Chương 222: Hạ màn kết thúc

- Chư vị!

Bỗng nhiên Lam Mặc nhận được tin tức, sắc mặt dần dần ngưng trọng hẳn lên, gọi mấy người Tiết Đạo Luật, Diệp Tùng Đạo tụ lại.

- Vừa mới nhận được tin tức, mấy thế gia kia đã đoạn mất toàn bộ con đường tiêu thụ tài nguyên khoáng sản, pháp khí của Vô Vi Đạo Minh ra bên ngoài!

- Cái này cũng khinh người quá đi!

Sắc mặt Diệp Tùng Đào xám lại.

- Chỉ biết chèn ép chúng ta, có bản lĩnh thì thử đập tiệm này đi?

Tiết Đạo Luật cũng tỏ ra phẫn nộ.

- Lam minh chủ, ngươi cảm thấy lên làm thế nào?

- Theo lão phu thấy...

Lam Mặc mở miệng nói:

- Trước không lên đem tin tức này lộ ra ngoài.

- Vậy chúng ta...?

- Còn có thể như nào?

Lam Mặc nói:

- Ván này, cược thì cũng đã cược, bây giờ mà mang mặt nóng đi tiếp mông lạnh của người ta, người ta sẽ chỉ nói chúng ta sợ, ngươi cảm thấy, chúng ta sẽ có quả ngon để ăn sao? Còn không bằng, chúng ta đồng tâm hiệp lực, buông tay đánh cược một lần!

-...

Mấy người Diệp Tùng Đào, Tiết Đạo Luật cười khổ.

Hai bên đều là vực sâu, cũng không biết tại sao lại lâm vào hoàn cảnh này!

Bây giờ còn có biện pháp gì tốt hơn sao?

--------------

- Vừa vào Đức Lỗ Y đã truyền tống theo!

Tiêu Ngọc Luật đứng bật dậy:

- Dường như cùng một thời gian, An thành chủ truyền tống bay đi! Cơ hồ là hoàn toàn cùng lúc!

Tất cả mọi người chăm chú nhìn màn hình, An Hổ Uy có tu vi cực cao, cho nên những chi tiết này làm vô cùng lưu loát.

- Bộ Xa cứ bay vào là dường như An thành chủ đều đồng thời bay đi!

Tiêu Ngọc Luật kinh hô:

- Phá giải! Sau việc Pháp Sư đồng loạt thất bại, An thành chủ đã có phương pháp phá giải!

- Dường như An thành chủ đổi mấy món trang bị gia tăng tốc độ thi pháp, dựa vào năng lực phán đoán cường đại của mình để phá giải đấu pháp sử dụng truyền tống pháp trượng!

Tất cả mọi người nhìn thấy An Hổ Uy điều khiển trên màn hình, đều ngẩn ngơ.

- Đại tu sĩ quả nhiên là đại tu sĩ!

- Chuyện như vậy mà cũng có thể làm được...

- Gừng càng già càng cay!

Trở lại trong tiệm, mấy người Lam Mặc, Diệp Tùng Đào đặt trước người một hộp lạt điều, một bên ăn đến hăng say, một bên hô.

- Bộ Xa sắp sử dụng hết số lần truyền tống! Tiến công không tiến triển chút nào!

Tiêu Ngọc Luật nhìn chằm chằm vào màn hình, bỗng nhiên kích động hô lên:

- Úc! Áo Choàng Ma Ảnh! Lần này An thành chủ không nhìn thấy động tác Bộ Xa thi pháp! Không thể nào đồng thời truyền tống!

- Sẽ tấn công từ bên cạnh?

- Ngô! Cái lạt điều này! Thật sự là nhân gian nhất tuyệt!

Lam Mặc vừa nghe Tiêu Ngọc Luật nói vừa hô to, đồng thời liên tục nhét lạt điều vào trong miệng, nhìn về phía màn hình:

- Thật không thể nghĩ tới, bên trong ảo cảnh này có thể tỷ thí như vậy!

- Đúng vậy!

Quân Dương Từ kẹp lấy một viên lạt điều:

- Cái này so với tu vực thinh hội thì thú vị hơn nhiều.

- Truyền tống bị đánh gãy!

Tiêu Ngọc Luật vỗ đùi.

- Pháp Sư lâm vào bị động!

Không bao lâu, thanh máu của An Hổ Uy đã về không!

- Nhanh vậy?

- Trận tiếp theo là ai?

- Còn chưa xem đã!

- Nạp Lan lão gia tử đối chiến với Phó Giang Hà! Hắc mã thứ hai!

Tiêu Ngọc Luật nhìn màn ảnh:

- Hử? Người đâu? Làm sao lại thiếu một người?

- Bởi vì tuyển thủ bỏ quyền, Nạp Lan Hồng Vũ thắng!

Trên màn hình hiện ra thông báo.

- Ta sát!

- Tình huống gì vậy?

- Bởi vì biết không đánh lại sao?

Cũng may đây chỉ là một khúc dạo ngắn, cũng không ảnh hưởng đến cuộc tranh tài.

Cuộc thi đấu quán nét này, cũng không cấm bất kì kỹ năng gì, bởi vì Phương Khải cảm thấy không cần thiết.

Mỗi một cái chức nghiệp đều có một mặt cường đại, cũng tương tự là có một mặt bị khắc chế, đây là điều không thể tránh khỏi, Phương Khải không hề nghĩ sẽ đem mặt này giấu đi, bởi vì những võ kỹ, pháp thuật này đều có thể thi triển ở hiện thực, như vậy, gặp phải đối thủ trong hiện thực, có thể cấm kỹ năng sao?

Đáp án tất nhiên là không thể!

- Trận tiếp theo, Lam Yên đấu Tống Thanh Phong!

Hai cận chiến đối chiến, so ra mà nói thì càng là quyền thịt đấu nhau, càng không cần phải nói ở ngoài hiện thực thì thực lực hai người cũng ngang nhau, Tống Thanh Phong đem đoản đao, dao găm, thuật cách đấu vận dụng đến lô hỏa thuần thanh, đều là hệ võ học, còn Lam Yên mở Thánh Thuẫn của Thánh Kỵ Sĩ ra, không hề sợ hãi khi phải đối mặt với cận chiến!

Lập tức trên toàn bộ màn hình chỉ thấy một mảng đao quang kiếm ảnh!

Trong màn hình, Thích Khách mặc một bộ giáp da màu đen, thâ ảnh như quỷ mị, còn Thánh Kỵ Sĩ vung thuẫn trong tay, phòng ngự đến không lọt một giọt nước!

- Tiêu huynh, ngươi cảm thấy...

- Bản công tử không biết!

Tiêu Ngọc Luật tối sầm mặt.

- Tống Thanh Phong thắng!

- Trận tiếp theo, Vương Thái đấu Lý Hạo Nhiên!

Rõ ràng trận này Vương mập mạp đã to gan hơn không ít, dùng Ám Linh Thị giảm tầm mắt của đối thủ xuống, già yếu cùng với bạch cốt cuồn cuộn ngừng, làm gì chắc đó, rất nhanh chiếm được ưu thế!

Chỉ thấy trong tầm mắt Lý Hạo Nhiên là một vùng tối tăm, bạch cốt u linh lặng yên không một tiếng động từ bốn phương tám hướng vọt tới, làm cho hắn không thể không truyền tống rời xa, chờ đến khi mình truyền tống về để tiếp tục gia nhập chiến đấu, ngay tại khi mình thi pháp thì các loại nguyền rủa lại lần nữa xuất hiện!

Đây cũng là lần thứ hai mọi người thấy được cái chức nghiệp này cường đại, bạch cốt chi hồn tự truy tung khiến cho Tử Linh Pháp Sư không cần ngắm chuẩn, cho dù tầm mắt bị hạn chế cũng không quá lo lắng!

Mặc dù không có tính cơ động như Pháp Sư, nhưng các loại nguyền rủa lại làm tất cả đối thủ muốn công kích hắn vô cùng nhức đầu.

Sau khi có được không ít tự tin, cuối cùng Vương Thái cũng bình ổn lấy được thắng lợi!

- Đều là âm mưu của lão bản!

Nạp Lan Minh Tuyết ngồi trên sopha ăn lặt điều, nói.

Thi đấu Diablo với Counter-strike là thay phiên nhau, ngày hôm sau thi đấu đoàn đội Counter-strike, các thế lực lớn cũng đánh rất khí thế, chẳng qua tiếc nuối là Hoàng tộc chiến đội vô duyên với bát cường.

Lam Diễm chiến đội cũng thế, vừa mở trận, liền bị hai chiến đội của Lăng Vân học phủ đánh bại!

Cuối cùng, tiến vào tứ cường, chỉ còn lại hai chiến đội của Lăng Vân học phủ, Lưu Vân chiến đội của Tố Thiên Cơ, cùng với chiến đội mà đám võ giả tự do Lương Thạch xây dựng.

Mặc dù Tống Thanh Phong miễn cưỡng thắng Lam Yên, nhưng đối mặt với Nạp Lan Hồng Vũ dường như không có bao nhiêu sức hoàn thủ.

Mà Vương Thái không có truyền tống pháp trượng, đối mặt vỡi Bộ Xa cũng đồng dạng không có chút năng lực phản kháng nào, mặc dù Tử Linh Pháp Sư mạnh, nhưng không phải là vô địch, đối mặt với Đức Lô Y lập tức nhược điểm bị lộ ra. Đức Lỗ Y mang theo gấu, sói các loại vây đánh, không chút chống cự.

Cuối cùng thứ tự công bố là, Nạp Lan Hồng Vũ thứ nhất, mà thứ hai, thứ ba chính là Bộ Xa cùng Vương Thái!

Tống Thanh Phong chỉ đành cười khổ, đúng là nguyền rủa đối với cận chiến khắc chế quá lớn, dù sao Vương Thái cũng là võ giả, không phải đồ đần, ném cho cái phản phệ công kích, một bộ võ học của Tống Thanh Phong chẳng khác nào bị phế.

Mà ở bên khác, thi đấu Counter-strike cũng có kết quả.

Nạp Lan Minh Tuyết dẫn đầu Lăng Vân chiến đội, cơ hồ là lấy thực lực nghiền ép giữ vị trí số một, đội Lăng Vân chiến đội thứ hai vốn đang xếp hạng hai, ở vòng bán kết bị chiến đội của Lương Thạch giết ngược rơi xuống vị trí thứ tư.

Mà Lưu Vân chiến đội, dưới dẫn dắt của Tố Thiên Cơ, cuối cùng cũng lấy được vị trí thứ hai.

Cuối cùng thì các cuộc tranh tài cũng hạ màn kết thúc!

- Lão bản! Phần thưởng đâu?

Khương Tiểu Nguyệt nhìn trái nhìn phải, tỏ vẻ so với người được thưởng còn chờ mong hơn:

- Còn không thấy vật phẩm phát thưởng a!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện