Chương 1790: Nghịch thiên

- Chờ ta phá vỡ vạn đạo, các người hãy tiến vào độ kiếp!

Đây là Diệp Phàm rống to, sau đó vọt vào trong lôi đỉnh.

Trận đại kiếp nạn này trước đó chưa từng có, cũng không biết có bao nhiêu tinh tú trên vòm trời rộng lớn biến thành từng mảng phế tinh, lôi hải mờ mịt, thần tắc bay loạn đầy trời, hủy diệt sinh mệnh thể.

Diệp Phàm muốn dẫn theo một đám người thành Đế, trước đó chưa từng có, xưa nay ít thấy!

Chuyện này quả thực khiến khắp thế gian đều rúng động, từ xưa cho tới bây giờ vốn không có chuyện như vậy! Đại đế nha, xưa nay có thể có bao nhiêu người có thể thành được, hiện tại lại có nhiều vị như vậy, định cùng nhau tấn công Đế vị.

Mọi người sau khi biết tin tức này đều chỉ có thể trố mắt nhìn trân trối, nói không ra lời. Điều này thật sự quá mức khó tin, có chút dọa người.

Đó là Đại đế, không phải cây cỏ ven đường, bao nhiêu vạn năm thậm chí mấy chục vạn năm đều không nhất thiết có thể xuất hiện một vị mới đúng!

Như bây giờ tuyệt đối không bình thường, rất yêu dị!

“Ầm!”

Khí tức trong vũ trụ áp lực đến mức làm cho người ta hít thở không thông, mặc dù cách xa nhau rất xa, mọi người vẫn có thể cảm ứng được, như là có trăm vạn ngọn núi lớn đè ở trong lòng.

Biên hoang vũ trụ, vô số tử tinh, đúng lúc này toàn bộ trở thành bụi bậm. Ở dưới lôi kiếp diệt thế đó không có gì không bị xuyên thủng.

Hỗn độn mênh mông, hiện ra cảnh tượng khai thiên lập địa. Mọi người giật mình phát hiện, trong lôi hải kia không chỉ có Côn bằng, Ác thú, Đằng xà... mà còn có Bất tử dược đang chìm nổi, điều này làm cho mọi người vừa kinh ngạc vừa kinh sợ.

Bất đồng chính là, những Bất tử dược kia khác với với ngày thường, hiện tại vô cùng khủng bố, phát ra khí cơ pháp tắc Tiên đạo, phát huy ra thần uy cực kỳ lớn lao.

Ở phía sau mỗi một cây Bất tử dược, đều có một khuôn mặt, có nam củng có nữ, dọa khiếp nhân giới. Bọn họ quá mạnh mẽ, loại pháp tắc đó không thể chống lại.

Đương nhiên, cái này cũng vẻn vẹn chỉ có Trương Bách Nhẫn, Thái Sơ, Đế Hoàng... người như vậy mới có thể nhìn thấy, bọn họ lộ ra vẻ kỳ lạ, ở xa xa yên lặng theo dõi.

Trong lôi hải, Diệp Phàm dốc hết sức xé trời, ở vào vị trí trung tâm, thần mang, lôi quang, pháp tắc các thứ đều là hướng về phía hắn, mờ mịt khôn cùng, tinh hà vỡ nát, vũ trụ một lần nữa sáng lập.

Loại cảnh tượng này quá mức khủng bố, lực lượng hủy diệt không gì sánh nổi, ngay cả là Đại đế cổ sống lại đều phải giật mình, những thiên phạt này quá mạnh mẽ có thể đánh chết chí tôn.

Diệp Phàm toàn thân phát sáng, trên đầu Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh chìm nổi, cùng tiến cùng thối với hắn, không ngừng tấn công lên hướng bầu trời, phải đánh nát thiên tâm kia, xé mỡ áp chế của vạn đạo.

Trên Hỏa Tang Tinh, ánh mắt Kim Ô Đại đế lấp lánh, thần sắc không ngừng biến hóa, cuối cùng thở dài:

- Xưa nay chưa từng có!

Tất cả cường giả Kim Ô tộc đều nơm nớp lo sợ, qua đi nhiều năm sớm đã dứt tuyệt ý niệm trả thù trong đầu. Trong bản tộc tuy rằng xuất hiện một vị Yêu đế vô thượng, nhưng lại bại dưới tay Thánh thể cường đại nhất trên lịch sử.

- Hắn thật sự muốn nghịch thiên sao, nhưng lại muốn cùng mấy vị bạn bè cùng nhau thành Đế, loại thủ đoạn này xưa nay chưa từng có. Khi thành Đế có ai dám coi thường như thế?

Vũ trụ các nơi, một ít cường giả tuyệt đại than nhẹ.

- Rất khó tin, hắn cường đại vượt quá tưởng tượng, so với phụ thân năm đó còn mạnh hơn nha!

Hỏa Lân Nhi khẽ nói. Trong đôi mắt đẹp chớp chớp sáng rọi, mái tóc màu lam bay phất phới, dáng người thon dài, làn da trắng nõn nà, xinh đẹp kinh thiên hạ.

Ở bên cạnh nàng. Hỏa Kỳ Tử cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có. Hắn như một đầu long báo, cơ thể cao lớn cường kiện, ánh mắt sắc bén như đao nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong vòi trụ.

- Thật sự muốn nghịch thiên sao?

Trong tổ chức Thần, Kiếm Thần đầu bạc lưng đeo trường kiếm, lộ ra vẻ quái dị.

- Giỏi cho một Thánh thể, thật sự là cường đại độc nhất xưa nay!

Trong Đạo Cung, lão nhân đốn củi thở dài.

- Chúng ta cùng chuẩn bị độ kiếp đi! Hắn cùng biết chúng ta rồi, tuy rằng thực vội vàng, nhưng cũng không tính chậm!

Lão nhân răng vàng mắt lộ ra kỳ quang nói.

Giờ khắc này, cao thủ tuyệt thế khắp vũ trụ đều kinh động rồi! Hoàng Hư Đạo, Doãn Thiên Đức... đều trầm mặc một trận, loại cường đại này thật sự ra ngoài dự

“Ầm!”

Trong lôi hải, Diệp Phàm chống chọi, một gốc cây lại một gốc cây Bất tử dược kia, không ngờ lại trở thành sát kiếp đáng sợ nhất, phía sau mỗi một cây đều có một gương mặt người, thấu phát ra khí cơ tang thương muôn đời, như là tồn tại lâu xa qua vô số kỷ nguyên như vậy.

- Quả nhiên, Bất tử dược cất dấu bí mặt lớn nhất trong vũ trụ, khó trách ngay cả Đại đế đều phải nuôi trồng một cây để xem nghiên cứu!

Diệp Phàm nói khẽ.

Tuy rằng đang ở trong một hồi đại kiếp nạn, hắn vẫn không kiềm nổi kinh hãi, vừa suy nghĩ, vừa cực lực chống lại, chống chọi với thiên phạt, tất cả lôi quang, tia chớp các thứ cùng đan vào.

Bao 2ồm Chu tước, Ly long, hư ảnh Thần linh hỗn độn... đều khó có thể chân chính làm hắn bị thương nặng, chỉ có những mặt người phía sau Bất tử dược đó, khủng bố ngập trời như tiên nhân hạ giới.

- Đây là thiên phạt tầng cao nhất trong Đại đế kiếp hay sao?

Lôi quang càng tăng lên, vô tận lôi kiếp toàn bộ buỏng xuống, tiến hành phụ trợ, toàn lực bóp chết Diệp Phàm, phải ngăn cản hắn thành Đế.

Tới cuối cùng, Bất tử dược bay vút lên, mà các hào quang khác bao phủ vũ trụ, quả thực chặn đánh xuyên qua cổ kim tương lai.

Vạn đợt lôi hải, hào quang rừng rực mờ mịt, các loại cung điện lầu các... tất cả đều hiện ra, Cửu Trọng Tiên Kiếp, Hỗn Độn Hủy Thể Lôi, Tiên Linh Sát Hải... nhiều lắm đại kiếp nạn, tất cả đều cùng nhau đánh xuống.

Toàn trường này quá mức đáng sợ, căn bản không thể hóa giải. Kim Ô Đại đế đứng sừng sững ở trên Hỏa Tang Tinh, vô cùng trầm mặc, năm đó nếu hắn gặp phải những thiên kiếp này thì sẽ thế nào?

- Sát!

Cuối cùng, Diệp Phàm khởi xướng phản kích, toàn thân máu chảy đám đia. Thời gian đã cách rất nhiều năm lần đầu tiên hắn bị trọng thương như vậy, thậm chí cơ thể nổ tung vài lần.

Hắn phóng ngược lên trên, công kích dấu ấn thiên tâm, vỡ nát vạn đạo ngăn cản, giống như thần ma xuyên thủng ra một con đường ánh sáng rực rỡ, nhảy vọt lên chín tầng trời, như muốn ti thí phân cao thấp với trời xanh.

Tới ngày nay, ai có thể đả thương hắn? Từ mấy trăm năm trước cũng đã vô địch thiên hạ, bằng không sao có thể bình định mấy đại vùng cấm!

Nhưng ngày nay, thân thể hắn thỉnh thoảng nổ tung, máu tươi chảy đám đia, mảnh xương bắn ra bốn phía, vô cùng thê thảm, khí lực vô song cái thế đều sắp trở thành màn sương máu. Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh từ lâu đã vỡ ra, trở thành những mảnh vờ chuyển động quay chung quanh hắn, cũng đang trọng tổ.

- Sư phụ không cần miễn cường!

Dương Hi kêu lên.

Đám người Hầu tử, Đạo Nhất cùng đều nắm chặt nắm tay, Diệp Phàm không phải độ kiếp cho chính mình, chính yếu là đang công kích dấu ấn thiên tâm, chống lại vạn đạo, chiến đấu mãnh liệt với tất cả đạo tắc xưa nay!

Đây là xứng với cái tên nghịch thiên, muốn nổ nát tất cả đại đạo vòi trụ, xuyên thủng quy tắc vũ trụ, phá tan giam cầm, để cho bọn họ dựa vào cơ hội này thành đạo.

Trên Hỏa Tang Tinh, Kim Ô Đại đế sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, đạo của hắn đang gào thét, hắn lại không tự chủ được phát run, không thể xác định sẽ phát sinh chuyện gi.

- Hắn như là đánh tan trời xanh, lực áp vạn đạo, dấu ấn cùng hợp với vũ trụ của ta sẽ bị đánh nát sao? Sẽ không còn là Đại đế đương thời ư?

Kim Ô Đại đế sắc mặt trắng bệch, lộ ra vẻ hoảng sợ.

- A...

Diệp Phàm rống giận, cửu tử nhất sinh, toàn thân đẫm máu, cùng không biết tan xương nát thịt bao nhiêu lần. Hiện tại hắn không phải thành đạo cho chính mình mà phẫn nộ tranh đấu, mà là lực áp vạn đạo, muốn che kín đạo tắc khắp vòm trời, để mấy người Diệp Đồng, Dương Hi... có cơ hội độ kiếp thành Đế.

Nhiều năm như vậy, rốt cục hắn lại có loại cảm giác đau nhức này, thời khắc gặp phải uy hiếp của tử vong, đẫm máu biên hoang vũ trụ, khắp vòm trời đều nhuộm máu của hắn.

- Sư phụ không cần như vậy! Tự ngài yên tâm độ kiếp đi!

Tiểu Tùng kêu lên, trong đôi mắt to tinh thuần sớm tràn đầy âu lo.

- Diệp Phàm không cần làm như vậy, tâm ý của ngươi chúng ta lĩnh được rồi!

Hầu tử quát lớn.

- Chuyện cho tới bây giờ, thành Đế hay không chẳng phải trọng yếu! Chúng ta chỉ muốn có thể ở tuổi già ngồi cùng một chỗ với ngươi uống một chung là được. Giữ lại tánh mạng đi!

Đạo Nhất truyền âm.

Lão Phong Tử, Nhân Ma cũng thét lên giận dữ, bảo Diệp Phàm chấm dứt loại hành động nghịch thiên này, không cần vì bọn họ mà liều mạng như vậy.

Diệp Đồng, Khương Đình Đình lại diễn biến âm dương nhị khí, hóa thành hỗn độn, muốn tiếp dẫn Diệp Phàm cho hắn trở về, không cần nghịch thiên tranh đấu như vậy, không hy vọng hắn ngã xuống.

“Phốc!”

Diệp Phàm một lần nữa nổ tung, tan xương nát thịt, giống như cái đỉnh của hắn cùng trải qua muôn ngàn tôi luyện, một lần lại một lần trọng tổ. Tóc tai hắn bù xù, nhưng con ngươi lại càng thêm khiếp người, không chịu khuất phục.

“Ầm!”

Hắn đã phá mở ra dấu ấn thiên tâm, xuyên thủng vạn đạo, đánh ra một mảnh càn khôn sáng sủa. Giờ khắc này các nơi vũ trụ đều khiếp sợ, đột nhiên không cảm nhận được đại đạo!

Đúng vậy, tất cả Đạo ngân dường như đều biến mất, vũ trụ như là bị phế bỏ. Trong nháy mắt này trong lòng mỗi người đều trống rỗng.

Bao gồm Kim Ô Đại đế cũng như thế, hắn chấn kinh rồi, toàn thân co rút, đốt ngón tay đều giết trắng bệch, mất đi màu máu, run giọng nói:

- Ta... phải rơi xuống cảnh giới Đế sao?

Hắn tự nhiên không cam lòng, phóng ngược lên trời, phải đòi lại công bằng.

Thế nhưng, xa xa “ầm” một tiếng, thiên kiếp lớn hơn nữa đánh xuống, làm cho hắn lập tức cứng lại, đạo kiếp kia là tiên quang vĩnh hằng đánh nát Diệp Phàm, làm hắn trở thành bụi bậm.

- Sư phụ!

- Diệp Phàm!

Mọi người kêu to, bọn họ thấy rõ, là phía sau những Bất tử tiên dược kia, trồi lên từng sương mặt người, đều tự phun ra một đạo quang hóa thành kiếp nạn, hủy diệt Diẹp Phàm.

- Ta đã đi tới từng bước này, ai cũng không thu thập được ta!

Trong tro bụi kiếp nạn vang lên một tiếng rống giận, máu và xương của Diệp Phàm ở trong hư vô trọng tổ, lại xuất hiện.

Vả lại, cái đỉnh kia cũng mượn dùng trong lôi quang đúc lại, treo ở trên đỉnh đầu của hắn.

- Ta đã một lần đánh mở ra đại đạo, làm cho vạn đạo tản ra, con đường này có thể thực hiện, phỏng đoán của ta là chính xác, các người chờ ta!

Diệp Phàm đang liều mạng.

Thế nhưng, chân không ngắn ngủi qua đi, vạn đạo rung chuyển dữ dội, càng thêm khủng bố, cùng nhau áp chế lại đây, thiên địa này đều nổ tung, làm cho người thành đạo loại khác đều sợ hãi.

Diệp Phàm như con bướm trong bão táp, lần lượt phóng vọt lên phía trời cao, nhưng mưa to tầm tả, sấm rền chớp giật, một lần nữa đánh hắn rớt xuống, thậm chí dập nát, máu tươi nhuộm vòm trời, nhưng thủy chung hắn đấu tranh, bất khuất, không ngừng vọt lên trên.

- Đủ rồi! Không cần cậy mạnh, ngươi cứ tiếp tục trì hoãn, ngay cả cơ hội chính mình thành Đe đều phải làng phí!

- Không cần như thế, ý của ngươi chúng ta tâm lĩnh, không cần liều mạng như vậy, ngươi còn chịu trách nhiệm đối với Thiên Đình nữa!

Phía dưới truyền đến tiếng hô quát, bảo Diệp Phàm ngừng lại loại hành động như tự sát này.

- A...

Diệp Phàm rống giận, không chịu dừng lại, con đường trường sinh dài lâu, đây mới là bước đầu tiên mà thôi, hắn không nghĩ buông tha cho, không ngừng tấn công.

- Sát!

Hắn quát ra một tiếng mạnh nhất, bất kể cái giá phải trả, phóng ngược lên trên, toàn thân phát sáng, ngay cả nguyên thần đều thiêu đốt lên, làm vỡ nát vạn đạo, làm cho thiên địa thanh tĩnh lại.

- Chính là hiện tại, ta hộ pháp, các ngươi độ kiếp đi!

Diệp Phàm thanh âm bình tĩnh, nhưng lại chấn động khắp vũ trụ.

Hắn tung ra một quyền lại một quyền, chống lại vạn đạo, đánh cho chúng tan đi không thể đoàn tụ, bảo mọi người Diệp Đồng, Dương Hi... đồng loạt độ kiếp.

Mọi người kinh hãi, nhưng cũng không do dự, lựa chọn tin tưởng. Bởi vì Diệp Phàm đây là đang dùng tính mệnh tranh thủ thời gian cho bọn họ, toàn bộ bắt đầu chuẩn bị độ kiếp.

- Điều này sao có thể, hắn thật sự làm được?!

- Không, ta nghĩ hôm nay qua đi, thế gian có thể không còn có Thánh thể! Sức người sao có thể như thế, ai có thể làm cho nhiều người như vậy cùng nhau độ kĩếp?!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện