Chương 1715: Đế lộ chém Diêm La
Đó là mảnh nhỏ thời gian, tản đi các nơi khắp vũ trụ, nhìn không thấy cảnh tượng chân thật, chỉ là thấy được một phần hình ảnh vỡ vụn.
Hiển nhiên, phiến vũ trụ nơi đó bị đánh đập nổ tung!
Ánh mắt của Thiếu niên vẫn trong sáng có thần như vậy, hắn vô cùng chuyên chú, cả vật thể cây cung cứng đen nhánh bị kéo cong, không có mũi tên, hắn triệu hoán tới một dải thiên hà, ngưng tụ thành một mũi tên Thần vũ trụ, ẩn chứa tinh khí thần có thể khai thiên lập địa của hắn!
Mà ở xa xa, một thân ảnh cổ xưa từ trong Âm phủ bị đánh vỡ đi ra, mặc giáp trụ màu đen, toàn thân đen nhánh, khôi giáp che kín cả bộ mặt và ánh mắt.
Chỉ có ô quang lưu động, khí tức tử vong mặc dù cách xa cũng không biết bao nhiêu tinh hệ, vẫn khiến mọi người sợ run, như đối mặt với một vị tiên đã chết đi.
Đây là một vị chí tôn đáng sợ, trước khi hắn trở thành Minh Hoàng, thi thể kiếp trước của hắn chính là một nhân vật cấp Đế, công tham tạo hóa, không gì sánh nổi.
Lúc này, hắn từ trong Âm phủ bước ra, như Tiên ma diệt thể!
Thiếu niên không sợ hãi chút nào, trên mặt càng sáng lạn, đứng sừng sững dưới tinh không, tóc đen bay lên, chỉ có ta độc tôn!
Đáng tiếc, mọi người cũng chỉ có thể nhìn thấy một màn này, các hình ảnh khác lại hóa thành mảnh nhỏ thời gian bay về phía bát hoang, không thể thấy lại.
Mọi người biết, thiếu niên đã động thủ với Minh Hoàng!
Chiến tướng cái thế của Thiên Đình cổ, một tồn tại nghịch thiên, cũng không phải nói để nói, hắn thật sự đánh vào cấm địa Sinh Mệnh, của thời đại thần thoại, phải thí Đế, quyết một trận tử chiến.
“Đông!”
Chỗ sâu nhất vũ trụ truyền đến tiếng vang thế giới vỡ nát, có pháp tắc đáng sợ tràn ngập, mọi người đều sợ run, nhưng chung quy là không thể đi xem cuộc chiến.
- Sát!
Sau phút thất thần ngắn ngủi, mọi người lại nhớ tới hiện thực, liền tiếp tục triển khai quyết chiến, đây là một bức hình ảnh máu nhuộm tinh không. Đại chiến đang tiếp tục.
Diệp Phàm chém chết thần tướng thứ ba, bên cạnh không có người nào khác, không có cường giả nào đám tới gần, đây là phong thái vô địch từ đánh giết tạo thành, nơi hắn đi qua, mọi người đều tránh lui.
Trên chiến trường, đám người Diệp Đồng, Tiểu Tùng, Dương Hi, Sơn Hoàng, đại hán râu ria xồm xòm... gần như có thể ổn định chiến cuộc. Lúc này chỉ còn lại có trận quyết chiến trên Hoàng Sào, cùng với trận đại chiến giữa lão nhân đốn củi và người chủ Diêm La.
“Ầm!”
Diệp Phàm không hề bận tâm, đến lúc này không còn giữ lại gì nữa, trên đầu đại đạo bảo bình chìm nổi, Thôn Thiên Ma Quân xuất hiện tản ra vầng hào quang bất hủ.
- Cái gì? Binh khí Đế!
Phiến chiến trường này, chư hùng sợ run, lại một kiện binh khí Đế xuất hiện, hơn nữa là kiện Thôn Thiên Ma Quân nổi danh nhất, chấn động muôn đời, sao không khiến mọi người sợ hãi?
Về kiện Thần khí chí tôn này, có nhiều lắm truyền thuyết.
Nghe nói, chỉ cần thần lực cũng đủ, thúc dục và tế luyện đến trình độ nhất định, Độc Nhân Đại đế sẽ tái hiện thế gian này, chủ đạo sinh sát luân hồi, không người nào có thể đối địch.
Bởi vì, đây là thân thể của nàng luyện hóa thành, táng vào đó thể thân thứ nhất của nàng, cũng có nguyên thần pháp tắc và hồn khi lột xác lưu lại.
Ở trên thế gian này, Đại đế thần bí nhất không ai hơn nàng, ngay cả sinh tử của nàng đến nay cùng không ai biết, bởi vì vẫn còn có truyền thuyết trường sinh liên quan với nàng, không biết đến tột cùng nàng đã sống mấy đời.
Mà kiện Ma Quân này, ở trong hắc ám náo động hơn ba trăm năm trước cũng không hề bị đánh nát, huyết chiến với chí tôn mà vẫn không bị hủy diệt, có thể thấy được lực lượng đáng sợ và ma tính của nó tới cỡ nào.
Diệp Phàm thân là Thánh thể, cường thịnh nhất chính là huyết khí, tinh khí thần mãnh liệt như biển cả mênh mông, chấn động tinh không muôn đời, giống như Đế Tôn tái thế.
Toàn thân hắn đều phát sáng, toàn lực thúc dục Thôn Thiên Ma Quân đại sát tứ phương, không người nào có thể kháng cự. Làm cho đại quân âm binh cùng với nhân mà Hoàng Sào lập tức mất đi một mảng lớn. Phàm là con đường hắn đi qua đều là xương trắng và máu xây thành, không còn một người sống sót.
Đây là con đường của Đại đế, đây là con đường của vô địch, rốt cuộc không tìm được một đối thủ.
Ngay sau đó, hắn ra tay với Hoàng Sào, huyết khí ngập trời bao vây lấy Thôn Thiên Ma Quân. Hắn vận dụng toàn bộ khí lực đập xuống Hoàng Sào thật lớn kia.
Diệp Phàm đã là cảnh giới Chuẩn đế lục trọng thiên, máu huyết sôi trào, dùng tinh khí như biến tế luyện binh khí Đế, làm sống lại Thôn Thiên Ma Quân tự nhiên không thành vấn đề.
“Ầm ầm...”
Vòm trời nơi này lay động, tinh tú nơi này rung chuyển, toàn bộ thế giới đều sụp đổ, thần uy Cực Đạo nở rộ, dâng lên vô tận màu sắc tường hòa.
Mọi người đều tránh lui, phàm là ngăn chặn ở trên đường đều chỉ có thể chết nát tan. Ở dưới áp bức của Cực Đạo, Đại Thánh cũng chỉ có thể nổ tung, hóa thành máu bùn, không chịu nổi một kích.
Thôn Thiên Ma Quân đi tới nơi nào, nơi đó không còn một địch thủ nào tồn tại.
“Ông!”
Hoàng Sào giải thể, Bất Tử Thiên Hậu đứng sừng sững ở trên đó miệng đều tràn ra một lũ vết máu, ánh mắt lạnh như băng của nàng trông lại, nhưng không thể ngán cản được gì, nàng đang đại chiến với lão Thần tới hồi gay cấn.
Diệp Phàm với Thôn Thiên Ma Quân đánh mở ra tòa Hoàng Sào bất hủ dùng phượng hoàng mộc xây thành này, bản thân nó chính là một kiện pháp khí, khắc chú rất nhiều phù văn chi chít, nhưng lúc này vẫn không chịu nổi.
Trong đó thậm chí có Hoàng phù của Bất Tử Thiên Hoàng lưu lại, nhưng Thôn Thiên Ma Quân có lực cắn nuốt thật đáng sợ, trực tiếp nuốt lấy lực lượng của những phù văn kia.
Kiếm Thần đầu bạc bị nhốt trong đó lao ra, còn có lão nhân răng vàng lại hóa thành một luồng sáng lui tới trong Hoàng Sào vỡ nát tan tành, cướp đoạt bốn phương.
- Các ngươi bức ta!
Bất Tử Thiên Hậu kêu lên, đung mạo tuyệt mỹ có vẻ thực dữ tợn.
- Không phải ta bức ngươi, mà là muốn giết ngươi!
Diệp Phàm lạnh lùng nói ra.
Mấy ngày nay, chỉ cần nhắm mắt lại, tâm thần hắn liền không yên, luôn luôn hiện ra hình ảnh một góc tương lai kia, một vạn năm cô quạnh đó, một vạn năm lạnh lùng đó, một vạn năm thê lương đó... luôn làm cho hắn thống khổ.
Một góc tương lai đó làm cho hắn không thể yên tình, không thể nhắm mắt: Đám người Bàng Bác, Lý Hắc Thủy tất cả đều chết trận, Diệp Đồng, Tiểu Tùng bị Bất Tử Thiên Hậu và đầu sỏ Địa phủ đánh tan xương nát thịt, máu tươi nhuộm tinh hà, vô cùng thảm thiết.
Cơ Tử Nguyệt hóa thành máu, xương cốt vùi lấp trong đống đổ nát, mà Tiểu Tử còn nhỏ và non nớt như vậy, cùng không thể tránh được một kiếp... Hắn nhìn thấy chính là máu, nhắm mắt lại chính là những cảnh này, đêm hắn không thể nhắm mắt, mỗi thời mỗi khắc đều vượt qua trong lo âu.
Đây là nguyên nhân Diệp Phàm bất kể phải trả cái giá nào, tận hết toàn lực phát động một trận chiến này! Bị động chờ đợi ách nạn buông xuống không phải là lựa chọn của hắn. Hắn phải thay đổi hết thảy chuyện này, trước phải giết Bất Tử Thiên Hậu!
“Ầm!”
Diệp Phàm thúc dục Thôn Thiên Ma Quân, liên tục ra đòn nặng tay với Bất Tử Thiên Hậu, ngay cả nguyên thần đều thiêu đốt lên.
Bất Tử Thiên Hậu quyết đấu với lão Thần, hai người đều có nắm giữ pháp khí đáng sợ của Đế cổ lưu lại, vốn đang thế lực ngang nhau, nhưng hiện tại cân bằng bị phá vỡ, nàng đương trường bị thương nặng, phun ra một ngụm máu lớn.
Diệp Phàm tâm thần run lên, đúng lúc thu tay lại, bởi vì cảm giác được ở một phiến chiến trường khác có điều không thích hợp, lão nhân đốn củi và chủ Diêm La Điện đều đang thiêu đốt Thần huyết, phải liều mạngế
Hiển nhiên, chủ Diêm La dự cảm không ổn, biết đại thể đã mất, nên muốn phá vây mà đi, lão nhân đốn củi đang dùng hết toàn lực ngăn cản.
- Sát!
Diệp Phàm bước ra một bước, bí quyết chữ “Hành” xuất thần nhập hóa. Đối với loại áo nghĩa này sớm đã đăng phong tạo cực, thời không ngưng đọng lại, hắn tới ngay phụ cận, thúc dục Ma Quân đập xuống.
“Ầm!”
Đây là một hồi đại quyết chiến, chiến thương màu đen trong tay chủ Diêm La Điện tản ra tử khí như biến, đón chận Thôn Thiên Ma Quân. “Keng” một tiếng, tia lửa bắn ra bốn phía, sáng lạn như thiên hà lật ngược.
- Tiểu bối tu đạo có mấy trăm năm, cũng dám đến ức hiếp ta?!
Người chủ Diêm La Điện lộ thần sắc dữ tợn, trên đầu những cái sừng cực lớn kia lưu động ma quang, móng vuốt lớn màu xanh dọa người, hắn cầm thương đứng đó không giận mà oai.
- Thời đại này đã không phải của ngươi nữa rồi! Nên kết thúc đi! Hết thảy đều phải thuộc về một thế hệ chúng ta này!
Diệp Phàm nói vô tỉnh, lại tiếp tục ra tay.
“Ầm” một tiếng, hắn phát động Thần cấm, chiến lực tăng lên cực nhanh, trên đầu Ma Quân mở ra, tỏa ra vô tận tiên quang đánh tới người chủ Diêm La Điện.
Hắn đứng sừng sững ở Chuẩn đế lục trọng thiên, muốn quyết đấu với một kẻ sắp thành đạo đồng dạng cầm binh khí Đe, đương nhiên ở vào tỉnh thế bất lợi tuyệt đối, nhưng khi hắn phát động Thần cấm chỉ trong nháy mắt kéo ngắn lại khoảng cách, có thể chiến một trận!
Người chủ Diêm La Điện ánh mắt nổ bắn ra hai luồng sáng xanh. Có thể tu đến cảnh giới này, đương nhiên là người đáng sợ nhấtỂ Hắn cũng có thể phát động Thần Cấm, nhưng lại không thể làm theo ý mình, đương trường khiến hắn cảm nhận sầu lo thật lớn. Nhất định phải diệt trừ Diệp Phàm mới được, bằng không sau này tất nhiên sẽ trở thành địch nhân đáng sợ nhất của Địa phủ.
Trong mơ hồ, người chủ Diêm La Điện dường như đã thấy được một vị Đại đế quật khởi, hắn nhất đinh, phải ngăn cản loại biến hóa này, cắt đứt con đường phía trước của Diệp Phàm.
“Ầm!”
Binh khí Đế va chạm. Lão nhân đốn củi cùng ra tay!
- Để ta đến cố định lại cây Tử Vong Thương kia, ngươi đi đánh hạ hắn!
Lão nhân đốn củi nói.
Diệp Phàm gật đầu, hai người phân biệt ra tay.
- A...
Người chủ Diêm La Điện rống to, phá vỡ hư không, nhưng lại bị Thanh Đế Liên và Thôn Thiên Ma Quân mạnh mẽ đánh bay ra, không chạy thoát được.
Lão nhân đốn củi dùng hết tất cả pháp thuật, đùng Thanh Liên đè lên cây Tử Vong Minh Thương kia, cố định được nó, làm nó không thể giãy thoát đi.
Người chủ Diêm La Điện cả kinh. Lão nhân đốn củi không ra tay đối phó hắn, chỉ phụ trách giam cầm binh khí của hắn, mà Diệp Phàm hiệp với Thôn Thiên Ma Quân bùng phát Đế uy Cực Đạo vô thượng, nghiền ép tới phía trước.
- Ta muốn cho ngươi biết rằng, chênh lệch là không thể bù lại, Thần cấm cùng không được, ta sắp thành đạo, đạo hạnh và lĩnh ngộ về cảnh giới Đe không phải Thần Cấm có thể chạm tới được!
Chủ Diêm La hét lớn, cầm trong tay Minh. Thương không buông tay, vừa giằng co với lão nhân đốn củi, đồng thời, cũng cố gắng công kích tới hướng Diệp Phàm, trường thương màu đen phát ra từng đợt từng đợt hào quang bắn tới phía trước.
- Nói cái gì đều vô dụng, thời đại của ngươi đã kết thúc, chúng ta sẽ quật khởi ở kiếp này, thề phải san bằng Địa phủ!
Diệp Phàm rống to.
Cái nắp kỳ bí bay lên, miệng hũ hướng tới trước nhắm ngay người chủ Diêm La Điện, đánh ra hào quang ức vạn đạo kịch liệt, bao phủ nơi đó.
“Keng!”
Tử Vong Minh Thương cùng với Thanh Đế Liên đều rung động chống lại thần uy, địa phương này rơi vào cảnh hỗn loạn.
- Còn chưa đủ!
Người chủ Diêm La Điện phản kích.
Tuy rằng không rút về được cây Minh Thương, nhưng hắn lại có thể dùng pháp tắc của mình mượn dùng cây thương này chấn ra, dùng nó để chống lại hai người. Dưới lực liều mạng bùng phát ra chiến lực vượt qua bình thường.
- Còn chưa đủ sao? Vậy tái chiến đi!
Diệp Phàm rống to.
Hắn dựng thân ở lĩnh vực Thần cấm, thông thiên động địa, chiến lực vô cùng tận, áp bức cho tinh vực chung quanh đều sụp đổ, chư hùng hoảng sợ toàn bộ rời ra xa, phiến chiến trường này thành trống không.
Diệp Phàm vận dụng bí quyết chữ “Giai”, cả người chiến khí sôi trào, chiến lực tăng thẳng lên tới tuyệt đỉnh của đời người, trước đây chưa bao giờ đạt tới!
Tới ngày nay, bí quyết chữ “Giai” chỉ có ở lĩnh vực Thần cấm mới có thể thi triển, toàn diện tăng lên tố chất thân thể, bất kể là chiến lực, hay là tốc độ, hoặc là nguyên thần... đều trực tiếp thăng hoa tới gấp mười lần!
Đây là một loại bí thuật nghịch thiên, tuy rằng rất khó dùng ra, hạn chế nhiều lắm, nhưng một khi đạt tới cảnh giới bực này, một khi triển động đó chính là mặt trời trăng sao núi sông đều phải thất sắc, thiên địa đều phải vỡ tan!
- Đại đế sao?
Mọi người đều chấn động, cảm nhận được từng đợt từng đợt khí tức của Đế Hoàng.
Lĩnh vực Đại đế có tấm chắn, ngăn cản hết thảy tấn công của kẻ dưới, hạn chế các loại phương pháp phá đi vào, nhưng lúc này mọi người lại dường như cảm ứng được loại khí tức đó.
Thôn Thiên Ma Quân bay lên, đánh xuống, trực tiếp làm cho người chủ Diêm La Điện buông tay, vứt bỏ cây Minh Thương kia, ba kiện binh khí Đế đồng thời bay tung ra ngoài.
Diệp Phàm đứng trên thiên hạ, mái tóc đen nồng đậm bay lên. Giờ khắc này mọi người đều không kiềm nổi phải quỳ xuống lạy, như ẩn như hiện có một lũ uy áp Hoàng Đạo.
Có lẽ không yếu kém so với đệ nhất thần tướng của Thiên Đình cổ kia chứ?
Diệp Phàm ra tay, liều mạng đọ sức cận chiến, đại chiến với người chủ Diêm La Điện, đây là đại quyết đấu không có binh khí.
- Sát!
“Ầm!”
Từng quyền gặp máu, từng quyền vào da thịt!
Đây là một hồi đại quyết chiến người thường không thể tưởng tượng. Diệp Phàm chống lại người chủ Diêm La Điện, hắn đang ở vào đỉnh phong nhất của đời người, đứng sừng sững ở tuyệt đỉnh sinh mệnh, phát huy ra uy lực cả thế gian khỏ sánh.
- A...
Người chủ Diêm La Điện rống to, toàn thân đẫm máu, mặc dù chống lại, mặc dù khí phách cái thế, mặc dù chiến lực nghịch thiên, nhưng vẫn bị Thiên Đế Quyền của Diệp Phàm đánh đập vỡ nát, chỉ có nguyên thần độn ra, hóa thành một đạo thanh quang định xé rách bầu trời mà đi.
Thôn Thiên Quân bay lên, miệng hũ phát ra từng đợt từng đợt tiên quang, trực tiếp hút hắn vào trong, cái nắp kỳ bí đậy lại, “ầm” một tiếng, hết thảy quay về yên tĩnh.
Người chủ Diêm La Điện ngã xuống, thân thể khổng lồ vỡ nát tan tành, nổ tung ở trong tinh không, lót một con đường do máu và xương tạo thành, kéo dài đến dưới chân Diệp Phàm.
Mọi người đều biết, người ở kiếp này, ở thời đại này không còn có người nào có thể ngăn cản Đế lộ của Diệp Phàm, một vị Đại đế sắp sửa quật khởi ở kiếp này!