Chương 409: Thoát thai hoán cốt
Trên phiến lá trong suốt có một thân ảnh ngồi trên chín tầng trời, mây mù lượn lờ, nhìn xuống thương sinh linh, rất nhiều đạo văn dầy đặc, vô cùng thần bí.
“Xoátr
Hào quang chợt lóe sáng, Diệp Phàm ngồi xếp bằng trong hư không, cùng thân ảnh trong phiến lá gần như giống nhau như đúc. Trong hỗn độn sương mù hắn như đang trên cao nhìn xuống chúng sinh.
giờ phút này hắn bảo tướng ưang nghiêm, như một Tiên Vương vĩnh hằng, khiến người ta không kiềm nổi muốn quỳ xuống cúng bái.
Hắn lại dán lên, lại một phiến lá Ngộ Đạo Trà khác xuất hiện. Lần này hắn dán trên thiên linh cái.
Trên phiến lá giống như dương chi bạch ngọc này có âm Dương Đồ lấp lánh, đây là thân thể đại đạo hữu hình, hiện lên mà ra, xoay tròn phía trên đỉnh đầu hắn.
Diệp Phàm lập tức mờ ảo, đồng thời càng thêm thần thánh không thể xâm phạm, giống như tồn tại cùng thế gian, muôn đời bất hủ bất diệt.
“Xoát!”
Phiến lá thứ ba xuất hiện, hắn dán tại bộ vị trái tim, màu tím chớp động, mặt trên một con Chân Long hóa hình mà ra, chìm sâu vào trong cơ thể hắn. Trong phút chốc, khí huyết hắn xông thẳng lên trời cao.
Long khí vờn quanh thân thể, hắn được một cỗ thần lực mênh mông bao phủ, tụ tập tinh khỉ Thần Nguyên vô tận vào một thân, rồi tiến hành thanh tẩy giống như thân thể được thánh tế!
Thần quang như nước thủy triều, thanh tẩy mỗi một tấc huyết nhục của hắn. Toàn thân thể hắn chói sáng, giống như là ngọc lưu ly bảy màu trong suốt, không có một chút tạp chất.
Đồng thời, thần âm đại đạo trong cơ thể hắn càng thêm to, hắn quả thực sắp đem thân mình lạc ấn ở trên hư không, ngưng kết thành một thể với cả thiên địa bất hủ.
“Vù!”
Phiến lá thứ bốn khẽ ngân lên, ánh vàng sáng ngời, mặt trên núi sông ẩn hiện, ngay khoảnh khắc trồi lên, một tiểu thế giới bao trùm hắn bên trong nó.
Diệp Phàm an nhiên không nhúc nhích, thần quang tường hòa vờn quanh thân thể. Hắn giống như một vị Thần khai thiên lập địa, nhập vào chính thế giới của mình, nhận chúng sinh cúng bái.
Tất cả mọi người như ngây dại, những dị tượng này quá mức chấn động, Ngộ Đạo Trà cũng không có thể như thế, đây là chính dị tượng của hắn đang dần dần hiện ra
- Trời ạ, dị tượng? Thánh thể sắp tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh!
- Đúng vậy! chỉ có tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh. Thánh thể mới có dị tượng có thể hiển hóa, hiện tại hắn...
Trong mảng thiên địa lúc này đều sôi trào, tất cả mọi người đều bị kinh sợ, tuyệt đối không nghĩ tới, Diệp Phàm thật sự sắp thành công...
Không ai có thể bình tĩnh, nỗi lòng mọi người đều phập phồng, một tiểu thế giới hiện lên, nó là chân thật như thế, chấn nhiếp mọi người.
Ước chừng đã mười mấy vạn năm, Thánh thể từ đó không thể vào Tứ Cực Bí Cảnh, nhưng dị tượng xuất hiện, lời nguyền rủa này chẳng lẽ cũng bị phá vỡ sao?
Cả hiện trường trong thiên địa lúc này chợt dậy lên tiếng rì rầm, rất nhiều tu sĩ sôi trào, mỗi người đều dồn hết chú ý, bởi vì thực rất có thể chứng kiến một người quật khởi tương lai có thể so với Đại Đế cổ.
Các Thánh tử cùng chư Thánh nữ đều lộ ra dị sắc, mỗi người đều yên lặng quan sát, không ai nói chuyện.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương như tắm trong kim quang, giống như một Ma Thần, cao lớn cao ngất, hắn liên tục cười lạnh, chiến ý tăng cao, Đại Hoang Kích màu đen hiện ra sau lưng hắn.
Hạ Cửu U môi hồng răng trắng, ánh mắt trong suốt, vô cùng trong sáng, mặc dù chỉ mới mười ba mười bốn tuổi, nhưng tu vi lại ngạo thị thế hệ trẻ tuổi, hắn chắp hai tay sau lưng, mặt không đổi sắc.
giờ phút này, các Thánh chủ cũng đều động dung, tâm tình không thể bình tĩnh, biểu tình trên mặt đều không giống nhau.
Khương gia xuất hiện một vị Thần Vương tuyệt thế, đã làm cho các Thánh địa kiêng kị không thôi, nếu tương lai lại ra thêm một Thánh thể đại thành, có thể sánh ngang cùng Đại Đế thượng cổ, làm sao tâm tình các Thánh địa có thể bình tĩnh được?
Hơn nữa, một khi Diệp Phàm đột phá cửa ải thành công, tất nhiên quan hệ thông gia giữa Phong tộc cùng Khương gia, sẽ không có gì bất ngờ, khi đó sự cân bằng giữa các Thánh địa thực sẽ bị phá vỡ.
Tứ đại Hoàng triều bất hủ Trung Châu cùng với chư tử bách giáo đều có đại nhãn vật đến xem lễ, lúc này cũng đều chấn động tâm thần. Đây tuyệt đối là đại địch cái thế của con cháu bọn họ.
Diệp Phàm đi vào tinh trạng vô ngã, vượt ra thế ngoại, mặc cho tiếng động lớn rầm rĩ bên ngoài, hắn đều ngồi im mặt không đổi sắc.
Lá của Ngộ Đạo cổ Trà Thụ, mỗi một phiến lá cũng không giống nhau, đều có diệu dụng không thể tưởng tượng, làm cho Diệp Phàm tiến vào một loại cảnh giới huyền ảo.
Tiểu thế giới sinh động mà chân thật, hắn ngồi cao trên chín tầng trời; âm Dương Thái Cực Đồ xoay tròn, như một vị Thần khai thiên lập địa nhìn xuống non sóng phía dưới, giống như đang nhận chúng sinh cúng bái...
“Xoát!”
Bốn phiến lá đều vọt lên, hoặc như dương chi bạch ngọc, hoặc như hoàng kim đúc thành, trong suốt đẹp mắt, treo ở giữa không trung.
“Vù!”
Trong trời đêm, tinh lực chư thiên như nước, trăng, hoa đều bị hấp dẫn tới hội tụ ở Hóa Long Trì, chìm sâu vào trong tiểu thế giới của Diệp Phàm, làm cho nó càng thêm sinh động.
“Ầm!”
Hóa Long Trì mênh mông, tất cả Thần Nguyên đều đang bị luyện hóa, phóng tới hướng Diệp Phàm lạc ấn ở trên hư không, rót vào thân thể hắn, làm cho toàn thân hắn trong suốt, ngay cả tóc gáy bên ngoài thân đều phát sáng.
Thanh tẩy thân thể, đây là một loại lột xác có thể nhìn thấy, cơ thể hắn càng ngày càng phát sáng, giống như nước tinh khiết, dao động sinh mệnh cường đại càng thêm khủng bố.
Đúng vậy, mỗi một lần tiếng tim Diệp Phàm đập đều như một tiếng trống thần vỗ động, chấn động “ông ông” trong màng tai mọi người, có thể nói là nghe mà rợn cả người.
Vả lại, tiếng tim hắn đập càng lúc càng lớn, “thình thịch, thỉnh thich, thỉnh thich”... vang vọng trong thiên địa.
- hắn đang thay đổi máu huyết, tái sinh máu thịt!
Mọi người khiếp sợ, Diệp Phàm đang thoát thai hoán cốt, thân thể sắp sửa thánh biến, đây là dấu hiệu báo trước thành công phá quan!
“Ầm!”
Hóa Long Trì rung chuyển, Diệp Phàm dẫn dắt tinh khí vô tận rót vào thân thể, cơ thể hắn càng ngày càng rực sáng, thật giống như tiên chủ giáng xuống thế gian.
Mà trong quá trình này, thần mang vẫn xông thẳng lên trời cao, vô số Nguyên khí vốn không phong bế hết được, không có khả năng đều bị hấp thu toàn bộ, phần thặng dư chiếu sáng khắp thiên địa.
“Vù!”
Một con tiểu sinh linh màu vàng thật tinh quái, hóa thành một đạo kim tuyến, dáo dác xuất hiện trên bầu trời, gần như say mê hấp thu Nguyên khí.
Thần Tàm xuất hiện, nó cố sức mới thoát khỏi bàn tay tiểu ni cô áo trắng, chạy lại đây, như cá kinh uống nước, thần mang xông lên đều nhét hết vào trong cái bụng nhỏ của nó.
Thần Vương áo trắng ở trên trời cao, đang dùng Ly Hỏa Thần Lô làm tan rà Đại Đế trận văn, thản nhiên nhìn lướt qua Thần Tàm.
Tiểu sinh linh màu vàng lập tức sợ hãi, sau đó chớp chớp đôi mắt to, một bộ dáng đáng thương hề hề, giống như đang năn nì Thần Vương cho nó ở lại nơi này.
Thần Vương tuyệt thế không hề quan tâm, điều khiển Ly Hỏa Thần Lô tiếp tục đối kháng với Đại Đế sát trận, dần dần lau đi dấu ấn thần văn ở trên không trung.
Tiểu sinh linh màu vàng như được đại xá, chìm sâu vào trong Thần Nguyên khỉ, không ngừng nuốt nạp, hút vào trong cơ thể, cả người nó kim quang rực rỡ, nó vô cùng say mê, trong cặp mắt to lóe ra vô số viên tiểu tinh tinh.
- Thần Tàm!
Rất nhiều người đều cả kinh kêu lên, bỗng dưng nghĩ đến, nó cùng cần một lượng lớn Nguyên mới có thể lột xác, hôm nay thực rất có thể nó mới là một người đại thắng.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Bỗng nhiên, hư không vỡ ra một cái lỗ hổng to, từ bên trong thò ra một bàn tay to màu tím, phi thường đột ngột, trực tiếp vươn tới chụp xuống Hóa Long Trì.
Tử khí lượn lờ, bàn tay to che phủ bầu trời, như một đám mây ma quái, che lại ánh trăng sao, cắt đứt tinh khí thiên địa, phi thường khủng bố, khiến người ta run sợ.
- Trời ạ! Bàn tay to đánh xuyên qua hư không mà đến, là một vị cao thủ tuyệt Đinh!
Mọi người cả kinh kêu lên, rốt cục có nhân vật cường thế ra tay rồi. Phát động công kích, muốn gạt bỏ Diệp Phàm.
“Ầm!”
Bốn lão nhân Phong tộc đều ra tay, trong đó một người nghịch không mà lên, đánh tới hướng bầu trời, va chạm cùng một chỗ với bàn tay to màu tím.
“Phốc!”
lão nhân phun ra một ngụm máu tươi, lập tức bị đánh rơi xuống, bản thân bị trọng thương, mọi người tại đây đều biến sắc.
“Đông!"
Khổng Tước Vương ra tay, vọt tới trước khe nứt trên hư không, há mồm phun ra Hỗn Độn Bảo Ấn, đánh xuống. "Ầm" vang lên một tiếng nổ, bàn tay to màu tím bị đẩy lui, trong nháy mắt biến mất, không thấy bóng dáng.
“Rống...”
Đột nhiên, lại xuất hiện mấy cái khe nứt lớn, không ai đánh ra, nhưng lại truyền ra tiếng gào khủng bố, như tiếng loạn thạch xuyên vân, như tiếng sóng biển động trời.
Thanh âm cực lớn, đinh tai nhức óc, gần như có thể rống vỡ nát núi sông.
Xa xa, có không ít người ngã ngửa, thất khiếu đổ máu, nguy hiểm tới tánh mạng. Có thể thấy được loại tiếng gào thét này khủng bố tới cỡ nào.
Xích Long đạo nhân hai tay kết ấn, ngăn cách tiểu thiên địa bên trong Hóa Long Trì, tránh cho âm ba tấn công vào.
Chung quanh phần đông tu sĩ bay ngược lại, nhìn xem Thánh thể tấn công, không muốn bị họa lây.
Khổng Tước Vương, Thanh Giao Vương, Phong tộc lão nhân đều tự phân biệt đánh ra một kích vào hướng mấy cái khe nứt không gian, ngăn chặn âm ba, giúp thiên địa an bình trở lại.
- Quấy nhiễu Thánh thể đột phá cửa ải, so với giết hắn còn ác độc hơn!
Rất nhiều người thật hít một hơi khí lạnh, trong nháy mắt hiểu được tâm tư của những người trong bóng tối đó.
Tu sĩ đột phá cửa ải tối kỵ bị quấy nhiễu, kiếm củi ba năm thiêu một giờ là việc nhỏ, hơn phân nửa sẽ bản thân tàn phế, từ nay về sau không thể tu luyện được nữa.
Người trong bóng tối sớm có tính toán, muốn với cái giá phải trả ít nhất trước khi Diệp Phàm đột phá cửa ải cản trở hắn, làm cho hắn hoàn toàn phế bỏ, kiếp nay cũng không thể tu luyện.
Thời khác mấu chốt, có lẽ một tiếng rống to sẽ khiến Diệp Phàm vạn kiếp bất phục, từ trên đám mây rơi xuống trong địa ngục, trọn đời không thể vùng lên.
“Xoátr
Thần Vương tuyệt thế rốt cục lau đi sạch sẽ Đại Đế trận văn, nhưng cũng không dám phớt lờ. Nhiều người trong bóng tối ắt hẳn sẽ có chuẩn bị phần sau, lão thậm chí đang phòng bị Thánh binh Cực Đạo.
“Phốc, Phốc”...
Lá của Ngộ Đạo cổ Trà Thụ trước sau hóa thành bột mịn, bốn đạo thần mang chìm sâu vào trong cơ thể Diệp Phàm, đan vào ra rất nhiều tiên thiên văn lạc, khiến hắn càng ngày trông càng thần thánh.
Mà tiểu thế giới cùng càng ngày càng rõ ràng, giống như một không gian chân thật, mà không phải chỉ là dị tượng.
giờ phút này, Diệp Phàm vân an nhiên không nhúc nhích, thân như ngọc lưu ly bảy màu, trong vắt không tì vết, rất nhiều tinh khí thần hà vô tận, thanh tẩy thân thể hắn, hắn dường như là một thần linh.
- Dị tượng của Thánh thể là cái gì, chẳng lẽ giống như Thần Vương, là một phương tịnh thổ sao?
- Không đúng, dường như là nhiều loại dị tượng giao lại cùng nhau, còn chưa có định hình!
- Tinh Thần Diệu Thanh Thiên, Sơn Hà Cẩm Tú, Hỗn Độn Chủng Thanh Liên, âm Dương Sinh Tử Đồ, Tiên Vương Lâm Cửu Thiên... có bóng dáng của những dị tượng khủng bố thời thượng cổ này.
- Rốt cuộc sẽ hình thành dạng dị tượng đáng sợ gì đây?
Tất cả mọi người đều nhỏ giọng bàn luận, đều tập trung chú ý chặt chẽ.
Bỗng nhiên, nhịp tim của Diệp Phàm đập liên hồi, Nguyên khí vô tận trong Hóa Long Trì chìm sâu vào thân thể hắn, phát ra hào quang vạn trượng.
“Phù!”
Không ngờ hắn lại thiêu đốt lên, thần diễm xông lên tận trời, cơ thể gần như trong suốt, huyết nhục trong sáng, gần như có thể thấy được tạng phủ cùng xương cốt.
Lỗ chân lông cả người hắn đều đang chảy máu, quanh thân một màu đỏ tươi, liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, “lốp lốp” vang động, chưng khô những chất lỏng này, mùi máu ập vào mũi.
- đã xảy ra gì rồi! Hắn vì sao thiêu đốt cháy lên, muốn biến thành tro tàn sao?
- Không đúng! Đây chân chính là thoát thai hoán cốt!
- Cơ thể tái sinh, Thánh thể tiểu thành, thật sự sắp đi vào Tứ Cực Bí Cảnh rồi!
Mọi người rất giật mình kinh sợ.
Máu lỏng trong cơ thể Diệp Phàm không ngừng theo lỗ chân lông tuôn chảy ra, mà ở trong cơ thể lại tân sinh ra máu có chứa quang hoa, có màu vàng nhạt óng ánh.
“Rốp rốp...”
Đột nhiên, mọi người lại nghe được tiếng xương cốt vỡ nát, trong mơ hồ có thể thấy được, trong thân thể giống như ngọc lưu ly bảy màu của hắn kia có xương cốt đang vỡ vụn, rồi sau đó một lần nữa sinh trưởng.