Chương 424: Anh âm thầm làm bạn (11)
Nước trà ấm áp, vẩy lên quần áo, còn lưu lại một vết ố màu vàng nahtj.
Lục Cẩn Niên có vài phần kích động trở về phòng ngủ, nện bước chân có chút loạn nhịp đi vào trong toilet, lấy nước nóng, tẩy rửa vết bẩn.
Buổi tối anh không rõ là mình đã uống bao nhiêu rượu, nhưng giờ khắc này lại cảm thấy như vừa dời sông lấp biển, đặc biệt khó chịu, cả người không nhịn được, liền vọt tới trước bồn câu, quỳ trên mặt đất nôn ra.
Lục Cẩn Niên nôn rất lâu, đến khi cảm giác như trong dạ dày đều ra hết sạch, lục phủ ngũ tạng như bị thiêu đốt, vô cùng khó chịu.
Rõ ràng, anh và cô đã kết thúc cách đây nửa tháng, nhưng là anh lại chậm chạp tiếp nhận, cảm thấy mỗi ngày cô đều quay lại biệt thự, buổi tối cũng là đang nằm bên cạnh mình trên một chiếc giường, hiện tại anh đang nghĩ đến không biết có phải hai người, cô và Hứa Gia Mộc ở tại phòng cách vách trong biệt thự, có khả năng lại phát sinh những chuyện giống như đã xảy ra giữa anh và cô không… anh không thể tưởng tượng nổi…
Lục Cẩn Niên càng muốn, người càng trở nên kích động, sau cùng liền đứng dậy, cũng không quan tâm đến quần áo bị dơ vì vết nước trà, trực tiếp đi ra cửa, thẳng đến cửa biệt thự của Hứa Gia Mộc, giơ tay lên, liền ấn chuông cửa.
Động tác của anh cực kỳ lo lắng, liên tục ấn chuông.
Sau đó trong biệt thự liền sáng đèn, âm thanh của Hứa Gia Mộc từ bên trong truyền ra: “Ai đó?”
Sau đó, cửa phòng bị kéo ra.
Hứa Gia Mộc đã thay áo ngủ, có thể là vừa mới nằm xuống, trong lúc bất chợt bị người khác làm phiền, vẻ mặt có chút khó chịu, nhưng vừa thấy người đứng ngoài cửa là Lục Cẩn Niên, lập tức liền tốt đẹp hô một tiếng: “Anh?”
Ngay sau đó, Hứa Gia Mộc liền nhìn thấy quần áo trên người anh bẩn thỉu, dơ dáy, trán liền nhăn lại: “Anh, sao quần áo anh lại như vậy?”
Lục Cẩn Niên lắc lắc đầu: “Không có gì, không cẩn thận làm bẩn.”
“A…” Hứa Gia Mộc ngáp một cái: “Anh, anh đến tìm em có chuyện gì sao?”
Bị Hứa Gia Mộc hỏi như vậy, Lục Cẩn Niên mới nhận ra vừa rồi mình quá kích thích, anh ngớ ra mất một giây, mới tùy ý tìm một cái cớ: “Mấy hôm trước, anh đi hội chợ từ thiện, có mua được mấy bức tranh, cậu có muốn chọn lấy mấy tấm không?”
Hứa Gia Mộc che miệng, lại ngáp một cái, ngữ điệu mơ hồ không rõ ràng nói: “Hôm khác đi, hôm nay muộn rồi, em rất mệt, mà, anh cũng nên chú ý sức khỏe, không thể lúc nào cũng ngủ trễ như thế.”
Lục Cẩn Niên mất tự nhiên khẽ động khóe môi: “Được rồi, cậu ngủ sớm một chút!”
“Ừhm” Hứa Gia Mộc lên tiếng, nói với Lục Cẩn Niên: “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Lục Cẩn Niên cũng đáp trả lại,xoay người rời đi, khi đi được nửa đường, đèn trong nhà lại tắt, bước chân của anh dừng lại một chút, trong cơ thể lại lộn lên kích thích muốn cạy cửa, mang Kiều An Hảo đi.
Nếu anh có tư cách đó, dù chỉ một chút, hiện giờ, anh tuyệt đối sẽ mang cô đi… Nhưng là anh không hề có, Kiều An Hảo là vị hôn thê của Hứa Gia Mộc, mà anh là gì? Đối với cô mà nói, cái gì cũng không phải.
Lục Cẩn Niên nắm chặt tay lại, nhắm mắt, thân thể căng cứng đứng im một lát, sau cùng mới xoay người, nện bước chân chầm chậm đi ra khỏi sân biệt thự.
Anh không quay lại biệt thự của mình, anh đi đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ, mua vài gói thuốc, sau đó đứng dưới đèn đường bên ngoài biệt thự của Hứa Gia Mộc, hút suốt cả một đêm.
Đêm hôm đó, người khác vui vẻ hướng về nhau, nhưng anh lại trải qua vô cùng gian nan.