Chương 1174: Tiếng quân vùng cấm
Đội mẫu hạm đông nghìn nghịt ở trong vũ trụ lạnh như băng đi xuyên qua tinh không cổ lộ, rốt cục tới gần mục đích.
“Gần rồi, ta lại trở về rồi!” Trong lòng Diệp Phàm rất kích động, không nghĩ tới có một ngày lại dùng phương thức cưỡi trong chiến hạm kim khí này trở về.
Rời đi phiến tinh không này hai năm, không tính là lâu, nhưng cũng không ngắn, không biết cố nhân ngày xưa ngày nay ra sao.
Con đường thành tiên mở ra hay chưa, Thánh hiền Vực ngoại đến đây bao nhiêu người, phiến thiên địa này có xảy ra biến cố gì lớn hay không? Hết thảy hắn đều không biết, chờ đợi hắn trở về thăm dò cũng hiểu biết.
Hào quang lấp lóe, một hạm đội thuyền kim khí lạnh giá xẹt qua vòm trời, một ngày này trực tiếp xâm nhập vào tinh vực, tới mục tiêu viễn chinh.
Bắc Đẩu Tinh Vực có được một loại sinh khí mênh mông bàng bạc, cách từ rất xa đã xuyên thấu tới trong tinh không!
- Là nơi này! Chính là viên đại tinh này!
- Đúng vậy! Đúng thật là một Sinh Mệnh cổ Tinh thần bí, không nhỏ hơn so với chủ tinh Vĩnh Hằng ta. Tạo vật quả thực thần kỳ, tạo thành một nguyên địa sinh mệnh như vậy!
- Từ nay về sau nơi này sẽ phổ biến hào quang oai hùng của Vĩnh Hằng, sẽ là thần thổ trung hưng của chúng ta!
Lúc này ngay cả các Đại vương hầu đều không kìm nổi vô cũng kích động, trong mắt mỗi người lóe sáng, phi thường hưng phấn.
- Đám dân bản xứ này rất vô năng, phí công giữ một mỏ vàng mà không biết khai phá. Địa phương này linh khí cực thịnh, bọn họ lại vẫn như cũ chỉ biết khổ tu, không biết toàn diện phát triển, chúng ta đến hướng dẫn cho bọn họ.
Dựa vào một loại trực giác, bọn họ đoán được, đây là một nguyên địa sinh mệnh phi thường cổ xưa, nhất định có bí mật từ thời kì hỗn độn nguyên thủy, khẳng định tồn tại thần quáng vật, tiên vật.
Rất nhiều người đều phá lên cười, vượt qua tinh hải mất hơn nửa năm thời gian, rốt cục đi đến chung điểm, chuyến đi lần này khẳng định sẽ không tệ!
- Hy vọng huyết mạch của dân bản xứ nơi này cường đại hơn một chút, đến lúc đó có thể cấp cho chúng ta sử dụng, khai thác thần quáng các thứ đều cần bọn họ, mặt khác huyết mạch lực cũng có thể trợ giúp chúng ta tu luyện!
Cao thủ các tộc đều phấn chấn, mỗi người đều xoa tay, chuẩn bị làm một chuyện đại nghĩa, trở thành anh hùng khai hoang các tinh vực.
Diệp Phàm nhếch khóe môi hiện lên một vẻ cười nhạt, thực xem chính mình trở thành tài nguyên kho báu, cho rằng nắm quyền sanh sát trong tay, hết thảy đều nghe theo hay sao?
Hạm đội đông nghìn nghịt chớp động kim khí sáng bóng lãnh liệt, tràn ngập cảm giác áp bức, đi tới phía trên cổ tinh, tiếp xúc tới tinh tú thật lớn này.
Mới vừa đến nơi này, giữa mười hai Đại vương tộc trong nháy mắt tự động rớt ra khoảng cách xa hơn, đều phòng bị lẫn nhau, sợ có người trong bóng tối tranh đoạt, âm thầm ra tay với người một nhà.
Trong mắt Diệp Phàm lóe sáng, Bắc Đẩu có hơi khác trước, khí cơ đại đạo hỗn loạn, u ám khó lường, như là bị một tấm màn lớn che lại.
“Quái lạ! Khó trách con đường thành tiên thật sự mở ra, như thế nào có cảm giác có điểm bí hiểm, không thể nào thôi diễn được?”
Mà đúng lúc này, Thánh nhân hộ tống đến đây lần lượt đi ra ngoài khoang thuyền, nhìn tinh tú tráng lệ ở phía dưới xa xa kia, không khỏi nhíu mày, bọn họ không nhìn thấu nơi đây.
- Không thể nghi ngờ, nơi này là một chỗ bảo địa thượng cổ, có bao phủ một tầng khí tức thần bí, ngàn vạn lần không thể sơ suất, tốt nhất nên cẩn thận!
Một vị Thánh nhân nhắc nhở, trong lòng hắn có chút cân nhắc không chừng.
- Hừ! Nơi này có thể có cái gì chứ? Cũng chỉ là một đám dân bản xứ chỉ chú trọng luyện thân thể mà thôi! Nơi đây sẽ trở thành kho báu tài nguyên cho chúng ta!
- Dựa theo thức hải của Yêu Thần ghi nhớ, cổ tinh này có thể có mấy vị Thánh nhân, nhưng có chư vị Thánh hiền hộ tống đến đây, nhiều mẫu thuyền như vậy còn có cơ giáp cấp Vương của Thánh nhân đủ để san bằng bọn chúng!
Cá biệt có Vương hầu cũng không hề quan tâm, tràn đầy tự tin, đã xem nơi này trở thành địa bàn nhà mình, muốn lập tức bắt đầu chia cắt.
Đương nhiên, Tử Vân Vương tộc, Triệu gia... không ít Vương hầu vẫn còn rất cẩn thận ngừng lại, để nhìn thấy là thực, trước tiên bắt đầu phái ra thuyền dò xét, muốn tìm hiểu hư thật.
- Này! Không đúng, đại tinh này thực cổ quái, không thể nhìn xuyên qua được!
Một vị Thánh nhân lên tiếng, ánh mắt như tia chớp, hắn tự mình tọa trấn trong một chiếc mẫu thuyền, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, không thể tiến hành ghi hình toàn phương vị, cuối cùng phóng ra thần thức cường đại dò xét.
- Này! Có pháp trận thượng cổ tuyệt thế thủ hộ đại tinh này, đang tiến hành phòng ngự.
Mọi người sửng sốt, tất cả đều ngẩn người ra, chỉ có tinh tú từng xuất hiện qua Thần minh cổ đại mới có loại pháp trận đặc biệt này, có pháp văn tự chủ tiến hành thủ hộ.
- Đúng rồi! Năm đó từng xuất hiện Vạn Thanh, sau lại hơn phân nửa đã chạm tới lĩnh vực kia, còn có cái gì Vô Thủy...
Bọn họ rất nhanh nghĩ tới Vạn Thanh, nghĩ tới Vô Thủy, cho rằng xuất hiện trận văn thượng cổ như vậy là chuyện bình thường, bằng không đó mới là không thích hợp.
- Thuyền thăm dò tiến hành không gian nhảy vượt, đi tới khu vực Bất Tử Sơn đang quan sát, thỉnh chư vị an tâm chờ đợi!
Vương hầu của Triệu gia nói.
Không lâu sau tín hiệu truyền về, một mặt hồ chiếu rõ ràng trên màn hình lớn, tu sĩ của chủ tinh Vĩnh Hằng gặp phải công kích.
- Đây là thứ gì vậy, chẳng lẽ là bảo bối của Vực ngoại rớt xuống, là pháp khí của Thánh nhân hay sao?
- Đây có lẽ là Thần linh đại chiến ở Vực ngoại, thất lạc binh khí, rơi xuống cổ tinh chúng ta! Mau đuổi theo, có lẽ là một hồi đại cơ duyên!
Một đám tu sĩ Hóa Long Bí Cảnh truy đuổi theo, sau đó lại đến mấy vị đại năng cảnh giới Tiên Thai, đuổi theo chiếc thuyền dò xét muốn bắt lấy nó.
Ở Vực ngoại, bên trong các mẫu thuyền, tất cả tu sĩ nhìn thấy một màn này, ai nấy đều ngẩn người, rồi sau đó không kìm nổi phá lên cười, nước mắt nước mùi trào ra.
- Một đám nhà quê còn chưa được khai hóa mà, thật sự đáng thương! Ngay cả phi thuyền do thám cũng không biết, tưởng là Thần khí, hắc hắc!
- Đây là cái gọi là khổ tu sĩ, nói thật dễ nghe là công nhân khai thác bảo tàng, kết quả cái gì cũng không biết. Nếu như phái xuống một chiếc mẫu thuyền cấp Thánh, đủ để quét ngang cả một khu vực của chúng!
Mười hai vị Vương hầu rốt cục yên lòng, rất nhiều cao thủ đều không kìm nổi thở phào một cái, không kìm nổi cười to, một đám khổ tu sĩ như vậy sao có thể tạo ra tai họa.
Chiếc thuyền dò xét tiến hành không gian nhảy vượt, tại địa vực đó biến mất... làm cho một đám dân bản xứ trợn mắt há hốc mồm, mất đi mục tiêu truy đuổi, ai nấy đều phẫn nộ rút đi.
Ở vực ngoại, mười hai Đại vương tộc càng thêm yên tâm, thần sắc vô cũng nhẹ nhàng, dân bản xứ như vậy không có một chút uy hiếp nào.
- Đây chỉ là một góc mà thôi, an tâm một chút chớ nóng vội, tốt nhất là chúng ta phải thăm dò kỳ một phen, không thể sơ suất!
Yên tâm là một chuyện, lỗ măng là một chuyện khác. Đây là một lần viễn chinh mang ý nghĩa vô cũng trọng đại, không có người nào thực sự dám quá mức xúc động và phạm hiểm.
- Thuyền thăm dò tới gần Bất Tử Sơn, ở trên bầu trời phía ngoài bắt được hình ảnh rõ ràng. Ồ! Ngọn núi lớn này thật đúng là bao la hùng vĩ, đều là Hoàng trong núi!
Bọn họ không kìm nổi ngạc nhiên thán phục, cổ khí trời mênh mông khôn cũng kia ập tới trước mặt, làm cho mỗi người đều không kìm nổi rung động.
- Chờ một chút, đó là cái gì?
Thuyền dò xét chưa tiến vào Bất Tử Sơn, cách từ rất xa, liền bắt giữ một vài bức hình ảnh, bọn họ thấy được một kỳ cảnh.
- Một con rùa bay mà thôi, có cái gì đáng ngạc nhiên chứ!
Khi hình ảnh dừng lại, một vị Vương hầu đùa cợt nói với một người khác.
Một vị Vương hầu khác đột nhiên mở to hai mắt, nói:
- Không đúng, đây là Huyền Vũ. Ồ, không! Đây là một gốc cây cổ! Nó... có thể tự chủ lựa chọn chỗ cư trú, vạch hư không phi hành.
- Cái gì? Cái này...
Lúc này, Thánh nhân đều bị kinh động, nhìn chằm chằm vào hình ảnh dừng lại, cẩn thận quan sát.
Đây là một con rùa thoạt nhìn có đầu rồng, cũng có thể nói là Huyền Vũ, nhưng mà lại có rễ cây, đang phi hành trên không trung Bất Tử Sơn, lóe ra hào quang lấp lánh.
Không chỉ nói là rất nhiều Vương hầu, chính là “Dân bản xứ Diệp Phàm” cũng trợn mắt há hốc mồm, mở to hai mắt, đã cách nhiều năm hắn lại nhìn thấy cây Huyền Vũ... bất tử này!
Năm đó, hắn cùng với cô bé, Bàng Bác, Lý Hắc Thủy đi lầm vào Bất Tử Sơn, đã từng nhìn thấy qua cây thần dược này, khi đó bị kinh động nó xé hư không bay đi.
- Đây là một gốc cây cổ xưa kỳ dị, may mắn lớn rồi, chúng ta được trời xanh chiếu cố, ở trong này sắp có thu hoạch kinh người!
Một vị Vương hầu nuốt một ngụm nước miếng nói.
- Ta nghĩ cái này hẳn chính là Tiên vật... trong truyền thuyết viên cổ có thể được Thần minh tinh luyện ra Cửu Chuyển Tiên Đan, cũng có thể giúp chúng ta tinh luyện ra Tiến hóa dịch tầng thứ chín viên mãn.
Lời nói của họ đều run run, ngàn vạn lần không nghĩ tới lại có tài nguyên hậu hĩnh bực này, giá trị kinh người khiến mọi người như muốn ngất đi.
- Dựa theo thức hải của Yêu Thần, tiên thổ như vậy còn có vài chỗ, giá trị cũng cấp, chẳng lẽ đồng thời có tiên phẩm?!
Một đám người đều hô hấp dồn dập.
Hết thảy điều này rất kinh người, đối với bọn họ mà nói, Tiến hóa dịch giai đoạn thứ chín là dụ hoặc lớn nhất thế gian, ánh mắt ai nấy đều đỏ bừng.
- Chết tiệt! Tào gia dẫn đầu hành động, phóng xuống đại địa phía dưới rồi!
- Lan Thác tộc cũng không tuân thủ hứa hẹn, dẫn đầu buông xuống, bốn chiếc mẫu thuyền đồng loạt hành động, cũng nhau nhằm xuống hướng Bắc Vực.
Mười hai Đại vương tộc vốn là phân ra, mỗi tộc tự canh giữ một phương, đề phòng lẫn nhau, lúc này thấy hai tộc bắt đầu hành động, đều tự phóng xuống mục tiêu, ai nấy đều không còn có thể giữ trầm tĩnh được nữa, đều sợ thứ tốt bị người khác nhanh chân lấy trước.
Chiến thuyền khổng lồ khởi hành bay đi, một mảng lớn đông nghìn nghịt, lại có bốn tộc nhích động, nhằm về phía nguyên địa sinh mệnh phía dưới.
Tiếp theo đó, cũng không còn người nào quan tâm, các tộc ào ào cũng nhau hành động, xâm nhập khu vực mục tiêu của mình.
Phốc!
Chiếc thuyền thăm dò truyền về hình ảnh kia vừa tiến vào trong Bất Tử Sơn, đột nhiên dập nát, mất đi liên hệ cũng bọn họ.
- Như thế nào bị hủy diệt rồi, xem ra bị một dân bản xứ cường đại xuyên thủng! Này! Nghe nói trên cổ tinh có mấy vị Thánh nhân, hơn nữa đều cư ngụ ở các nơi hiểm yếu, chúng ta phải cẩn thận một chút!
- Không sao! Thực nếu như có Thánh nhân xuất hiện, khi Thánh hiền cùng với cơ giáp Cổ Thánh chiến tranh chúng ta là ngồi không sao! Nhiều mẫu thuyền như vậy đủ để gạt bỏ hắn trong nháy mắt!
Rất nhiều mẫu thuyền mang theo khát khao, mang theo hy vọng tươi đẹp, chính thức tiến vào cổ tinh, phóng đi về hướng Cổ Quáng Thái Sơ, Bất Tử Sơn, Hòa Lân Động, Vạn Long Sào.
Mà ở phía sau, rốt cục Diệp Phàm cũng hành động. Nhật Bất Lạc Vương tộc chỉ còn lại có một chiếc mẫu thuyền, Thánh nhân đã ngã xuống, còn lại hơn một trăm chiếc chiến hạm cũng không có uy hiếp gì với hắn.
Hắn muốn đoạt lấy chiếc mẫu thuyền này, còn phải chiếm lấy một phần Tiến hóa dịch kia vào tay.
- Gọi con chó chết!
Diệp Phàm sớm quen thuộc điều khiển chiến hạm như thế nào, ở trong chiếc chiến thuyền của mình thử liên hệ cũng Thiên Chi Thôn.
Hai năm trước, hắn ở bên ngoài Bất Tử Sơn đoạt được một chiếc Thánh thuyền, mặc dù đã không có ẩn chứa thần linh, không thể nhảy vượt vào không gian, nhưng hết thảy các công năng khác vẫn còn sử dụng được, để lại cho Hắc Hoàng.
- Con bà nó! Thật đúng là ảo giác, ta như thế nào nghe được có tên khốn nào đang gọi ta?
Thiên Chi Thôn có một lối ra vào đi thông với bên ngoài, chiếc thuyền lớn của Hắc Hoàng nằm ngang tại đây. Lúc này nó đang mơ hồ nghi hoặc.
Một tên quỷ tinh linh đầu bóng lưỡng, ló đầu ra nhìn, ôm một vò rượu nhỏ, ợ một cái, xông ra, nói:
- Ta cũng nghe được, hình như là giọng nói của sư phụ!
- Đúng vậy! Là ta, không phải ảo giác, là ta đã trở về!
- A, sư phụ!
Tiểu tử đầu bóng lưỡng ngồi phịch trên mặt đất, mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, nói:
- Sư phụ! Hắc Hoàng bảo con uống rượu, không phải con muốn uống, con nhớ ngài!
- Con bà nó! Ngươi lén lút uống rượu, liên quan gì tới ta!
Hắc Hoàng thiếu chút nữa cắn một ngụm nuốt hắn vào bụng, sau đó một bộ dáng khó tin nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, nói:
- Tiểu tử, ngươi... như thế nào đã trở lại rồi?
- Trước đừng vội nói gì khác, ta có chuyện trọng yếu thông báo cho các ngươi, lần này chúng ta có hành động lớn, đi cướp sạch rất nhiều mẫu thuyền, mỗi cái đều là cấp Thánh...
Diệp Phàm rất nhanh truyền lời, mười hai Vương tộc đều có Tiến hóa dịch, đều có mẫu thuyền, đáng giá ra tay.
- Ngao! Cướp người ngoài hành tinh hoang dại!
Tiểu tử đầu bóng lưỡng là người thứ nhất hưng phấn la lên.