Chương 74: Biết

"Ai bảo con là công chúa nhỏ duy nhất của nhà chúng ta chứ, không cưng chiều con thì cưng chiều ai!" Triển Thiếu Khuynh nâng con gái lên cao khỏi đầu, dùng chóp mũi cọ chóp mũi Liên Tranh, cưng chiều nói, "Hơn nữa Liên Tranh của nhà chúng ta mới sẽ không bị làm hư đâu ——"

"Nhưng cũng không cần đặc biệt dùng tên của con thành lập một chi nhánh công ty đi? FL chưa từng có thành lập qua xác định vị trí với đồ trang sức trẻ em, chỉ vì một mình con mà cứ như vậy huy động nhân lực, sẽ không ảnh hưởng việc làm ăn của mẹ chứ ——" Triển Liên Tranh lại nghi ngờ quay đầu hỏi Liên Hoa, từ nhỏ cô tiếp xúc sự biến đổi ngầm của sản nghiệp gia tộc, đương nhiên cũng biết đồ trang sức trẻ em không được tính là sản phẩm lôi cuốn, cứ như thế bỗng nhiên thành lập một chi nhánh công ty, như vậy được không?

"Liên Tranh ngốc, em quên, FL còn có Bách Bảo?" Liên Tĩnh Bạch cười thầm, anh đối với thương trường đã khá hiểu, vì vậy nhắc nhở em gái nói: " Đây chính là quảng cáo miễn phí vô hạn **, chỉ cần ở Bách Bảo tuyên truyền ‘ Ái Muội ’, chẳng lẽ còn lo nguồn tiêu thụ?"

"Em thấy mọi người cũng đã quyết định kỹ rồi ——" Triển Liên Tranh khẽ nhếch miệng lên, "Ngay cả chuyện thiết kế đồ trang sức đeo tay cũng cùng nhau gạt em...em cũng muốn được thiết kế đồ trang sức nha!"

"‘ Ái Muội ’ về sau là ở chỗ đó, em có linh cảm muốn thiết kế, có rất nhiều cơ hội, tạm thời cũng không gấp nha!" Triển Dĩ Mặc nghịch ngợm chọc khuyên tai của em gái một cái, "Liên Tranh em đừng suy nghĩ nhiều như vậy, thương yêu em là trách nhiệm của mọi người trong nhà, em chỉ cần hưởng thụ là được rồi! Em vĩnh viễn là em gái mà chúng ta thương yêu nhất!"

"Đúng là, mặc dù sẽ không gọi nick name em gái của em, nhưng Liên Tranh vẫn là em gái không sai a!" Hiếm thấy Mịch Nhi có cùng ý kiến với Triển Dĩ Mặc, cô kéo Triển Liên Tranh qua, không ngừng nhìn những thứ đồ trang sức kia, miệng lẩm bẩm, "Liên Tranh cũng đừng tức giận, anh Tiểu Bạch còn vì em mà giấu chị chuyện thiết kế quà! Sớm biết vậy chị cũng thiết kế đồ trang sức đưa cho em mừng sinh nhật mười tuổi —— lại đây, cho chị nhìn một chút, trình độ thiết kế của anh Tiểu Bạch rốt cuộc kém dì Liên bao nhiêu, về sau để cho chị cười nhạo anh ấy!"

"Hì hì, chị Mịch Nhi, chị thích cái nào, em đưa cho chị a!" Triển Liên Tranh cười trộm ra tiếng, "Dạ, chị bình thường ở phòng thí nghiệm không đeo dây chuyền không mang vòng tay được, em đưa khuyên tai cho chị đi, chị vừa đúng có lỗ tai!"

"Chị có lẽ trời sinh không thích hợp loại đồ nữ tính này, Liên Tranh em đừng để chị làm nhục đồ ——" Mịch Nhi thở dài, "Chị hối hận chết khi tin lời của bạn học nói xỏ lỗ tai không đau chút nào! Chị chỉ xỏ một cái liền đau đến khóc, chết cũng không xỏ lần thứ hai! Nhưng một lỗ tai này cũng rất thảm, thể chất của chị là dị ứng kim loại, dường như cái khuyên tai gì cũng không thể mang! Chị cũng muốn khuyên tai xinh đẹp như vậy a. . . . . ."

Liên Tĩnh Bạch mỉm cười nhìn hai người bàn luận xôn xao, một câu nói kia than thở sau cùng của Mịch Nhi lại làm cho tim anh chợt run lên, còn có hai tháng nữa chính là sinh nhật mười một tuổi của Mịch Nhi, anh nghĩ, anh biết phải đưa quà sinh nhật gì rồi. . . . . .

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện