Chương 1673: Đế chủ đấu
Chỉ trong nháy mắt này, khí tức Đại đế cổ tràn ngập, tuy rằng không trọn vẹn, nhưng không chịu nổi nhiều trận thai hợp cùng một chỗ, cuồn cuộn cuốn ra một khí cơ chấn nhiếp lục hợp càn khôn, quần tinh này đều rung chuyển.
Thiên Đình thực đáng sợ! Đây là ý niệm chung trong đầu của mọi người. Không nghĩ tới Thiên Đình có thể có nội tình như vậy, mọi người đều da đầu run lên. Mấy ngàn tòa trận thai tất cả đều là Đại La Ngân Tinh, Nguyên mạch cổ tủy, Cửu Thiên Thần Ngọc... các thứ luyện chế thành. Gần cả trăm loại Thần liệu, mỗi một loại đều có thể luyện chế thành binh khí Đại Thánh.
Mà trong đó còn có một số tài liệu hi hữu, tìm khắp bốn phương thiên hạ cũng không khẳng định có thể tìm thấy.
Nhiều Thần liệu như vậy, tất cả đều bị khắc thành trận thai quả thực rất xa xỉ, có ném chết vài Chuẩn đế chỉ sợ cũng không thành vấn đề, bởi vì khắc chính là tàn trận của Đại đế.
Đại quân Thần Đình ngừng xao động, bị một áp lực lớn lao làm cho thối lui lại. Đế chủ mặt không chút đổi sắc, con ngươi lãnh liệt hơn rất nhiều, nhìn chằm chằm một lát, rồi cất bước đi tới phía trước, miệng nói:
- Không thần phục, chỉ có chết!
Sát khí bùng nổ, Xích Long giáp trên người hắn như có sinh mệnh, có thể nhìn thấy một con huyết long quay quanh thân hắn, giương nanh múa vuốt, phụ trợ cho hắn càng cường đại hơn.
“Ầm!”
Đại lục run rẩy, hư không sụp đổ. Nơi Đế chủ đi qua, vạn vật đều dập nát, hắn mạnh mẽ sáng lập ra một cái thông đạo hỗn độn, nhìn đám người Diệp Phàm trong vùng đất lành.
“Ầm!”
Hắn đánh nát một tòa trận thai, sau đó thân thể nhảy vọt lên, hóa thành một con Xích Long, ở trong đủ các loại chùm tia sáng tấn công mãnh liệt, dọc theo một cái khe nứt phóng ngược vọt đi vào.
“Ầm” một tiếng, tất cả trận thai đều rung chuyển, toàn bộ phát sáng, từng đạo hào quang thật lớn hừng hực quét xuống, trấn áp Đế chủ. Đó là thiên võng do vô số lực lượng của tàn trận hợp cùng một chỗ hình thành.
Mọi người đều ngẩn người, cảm giác sau lưng đều ẩm ướt, bị mồ hôi lạnh ướt đẫm: thủ đoạn của Thiên Đình quả nhiên đáng sợ, trận pháp này tuyệt đối có thể ngăn cản Chuẩn đế, đồng thời giết chết.
Đại quân Thần Đình càng thêm căng thẳng, sợ Đế chủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mỗi người đều như ngừng lại hô hấp, còn thật sự nghiêm túc theo dõi.
Đế chủ hóa thành một con Xích Long, đi tới ở trong cái khe nứt lớn trên hư không, toàn thân huyết quang lấp lánh, hỗn độn khí vờn quanh thân thể, thoạt nhìn vô cùng khủng bố. Đúng như chân long Tiên giới, thân thể dữ tợn, thân thể yô địch, có lựa chọn đụng vỡ nát vài toà trận thai, có tránh thoát thiên võng do thần quang đan vào mà thành.
Hắn như rồng tiến vào biển rộng, tung hoành ngang dọc, những trận thai này không ngăn được bước chân hắn. Cả thân thể hắn tản ra uy áp cực lớn, hắn tiến vào sâu trong trận thai, không thể ngăn cản.
Mọi người đều khiếp sợ, Đế chủ quá cường đại, Đại đế sát trận thai không trọn vẹn này tuy có nhiều nhưng hoàn toàn không làm gì được hắn. Hắn như rồng vượt biển, biển rộng trời cao mặc cho hắn du hành.
Quân đội Thần Ịập tức bùng phát lên tiếng hoan hô kinh thiên động địa, mọi người đều phấn chấn, giơ cao chiến qua, thiết kiếm, trường mâu... các thứ trong tay, ngửa mặt lên trời thét dài. Bọn họ biết rằng, Thiên Đình phải bị phá tan! Đến lúc đó Bất tử tiên dược, Thánh khí, pháp khí Chuẩn đế, Thần liệu... tất cả đều sẽ thuộc về bọn họ.
Mà từ đó về sau, thế gian có lẽ không còn có lực lượng nào có thể ngăn cản bọn họ, sẽ khai sáng một đoạn năm tháng huy hoàng, thậm chí tên tuổi bọn họ có thể được ghi trong sử sách cổ.
“Ầm!”
Đế chủ thành công xông qua mấy ngàn tòa trận thai, cũng không có tiêu phí thời gian bao lâu. Từ con Xích Long hóa thành một người trung niên oai hùng vĩ ngạn.
Hắn đầy đầu tóc đỏ bay múa, ánh mắt lạnh như băng khiếp người. Một chân đạp xuống, khối đại lục này tức thì nổ tung một mảnh lớn, âm thanh hắn lạnh lùng nói:
- Còn muốn dựa vào nơi hiếm yếu chống lại ta hay sao? Nếu ta ra tay, nơi này sẽ không còn người nào có thể sống sót!
Bốn phương rung chuyển dữ dội, mọi người biết rằng Thiên Đình hơn phân nửa xong rồi. Chân thân Đế chủ đã tiến vào trong vùng đất lành, không còn có bất kỳ lực lượng gì có thể chống cự.
Đáng tiếc, từ nay về sau thế gian sẽ không còn Thiên Đình, đóa phù dung này sớm nở tối tàn. Tổ chức huy hoàng ngắn ngủi, rốt cục thì bởi vì cái tên “Thiên Đình” bị nguyền rủa đó mà đi tới hướng diệt vong.
- Không có trì hoãn mà! Rồi lại cứ như vậy kết thúc! Đáng tiếc cho Thánh thể Diệp Phàm, không nhìn thấy được uy thế của hắn sau khi chân chính đại thành nữa rồi!
- Này! Như vậy chẳng phải là tốt lắm sao? Những tài nguyên tinh tú kia chúng ta hiến cho Thần Đỉnh một ít, lưu lại một phần cho mình, sẽ không cần để ý tới Thiên Đình, từ nay về sau nó sẽ tan biến theo gió.
Các tộc trong vũ trụ không ít người đều bàn luận, có người cảm thấy đáng tiếc, cũng có người vui mừng, chú ý theo dõi sát sao hết thảy.
Diệp Phàm trên đỉnh đầu treo Vạn Vật Mẩu Khí Đỉnh, cầm trong tay Thanh Liên, phải đại chiến với Đế chủ. Mà phía sau hắn, hầu tử cũng xách theo Tiên thiết côn, vì việc nghĩa không chùn bước đã đi tới, muốn kề vai chiến đấu cùng hắn.
Nhân Ma lão gia trong tay cầm một kiện binh khí cổ quái, giống như xương không phải xương, giống như đá không phải đá, là Bạch cốt Bổng ôn nhuận trong suốt nấu chảy hòa tan với chí bảo Thạch Lệnh của Thánh Linh nhất mạch cùng nhau.
- Chỉ có ba người các ngươi sao, ba vị Chuẩn đế không được, đều chết đi!
Đế chủ lạnh lùng nói ra, hắn gần như thành đạo, có vốn và thực lực từ trên nhìn xuống vạn vật sinh linh.
- Làm ra vẻ khoa trương cái gì! Người như ngươi trọn đời cũng không thành được Đe!
Hắc Hoàng khinh thường nói, trong bóng tối chuẩn bị sẵn Thôn Thiên Ma Quân, bất cứ lúc nào chuẩn bị tế ra, đột kích trấn chết hắn.
Diệp Phàm giơ cao cây Thanh Liên trong tay, Tiên chu này là chỗ mấu chốt của trận chiến, nếu có thể hóa giải mọi công kích của Đế chủ, như vậy bọn họ sẽ không sợ.
- Bất kể các ngươi có chuẩn bị cái gì đều vô dụng! Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi người đều phải phủ phục dưới chân chủ ta! Các ngươi đều phải chết!
Vài tên cựu thần ở phía sau cười lạnh, hô to.
“Ầm” một tiếng, Đế chủ dùng hành động thực tế chứng minh sự cường đại của hắn. Hắn bước ra một bước, bốn phương đều chấn động, tinh hà trong vũ trụ đều theo đó cộng minh và run rẩy. Hắn không sợ Thần khí trong tay đám người Diệp Phàm, hầu tử.
Tất cả cường tộc trong vũ trụ hầu như đều có người tới đây, giờ phút này đều hết sức chú ý theo dõi một trận chiến này, bởi vì ảnh hưởng quá lớn.
Lúc này, mỗi người đều như ngừng lại hô hấp, nội tâm vô cùng khẩn trương, bởi vì mọi người biết rằng, đại chiến sắp sửa bùng nổ, tất cả hết thảy đều sẽ có kết quả sau một trận chiến này.
“Ầm!”
Đế chủ ra tay, trong nháy mắt bộc phát ra hào quang rực rỡ, bao phủ cả đại lục này, định triển khai tuyệt sát!
- Bắt đầu rồi! Có thể so với chí tôn cổ đại nha!
- Xong rồi, lực lượng như vậy sao có thể ngăn cản được, Thiên Đình bị huỷ diệt ngay giờ khắc này!
Mọi người rúng động, tất cả đều kinh sợ.
Thế nhưng, đột nhiên phát sinh kịch biến, Đế chủ mới vừa bộc phát ra dao động khủng bố giống như bị sét đánh, cả thân thể hắn đều cứng lại.
Hắn cảm giác thân thể lạnh như băng, phảng phất như bị một con quái vật lớn nhìn chòng chọc vào, như là có một Đại đế chân chính đang nhìn xuống hắn. Rất nhiều năm, hắn đã sắp quên đi loại cảm giác này, ở sâu trong nội tâm không ngờ lại sinh ra một ý sợ hãi, cả thân thể đều phát lạnh.
Đây là chuyện gì xảy ra? Hắn không thể khống chế chính mình, không tự chủ được thối lui lại, tất cả lực lượng đều nhanh chóng thu trở về.
Rồi sau đó, hắn nhìn thấy một cô bé, đang khờ dại ngây thơ nhìn hắn, da thịt như phấn khắc ngọc mài, dáng vẻ chỉ hai ba tuổi, đứng ở dưới cây bồ đề, như là một búp bê gốm sứ bình thường.
Nhưng, đúng là cô bé làm cho hắn sợ hãi, ở sâu trong nội tâm có một loại kinh hoàng.
Mọi người đều cứng họng, Đế chủ đây là làm sao vậy? Bất kể là quân đội Thần Đình ở phía sau hay là các cường giả chư tộc đều ngẩn người, như thế nào lại là một kết quả như thế.
- Đại đế... Đạo quả!
Đế chủ run giọng thì thào tự nói, vẻ mặt tràn ngập kinh sợ, nhìn chằm chằm vào cô bé.
Sắc mặt hắn biến đổi không ngừng, ý sợ hãi trên mặt dần dần tiêu tán đi, chậm rãi bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm cô bé phía trước, nói:
- Ngươi không phải mất đi rồi sao? Như thế nào có thể còn sống! Nếu là lưu lại đạo quả vô thượng, như vậy ta sẽ nuốt ngươi vào, tiến hành lột xác!
Ngay sau đó, hắn cắn răng một cái, làm ra một quyết định trọng đại, trực tiếp bức đi hướng cô bé, mở ra một bàn tay Xích Long to lớn định chụp lấy cô bé lại đây.
“Ầm!”
Diệp Phàm ra tay, tay phải Thiên Đế Quyền đánh tới, tay trái cầm Thanh Liên quét qua, chuẩn bị hóa giải công kích pháp đạo của đối phương.
Đế chủ cười lạnh, một ngón tay tùy ý điếm một cái, núi sông tan vỡ, mặt trời trăng sao giống như sủi cảo bịch bịch rơi xuống, rúng động mọi người.
Hắn thật sự quá cường đại, khiến người ta không thể tưởng tượng, hơn xa người mới vừa trở thành Chuẩn đế. Mọi người đều lông tóc dựng đứng, thế này còn làm sao mà đánh? Chư cường tộc đều khiếp sợ.
Duy nhất làm cho một phương Thiên Đình vui mừng chính là, cây Thanh Liên trong tay Diệp Phàm có thể làm tan rã mảnh nhỏ đại đạo công tới, vẫn không để Diệp Phàm lọt vào công kích của pháp tắc vô thượng.
Hầu tử ra tay, nửa cây thiết côn trong tay như cộng minh với sông núi phát ra ức vạn lũ tiên quang, duy nhất đáng tiếc chính là chỉ còn lại có nửa cây, bị hao tổn quá nhiều, không còn thần uy như ngày xưa.
“Xoạt” một tiếng, Đế chủ bắn ra một đạo xích quang, đánh trên cây Hắc Thiết Côn phát ra một tiếng nổ, chấn động khắp nơi vũ trụ.
Mọi người hoảng sợ, nếu là binh khí Chuẩn đế bình thường khẳng định đã nổ tung, vả lại người nắm giữ tất nhiên cũng bị thương nặng. Nhưng cũng chỉ có Thánh Hoàng tử cầm Tiên binh này mới có thể không việc gì.
“Ông!”
Nhân Ma ra tay, binh khí đặc biệt trong tay cũng có ẩn chứa pháp tắc Hoàng Đạo, là chí bảo của thạch nhân nhất mạch, lập tức đập xuống.
Đế chủ không dùng thân thể đối chọi lại, vẫn như cũ giống như đối phó với hầu tử, trong nháy mắt chấn ra đại đạo của bản thân, đánh lên trên cây đại bổng kia, phát ra tiếng vang động trời!
Sát ý của hắn như sóng thủy triều cuồn cuộn cuốn tới phía trước, chủ yếu là nhằm vào Diệp Phàm, muốn đánh bay hắn, rồi sau đó cắn nuốt cô bé.
Giờ khắc này, sát khí chấn động vòm trời vũ trụ mênh mông, khiến mọi người đều rúng động trong lòng, Đế chủ đây là phải hạ quyết tâm diệt sạch hết thảy nơi này.
Đột nhiên, toàn thân cô bé phát ra tiên quang, tiến hành tự bảo vệ mình, có một khí tức uy nghiêm vô thượng bùng phát ra, vả lại ngay trong khoảnh khắc đó, ở chỗ sâu trong tinh vực xa xôi, ở tọa độ phương vị Bắc Đẩu nơi đó, hiện lên một quang ảnh cực kỳ khủng bố, như là có một vị Tiên Vương đang thức tỉnh.
“Ầm!”
Khí tức đáng sợ chấn động vũ trụ bát hoang!
Đế chủ kêu to một tiếng, sắc mặt tái nhợt, xoay người bỏ chạy, hắn không có một chút uy áp và mặt mũi gì đáng nói, hốt hoảng cắm đầu chạy trốn.
Kết quả này vượt qua dự liệu của mọi người! Ai cũng không nghĩ tới, trên mặt Đế chủ vô thượng lại mất hết màu máu, hắn đang nhanh chóng bỏ chạy! Điều này làm cho mọi người không thể tiếp nhận.