Chương 433: Thắng như ước nguyện.
Dịch: Masta4ever
Nguồn: Vipvandan
Những phút cuối cùng, đám cầu thủ đội bóng Phong Hỏa bắt đầu biểu diễn thực lực khủng bố, bọn họ ném thế nào thì bóng cũng vào rổ đối phương. Lúc này trọng tài cũng dừng lại, hắn đã không thể nào tiếp tục thổi ép. Điều này cũng không thể trách hắn, chỉ có thể trách đám cầu thủ đội Tinh Anh quá dở, đúng là một đám ngu ngốc, không đúng, còn không bằng cả mấy thằng ngu.
Trận đấu kết thúc trong tiếng tung hô của đám cổ động viên trên khán đài, kết quả tất nhiên là Phong Hỏa đại thắng. Lúc này tên trọng tài "vô địch thổi ép" cũng phải cảm ơn vì Phong Hỏa thắng, nếu không tám phần hắn sẽ bị đánh bầm dập. Bây giờ Phong Hỏa thắng thì cổ động viên cũng không quan tâm đến trọng tài.
Trước đó đám cầu thủ đội Tinh Anh cực kỳ đắc ý, vì vậy mà khối cổ động là các bà vợ cũng rất vui sướng. Nhưng bây gời chẳng ai vui nổi, thua cuộc, hơn nữa còn thua dưới thủ đoạn không ra gì, như vậy vui được mới lạ.
Bây giờ đám cầu thủ Tinh Anh đang nhìn chằm chằm vào đám cầu thủ Phong Hỏa được chúc mừng nhiệt liệt, kẻ cầm đầu là Hùng Phi lại càng lo lắng. Trước đó bọn họ đã mạnh miệng nói trên internet là sẽ đoạt giải quán quân lần này, nhưng bây giờ bọn họ đã bị loại sau vòng đấu đầu tiên, tất nhiên mạnh miệng đã trở thành chuyện đáng cười.
Hùng Phi đến bây giờ cũng không hiểu, bọn họ đã sắp xếp rất cẩn thận, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Đám cầu thủ Phong Hỏa sao ném xa và chuẩn như vậy, ngoài vòng số ba cũng ném thẳng vào rổ sao? Càng không thể tưởng tượng chính là đám cầu thủ Tinh Anh bọn họ không thể ném chuẩn, dù gì cũng không thể ném vào rổ. Đáng lý ra dù nhắm mắt quăng bóng cũng vào vài trái, sao bây giờ lại chẳng vào được quả nào?
- Các anh có cảm thấy không đúng không?
Hùng Phi khẽ hỏi một người ở bên cạnh.
- Có chút kỳ quái, nhưng không sao, bọn họ chẳng phải muốn đánh cuộc uống rượu sao? Chút nữa đến quán bar, chúng ta sẽ lấy lại mặt mũi.
Tên này nói.
- Đúng vậy, sau khi đến quán bar thì nói sau, cũng biết đám kia có đi không?
Một tên cầu thủ Tinh Anh nhìn về phía đám người Phong Hỏa rồi hỏi.
- Đi, chúng ta đi chúc mừng.
Bên phía Phong Hỏa đã có người dùng giọng hưng phấn nói:
- Chúng ta đi tìm một chỗ uống rượu ăn cơm, thế nào?
- Được, uống cả đêm trút giận.
Một người phụ họa.
- Này, đại ca siêu nhân, chẳng phải anh có siêu năng lực đấy chứ? Nếu không thì sao chúng tôi chỉ cần ném bóng là vào rổ? Tôi cũng không tin mình lợi hại như vậy, nếu được như thế thì Trần Chí Cương đã không là cầu thủ chuyên nghiệp, đó phải là tôi.
Một người nhìn Hạ Thiên rồi nói.
- Cậu chẳng phải đang nói nhảm sao? Nếu không như vậy thì được gọi là đại ca siêu nhân sao?
Có người đón lời Hạ Thiên:
- Được rồi, được rồi, dù thế nào thì chúng ta cũng thắng, bây giờ nên chúc mừng.
- Đi, chúng ta đi uống rượu... ....
Vài người cùng hô lên.
- Này, các anh bị sao vậy?
Hạ Thiên lúc này dùng giọng bất mãn nói:
- Cái gì mà uống rượu, không muốn chia vợ sao?
Đám người đang hưng phấn nhưng nghe vậy cũng sững sờ, sau đó lại luôn miệng hỏi thăm:
- Đại ca siêu nhân, thật sự có thể chia vợ sao?
- À, không phải chỉ là đùa sao?
- Tôi thích em kia, chính là cô gái ở bên cạnh Hùng Phi, ngực như hai trái bóng... ....
- Tôi thích em kia, trước nay tôi đều thích cảm giác tóc dài bồng bềnh... ...
- Tôi thích em kia, nhỏ nhắn xin xinh, hơi bị sướng... ....
... ....
- Đi thôi, tôi đưa các anh đi chia vợ, nhớ cho kỹ nhé, tôi nói các anh làm gì thì làm, nếu không sẽ chẳng có vợ đâu.
hạ thiên ôm Thư Tịnh đi về phía đám người câu lạc bộ Tinh Anh.
- Đi ngay, theo đại ca siêu nhân, thắng trận còn có gái.
Đám thành viên đội bóng Phong Hỏa chợt reo hò sung sướng, mắt tỏa sáng như đèn pha, đúng là có thể chia vợ rồi.
Trước đó Hạ Thiên nói chia vợ, bọn họ không cho là thật, nhưng sau khi thắng trận một cách quỷ dị, sau đó lại được nghe những lời của Hạ Thiên, bọn họ bắt đầu có tự tin. Nếu thật sự có thể vĩnh biệt cuộc sống độc thân, sau đó ôm một cô vợ xinh tươi, đúng là cầu còn chưa được.
- Này, đám ngu ngốc, các chú thua, phải dẫn anh đi uống rượu.
Hạ Thiên tiến về phía Hác Phú, hắn lười biếng nói.
- Sao cậu lại nói tôi như vậy?
Hùng Phi rất tức giận.
- Chú thật sự quá ngu, tất nhiên anh ăn ngay nói thẳng, chẳng lẽ nói chuyện với các chú phải dùng mông sao?
Hạ Thiên có chút khinh thường.
- Tiểu tử, muốn đánh nhau sao?
Một tên đàn ông sau lưng Hùng Phi quát lớn.
- Muốn đánh nhau à? Đến khi đó sợ rằng đám cầu thủ chơi bóng bẩn như các người không phải là đối thủ của chúng tôi, muốn đánh sao?
Đám người đội Phong Hỏa ở sau lưng Hạ Thiên cũng gào lên.
- Thôi bỏ, không nên gây chuyện ở đây.
Hùng Phi khẽ nói với một tên ở phía sau, cuối cùng hắn nhìn Hạ Thiên:
- Không phải chỉ là uống rượu sao? Được, chúng ta đến quán bar.
Hùng Phi dừng lại một chút rồi quét mắt nhìn Thư Tịnh và đám người đội bóng Phong Hỏa, hắn bổ sung một câu:
- Nếu các người muốn đi thì cứ tự nhiên.
Hùng Phi cũng không quan tâm đến phản ứng của đám người Hạ Thiên, hắn quay lại bắt chuyện với nhóm người bên mình ở phía sau, sau đó hắn kéo mọi người ra khỏi sân bóng rô.
- Đi, tôi đi chia vợ cho các anh.
Hạ Thiên cũng nói một câu, sau đó hắn đi theo đám người kia ra khỏi sân bóng, đám thành viên đội bóng Phong Hỏa cũng theo sau, vì vậy mà tạo nên tình cảnh dòng người cuồn cuộn.
- Các người không có xe phải không? Nếu không ngại thì cứ lên xe.
Hùng Phi chỉ vào những chiếc xe ở bên cạnh, hắn mở cửa rồi dùng giọng chê cười nói với đám người Hạ Thiên.
- Lên đi.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Bây giờ lên xe của chúng nó, chút nữa lên người của vợ chúng nó.
Hạ Thiên nói lời này làm cho đám đàn ông độc thân bên phía đội bóng Phong Hỏa bừng bững lửa dục, tất nhiên cũng không quan tâm đến lời nói miệt thị của Hùng Phi, ai cũng lên xe.
Đoàn xe rầm rộ nhanh chóng rời khỏi cửa chính trường đại học thể dục thể thao, hơn mười phút sau thì đoàn xe dừng lại ở một quán bar.
Đây là quán bar có tên chỉ một chữ "A", có lẽ là một người nào trong nhóm câu lạc bộ Tinh Anh mở ra. Lúc này trước cửa quán bar có đặt bảng tạm nghĩ, rõ ràng đêm nay quán bar không mở cửa đón khách, có lẽ đám người đội bóng Tinh Anh đã chuẩn bị thắng và đến đây chúc mừng, đáng tiếc là bây giờ không phải bọn họ chúc mừng, là đối thủ đến chúc mừng.
Hùng Phi đi vào quán bar, hắn mở đèn rồi thuận miệng nói:
- Tôi vào toilet trước.
Hùng Phi vừa nói vừa đi vào bên trong, hắn nháy mắt với vài người khác, đám người kia cũng không đi theo. Chưa đến vài giây, mười hai tên đàn ông đều đi toilet, chỉ còn lại mười hai người phụ nữ.
- Sao tôi thấy bọn họ giống như đi vào thương lượng cái gì vậy nhỉ?
Thư Tịnh có chút hoài nghi.
Thủy Chung
Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng