Chương 44: Sứ giả của gió
Tôi ôm chặt một bàn tay của hắn ngủ, nhưng ban đầu chỉ là nằm bên cạnh người ta, nhưng khi tỉnh lại, phát hiện mình nằm lêm tay hắn. Tôi ngẩng đầu, vẻ mặt có lỗi nói: “Xin lỗi, có bị tê không?”
“Không sao.” Sess tiếp tục ngồi nghiêm chỉnh, khiến tôi có chút ngượng ngùng.
Lúc này, ngoài cửa có người lên tiếng: “Xin hỏi, cô Yaku đã tỉnh rồi sao, thành chủ mời hai vị đến nhà chính để thương lượng đại sự.” Là giọng của con gái, sau khi nàng nói xong liền định kéo cửa ra.
Nhưng Sess đột nhiên vươn tay, trường tiên dài trực tiếp phá cửa, đánh bay thị nữ. Nàng ta hét thảm một tiếng, rồi không thấy lên tiếng nữa. Tôi đoán, nếu không đánh ở vị trí trái tim thì hẳn là hôn mê, không khỏi ngồi dậy hỏi: “Sao ngươi lại đánh nàng?”
Sess liếc tôi một cái, không nói gì.
Chẳng lẽ là do tôi, nhìn lại người mình, vì tối hôm qua sau khi tắm, tôi thay đổi áo ngủ. Áo ngủ Nhật Bản không có nút thắt, cho nên sau một đêm vạt áo đã bị trượt ra, cái bụng gần như bại lộ. Nhưng bên trong có mặc bra, cũng không thể coi là lộ hết.
Dù là lộ hết, nhưng đối phương cũng là con gái. Tôi lạnh nhạt lôi kéo quần áo nói: “Nàng là nữ…” Còn chưa nói xong, Sess đã nhíu lại mắt, tôi vội nói: “Được rồi được rồi, chỉ cần không đánh chết người ta là được.”
Tôi nhìn nhìn bên ngoài, vật hi sinh đáng thương. Dụi dụi mắt, đi đến một bên bắt đầu thay quần áo. Cũng giống như trước, Sess luôn rất có phong độ quân tử, chưa bao giờ nhìn về phía bên này. Hơn nữa, từ nhỏ đã quen rồi, lúc đầu là vì trêu hắn, nhưng thấy hắn hoàn toàn không thèm để ý, liền bắt đầu chẳng kiêng dè hắn. Chỉ cần không quá bại lộ, hẳn là không sao. Dù sao ở hiện đại, mặc áo tắm ở bờ biển cũng rất bình thường.
Mặc xong rồi, hai người cùng nhau đi đến phía trước, dọc theo đường đi thấy rất nhiều người đi tới đi lui, xem ra cực kỳ kích động. Đi đến chính điện, tất cả mọi người đã mặc khôi giáp vào, ngay cả Kuroda cũng vậy. Ngày hôm qua hắn tao nhã, lúc này mặc áo giáp lại càng anh khí.
Hắn nhìn thấy chúng tôi đã đến liền mỉm cười nói: “Buổi sáng thật sự là thất lễ, quấy rầy hai vị nghỉ ngơi.” hắn tươi cười thâm ý, khiến khóe miệng tôi không nhịn được run rẩy. Khẳng định là hiểu lầm tôi và Sess. Bảo tôi trả lời kiểu gì, không có vấn đề gì? Vậy chẳng phải là gián tiếp thừa nhận?
Hơi hơi run rẩy, nói: “Mặc như vậy, chẳng lẽ là?”
“Đúng vậy, bên ngoài, chúng đã vây quanh.” Mặt Kuroda trầm xuống nói.
“Vậy, trước tiền lấy rồi làm việc sau.” Vươn tay đòi tiền. Đánh xong là đi luôn, nếu còn ở chỗ này, khẳng định Sess sẽ cuồng bạo mà giết người.
Kuroda gọi người đưa tới kim diệp, tôi vui mừng nhận lấy. Tiền không cần nhiều, đủ sống là được: “Cám ơn.” Mang theo kim diệp đi ra ngoài, Kuroda lại gọi lại nói: “Thật sự không cần hỗ trợ sao?”
“Không cần.” Nếu là đối phó với con người thì có lẽ sẽ cần, nhưng lần này kẻ muốn đối phó là yêu quái nên không cần.
Đi ra khỏi thành, thấy bốn phía đã vây đầy ‘Thi thể’! Sess đứng ở nơi đó lên tiếng: “Mùi người chết.” Tôi nhíu mày: “Có thể khống chế nhiều thi thể như vậy, thật lợi hại.”
Sess vươn roi: “Không cần ngươi động thủ.”
Từ trước đến nay, nếu là con người thì tôi ra tay, là yêu quái thì Sess động thủ, nên tôi lui ra phía sau: “Ừ.”
Nhưng Sess tích cực như vậy thì là lần đầu tiên, tôi có chút kỳ quái. Sau khi hắn xử lý toàn bộ thi thể, một cô gái chậm rãi đi tới, nói: “Không nghĩ tới đại yêu quái Sesshoumaru lại bảo vệ con người.”
Trên đầu cô gái có hai lông chim, mặc một bộ kimono ngắn gọn xinh đẹp. Tôi chỉ cần nhìn qua là đoán ra thân phận phụ nữ này, phân thân của Naraku, Kagura.
Lúc ấy cảm thấy Kagura kỳ thực là một phụ nữ đặc biệt, thứ nàng muốn chỉ là tự do mà thôi. Nhưng nếu không phải bị Naraku bắt được trái tim, chỉ sợ nàng sẽ chỉ là gió, nhẹ nhàng lướt qua ngươi, không hề mang theo bất cứ vướng bận gì.
Nàng huy cây quạt trong tay, hô: “Vũ điệu cái chết.” Đám thi thể vốn bị Sess đánh tan giờ lại đứng lên, tình huống này thật quỷ dị.
Sess rút kiếm, vung nhẹ lên, đám thi thể liền biến thành vạn mảnh, nếu lần này lại có thể đứng được thì Kagura sẽ không còn là yêu quái mà là tiên.
Kagura biết không địch lại được nên lui ra phía sau mấy bước, nàng đột nhiên vỗ một quái vật dị hình bên cạnh, nói: “Trường Giác, phục vụ Sesshoumaru sama mấy chiêu, ta xin cáo lui.”
“Không phải ngươi muốn tấn công vào thành sao, vì sao dễ dàng buông tha như vậy?.” Rất kỳ quái, dù nàng không muốn địch với Sess, nhưng cũng không cần lui bước dễ như thế chứ.
“Tùy các ngươi đoán.” Nói xong nàng liền rút lông chim bay đi mất.
Thật tiêu sái, thật không biết vì sao mình không thể giống nàng. Có lẽ, tôi còn có vướng bận. Nhìn nhìn Sess, đã thấy hắn đã trực tiếp vung tay, yêu quái tên Trường Giác rống một tiếng liền bị chém thành hai nửa.
“Mùi chán ghét.” Sess thu lại Đấu Quỷ, sau đó trực tiếp bước đi.
Tôi theo đi lên: “A, ngươi nói vì sao Kagura phải giúp thành Cửu Quỷ đả kích Kuroda?”
“Xem ra ngươi thật sự chậm hiểu”
“Cái gì?”
“Bên kia đã không còn người sống.”
Tôi giật mình, ý của hắn chính là người của toàn bộ người của thành Cửu Quỷ chết sạch, bên kia đã trở thành tòa thành không người. Vì sao Kagura phải làm như vậy, tuy nàng khiến người khác cảm thấy rất có hảo cảm, nhưng tâm ngoan thủ lạt giết sạch người trong thành như vậy, tôi lại cảm thấy nàng quá tàn nhẫn
Tuy sinh hoạt tại thời kỳ Chiến quốc rất lâu, đối với chuyện này cũng đã quen, nhưng là một thành con người đấy, tôi quay đầu lại, mặt run rẩy vài cái.
“Vì sao dừng lại.” Sess hỏi tôi.
“Ta muốn đến xem.” Bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ giết người của một tòa thành, khẳng định có mục đích khác. Quay đầu thấy người của Kuroda đã đi ra, nhưng bọn họ không đến gần, có lẽ là đã nhận ra Sess không phải con người. Tôi gật gật với bọn họ, dù sao vàng đã tới tay, địch nhân cũng đã tiêu diệt, hai bên không ai thiếu nợ nhau.
Đi về phía thành Cửu Quỷ, nhưng Sess lại nói: “Cùng đi.”
Hẳn là ở đó rất nguy hiểm, nếu không hắn sẽ không chủ động muốn đi cùng tôi.
Nhưng đi mãi, tôi mới phát hiện. Vì sao tôi chạy chậm đi theo đằng sau người ta, vừa mới cách nhau mấy chục bước, nhưng sau đó lại cách rất xa hắn. Trong nguyên tác, rõ ràng Sess luôn chậm rãi tiêu sái, thậm chí ngay cả Rin cũng có thể đuổi kịp. Nhưng vì sao tôi lại không theo kịp?
Đi thật lâu, mới hiểu vì sao. Bởi vì Sess cứ đi được chốc lát rồi lại bước chậm lại, chờ tôi đuổi đến nơi rồi mới tiếp tục đi.
Cứ thế đi đến cửa thành Cửu Quỷ, vừa định bước qua cửa liền cảm giác được không khí là lạ. Sess lên tiếng: “Có kết giới.”
Kết giới? Naraku bố trí kết giới ở đây, chẳng lẽ đây chính là thành mà hắn trốn sao?
Sess chậm rãi tiêu sái vào thành: “Ở chỗ này chờ ta?”
Chờ đợi có chút khó, sau khi tôi ngồi tại chỗ vẽ N cái hình, Sess mới đi ra. Tôi nghênh đón hỏi: “Bên trong là cái gì vậy, ngươi có bị thương không?”
Sess liếc tôi một cái, khóe miệng lại khẽ nhấc lên, nhưng tốc độ quá nhanh, thoạt nhìn giống như trên mặt run rẩy một chút vậy. Hoàn toàn không rõ là ý gì, là muốn giết người, hay là đã giết qua.
“Bên trong đều là một vài yêu quái tạp chủng, có thể là được người khác nuôi dưỡng, quá kém.”
Hiện tại đã biết rõ, nguyên nhân muốn chiếm thành Kuroda là vì nơi này quá kém. Mà lý do chiếm thành Cửu Quỷ là để nuôi dưỡng đám yêu quái đó. Naraku là kẻ chuyên thu thập yêu quái, để tu bổ thân thể hoặc đối phó với nhóm Inuyasha, điều ấy cũng không kỳ quái.
“Vậy bọn chúng?”
“Vô lễ với ta, giết toàn bộ.” Một câu nói nhàn nhạt, tôi lại vò đầu. Một tên giết người cả một thành, một tên giết yêu cả một thành, đều đủ ngoan cường.
Chuyện muốn giải quyết đã làm tốt, Sess chê tôi đi quá chậm nên một tay ôm eo tôi bay vút lên không trung. Đến nơi A-un và Jaken chờ, Jaken đang giận nhìn thấy chúng tôi liền cười nói: “Sesshoumaru sama! Hai người rốt cục đã trở lại.”
Sess đặt tôi lên lưng A-un, nói: “Đi.”
Jaken kéo A-un, nhưng nó vẫn không nhúc nhích. Đột nhiên tiếng gió bốn phía mạnh mẽ, chỉ chốc lát sau, Kagura xuất hiện.
Tôi nhảy xuống đi đến bên cạnh Sess “Ngươi muốn làm gì?”
Kagura vươn tay nói: “Các ngươi hẳn cũng biết đây là cái gì?”
Chỉ thấy trong lòng bàn tay nàng có hai mảnh ngọc nhỏ, không biết vì sao bên trong có phiếm màu đen nhạt. Nếu tôi không đoán sai, thì đó là mảnh ngọc tứ hồn
Sess không hề nhìn mấy thứ đó, bởi vì hắn đã là một cái yêu quái cường đại, không cần mấy thứ này.
“Ta muốn làm một giao dịch với ngươi, nếu ngươi có thể thực hiện, ta sẽ giao chúng cho ngươi.” Hình như Kagura đã nhìn lầm Sess.
Rốt cục Sess cũng liếc chúng một cái: “Cái gì?”
“Giết Naraku, giúp ta thoát khỏi hắn. Ngươi nhất định có thể giết chết Naraku. Đương nhiên, trên người hắn cũng có những mảnh ngọc khác, nếu ngươi muốn thì ngươi cứ lấy toàn bộ.” Kagura nói trực tiếp.
“Ngươi muốn phản bội hắn?” Sess lạnh nhạt nói.
“Hừ, ta vốn không tự nguyện đi theo hắn. Thế nào, Sesshoumaru, có đồng ý không?” Trong mắt Kagura hình như hiện lên một tia bất đắc dĩ, tiếp tục hỏi.
Có lẽ nàng là một yêu quái đáng thương, nhưng Sess lại lạnh lùng nói: “Ta không có hứng thú với mảnh ngọc tứ hồn, nếu ngươi muốn tự do thì tại sao không lợi dụng chúng để giết chết hắn?”
“Ngươi sợ Naraku?”
“Ta không có nghĩa vụ giúp ngươi.”
“Đồ nhát gan, thế này cũng xứng làm đàn ông sao?” Kagura tức tối hét lớn.
Nhất định là nàng đang khó thở, bởi vì Sess đã đánh nát hy vọng lớn nhất của nàng.
Tôi giơ tay lên, nói: “Ta có thể chen vào một câu không? Sứ giả của gió – Kagura phải không, cá nhân ta cảm thấy nếu ngươi muốn nhờ người khác cứu ngươi thì có thể nói câu “làm ơn”. Nếu ngươi muốn hợp tác, như vậy thì nhất định phải tìm được thứ đối phương muốn. Nếu hai phương đều không làm được, thì ngươi không nên nghĩ rằng người khác sẽ làm thánh mẫu chạy tới giúp ngươi. Nếu muốn được trợ giúp, thì trước hết hãy nghĩ xem ngươi có bạn bè đáng giá hy sinh hết thảy cho ngươi hay không. Sess Sess, hắn và ngươi không có quan hệ gì.” Cho nên hắn mới nói, hắn không có nghĩa vụ phải giúp nàng.
“Ngươi… Ta nhìn lầm người!” Kagura tức giận bay đi mất.
Tôi nhìn phương hướng nàng bay đi, nói: “Kỳ thực bị người ta uy hiếp cũng thật thảm.” Trên mạng truyền nhau, Sess có hảo cảm với cô gái Kagura này.
“Không liên quan đến ta, nhưng Naraku đã lộ ra hành tung của hắn.” hắn nhìn phương xa, nói: “Trong gió truyền đến mùi của hắn, đang phân tán sự chú ý của người khác sao?” Hắn hừ một tiếng, rồi không nói tiếp.
Mà tôi thì hết chỗ nói rồi, nhóm yêu quái có khứu giác thật là lợi hại, nhưng thân là con người, tôi lại chỉ có thể nhìn phương hướng mà hắn vừa nhìn mà thở dài.
“Đang thẫn thờ cái gì?”
“Không có gì.” đi theo, tôi không ngồi trên lưng A-un nữa mà là đi bên cạnh Sess. Ở Chiến quốc, yêu quái rất nhiều, muốn hai ngày yên tĩnh là rất khó.
Thật vất vả kéo thân mình nặng nề về tới hiện đại, thật vất vả đến lớp năm thứ hai đáng sợ kia, kết quả vừa mở cửa lớp đã bị sách giáo khoa bay tới va phải.
Khóe miệng run rẩy, nhặt sách giáo khoa lên, thấy bên trên viết “Yamaguchi Takano”. Vừa định hỏi là sách giáo khoa của ai, liền cảm thấy sách trong tay bị giật mạnh đi, một thiếu niên tóc đỏ choẹt, dáng người mạnh mẽ đứng trước mặt.
“Ngu ngốc!”
Đánh người còn mắng chửi người ‘Ngu ngốc’, tôi dụi dụi đầu rồi khóe miệng run rẩy nói: “Không cần khách khí.” Coi như hắn đang nói cám ơn đi, cũng không muônd vừa tới trường học đã đánh nhau.
Yamaguchi quay đầu: “Cô là ngu ngốc sao?”
Có phải tên kia chỉ biết nói ngu ngốc không vậy, tôi không để ý đến hắn, về chỗ ngồi của mình. Kết quả phát hiện, hắn ngồi sau tôi.
Tiết 1 bắt đầu, thầy giáo bắt đầu điểm danh. Sau đó khi điểm đến tên của tôi lập tức ‘Có’ một tiếng. Thầy giáo kỳ quái, nói: “Yaku-san, chứng yêu đương tinh thần mất cân đối của em khỏi hẳn rồi sao?”
Quyển sách trên tay tôi nháy mắt rơi trên mặt đất, trong lòng than thở nói: “Ông ơi, rốt cuộc thế này là thế nào!”
“Vâng!” Xấu hổ vô cùng, toàn bộ lớp học cười vang.
Sau lưng lại truyền đến một tiếng nhỏ: “Ngu ngốc!”
Quả thật là ngu ngốc, đã nói cho ông là không nên nói ra mấy tên bệnh kỳ quái, ông lại trực tiếp nói là tôi thất tình, rõ ràng ngay cả thích thôi, tôi cũng chưa được nếm thử qua.
Thật vất vả chống đến giữa trưa, lên sân thượng hít chút không khí trong lành. Kết quả vừa lên, đã thấy một đống thiếu niên ngồi ở chỗ kia hút thuốc!
Đang há miệng định hít mấy ngụm không khí trong lành, kết quả lại hít phải mấy ngụm khói. Tôi ho khan vài tiếng quay đầu định đi, nhưng một tên tóc vàng đột nhiên kéo tôi lại, trực tiếp đá cửa đóng lại.
Muốn làm gì? Muốn hút thuốc với tôi?
“Cô muốn mật báo sao?” Tóc vàng là bạn cùng lớp, tôi chỉ nhớ rõ họ hắn là Maeda.
“Ta không có!” Xua tay nói.
Maeda lạnh lùng nói: “Nói dối sao, cô luôn mang vẻ học sinh tốt, luôn đi cùng với hội trưởng hội học sinh kia!” lực tay hắn rất lớn, nắm chặt lấy cánh tay tôi
“Ngu ngốc! Nếu cô dám đem chuyện hôm nay nói ra, cẩn thận kẻo tôi khiến cho ngươi vĩnh viễn không có bạn trai!” Yamaguchi dúi đầu mẩu thuốc lá lên đất rồi nói.