mẽ đến mức khó tưởng tượng nổi. vốn tưởng rằng lực lượng thần niệm phải vượt qua Thần Vương, không hề ngờ tới vẫn cứ không địch nổi.
Trong lòng Thần Vương bi thương, nhưng trên mặt không chút gợn sóng, căn bản không có lời đáp lại.
Bốn ngàn năm qua, hắn bồi hồi giữa sinh tử, thần niệm ma luyện đến không gì phá được, thế gian này nào có ai cản được?
Ba lão yêu tuyệt thế ngay cả thần thức được bổ dưỡng, nhưng làm sao có thể so sánh với Thần Vương khổ tu, bại vong là đương nhiên.
- Cùng xông lên, giết hắn!
Mười một đại năng, hai yêu nghiệt tuyệt thế đồng thời hét lớn, nhưng không ai tiến lên.
Khương Thái Hư áo trắng hơn tuyết, phong thần như ngọc, dung mạo giống như bốn ngàn năm trước, nhưng đã không còn khí phách hãng hái, trong mắt chỉ còn có đau thương vô tận.
Thượng cổ Thôn Thiên Ma Quán trên đầu hắn, quyết qua mọi người, từng bước ép tới trước, mười một nhân vật cấp Thánh Chủ, hai lão yêu nghiệt tuyệt thế đều không tự chủ lui bước.
Đây là phong thái vô địch tuyệt đại Thần Vương!
Ngày xưa, hắn tung hoành Đông Hoang, được xưng là chiến lực đứng đầu trong năm ngàn năm qua, dù cho biến mất bốn ngàn năm cũng không ai quên.
Hiện giờ, tuyệt đại Thần Vương sống lại trở về, hắn càng thêm mạnh mẽ, khiến cho đông đảo Thánh Chủ cùng hai yêu nghiệt tuyệt thế đều phải e sợ.
Một mình đối đầu một đám cao thủ tuyệt đỉnh, lại như bước vào chỗ không người, dọa một đám hùng chủ trên mảnh đại địa này không ngừng lui bước, đây là phong thái cỡ nào?
Thần Vương xuất thế, sống lại trở về, tuyệt đại xuất trần, ai dám tranh đua?