Chương 147: Anh cũng thích trời mưa (11)
Cô biết anh không thích cô, trước mặt anh cô làm cái gì đều vô cùng cẩn thận, sợ mình sẽ làm gì đó khiến anh thấy phiền.
Cô chưa bao giờ nghĩ đến, chỉ do một đêm say rượu mà chủ động quyến rũ anh, sau lại vì muốn che dấu tâm sự của chính mình mà đưa ra một lý do bừa bãi, không ngờ lại tạo cơ hội cho anh hết lần này đến lần khác tổn thương bản thân mình. Cô đề xuất với anh muốn giải trừ giao dịch, kết quả lại chọc anh phẫn nộ, nói chờ đến khi nào anh chơi chán, liền sẽ khiến cô biến mất triệt để khỏi giới giải trí.
Cho dù cô có thể rút khỏi giới giải trí, có thể buông bỏ hết những dây dưa với anh, quyết định để mặc cả đời mình về sau sống mãi với thứ tình cảm đơn phương hèn mọn này, nhưng cô lại không thể bỏ mặc Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc chính là bạn từ nhỏ đến lớn của cô, lúc trước là do cô ích kỷ, nghĩ muốn tiếp cận Lục Cẩn Niên nên mới đáp ứng đề nghị của Hàn Như Sơ, nếu như bây giờ cô muốn từ bỏ, Hứa Gia chắc chắn sẽ xảy ra đại loạn.
Chẳng qua nghĩ lại về lời anh nói đêm nay, có lẽ anh thật sự không hề thích Kiều An Hạ.
Nghĩ vậy, Kiều An Hảo mới hơi buông lỏng một chút tâm tình nặng nề cả buổi của mình, nhưng vẫn không kìm được lo lắng cho Kiều An Hạ, cô sợ chị ấy sẽ phải đau khổ.
Ngày hôm sau, Kiều An Hảo có lịch trình, buổi sáng tám giờ đến studio, trang điểm, thay đồ sau đó bắt đầu quay phim.
Cô và Lục Cẩn Niên khi gặp nhau ở studio, trừ lúc quay phim còn lại không bao giờ nói chuyện với nhau câu nào, tối hôm qua giữa hai người lại không hề vui vẻ. Vì vậy, hôm nay lúc quay phim, Kiều An Hảo không thể bình thường như mọi ngày, thi thoảng lại lén lút nhìn Lục Cẩn Niên một cái.
Tâm tình của Lục Cẩn Niên cũng không tốt hơn cô là bao, khi quay phim còn thả lỏng cơ mặt để hoàn thành vai diễn theo kịch bản yêu cầu, nhưng đến khi đạo diễn hô: "Cắt", sắc mặt anh lại lập tức lạnh hẳn xuống, khiến cho không khí trong đoàn làm phim rất căng thẳng.
Đến giờ ăn cơm trưa, hôm nay nhà ăn lại tổ chức tiệc đứng.
Bởi vì buổi chiều còn tiếp tục quay nên Kiều An Hảo không thay đồ mà trực tiếp cùng Triệu Manh đi đến nhà ăn, lúc hai cô đến, người bên trong cũng đã vãn đi không ít.
Kiều An Hảo lấy một ít thức ăn, sau đó cùng Triệu Mạnh đi tìm chỗ ngồi, đi qua một bàn có tầm bảy, tám người đang ngồi, có vài ngôi sao nhỏ và nhân viên trong đoàn làm phim, không biết đang xì xào bàn tán gì đó, lúc thấy hai cô đến gần, lập tức ngậm miệng lại.
Chờ đến khi Kiều An Hảo và Triệu Manh tìm được chỗ rồi ngồi xuống, âm thanh nói chuyện so với lúc trước nhỏ hơn một chút, một người trong số đó vươn đầu về đằng trước, như là muốn nói điều gì đó rất bí mật, đám người còn lại đua nhau bàn luận sau đó đều nhất mực quay đầu nhìn về bàn của hai cô một cái.
Ban đầu, Kiều An Hảo vốn chẳng thèm để ý, đến lúc ăn được một nửa cơm mới phát hiện rất nhiều diễn viên và nhân viên của đoàn làm phim lúc đi qua chỗ cô lại giơ tay chỉ trỏ, sau đó lại quay đầu nói nhỏ cái gì đó với người bên cạnh.