Chương 1760: Thủ đoạn của Đế Tôn

Một cổ khí tức to lớn khuếch tán, một hư ảnh đang thành hình, vô cùng uy nghiêm nhìn xuống vạn vật sinh linh, hắn đứng sừng sững ở trước con đường thành tiên, đứng ở trung ương cổ địa, như là phải nhận chúng sinh dập đầu, chư Đế đến triều bái.

Đây là một người như thế nào? Mới vừa xuất hiện liền vô cùng cường đại như vậy. Chỉ một hư ảnh mà thôi gần như sắp hấp thu non nửa tinh khí của chín tầng trời mười tầng đất.

Giờ khắc này, vạn vật vũ trụ điêu tàn, mọi người đều cảm giác đại đạo dần chảy đi, tinh khí đang khô cạn, tất cả Thần ngân, pháp tắc và căn nguyên khí đều điên cuồng rót vào hướng Phi Tiên Tinh, phải ở nơi đó luyện chế thành một kim thân.

- Như thế nào có thể, Đế Tôn không phải đã chết rồi sao? Vì đâu phát sinh loại chuyện này!

Vạn Long Hoàng giật mình, nhưng cùng không thể không tin sự thực chứng kiến trước mắt.

Một người đáng sợ nhất trên đời, là một vị Thiên Tôn cuối cùng của thời đại thần thoại, sau lại nghe nói đã vứt bỏ tất cả Thần thuật, pháp tắc, thậm chí đạo hạnh, từ đó biến mất.

Đen khi hắn tái hiện thế gian, là một đứa trẻ con, trời sinh địa dường, mới vừa xuất thể liền nuốt nạp tinh hoa vạn vật trong vũ trụ, cực hạn không gì sánh nổi, muôn đời chưa từng có.

Chuyện sau đó đến nay, cả thế gian đều biết, hắn vô địch trên trời dưới đất, đi ra một con đường huy hoàng nhất, không có người nào có thể ngăn cản hắn nửa bước cho dù là một chút, chín tầng trời mười tầng đất đều thần phục.

Từ đó về sau, hắn được xưng là Đế Tôn, chung kết chín Thiên Tôn thống trị tối cao của thời đại thần thoại, hắn trở thành người chí tôn nhất muôn đời!

- người đã chết còn muốn xuất hiện tác loạn, thế gian không có chuyển thế chân chính, nếu đã diệt vong, cùng đừng đến tác loạn, giết!

Chí tôn đến từ Tiên Lăng Mộ hét lớn, công tới phía trước.

- Không sai! Nếu đã suy bại, mất đi, thì vĩnh viễn không cần xuất hiện!

Thần Thú quát to, cùng điên cuồng ra tay.

Ở đây đều là Cổ Hoàng cường đại nhất một thời đại, không kính trời, không kính đất, chỉ có ta độc tôn. Mặc dù là Đế Tôn uy danh vang dội xưa nay, bọn họ cũng không có khả năng thật sự bị trấn áp, lựa chọn ra tay vô tình.

về phần Tịch Diệt Thiên Tôn kia lại điên lên rồi, tóc xám tung bay, trong miệng gào rống, các loại thủ đoạn cấm kỵ vô cùng tận đánh tới phía trước.

- Đây là đất lành tối cao phong ấn từ niên đại loạn cổ tới nay, cũng đích thật là thành tiên địa. Khi Đế Tôn công phá Côn Lôn không có giết ta, mà phong ấn ta ở nơi đây, lưu lại để bản thân mình sống lại dùng!

Hóa Xà thì thào tự nói, hắn không còn hồ đồ, nhớ tới chuyện quá khứ.

- Người ở cùng thời đại ta đã chết, Hoang Tháp chủ nhân trấn áp ta, trông coi Tiên lộ... Sau đó, người kia đến không kém gì Thiên Để Hoang, một lần nữa bố cục!

Sinh vật tiền sử cũng tự nói, tâm thần dao động, rất không ổn định.

Những lời này vừa nói ra, mọi người đều ngẩn người. Một đoạn năm tháng đó phải cổ xưa cỡ nào, còn có một vị cường đại có thể so với Đế Tôn ư?

Đúng rồi, chủ nhân của Hoang Tháp có thể nào không mạnh!

Những điều này quá mức kinh người, Hoang Tháp là Tiên khí, sinh vật tiền sử là bị chủ nhân của Tiên khí này phong ấn tới nay. Những bí mặt này lộ ra quá nhiều, mọi người không thể tưởng được còn có thể nhìn thấy kỳ tích như vậy.

Mọi chuyện phát sinh hôm nay quá mức huyền bí, mọi người đều chấn động.

Đế Tôn mất đi, chết yếu vào những năm cuối thời thần thoại, như thế nào cách xa nhau từ thời thái cổ, thời hoang cổ dài lâu và năm tháng vô tận như vậy còn có thể tái hiện? Điều này không phù hợp với lẽ thường.

Nhưng hư ảnh mơ hồ kia lại không giả, còn có ai uy nghiêm như vậy, dám nhìn xuống chư Hoàng, chờ đợi bọn họ thần phục?

“Ầm!”

Vạn Long Linh bay múa, quét ngang tới, hào quang vàng tím chói mắt kinh người, làm cho nơi này sôi trào.

Bạch hổ gầm vang trời, đạo nhân đầu bạc kia cũng con ngươi nở rộ tia sáng lạnh. Mọi người đều đại khai sát giới, đồng loạt công sát tới phía trước.

Năm xưa đó, chiến tích của Đế Tôn không phải giả, cao thủ Hoàng Đạo hậu bối đều nghe nói qua, không dám sơ suất. Nếu vì hắn sống lại mà cướp đi con đường thành tiên, điều đó quá xót xa thất vọng.

Thiên địa nứt ra, tinh hải vỡ nát, đặc biệt là Tịch Diệt Thiên Tôn phẫn nộ nhất, sau khi thần trí sống lại đánh giết tới cuồng bạo.

Thế nhưng, phía trước có một loại lực lượng cực kỳ bí, từng mảng trận thai vô cùng khủng bố phân giải công kích của mọi người, hóa thành thần lực chìm sâu vào trong cơ thể hư ảnh kia.

- Dám đoạt tinh khí chúng ta để sống lại?!

- Vốn chính là một con ma quỷ, còn muốn Tá Thi Hoàn Hồn, đừng có nằm mộng!

“Ầm!”

Triển khai công kích càng khủng bố hơn, trận thai phía trước rốt cục vỡ nát hóa thành bụi mù, mà hư ảnh kia cũng phai nhạt đi không ít. Tuy nhiên tinh khí tụ tập nơi đây không giảm.

- A...

Đột nhiên, Hóa Xà gào rít, mi tâm chảy máu, nguyên thần thiêu đốt, thân thể bay ra từng mảng lớn màn ánh sáng, chìm sâu vào trong đống đổ nát.

- Không!

Sinh vật tiền sử kêu to, vô cùng hoảng sợ, biếu tình trên mặt ngưng đọng lại, toàn thân nứt nẻ, không ngừng tuôn chảy máu, tinh khí tiết ra ngoài, nguyên thần rất nhanh vỡ ra.

- Đế Tôn! Ngươi thật lòng dạ độc ác!

Tịch Diệt Thiên Tôn ngồi xuống, thân thể hắn máu bắn tung toé, mi tâm xuất hiện một cái lỗ máu đáng sợ, nguyên thần vỡ nát, tinh khí Hoàng Đạo cả đời đều chảy xuống hướng loạn địa.

Bọn họ có một đặc điểm chung, dây xích trên người thiêu đốt, nóng chảy, trở thành một loại pháp tắc cấm kỵ không rõ, phân giải bọn họ, tống bọn họ vào bước dường cùng của đời người.

Mọi người lông tóc dựng đứng, mặc dù là chí tôn cổ đại cũng thất vọng. Đế Tôn quá cường đại, phong ấn ba người thời gian đã cách muôn đời, vẫn khó thoát khỏi cái chết.

Đế Tôn ở thời điểm như mặt trời ban trưa, đã bày ra hậu cục như vậy, nếu một ngày kia hắn gặp phải bất trắc, là muốn dựa vào nơi đây sống lại!

- Sát!

Mọi người hét lớn, nhất định phải ngăn cản loại tình huống này tiếp tục phát sinh, không thể để Đế Tôn quỷ dị Tá Thi Hoàn Hồn. Hắn biếu hiện ra chỗ đáng sợ khiến mọi người bất an.

- Sát!

Sáu đại chí tôn vận dụng pháp tắc Hoàng Đạo, cầm binh khí đánh vào. Thế gian này dĩ nhiên không có người nào có thể ngán cản, hết thảy đều phải tan biến.

Loạn địa thành phế thành, phù văn bị tan biến, thế nhưng một loại lạc ấn không dứt tuyệt, vẫn còn đang lượn lờ.

Cùng lúc đó, Hóa Xà, Tịch Diệt Thiên Tôn, sinh vật tiền sử tất cả đều nổ tung, trong cơ thể bọn họ có cấm chế, loại vận mệnh này sớm đã chú định, cũng không khiến người ta bất ngờ.

“Ầm” một tiếng, ba cổ tinh khí bằng bạc hợp lại cùng nhau, nhằm về phía một miệng giếng trong loạn địa, lập tức dung hợp cùng nhau, hình thành một luồng gió lốc, tiếp tục nhóm lại hư ảnh.

- Bất Diệt Tiên Trận!

- Địa phương này bày ra trận văn đáng sợ, thủy chung bất diệt, hắn thật đúng là muốn sống lại sao?

- Sát!

Sáu chí tôn đều động thủ, đánh cho phiến tinh hệ này đều thành tro tàn, Phi Tiên Tinh cùng vỡ nát, chỉ còn lại có khu vực phong ấn này thủy chung bất diệt.

- Có Đạo ngân của vị Thiên Để trong năm tháng loạn cổ kia, cũng có Thần tắc của Đế Tôn bày ra, hai loại kết hợp hình thành một loại Pháp Văn bất hủ. Quả thật đáng sợ!

Bọn họ dùng toàn lực ra tay, không tin sáu vị chí tôn còn không thể hủy diệt hết thảy nơi này.

“Ầm!”

Hư ảnh kia lại một lần nữa vỡ nát, nhưng một lát sau lại hiện ra, một lần nữa trọng tổ, bất tử bất diệt.

- Luyện hóa hắn!

Có người đề nghị.

Khi nghĩ đến người bị luyện hóa là Đế Tôn, trong lòng mấy người đều có một loại tình tự kỳ dị, một người khủng bố nhất nhưng lại bị bọn họ giẫm lên như vậy.

Sáu luồng tiên hỏa nhằm vào phía nhau, hóa thành một cái lò lớn đáng sợ nhất bao phủ hư ảnh kia, thiêu đốt hừng hực, pháp tắc chí cường ngang dọc một đạo tiếp theo một đạo.

- Không đúng! Hắn chính là cần dùng đạo hỏa của chúng ta, mau thu hồi đi!

- Giỏi cho Đế Tôn, hắn cần năm vị cao thủ Hoàng Đạo trở lên thiêu đốt thần hỏa cho hắn, sáng tạo hy vọng sống lại!

Bọn họ đều là người phi thường, thông thiên hiểu địa, mới vừa rơi vào bố cục, rất nhanh liền thức tỉnh lại, đều nhanh chóng lui về phía sau.

Nhưng ngọn lửa kia không thể tắt, bởi vì Hóa Xà, Tịch Diệt Thiên Tôn, sinh vật tiền sử đều nổ txrng, tinh, khí huyết nhục đều bỏ thêm vào, lúc này bị thiêu đốt, bổ sung nhu cầu cho Đế Tôn.

- Hắn... đạt tới mục đích rồi!

- Không có khả năng, có chúng ta ở đây, hắn đừng nghĩ sống lại!

Sáu người lại ra tay, trấn sát hư ảnh phía trước.

“Ầm” một tiếng, trong loạn địa bốc lên chùm tia sáng đầy trời, đó là từng đạo

Thần liên trật tự Tiên đạo, lúc này quấn lấy nhau cùng một chỗ, hóa thành một cái lưới lớn, dẫn động quy tắc vô thượng bên ngoài, bao lại đoàn thần hỏa.

- Quy tắc thật cường đại! Là pháp trận Thiên Đế của niên đại loạn cổ và pháp tắc lạc ấn Đế Tôn của sau này dung hợp sao?

Mọi người điên cuồng tấn công mảnh sát, hư ảnh kia thủy chung khó có thể rõ ràng ở trong màn lưới đó. Thế nhưng đúng lúc này vũ trụ biến đổi, các nơi đều có khí tức không hiểu chảy xuôi.

- Đó là cái gì?

Các nơi vũ trụ, một số chủng tộc cường đại sợ run, bọn họ thấy được từng luồng hào quang xanh biếc cắt qua tinh hà, nhằm về phía phương xa.

- Trời ạ! Đó là mảnh nhỏ binh khí, như thế nào lại có dao động cường đại như vậy, thật khủng bố! Đây là Tiên khí gì vậy!

Hào quang xông thẳng lên trời cao, vũ trụ chấn động mạnh, rất nhiều địa phương đều có hào quang xanh biếc bay ngang không trung, chiếu sáng vĩnh hàng. Loại khí tức này khiến người ta chấn động, toàn thân lạnh run, quá cường đại!

- Là mảnh nhỏ của Thành Tiên Đỉnh!

- Đúng thật là nó! Không ngờ tất cả mảnh nhỏ đều đang hướng tới Phi Tiên Tinh tụ tập nơi đó!

Rốt cục có người nhận ra vật xanh biếc đó là cái đỉnh xanh ngày xưa, lần này nó phải trọng tổ, phải trở lại làm một.

Phi Tiên Tinh, sáu vị chí tôn tự nhiên cũng cảm ứng được, đều giật mình kinh sợ. Một mảnh lại một mảnh nhỏ phong cách cổ xưa bay tới, lúc này đều thiêu đốt lên, phát sáng rực rỡ tươi đẹp, làm cho bọn họ hết hồn.

“Keng. Keng...” mảnh vờ màu xanh biếc dung hợp, ở nơi đó một lần nữa luyện chế thành một cái đỉnh, ba chân hai tai, xanh biếc như màu đồng xanh, phong cách cổ xưa mà thần bí, dần dần thành hình.

Ở vực ngoại, Diệp Phàm giật mình, hắn có thể cảm ứng được, năm đó hắn từng nắm trong tay một phần mảnh nhỏ cái đỉnh xanh, cũng ở trong đó, ngày nay chân chính dung hợp làm một!

Trong loạn địa, thần hỏa Đế Tôn bất hủ, pháp tắc đan vào nhau thành màn lưới nấu chây hòa tan cùng một chỗ, sau đó cùng nhau chìm sâu vào trong cái đỉnh, tiến hành luyện chế, rèn luyện, tái hiện Thành Tiên Đỉnh.

Đế Tôn không thể sống lại, nhưng cái đỉnh của hắn lại xuất hiện, chiếm được tân sinh!

“Ô… ô...”

Trong vũ trụ, còn có từng đạo từng đạo pháp tắc thần bí bay tới, cùng loại với thần linh, cùng chìm sâu vào trong cái đỉnh, đó là thần linh và pháp tắc tái hiện trong cái đỉnh!

- Tốt quá! Cái đỉnh này lại xuất thể không còn gì tốt hơn, dùng để xuyên thủng cái chắn con đường thành tiên, trợ giúp chúng ta thành tiên. Đế Tôn ngươi ngủ yên đi, chúng ta sẽ thay ngươi đạp bằng Tiên giới!

Thần Thú nói vô tình.

Trong tiếng leng keng, Thành Tiên Đỉnh tái hiện, chân chính hợp nhất, tất cả khe nứt đều khép lại, được Thần hỏa một lần nữa luyện chế xong.

Bỗng nhiên, cái đỉnh xanh chấn động, miệng cái đỉnh nhắm ngay một phương hướng nào đó trong vũ trụ, điên cuồng nuốt nạp, không chỉ có tinh khí vũ trụ vọt tới, còn sinh ra một loại cảm ứng thần bí.

Trong một tiên thổ hỗn độn của Diệp Phàm sáng lập, đứa nhỏ đột nhiên kêu to thê thảm, tiên nguyên phong kín nó chợt nổ tung.

Mọi người giật nảy mình, sau đó cả kinh nhìn nó.

- Quả đưa chuột ngươi làm sao vậy?

Lệ Thiên kêu lên. Đừng thấy ngày thường đánh mông nó, nhưng kỳ thật mọi người rất quan tâm tới tiểu mập mạp, sớm đã nảy sinh cảm tình rất sâu đậm.

- Ta đau quá! Không tự chủ được phải bay đi, phải rời khỏi nơi đây!

Đứa nhô hoàng sợ kêu to.

- Đè nó lại!

Mọi người cùng tiến lên, muốn đè lại, thế nhưng trong mơ hồ có một loại lực lượng lớn lao xuất hiện, đánh bay mọi người, dẫn dắt nó phải thoát ly nơi đây.

Mọi người đều lo lắng, bất kể là Hẳc Hoàng, hay là Hoa Hoa... Tuy rằng ngày thường thường chế nhạo tiểu mập mạp, nhưng sớm đã xem nó trở thành người nhà và thân nhân, có thể nào chấp nhận nó phát sinh chuyện ngoài ý.

- Tỷ tỷ cứu ta!

Thời khắc mấu chốt, đứa nhỏ kêu gọi cô bé.

Cô bé sớm chạy tới phía trước, cố gắng muốn nắm lại đứa nhỏ, nhưng chung quy là chậm một bước, trơ mắt nhìn nó bay đi.

- Hu hu... Ta không muốn chết mà! Cứu ta!

Đây là lời nói khóc lóc cuối cùng của tiểu mập mạp.

- Đứa nhỏ! Không cần tuyệt vọng, tương lai ta và đại ca ca nhất định sẽ cứu ngươi trở về!

Cô bé rưng rưng kêu lên.

Ở địa phương phong ấn Phi Tiên Tinh đổ nát, hào quang chợt lóe sáng một cái, đứa nhỏ xuất hiện rơi vào trong miệng cái đỉnh!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện