Chương 1666: Phá tan gông cùm xiềng xích
Hoàng Kim thiên nữ phi thường bá liệt, nói được thì làm được, thật sự là một cước đạp xuống dưới, toàn thân nàng đều phát sáng, như Đạo Kiếp Hoàng Kim luyện chế mà thành, hoàng huyết trong cơ thể sôi trào.
Năm đó, nàng quyết chiến với Diệp Phàm đánh nhau hơn ba ngàn chiêu, phi thường dũng mãnh, thân thể cường mãnh có thể thấy được rõ ràng.
Thời gian đã cách nhiều năm, nàng trải qua độ kiếp trở thành Chuẩn đế, mở ra bảo tàng hoàng thể, cường đại hơn cũng không biết bao nhiêu lần, đây là hoàng thể thuật bất bại lừng lẫy tiếng tăm trong tộc.
Trong mắt Hoàng Kim thiên nữ lấp lánh tia sáng điên cuồng, nàng chính là muốn giết chết Diệp Phàm ở sở trường nhất của hắn, ở lĩnh vực cường đại nhất của hắn, một cước đạp vỡ nát Thánh thể chí cường của hắn.
- Tiểu nương thật đáng giận! Đây là muốn làm nhục nhã đối với sư phụ ta, muốn tươi sống đạp nứt vỡ thân thể của sư phụ ta!
Hoa Hoa giết chặt nắm tay, ngay cả phật đều quên niệm.
Khiến Diệp Phàm cảm giác không đủ sức chính là thân thể hắn hành động bất tiện, mà đối với pháp và đạo nắm trong tay lại còn có khi yếu có khi mạnh, cũng chưa hoàn toàn phá vỡ nhà giam thân thể. Mà hiện tại vừa lúc ở vào tình trạng yếu kém nhất, khó có thể sát thương hữu hiệu đối phương.
Nhìn bàn chân màu vàng kia đạp thẳng xuống mặt hắn, trong con ngươi hắn tràn ngập lửa giận, hai tay nắm chặt dát băng dát băng vang động, ra sức vùng vẫy.
Lúc này nếu như hắn bị đạp trên mặt, bất kể có độ kiếp thành công hay không, đều chú định sẽ trở thành một cái cọc sỉ nhục, sẽ ghim trên quỹ tích cả đời hắn.
Hiển nhiên, đối phương chính là muốn như thế, muốn làm nhục nhã hắn như vậy, để thỏa mối cừu hận năm xưa.
Hiện tại còn muốn khống chế thiên kiếp đều không được, đạo và pháp khổng chế ở vào lúc ỵếu nhất, không thể nhốt đánh Hoàng Kim thiên nữ vào phiến hư vực Tiên giới hồng hoang kia.
“Ầm!”
Máu màu vàng trong cơ thể Diệp Phàm thiêu đốt, máu đỏ thẫm sôi trào, trong nháy mắt máu dọc theo những miệng vết thương kia vọt ra, hóa thành vật dẫn của một chiến ý bất khuất.
Đây là một người máu, bởi vì Diệp Phàm phẫn nộ, vì hắn không cam lòng, mà từ trong máu hắn tách ra, từ mảnh nhỏ đại đạo tạo thành, hóa thành một Chiến Thần màu máu.
- Đây là máu huyết căn nguyên của Thánh thể!
Rất nhiều người cả kinh kêu lên, càng có không ít người con ngươi toát ra tia sáng hừng hực, nhìn chằm chằm tới phía trước.
Thân thể cùng với thức hải của Diệp Phàm xem như một cái nhà giam, vây khốn pháp và đạo của hắn, mà tinh huyết hắn lại không cam chịu phóng vọt ra. Trong đó ẩn chứa mảnh nhỏ đại đạo căn nguyên nhất của nhất mạch này...
Loại lực lượng này rất cường đại, ngày thường sớm biếu hiện trên thân thể hắn, đây còn là lần đầu tróc rời ra, một mình hợp cùng một chỗ xuất kích.
- Máu huyết căn nguyên nhất của Thánh thể, đỏ thẫm như hà, thật sự là xinh đẹp. Đây không phải là đại dược nhân thể trong truyền thuyết sao? Vừa lúc miễn cho ta tinh luyện. Ngươi tự hành đưa tới cửa tốt lắm!
Hoàng Kim thiên nữ cười to, nhưng bất kể thấy thế nào đều rất lạnh, nhất là một đôi con ngươi màu vàng lại âm lạnh tới cực hạn.
Máu huyết này với thân thể Thánh thể ẩn chứa mảnh nhỏ căn nguyên, ngưng tụ thành một cỗ chiến ý đáng sợ, sợi tóc màu máu bay lên, rít gào một tiếng liền đánh tới.
- Này! Căn nguyên Thánh thể kia thật đúng là đại dược nhân thể, một hồi may mắn lớn đây!
Trong bóng tối rất nhiều người đều đôi mắt nóng cháy.
Nhưng, khối thân thể màu máu này biếu hiện chiến ý ra ngoài thật là đáng sợ như vậy, kinh thiên động địa như vậy, một chân quét ra chấn cho Hoàng Kim thiên nữ nhảy vọt lên không trung, rút lui ra ngoài.
Tuy nhiên thân thể màu máu kia cũng ảm đạm đi một ít, dù sao đây cũng không phải là thân thể Diệp Phàm, mà chỉ là một loại bản năng thiếu thần thức chủ đạo, không có biến hóa tương ứng.
- Cái đỉnh đến đây!
Trong thân thể tàn phá của Diệp Phàm, tinh khí thần đều sắp bị rút khô kiệt, hắn quát to một tiếng, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh rơi thẳng xuống, chìm sâu vào trong thân thể màu máu.
Trong cái đỉnh có thần linh có thể thay thế ý chí của hắn mà chiến, chủ đạo thân thể màu máu, hòa tan làm một thể, đi nghênh chiến với Hoàng Kim thiên nữ.
“Ầm!”
Đây là một hồi rung chuyển dữ dội!
Thiên địa vỡ ra, ở dưới tình huống pháp và đạo của Diệp Phàm bị áp chế, mảnh nhỏ căn nguyên xuất hiện trong máu đỏ thẫm, thay hắn mà chiến.
Loại lực lượng cường đại này vốn chính là thể hiện cực hạn của thân thể, hiện tại bị cướp đoạt đi ra, là một loại thể hiện khủng bố, chấn cho Hoàng Kim thiên nữ đều sắc mặt tái nhợt, trong miệng tràn ra đầy máu.
về phần cỗ thân thể màu máu kia, cùng với cái đỉnh ngay mi tâm hắn đến tột cùng làm thế nào, người ở bên ngoài không nhìn ra được, bởi vì hắn vốn chính là máu tạo thành.
“Ầm!”
Quyền ý có một không hai, chiến khí mênh mông, thân thể máu của Diệp Phàm đang liều mạng đọ sức, làm vỡ nát vòm trời, đánh cho Hoàng Kim thiên nữ bật lui ra ngoài, khóe miệng không ngừng nhỏ giọt máu tươi.
- Không ổn! Diệp Phàm hắn là đang độ kiếp mà! Căn nguyên rời khỏi thân thể quá lâu, thân thể cùng với thần thức hắn bất cứ lúc nào sẽ bị Thần liên trật tự làm tan biến mất!
Hắc Hoàng nói.
Trong cơ thể Diệp Phàm trống không, rách nát tung toé, chỉ còn sót lại một bộ phận huyết tinh, hiện tại toàn bộ dựa vào lực của thần thức chống đỡ, sơ suất một cái chính là hình thần câu diệt.
- Sư phụ!
Hoa Hoa hai mắt đầy gân máu kêu to.
- Con bà nó! Chuẩn đế kiếp của ta nên đến đây đi, như thế nào còn không hiện ra, bằng không, ta nhất định đạp chết bọn chuột nhắt nhát gan này!
Bàng Bác phẫn nộ gào lên.
- Ha ha...
Hoàng Kim thiên nữ cười một tràng điên cuồng, nàng biết, thân thể máu kia rất cường mãnh, nhưng lại kiên trì không được bao lâu, bởi vì thần thức cùng với thân thể của Diệp Phàm một khi bị tiêu diệt, hết thảy đều sẽ thành hư vô.
- Sợ run đi! Thánh thể là tội của ngươi phải trả giá! Một cước đạp nát tan khi ngươi đang lột xác, ta nghĩ đây là báo ứng tốt nhất đối với ngươi!
Hoàng Kim thiên nữ âm trầm nói, thân thể nàng liều mạng đọ sức ở vào thế hạ phong, bắt đầu thi triển một loại bí pháp đáng sợ.
Vũ trụ tối đen bị xé rách, một đạo lại một đạo thân ảnh đi ra, như là một vầng mặt trời đột nhiên xuất hiện, thần quang chiếu rọi khắp nơi.
Đó là một vị lại một vị thần linh cổ xưa, mặc giáp trụ màu vàng, đi ra chinh chiến. Đây đều là tồn tại như Thái Dương Thần tản hào quang chiếu sáng vũ trụ tối đen kia.
- Đây là... Chư Thần buông xuống!
Mọi người ai cũng biến sắc, loại bí thuật này không ngờ lại được Hoàng Kim thiên nữ luyện thành. Quả nhiên không hổ là Cổ Hoàng nữ, tục truyền bí thuật này cũng không phải chỉ có thiên phú và huyết mạch là có thể luyện thành, mà rất thần bí, cần phải mở ra nghi thức hiến tế nào đó mới được.
Không hề nghi ngờ, loại bí thuật này cực kỳ cường đại, trên bầu trời rậm rạp, nơi nơi đều là thân ảnh màu vàng, trong miệng đều quát ra một đạo Thần âm:
- Sát!
Bọn họ đồng thời ra tay, phù văn màu vàng đầy trời như là có sinh mệnh lan tràn, rồi sau đó biến thành sóng biển màu vàng đánh ra, “ầm” một tiếng đánh cho người máu bay tung ra ngoài.
- Đến đây còn không chịu dừng đi!
Sau khi thân thể máu bật lui không tiêu tan, ngược lại đột nhiên hào quang hừng hực, là có ý tránh đi. Bởi vì đúng lúc này pháp và đạo của Diệp Phàm lại dao động tới một vị trí đỉnh cao, có thể vận dụng loại lực lượng này.
Máu huyết đảo ngược quay về, chìm sâu vào trong cơ thể Diệp Phàm, toàn thân hắn hào quang pháp đạo đều sáng lấp lánh, các loại bí thuật bạo phát ra, hơn nữa đã khống chế được lôi quang thiên kiếp.
“Ầm!”
Hoàng Kim thiên nữ cũng bị chấn vào trong phiến hư giới Tiên vực kia, bị Tiên thú tấn công, gần như phải độ kiếp, ở bên ngoài rơi xuống một mảng hoàng kim.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm. vốn tưởng rằng hiện tại chính là thân thể hắn bị trói buộc, nắm chắc giết chết hắn, nhưng vẫn như cũ bị Diệp Phàm vượt qua, tránh được một kiếp.
Hoàng Kim thiên nữ với Thần Minh ở cùng một chỗ trong kia phiến hư giới Tiên vực. Hiện tại ở nơi đó thực đáng sợ, bọn họ gặp phiền toái lớn.
- Chấm dứt đi!
Long nữ trông thấy hết thảy, sợi tóc trong một tia sáng trong sừng rồng lấp lánh xông thẳng lên trời cao, cầm Vạn Long Linh trong tay định đi vào trong lôi hải.
Mọi người đều trong lòng bồn chồn lo lắng, tu sĩ cường đại cực nhanh rút lui, vui đùa cái gì vậy dám mang theo hoàng khí đi vào. Cũng chỉ có con của Cổ Hoàng mới dám như vậy, bởi vì hơi có vô ý để cho kiện cổ khí này độ kiếp, nơi này không ai có thể sống sót!
- Các ngươi ai ai cũng đều sợ huynh đệ ta hay sao, ngay cả dũng khí ngay mặt chiến một trận với hắn cũng không có?
Thánh Hoàng tử quát lớn, hắn đập một gậy gần như sắp đánh chết Thần hổ, vọt tới ngăn cản đường đi của Long nữ.
- Vừa rồi ta còn không có động sát khí đâu, nghĩ dù sao đều là huyết mạch Thái Cổ Hoàng, ta không muốn xé rách da mặt, ngươi đừng ép ta!
Long nữ nói.
Nàng có vốn nói ra loại câu nói này, bởi vì trong tay nàng nắm giữ pháp khí Hoàng Đạo không sứt mẻ. Ai có thể chống đỡ? Tiên thiết côn của Hầu tử sớm bị cắt thành hai đoạn, khẳng định không ngăn được.
- Hầu tử tiếp lấy Thanh Liên!
Đột nhiên, Hắc Hoàng xuất hiện trong một tòa trận thai lấp lánh, nó ném cho Thánh Hoàng tử một gốc cây Thanh Liên, rồi sau đó lại trực tiếp biến mất tại chỗ.
Đây là Hỗn Độn Thanh Liên của Diệp Phàm, thời điếm độ kiếp hắn không dám mang theo trên người. Vật này không thể so với trước kia, hiện tại vật ấy hóa hình mà ra, vạn nhất thật sự là Thanh Đế thức tỉnh rồi cùng theo độ kiếp, nếu vậy vũ trụ không biết phải bị hủy diệt thành bộ dáng gì nữa.
Long nữ thấy thế, cười lạnh một tiếng, cất bước đi vào trong lôi hải.
- Cùng lắm thì mọi người cùng nhau độ kiếp!
Thánh Hoàng tử rít gào, tung một côn đánh văng Thần hổ ra, bỏ qua tên Chuẩn đế bại tướng này, vả lại sinh mệnh đã không lâu nữa rồi.
Hắn theo vào trong lôi hải. Quả nhiên Thanh Liên lập tức run rẩy, điên cuồng cắn nuốt lực lượng của thiên kiếp, lập tức liền cao lớn dài hơn một thước.
Mọi người đều nhảy rộn trong lòng, trên cây Thanh Liên càng thêm sinh khí và sáng bóng cường thịnh, càng thêm trong suốt ướt át và xanh biếc tươi mới.
Duy nhất khiến mọi người cảm thấy may mắn chính là sau khi nó hấp thu lực lượng của lôi hải, cũng không có độ kiếp, vẫn như cũ là một gốc cây Thanh Liên.
- Chết đi!
Long nữ vừa đi vào liền thúc động Vạn Long Linh, trực tiếp diệt sát Diệp Phàm. Nàng ta không phải đến để quyết đấu, mà mục đích đơn giản chính là muốn giết chết địch thủ này mà thôi.
- Cút!
Thánh Hoàng tử nổi giận, một tay cầm Thanh Liên, một tay cầm Tiên thiết côn màu đen, ngăn cản con đường phía trước, không cho nàng ta thương tổn tới Diệp Phàm đang độ kiếp, đang ở trạng thái suy yếu nhất.
Long nữ cười lạnh, cây Thanh Liên của đối phương chỉ có thể bị động phòng thủ, không có lực công kích, mà trong tay nàng mới là pháp khí Hoàng Đạo chân chính, quyền chủ động ở trong tay nàng.
Nàng không chỉ có ngăn chặn Thanh Liên và công kích của đoạn thiết côn, còn phá mở ra hư giới Tiên vực cứu thoát hai vị con của Cổ Hoàng kia.
Thần Minh nổi giận, Hoàng Kim thiên nữ rống vỡ nát trời cao, hai người phóng vọt tới hướng Diệp Phàm, còn Long nữ thì ngăn chặn hầu tử cứu viện.
- A... Mở ra cho ta!
Truyền đến thanh âm trời sụp đất nứt, toàn thân Diệp Phàm thiêu đốt trong ngọn lửa hừng hực, pháp liên của trời xanh đánh xuống trói ở trên người hắn, cùng với tàn tích của chí tôn giằng co cùng một chỗ trong cơ thể hắn, vốn vết rách đã trải rộng, hiện tại rốt cục tới điếm cực hạn.
“Rắc!”
Trong cơ thể Diệp Phàm dường như có thứ gì đó bị đứt đoạn, loại thanh âm này còn khủng bố hơn so với sấm sét lôi đình, ngay sau đó một đạo tiên quang vọt lên xỏ xuyên qua vũ trụ, chém phá càn khôn.
“Ầm” một tiếng, tứ cực thiên địa đều run rẩy, Diệp Phàm rống to, thân thể giống như một con giao long giãy thoát nhà giam, bay lên trời, dập nát trói buộc của thần liên trật tự pháp tắc, làm cho chúng đứt đoạn.
- Thành công rồi!
- Độ kiếp viên mãn!
Tiếng kêu vang kinh sợ, Diệp Phàm ở trong muôn vàn khó khăn này đã làm ra đột phá, dập nát hết thảy gông cùm xiềng xích và kẻ ngăn cản, bước ra một bước trọng yếu nhất của cuộc đời mình.
- Quấy nhiễu ta độ kiếp, nghĩ rằng như vậy là có thể giết ta được sao? Các ngươi... không được!
Diệp Phàm như rồng nhảy vượt chín tầng trời, “ầm” một tiếng, cả thân thể phát ra hào quang vạn trượng, pháp và đạo mãnh liệt, mà thân thể càng cường đại hơn.
Bí quyết chữ “Hành” vừa động, lập tức thời không đều như ngưng đọng lại, mọi người khiếp sợ mở to con ngươi, thân thể Diệp Phàm hóa thành lớn, một cước liền đạp xuống Hoàng Kim thiên nữ, như ngọn núi lớn hạ xuống.
“Ầm!”
Một cước này hoàn toàn không thể tránh né, thật sự là quá nhanh, ở trong vầng kim quang vạn trượng đó bàn chân to của Diệp Phàm hạ xuống, Hoàng Kim thiên nữ bị buộc chỉ có thể dùng cứng chọi cứng, hai tay đều chấn lên, đánh lên phía trời xanh.
Nhưng một cước này lực lượng quá cường đại, nghiền nát pháp tắc của nàng, mang theo hào quang mãnh liệt cuồn cuộn áp chế, nàng bị bao phủ ở phía dưới.
Mọi người chấn động ở xa xa nhìn lại, một bàn chân to của Diệp Phàm sau khi đạp xuống, Hoàng Kim thiên nữ dùng toàn lực chống lại, hai tay chống đỡ khó khăn lắm mới chặn được bàn chân to kia.
về phần tay quyền của Diệp Phàm sớm đã đánh tới phía Thần Minh. Thiên Để Quyền có một không hai, dập nát chân không, trấn sát xuống, Thần Minh rống giận nhưng lại trực tiếp bị đè ép xuống.
Xa xa nhìn lại, thân ảnh như Thần ma kia, một chân đạp Hoàng Kim thiên nữ, một quyền đè Thần Minh phải quỳ sụp phục xuống, loại khí thế chỉ có ta độc tôn này, lại oai hùng chí cao vô thượng này, chấn nhiếp mọi người tại đây!